Người đăng: QuytSweet
Tuy tốc độ của Hách Mi là rất nhanh nhưng đến khi Ngọc Phong đuổi kịp đến nơi
này thì hai con thú vương, Bát Dực U Minh Bức và Độc Nhãn Bạo Hùng Long đã
chiến đấu không sai biệt lắm đến hồi gay cấn.
Trên người mỗi con thú vương đểu có một vài vết thương lớn nhỏ sâu đến nổi
thấy cả xương, máu tươi cứ như nước lũ từ cơ thể to lớn của chúng chảy ra ào
ạt, không nhanh không chậm ngưng tụ thành một hồ máu dưới mặt đất.
Trong khung cảnh hoang tàn, từng tiếng gầm thét vang vọng cả một vùng trời
rộng lớn, linh khí hắc sắc của u minh cùng hoàng sắc của đại địa được hai con
ma thú phóng xuất ra vần vũ trong thiên địa, chập chờn mà bạo ngược, nhưng lại
hoa mĩ, tráng lệ, đẹp mắt vô cùng.
Cho dù vị trí của Ngọc Phong cách trận chiến ngoài một cây số nhưng cũng phải
chịu ảnh hưởng của ai dòng linh khí hung ác này. Cây cối bị kinh khí hắc sắc
chạm đến liền nhanh chóc héo rũ trong nháy mắt, sức sống bị rút hết hoàn toàn.
Cây côi bị linh khí hoàng sắc chạm vào cũng không khác biệt gì mấy, toàn bộ
liền tan thành tro bụi rồi bị gió cuốn bay trong không trung, đến cả gốc rễ
cũng không còn.
Bát Dực U Minh Bức, bản thân tuy nhỏ hơn Độc Nhãn Bạo Hùng Long không ít nhưng
sải cánh lại rất rộng, tám cái cánh của nó, mỗi một cái đều sắc lạnh như đao,
còn cứng hơn cả khí binh cấp năm nhiều lần. Nếu nói không ngoa thì mỗi cái
cánh đều là một thanh Linh Binh không chính thức, chém ra một nhát không có gì
không cắt được.
Lúc này đây, Bát Dực U Minh Bức chính là đang sử dụng tám chiếc cánh như dao
cạo của mình liên tục chém vào cơ thể đồ sộ của Độc Nhãn Bạo Hùng Long, hơn
nữa mỗi một cánh chém ra đều mang theo một dãi linh khí màu đen u ám, vết
thương mà nó gây ra không chỉ sâu thấy xương mà còn đưa hắc khí vào thẳng bên
trong cơ thể của kẻ địch, từ từ từng chút một ăn mòn sự sống của đối thủ. Thủ
đoạn đáng sợ vô cùng.
Cho dù có là vài vị Khí Tôn của nhân loại kết hợp lại với nhau cũng chưa chắc
gì có thể hạ gục được con ma thú kinh khủng này, chỉ cần sơ ý một chút thôi
liền sẽ bị dính Hắc Độc vào người, thời gian trôi qua sẽ chết dần chết mòn
trong vô vọng.
Mà đối thủ của nó lúc này, Độc Nhãn Bạo Hùng Long chính là cảm nhận sâu sắc
nhất cảm giác bị ăn mòn từng chút một. Mặc dù bản thần Độc Nhãn Bạo Hùng Long
trời sinh có huyết mạch của rồng, toàn thân khi cần thiết liền có thể được bao
phủ bởi một lớp lam sắc ngân phiến cực kỳ cứng rắn, tuy nhiên cứng thì cứng
đấy nhưng khi bị cánh của Bát Dực U Minh Bức liên tục chém lên cũng không chịu
được mà nứt vỡ. Từ đó Hắc Độc len lõi vào bên trong cơ thể của nó, phá hoại từ
trong ra ngoài.
May thay, Độc Nhãn Bạo Hùng Long bình sinh có huyết mạch của rồng, sức sống vô
cùng mãnh liệt và cứng cỏi, cho dù có bị nhiễm Hắc Độc cũng không thể trong
thời gian ngắn làm suy yếu sức chiến đấu của nó.
Thay vào đó chính Hắc Độc đã dẫn xuất bản tính Bạo ngược trời sinh, làm cho
lực chiến của nó bạo tăng hơn trước, mỗi long trảo đập ra đều mang theo sức
mạnh kinh thiên địa, khiếp quỷ thần. Cho dù có là một ngọn núi nhỏ mà ăn phải
cái bạt tai này cũng sẽ liền bị san phẳng thành bình địa.
