Bất Tử Hệ Thống


Người đăng: ٩ܓܨPhu Nhân Lee Qri ۶♡⎠

Tỉnh lại trong cơn mê, đập vào mắt là một căn phòng nhỏ, cũng không xa lạ gì
với hắn, vì nơi này chính là nơi hắn đã ở suốt 18 năm

“Tỉnh rồi à? bây giờ nói cho ông biết có chuyện gì được rồi chứ?” đột nhiên từ
một góc cất lên tiếng nói

“tiểu Hân có sao không ông?” Lâm Phong trầm ngâm một chút liền hỏi

“Không sao, chỉ là bất tỉnh thôi, nghỉ ngơi vài ngày là ổn, giờ cháu nói đi,
hôm qua xảy ra chuyện gì” lão đầu kì quái hỏi

Lâm Phong im lặng trong chốc lát liền kể tóm tắt lại chuyện xảy ra hôm qua

“Có hối hận không?” Lão đầu đột nhiên hỏi

Tuy không rõ câu hỏi nhưng Lâm Phong vẫn hiểu ý của ông lão

“Không hối hận, dù cho lập lại một lần nữa cũng không hối hận” Lâm Phong kiên
định trả lời

“Vậy được, mang theo cái này về nhà, đây là thứ cuối cùng ba mẹ con để lại,
cũng đến lúc giao nó cho con rồi” Lão đầu đưa cho Lâm Phong một cái hộp kì
quái, trên mặt khắc một kí tự kì lạ, viền hộp bao quanh bởi một lớp kim loại
đen rất tinh xảo

Lâm Phong mang theo kì quái giọng điệu hỏi “Đây là gì vậy? Sao trước kia con
không biết?”

“Thứ này ta cũng không biết, cũng không hiểu cách mở, trước khi đi ba mẹ con
chỉ nói với ta thứ này chỉ mình con mở được, thôi về đi, tiểu Hân để ta chăm
sóc, mấy ngày nay lo tĩnh dưỡng cho tốt, chuyện đêm qua để ta giải quyết” Lão
đầu mơ hồ nói

Mang theo tâm tình kì quái về đến nhà, Lâm Phong liền lao lấy chiếc hộp ra
xem, mân mê hồi lâu cũng chưa biết cách mở ra thế nào, liền quẳng nó sang một
bên rồi đi vào phòng tắm

Tắm rửa sạch sẽ hắn lại như thường ngày ngồi lên máy tính, ngồi một hồi hắn
liền lôi chiếc hộp ra xem lại lần nữa, lần này hắn xem kĩ hơn cũng không biết
làm sao mở đành bỏ qua, đang tính ném sang một bên thì tay đụng phải vết
thương máu liền rỉ ra, vô tình một giọt máu rơi vàng chiếc hộp

Chỉ nghe ‘tích tích’ mấy tiếng vòng kim loại xung quanh hộp liền sáng lên

“Thứ quỷ gì? Lại biết phát sáng?” đột nhiên thấy cảnh này làm Lâm Phong giật
thót, đang chuẩn bị cầm lên xem thì đột nhiên một hình ảnh lập thể hiện lên,
một thân ảnh đàn ông trung niên xuất hiện làm hắn xém tè ra quần

“Tiểu Phong, khi con xem được cái này chắc cũng đã 25 tuổi rồi, đây chỉ là một
kiểu ghi âm mà ta lưu lại, những lời sau đây con hãy nhớ kĩ, thời gian của ta
không có nhiều”

