Lôi Dực Điệp


Người đăng: QuytSweet

Nếu ở cổng bắc, trận chiến của Châu Thanh Thần và Quân Chiến chiêu số hiểm
hóc, kình khí tuông trào nhưng không gây tổn hại mấy đến kiến trúc xung quanh
thì cuộc chiến tại cổng nam lại hoàn toàn khác. Ở cổng nam, từng luồng linh
khí bốc lên đến tận trời, tiếng nổ liên miên không dứt, diện tính hàng trăm
mét vuông tính từ đại môn đều hoàn toàn san phẳng thành bình địa.

Lúc này, một mình đại trưởng lão đang một lúc chiến đấu với hai Khí Tông của
phe địch, một người dáng dấp thấp bé, tay cầm hai cái móc câu sắc nhọn, tên
con lại thì cả người phủ đầy lân phiến vững chắc màu ám kim như một bộ giáp
sắc kim loại.

Sau lưng đại trưởng lão lúc này, một đôi cánh bướm xanh lam phủ đầy lôi điện
nhẹ nhàn đập. Tuy nói là nhẹ nhàn nhưng mỗi lần nó đập một cái, tốc độ của đại
trưởng lão lại một lần bạo tăng, như tia sét lướt qua không khí, hai tay hai
rìu bổ mạnh về phía kẻ thù. Đây là đôi Thiên Ngân Rìu được làm hoàn toàn từ
Lôi Điện Thạch, hàng thật giá thật một khí binh cấp năm, cộng với lôi điện lực
của bản thân đại trưởng lão và tốc độ như sấm sét, đòn đánh này không phải ai
cũng có thể đón đỡ.

Vì có ưu thế áp đảo về tốc độ, tên Khí Tông cả người phủ đầy lân giáp bị đại
trưởng lão nhắm tới không thể không lựa chọn cách ngạnh kháng, nếu hắn chỉ cần
có ý định né tránh hay đón đỡ, thì số phận hắn xem như định rồi. Chỉ thấy tên
Khí Tông đó hai tay kế ấn, quát lớn “ Châu Thiên Sơn, thời đại của lão đã qua
lâu rồi, hôm nay là đến thời đại của chúng ta, Xuyên Sơn Phá Giáp”, linh khí
từ trong cơ thể hắn dân lên mãnh liệt tạo thành hư ảnh một con Xuyên Sơn Giáp
hình thể khổng lồ cao ba mươi hai mét phía sau lưng hắn, đồng thời hai bàn tay
hắn biến thành sáu cái móng vuốt dài một mét, sắc bén như đao, đâm mạnh về
phía đại trưỡng lão.

Ầm, xẹt, xẹt, hai bên lao vào nhau như hai con mãnh thú va chạm, tạo nên một
tiếng nổ kinh thiên cùng âm thanh lôi điện thiêu đốt, mặt đất xung quanh cũng
vì thế mà một lần nữa sụt xuống, bụi mù bay tứ tung. ẦM, ầm, lại hai tiếng nổ
nữa vang lên, chỉ thấy bên trong màng bụi mù, tên Khí Tông phủ đầy lân phiến
chật vật lao ra, trên ngực hắn, một vết chém kéo dài từ vai đến hông vô cùng
ghê rợn, chỉ có điều hắn cũng đã kịp thời thúc dục linh khí để cầm máu nên
tình trạng cũng chưa phải mất kiểm soát. Đối với một Khí Tông huyết khí tràng
đầy, bị thương như thế này không phải là một vấn đến quá lớn.

“ Phan Văn Tiên, ngươi chạy đâu cho thoát, dám tới Châu gia ta gây chuyện thì
phải bỏ mạng lại” từ trong làn bụi mù, một tiếng gầm giận dữ vang lên, theo
sau tên Khí Tông phủ đầy lân giáp, đại trưởng lão vỗ mạnh lôi dực bay vút ra
với tốc độ cực nhanh, hai cây rìu sắc bén tràng ngập lôi điện chực chờ bổ tới.

“ Châu Thiên Sơn lão bất tử, ngươi quên ta rồi hay sao, Song Phí Câu” ngay tại
lúc đó, tên Khí Tông còn lại cũng đã nhào vào, trên tay hắn hai cái móc câu
lóe lên ánh sáng sắc lạnh, bổ mạnh về phía đầu đại trưỡng lão không chút lưu
tình.

Nhận thấy nguy hiểm cận kề, lôi dực lại lần nữa đậm nhẹ, thần hình đại trưởng
lão lóe lên lôi điện, liền thục lùi về phía sau, dễ dàng tráng né hai chiếc
móc câu.