Bạo Hùng, bạo tính đứng đầu, ai nghe cũng phải nể sợ. Tương truyền rằng hơn
trăm năm trước có một nhóm cường giả Khí Tôn muốn ra tay diệt sát nó nhưng
cuối cùng cũng chỉ có thể lấy đi một con mắt của nó mà thôi. Ngược lại, chính
những cường giả kia lại đều tán thân trong miệng hùng, không một ai sống sót
trở về.
Tuy nói rằng đó chỉ là một giai thoại được người đời truyền miệng nhưng con
mắt chột kia đang rành rành trước mắt, Ngọc Phong cũng không nhịn được mà đã
tin tám chín phần. Hắn hạ thấp thanh âm đến mức thấp nhất, thầm hỏi Tinh Tinh.
“ E này Tiểu Tinh, ngươi nghĩ hai con thú vương kia, ai sẽ là người chiến
thắng?”
Tiểu hồ ly ánh mắt sáng như sao liên tục dõi theo cuộc chiến, hơi ngẫm nghĩ
một lát rồi không trả lời mà hỏi ngược
“ Thế ngươi thấy như thế nào?”
Ngọc Phong trả lời thành thật, thấy sao nói vậy
“ Ta nghĩ Bát Dực U Minh Bức sẽ chiến thắng, cần gì nói nhiều, chỉ xem về mặt
ưu thế trên không thì Bát Dực U Minh Bức đã hơn hẳn Độc Nhãn Bạo Hùng Long
rồi. Huống chi tốc độ của Bát Dực U Minh Bức cũng rất nhanh, nó có thể dễ dàng
tấn công Độc Nhãn Bạo Hùng Long trong khi Độc Nhãn Bạo Hùng Long lại chẳng thể
chạm vào cơ thể của nó được vài lần a.
Ta công nhận Độc Nhãn Bạo Hùng long sức mạnh thể chất cực lớn, tuy rằng long
trảo của nó đánh lên người Bát Dực U Minh Bức mỗi một đòn đều gây ra vết
thương nghiêm trọng, nhưng nếu so sánh hai bên thì Độc Nhãn Bạo Hùng Long đánh
được một cái thì Bát Dực U Minh Bức đã chém lên người nó mười nhát rồi, suy
cho cùng thì nó cũng chỉ là cái bị thịt mặc cho Bát Dực U Minh Bức làm gỏi
thôi.
Vết thương cứ theo thời gian ma tăng lên dần, cho dù sức sống của Độc Nhãn Bạo
Hùng Long có lớn đến mấy cũng chắc chắn sẽ chết vì mất máu”.
Tiểu hồ ly nghe thế liền gật đầu tán thưởng
“ Ngươi Phân tích rất đúng, nhưng ngươi đã quên một điều quang trọng nhất!”
“ Điều gì?” Ngọc Phong khó hiểu
Tiểu Tinh chỉ chỉ một chân vào trận chiến cuồng bạo, cười cười nói “ tự nhìn
đi!”
Trong trận chiến hôn thiên ám địa, Bát Dực U Minh Bức lại một lần nữa bay lên
trời rồi bổ dọc xuống như một mũi tên khổng lồ đang rời dây cung, tám chiếc
cánh ánh lên hàn quang sắc lạnh cùng xòe ra, keo theo một dãi linh khí hắc sắc
mịt mù lao thẳng vào Độc Nhãn Bạo Hùng Long đang đứng trên mặt đất.
Thấy kẻ thù lại tấn công với uy thế cường đại, Độc Nhãn Bạo Hùng Long ngửa cổ
lên trời gầm lớn một tiếng, linh khí hoàng sắc dân trào khỏi cơ thể rồi tích
tụ vào hai long trảo to lớn, hướng Bát Dực U Minh Bức đang phá không lao đến
chộp tới.
ẦM! Một tiếng va chạm vang dội, cả cơ thể đồ sộ của Độc Nhãn Bạo Hừng Long bị
quán tính tốc độ của Bát Dực U Minh Bức đẩy lui vài trăm mét mới miễn cưỡng
dừng lại, hai long trảo to lớn bị tám đôi cánh dễ dàng xuyên qua, đâm thủng
vào cơ thể ở phía sau, máu tươi từ đó tuông ra xối xã.
Theo tám lổ máu to đùng, kinh khí hắc sắc mang theo kịch độc lũ lượt xâm nhập
vào cơ thể của Độc Nhãn Bạo Hùng Long như thủy triều cuồng cuộn.
Nhưng cũng đúng lúc này, dị biến liền phát sinh, Độc Nhãn Bạo Hùng Long mặc kệ
những dòng hắc độc đang lũ lược xâm nhập cơ thể của mình, chiếc long vĩ to lớn
luôn ve vẫy đàng sau lưng lần đầu tiên vung lên tấn công, trong nháy mắt trói
chặt cơ thể Bát Dực U Minh Bức lại, sau đó từ từ xiếc thật chặc không để cho
nó có bất cứ đường nào trốn thoát.