Không có mục tiêu, hai chiếc móc câu liền đập mạnh xuống mặt đất, uỳnh uỳnh,
chiêu thức tưởng chừng như không hề cường đại đó lại tạo lên hai cái khe nứt
sâu hung hút trên mặt đất, kéo dài cả trăm mét, mọi công trình tồn tại trên
đường đi của nó cũng đều bị bổ dọc thành ba mảnh.

Tên Khí Tông sau khi đánh trượt cũng không có ý muốn đuổi theo đại trưởng lão
mà tạo thế phòng ngự, cười hắc hắc nói “ Châu Thiên Sơn lão đầu, cố gắng mấy
cũng chỉ là vô ích mà thôi, ngươi không thể một mình chiến thắng cả hai người
bọn ta đâu”

Đại trương lão nghe thế cũng không hề phản bác, đúng là một mình ông tuy có
thể chiếm thế thượng phong nhưng muốn cùng lúc đánh bại hai cường giả Khí Tông
là việc không thể nào, ông gằn từng chữ “ đúng là ta không thể mào chiến thắng
các ngươi được nhưng Châu gia ta cũng đã phát tín hiệu rồi, chẳng mấy chốc hai
nhà Dương gia và Lan gia ắc sẽ đến ngay thôi, để xem lúc đó các ngươi còn có
chiêu trò gì nữa”

Nghe đại trưỡng lão nói thế, tên dáng dấp thấp bé lại càng cười lớn hơn “ lão
còn chưa biết gì hay sao, Dương gia cùng Lan gia cũng đã đến đây rồi, hai nhà
bọn họ đang phụ trách cổng đông và cổng tây đấy, lúc này đây, Châu gia đan
phải hứng chịu sự công kích liên thủ của ngũ đại gia tộc, ha ha ha”

“ Không thể nào! Các ngươi tưởng ta là con nít ba tuổi hay sao, tiếp chiêu,
Lôi Động Cửu Thiên” Châu Thiên Sơn đại trưởng lão giận dữ quát, chỉ thấy đôi
cánh bướm màu xanh lam mở rộng hết mức, bên trên nó lôi điện dày đặt như nêm,
vô cùng tuyệt mĩ.

Bổng dưng ẦM, ẦM, ẦM, một tia lôi điện từ trên bầu trời đánh thẳng xuống vị
trí của đại trưởng lão, chính xác hơn là đôi cánh sau lưng ông. Tia sét bất
ngờ gián xuống cũng là cho hai người Phan Văn Tiên cùng Dương Thiên Xích giật
thót mình, nếu một khí tông chịu đựng ta sét như thế này cũng ăn không tiêu.

Tia sét này cũng không phải tự nhiên mà đánh xuống, mà chính là đại trưởng lão
thi triển thuật khí để dẫn nó xuống. Ông ta cũng không phải là muốn tự xác mà
là dùng tia sét này để cường hóa Lôi Dực Điệp. Sau khi hấp thụ toàn bộ năng
lượng từ tia sét, lôi điện trên đôi cánh từ màu ngân bạc cũng đã chuyển thành
màu xanh đen u tối.

Nhìn sự biến đổi của lôi dực sau lưng đại trưởng lão, ánh mắt Phan Văn Tiên co
rụt, hét lớn “ Chết tiệt, lão ta liều mạng rồi, Dương Thiên Xích, chúng ta hợp
sức”. Nói rồi, linh khí của hắn dân trào mãnh liệt, đôi móng vuốt theo đó cũng
phóng đại ra vô số lần như sáu ngọn giáo to lớn, lóe lên ánh sáng sắc nhọn,
đâm thẳng tới.

Tên Khí Tông thấp bé gọi là Dương Thiên Xích bên cạnh cũng phản ứng không kém,
dao động linh khí trên hai thanh móc câu càng ngày càng lớn, hai thành móc câu
màu trắng xám lúc này cũng đã hoàn toàn biến thành màu lam đậm hướng đại
trưởng lão chém mạnh “ Liệt Địa Trảm!”

Cùng lúc đó, lôi dực sau lưng đại trưởng lão cùng vỗ mạnh, từ bên trong đôi
cánh bướm, hàng vạn tia lôi điện màu xanh đen phá không lao ra với tốc độ điện
quan hỏa thạch, oanh kích mạnh mẽ hai người Phan Văn Tiên.

Không khí xung quang ba người đã bắt đầu vặn vẹo vì năng lượng hội tụ quá lớn,
áp lực cực kỳ nặng nề, nếu có một tên Khí Hồn nào có mặt ở đây, mỗi cái áp lực
cực mạnh này thổi cũng có thể ép hắn xẹp lép.