Tiếp đó Độc Nhãn Bạo Hùng Long vung hất mạnh hai long trảo, rút tám cái cánh
dơi ra khỏi cơ thể, ánh mắt hung ác mà dũng mãnh xét toạc từng cái, từng cái
cánh dơi xuống.
Kít, Gào!
Bát Dực U Minh Bức bị xé toạc từng cái cánh dơi liền điên cuồng đau đớn mà rít
gào, ánh mắt đỏ như máu đầy hung tợn của nó nhìn thẳng vào Độc Nhãn Bạo Hùng
Long, cái miệng hung tợn nở lớn nhanh chóng tụ tập hắc khí lại thành một quả
cầu năng lượng hủy diệt tinh thuần rồi bắn thẳng vào đầu Độc Nhãn Bạo Hùng
Long.
ẦM! Một tiếng nổ bạo liệt vang vọng trong không trung, một cột khói đen bốc
cao cả trăm mét.
Kình khí sinh ra từ vụ hổ khiển cả cả một khu rừng rộng lớn đồng thời đổ xập,
kể cả Ngọc Phong cũng bị luồng kình lực này hất văng lên trời, may mắn là nhờ
có Tinh Tinh mới trụ lại được. Cho dù là thế, lồng ngực của hắn cũng phải chịu
một áp lực cực lớn, vô cùng khó thở, đến nổi không kiềm được phun ra một ngụm
máu, thụ thương nhẹ.
“ Mã cha nó, thú vương cấp năm đúng là đáng sợ!” Ngọc Phong chửi thầm.
Nếu mà hắn chính diện ăn phải một đòn này chắc khỏi tìm xác luôn quá.
Ngọc Phong ở đằng xa cả một cây số còn phải chịu sức ép ghê gớm như thế thì
Độc Nhãn Bạo Hùng Long chính diện đỡ đòn không nói cũng biết là như thế nào
rồi. Mặc dù nó da dày thịt béo thật nhưng ăn phải một quả cầu năng lượng cuồng
nộ cũng rách da mặt, banh cả xương.
Cái đầu gấu to lớn trụi lủi không còn một cộng lông, một bên mặt bị phá nát
hoàn toàn, máu thịt bầy nhầy vô gùng nghê tởm. Nhất là con mắt còn lại của nó
dường như cũng bị một chiêu này nổ cho mù luôn, không còn khả năng quan sát.
Tuy nhiên cho dù ăn phải một đòn cực mạnh, cực hung như thế của Bát Dực U Minh
Bức, Độc Nhãn Bạo Hùng Long vẫn không chết, ngược lại cơn đau đớn dữ dội càng
làm nó điên cuồng hơn, long vĩ như một con trăng to lớn giết mồi, xiếc chặc
hết sức, dẫn theo từng âm thanh răng rắc của xương vỡ. Hai long trao càng
không chút nương tình, điên cuồng xét nát tất cả những cái cánh còn lại của
Bát Dực U Minh Bức.
Không những thế, Độc Nhãn Bạo Hùng Long còn mở lớn cái miệng lởm chởm răng
nhọn cắn tới.
Đối với một con ma thú như Bát Dực U Minh Bức, cánh chính là cội nguồn sức
mạnh cũng như sức sống của nó, nếu cánh mất cũng tương đương như thân vong.
Cảm nhận từng cơ đau xé nát ruột gan truyền đến, cảm nhận từng cái cánh quý
giá bị bức ra khỏi cơ thể, cảm nhận sự sống đang dần trôi đi, Bát Dực U Minh
Bức rít lên một tiếng vừa dận dữ, vừa sợ hãi. Nó dồn hết toàn bộ lượng linh
khí còn sót lại trong cơ thể tập trung vào vòm họng, sau đó mở miệng hét vang
một tiếng cực đại.
Oaaaaaaaaaaaaaaa!
Công kích sóng âm mang theo hơi thở hủy diệt tống thẳng ra ngoài, ầm một tiếng
đập thẳng lên cơ thể to lớn của Độc Nhãn Bạo Hùng Long làm cho nó văng ra sau
cả trăm mét rơi trở lại hồ máu đỏ tươi, cày nát cả một mảnh từng rộng lớn.