Chỉ trong kháy mắt, ba đoàn tấn công va chạm vào nhau, ẦM!!!! Một tiếng nổ cực
kỳ lớn làm cho cả thành Định Phong phải rung động, từ vị trí trung tâm vụ va
chạm, một luồng năng lượng cực lớn hình bán cầu lang tỏa ra bốn phía, cuốn
phăng tất cả mọi thứ trên đường đi của nó. Cả một vùng rộng lớn có bán kính
hàng trăm mét hoàn toàn bị xóa sạch chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi. Từ nơi
xa, tất cả mọi người trong thành Định Phong đều có thể cảm nhận được dư uy của
vụ nổ này, trên bao trời, một cột khói hình nấm dâng cao năm mươi mét, bên
trong nó từng luồng linh khí ba màu khác nhau quấn vào nhau, toát ra dao động
dữ dội rồi hoàn toàn tiêu tán.

Đây có thể là quang cảnh có một không hai mà người dân thành Định Phong có thể
chiêm ngưỡng trong cuộc đời.

Những người ở xa cả chục cây số cũng có thể cảm nhận thấy dư âm, thì ba người
trong cuộc sẽ phải hứng chịu sức mạnh hủy diệt đế thế nào, cho dù bọn họ có là
ba cường giả Khí Tông thì cũng chưa chắc có thể ăn tiêu.

Một cơn gió nhẹ thổi ngang qua bình địa, cuốn phăn đi lớp bụi mịt mù, để lộ ra
kết quả của trận chiến. Lúc này đại môn phía nam của Châu gia đã hoàn toàn
biến mất, thay vào đó là một cái hố hình lòng chảo sâu hai mươi mét, rộng cả
cây số có thừa.

Tại vị trí trung tâm lòng chảo, Phan Văn Tiên lân giáp cả người đã hoàn toàn
vỡ vụn, cơ thể chi chít vết thương, nhuộm đầy máu tươi nhìn khổng ra hình
dạng. Bên cạnh hắn, tên Dương Thiên Xích cũng không tốt gì mấy, hai lưỡi câu
của hắn đường đường là khí binh cấp bốn nay cũng đã đứt đoạn, quần áo rách nát
te tua, miệng trào máu tươi nhưng nghiêm trọng nhất vẫn là vết thương trên đùi
hắn, cả một tảng thịt như bị gọt đi mất, thấy cả xương trắng, máu tuông xối
xả.

Cách bọn hắn không xa, đại trưởng lão có thể nó là tốt hơn một chút, quần áo
vẫn còn nguyên vẹn, chỉ có đôi tay cầm rìu là bị rách nát tóe máu, trên khóe
miệng của ông cũng có một tia máu ứa ra. Nhìn từ bên ngoài thì có thể thấy lần
giao phong này, đại trưởng lão đã hoàn toàn chiến thắng nhưng chỉ có ông mới
biết tình trạng của bàn thân hiện giờ ra sao. Linh khí hao hụt chỉ còn lại hai
phần mười, tượng khí Lôi Điệp của ông đã hoàn toàn bị thương nặng không thể sử
dụng trong chiến đấu lần nữa, ít nhất cần phải săn sóc mười ngày nữa thắng mới
có thể khá hơn. Mà một khi đã mất đi tượng khí, ông không còn lực để tái chiến
nữa, muốn chiến thắng hai cửu tinh Khí Tông đâu phải là chuyện dễ, với trình
độ như ông kết quả này đã là quá tốt rồi.

“ Lão đầu, giờ thì sao đây, cũng chỉ là lưỡng bại câu thương mà thôi, lão cũng
không thể đi đâu được cả, hắc hắc” tên Khí Tông dáng người thấp bé khoanh chân
đã tọa, cười nói, hắn cũng thừa biết tình trạng hiện nay của đại trưởng lão.

“ Khà Khà, lâu lắm rồi mới có cơ hội đánh đã tay như vậy, mà lão cũng đừng có
trách chúng ta, có trách thì phải trách nhị thiếu gia của Châu gia các ngươi
tạo thành uy hiếp quá lớn đối với ngũ đại gia tộc chúng ta mà thôi” Phan Văn
Tiên cười sung sướng nói, nhiệm vụ của hai người bọn hắn cũng chỉ là cầm chân
lão già này mà thôi, tương tự như Quân Chiến cầm chân Châu Thanh Thần, tuy
tình thế này không phải là lý tưởng nhất nhưng cũng đã đạt được mục đích.

Đại trưởng lão Châu Thiên Sơn cũng ngồi đã tọa, không trả lời bọn hắn, ánh mắt
lo lắng nhìn về hướng rừng trúc, nơi Ngọc Phong đang chữa trị cho Thanh Thiện.

…………………………………….