Thành công thoát khỏi tư thế khóa chết của Độc Nhãn Bạo Hùng Long, Bát Dự U
Minh Bức còn chưa kịp vui mừng thì phát hiện ra cơ thể nó đã không còn bất cứ
chiếc cánh nào. Vào lúc nó dùng công kích sóng âm đẩy Độc Nhãn Bạo Hùng Long
đi nhưng vì Long Trảo vẫn nắm chặc lấy hai cái cánh còn lại của nó không rời
cho nên hai cái cánh duy nhất đó cũng vì thế mà bị xé rách.
Bát Dực U Minh Bức ánh mắt tuyệt vọng nhìn cơ thể Độc Nhãn Bạo Hùng Long nằm
một đống ở nơi xa, không cam long mà rớt xuống mặt đất bên dưới đè nát một
mảnh rừng. Cơ thể to lớn hấp hôi co giật vài cái rồi hoàn toàn bất động, một
con thú vương mà người người, vạn thú kính sợ cứ thế chết đi trong tuyệt vọng.
Tại vị trí hồ máu cách nơi đó không xa, tình trạng của Độc Nhãn Bạo Hùng Long
cũng không khá hơn là bao, xương ngực gãy nát, long vĩ cũng bị đứt, cả người
và hai long trảo thủng lỗ chổ. Nhất là phần đầu bị thương kinh khủng nhất,
thất khiếu đều đồng loạt chảu máu, phần môi trên và môi dưới cũng vị sóng âm
phát nát chỉ để lại hàm răng sắc lạnh trơ trọi. Từ cái miệng to lớn, từng dòng
máu tơi kèm theo nội tạng dập nát tuông trào ra ngoài như thác nước, bộ dạng
này chỉ nhìn thôi liền cảm thấy ớn lạnh sống lưng.
Nhưng cho dù bị thương nặng là thế, con Độc Nhãn Bạo Hùng Long vẫn chưa chết,
hô hấp tuy suy yếu nhưng vẫn còn rất đều đặng, huyết mạch của rồng đúng là
không thể xem thường, sức sống vô cùng cường đại.
Tiểu hồ ly nhìn kết quả của cuộc chiến liền hất cằm, đắc ý nói
“ Đó thấy chưa, ta đã nói rồi mà, cái long vĩ đó đúng là đồ tốt a, một khi
xiếc chặc sẽ không có đường thoát. Nếu không con Bát Dực U Minh Bức cũng không
chết tức tưởi như vậy!”
Ngọc Phong nghe thế chỉ gãi mũi cười cười đáp
“ Ngươi đắc ý cái quái gì chứ, ta cũng đã cá độ gì với người đâu, nhưng mà ta
cũng phải công nhận là nếu không có cái đuôi kia, Độc Nhãn Bạo Hùng Long không
thể chiến thắng được”.
Nói đến đây, bổng nhiên Ngọc Phong trông thấy một điều gì đó liền bất ngờ la
lớn
“ Ý, tiểu Tinh, ngươi nhìn đằng kia xem, hình như là có người đang chạy đến từ
nơi con Bát Dực U Minh Bức ngã xuống”.
Tinh Tinh nghe thế liền lập tức đưa ánh mắt nhìn qua, gật đầu nói
“ Đúng là có người thật, là một cô gái tóc vàng, tu vi khoảng Lục Tinh Khí
Tông”.
“ Hình như nàng cũng giống chúng ta, muốn làm ngư ông đắc lợi đây mà. Chúng ta
cũng đi, không thể để nàng ăn một mình được”.
Nói rồi Ngọc Phong liền lao mình đuổi theo, tuy nhiên hắn cũng không ngu mà
chạy nhảy lộ liễu mà lại âm thầm thúc đẩy Vô Âm Bát Bộ lặng lẽ di chuyển phía
sau. Độc Nhãn Bạo Hùng Long tuy bị thương nặng nhưng dù sao cũng là thú vương
ngũ cấp, hắn cẩn thận thì vẫn hơn.
Tinh Tinh cũng ngay lập tức cưỡi Hách Mi băng băng đuổi theo Ngọc Phong nhưng
lại thấy dáng vẻ nhàn nhã không nhanh không chậm của hắn liền ngạc nhiên hỏi
“ Tiểu quỷ làm trò gì thế, ngươi không chạy nhanh thì không có phần đâu, ma
hạch của Bát Dực U Minh Bức chắc chắn đã bị nàng cướp mất rồi, con gấu này
cũng không thể để mất chứ?”
Đối với câu hỏi này của Tinh Tinh, Ngọc Phong chỉ cười cười giải thích
“ Không cần gấp, con Độc Nhãn Bạo Hùng Long vẫn chưa chết mà, cứ để cho nàng
ta thử lửa trước đi, chúng ta cư tiếp tục ẩn nấp làm ngư ông đắc lợi là được”.
..............................~.~.............................