Trong lúc Châu gia bị tập kích, quá trình đóng kén của Ngân Trùng cũng đã sắp
hoàn thành, chỉ cần vài sợi tơ nữa mà thôi. Ngọc Phong đứng đằng sau Thanh
Thiện, toàn lực quán chú Kim Hỏa. Bời vì có Thôn Phệ Nhãn mà cuộc chiến kinh
thiên trong Châu gia hoàn toàn không hề ảnh hưởng đến hắn một chút nào. Tuy
nhiên tình trạng của hắn lúc này cũng không tốt là mấy, số lượng Kim Hỏa mà
Ngân Trùng cần cắn nuốt để đóng kén đã vượt xa dự định của Ngọc Phong.

Tất cả ba mươi lăm viên đan dược cấp bốn Đại Phục Khí Đan mà Ngọc Phong dự trữ
đều đã dùng hết, không sót viên nào. Linh khí bên trong đan điền của hắn lúc
này cũng gần như cạn khô từ vài tiếng trước, bắt buộc Ngọc Phong điên cuồng
vận chuyển Mai Hoa Công để hấp thu linh khí bổ sung, cố gắng duy trì Kim Hỏa,
nhưng cũng không thấm vào đâu.

May mắn là vài phút sau, Ngân Trùng cũng đã nhả nốt sợi tơ cuối cùng, hoàn
thành quá trình đóng kén. Ngay lúc đó Ngọc Phong thở phào một hơi nhẹ nhõm,
ngồi bệt xuống đất thở phì phò như trâu. Cho dù cơ thể có hắn vô cùng mạnh mẽ
cũng ăn không tiểu cái thể loại rút cạn kiệt linh khí như thế này, ngay lúc
này hắn đã cảm nhận được từng đợt rung động cũng như âm thanh chém giết phía
xa xa.

“ Không phải việc của mình a!” Ngọc Phong thở dài một cái, khoanh chân đã tọa,
bắt đầu khôi phục linh khí. Điều Ngọc Phong cần làm lúc này là thủ hộ bên
Thanh Thiện, đến khi hắn hoàn thành quá trình lột xác thành công, không để cho
ai quấy nhiễu.

…………………………………

Đại viện Châu gia.

Đám người áo đen sau khi vượt qua phòng tuyến của bát đại trưởng lão và hàng
trăm hộ vệ thì còn lại cũng hơn trăm người, tất cả đều nhằm hướng rừng trúc
trong trang viên mà lướt đi như bay, như là biết trước vị trí của Châu Thanh
Thiện vậy, đúng là Châu gia đã bị cài vào rất nhiều gián điệp.

Lục đại gia tộc ở thành Định Phong đều là thế lực phụ thuộc của Bạch Vân Tông,
đây cũng không phải loại phụ thuộc như Viên gia đối với Hắc Lang dong binh
đoàn. Loại phụ thuộc này đơn giản hơn, mỗi năm chỉ cần các đại gai tộc cống
nạp đầy đủ cho Bạch Vân Tông thì đổi lại, Bạch Vân Tông sẽ bảo vệ sự tồn vong
của đại gia tộc đó. Cho nên cho dù ngũ đại gia tộc có liên hợp với nhau, thừa
sức để hủy diệt Châu gia nhưng bọn họ cũng không dám làm như thế nếu không có
ý chỉ của Bạch Vân Tông. Nếu tự tiện làm, hậu quả là Định Phong thành sẽ không
còn lục đại gia tộc nữa.

Tuy không thể hủy diệt Châu gia nhưng bọn họ cũng không cam tâm để cho Châu
gia có một thiên tài quật khởi. Nếu như thế, không đến ba mươi năm, cho dù
không có chiến tranh thì Châu gia cũng sẽ đè đầu cưỡi cổ năm đại gia tộc còn
lại . Với những thông tin bọn họ chiếm được thì Châu Thanh Thiện rất có khả
năng đạt đến trình độ Khí Tôn. Cho dù điều đó không có chắc chắn đi chăng nữa
thì ngũ đại gia tộc cũng không để tai họa ngầm như thế tồn tại.

Cũng vì thế để đảm bảo lần hành động này thành công mĩ mãn, trong số hơn trăm
người áo đen này, còn lẫn trong đó mười khí tống của ngũ đại gia tộc, mục tiêu
chỉ có một, kết liễu Châu Thanh Thiện, cắt đứt mộng tưởng của Châu gia.

Tình thế lúc này, phần thắng dường như đã nắm chắc trong tay của Ngũ đại gia
tộc, chỉ còn xông vào rừng trúc, kết liễu Châu Thanh Thiện mà thôi. Đối với
đội hình lúc này, việc đó quá đơn giản.

Tuy nhiên khi bọn chúng còn cách rừng trúc khoản năm mươi mét, một âm thành
đạm mạc vang lên, tuy không to nhưng rất rõ ràng như nói ngay bên cạnh tai của
mỗi người “ tiến vào phạm vi ba mươi mét quanh rừng trúc, chết!”


Bất Tử Nhãn - Chương #108