“Cách đây 30 năm, cũng là lúc ta và mẹ con gặp nhau, lúc đó ta và mẹ con đều
là tiến sĩ nghiên cứu sinh học có triển vọng, liền được một tổ chức phi chính
phủ mời đến nghiên cứu một Trí Thông Minh Nhân Tạo. Trải qua 3 năm nỗ lực,
chúng ta đã đem nó nghiên cứu ra, nhưng cùng lúc đó, ta nhận được tin, khi
chúng ta hoàn thành thì sẽ bị giết, ta không còn cách nào khác liền lấy trộm
nó cùng mẹ con trốn đi, sau 5 năm trốn chui trốn nhủi, ta và mẹ con nảy sinh
tình cảm, kết quả có con bay giờ, cùng lúc đó ta và mẹ con quyết định khởi
động thứ này, nhưng không biết vì nguyên nhân gì khiến nó xảy ra biến dị,
không cách nào khởi động, hơn nữa nó lại vô tình làm lộ hành tung của chúng
ta, ta chỉ còn cách mang theo mẹ con bỏ trốn, ta đã để con lại cùng lão quản
gia, người đó đã theo ta hơn 30 năm, ta không biết bây giờ con thế nào, nhưng
chắc con vẫn sống tốt, vì thứ này ta chỉ thiết kế riêng mình con mở, AND của
con chính là chìa khóa. Ta không cách nào quyết định hướng đi đúng đắn cho
con, nhưng ta chỉ muốn nói, khi mở hộp này ra, một là con hãy hủy đi thứ bên
trong, dù nó không khởi động nhưng vẫn sẽ tạo ra những phiền phức trong cuộc
sống của con, thứ 2 hãy tìm cách khởi động nó, vì một khi thứ này khởi động nó
sẽ đem cho con vô số thứ người khác muốn cũng không được, 2 lựa chọn, tùy con
quyết định, còn nữa, không nên tìm tung tích của ta và mẹ con, nó chỉ mang đến
nguy hiểm cho con mà thôi, hãy nhớ chăm sóc em gái con cho tốt”

Khi xem hình ảnh đến một nửa Lâm Phong đã đẫm nước mắt, suốt 25 năm qua, chưa
một lần gặp cha mẹ, chưa một lần biết cảm giác yêu thương đó nó như thế nào,
ngay cả trong trí nhớ cũng chỉ mơ tồn tại hình bóng của họ, hắn từng rất hận
cha mẹ, tại sao sinh hắn ra rồi bỏ mặc hắn, cả tiểu Hân nữa, nhưng hôm nay hắn
lại không cách nào tiếp tục hận họ, tất cả nguyên do đều sáng tỏ

Hắn lau nước mắt mở hộp ra, chỉ thấy bên trong xuất hiện một một chiếc USB,
hắn cắm vào máy tính xem thử, chỉ vừa cắm vào thì toàn bộ tiểu khu hắn sống
đột nhiên mất điện, điện đột nhiên nổi lên đánh vào trên tay hắn khiến hắn nhe
răng rên hừ hừ

Trải qua đau đớn gần 30 giây, trên tay hắn liền xuất hiện một đồ án kì quái
rộng khoảng 3-4cm, đột nhiên hình đồ án lóe sáng rồi biến mắt, tất cả xảy ra
hắn cứ tưởng mình hoa mắt, nếu không phải cái âm thanh xuất hiện trong đầu hắn
lập đi lập lại hắn còn tưởng mình xuất hiện ảo giác

“Nguồn năng lượng đã đủ, phải chăng khởi động hệ thống?”

“Nguồn năng lượng đã đủ, phải chăng khởi động hệ thống?”

“Nguồn năng lượng đã đủ, phải chăng khởi động hệ thống?”

….……………………………………

Sau khoảng 10 giây âm thanh chợt ngừng khiến hắn ngớ người còn chưa tỉnh lại
liền nghe đến âm thanh kế tiếp

“Xét thấy kí chủ đang trong tình trạng mơ màng, hệ thống khởi động trạng thái
kích thích để kí chủ có thể rõ ràng”

Chỉ cảm thấy một luồng điện xẹt qua người khiến hắn đau đến há mồm, một lúc
sau mới hết đau được

“Xin nhắc lại, phải chăng khởi động hệ thống?”

Đã có kinh nghiệm lần đầu, hắn đâu dám chậm trễ liền la to “khởi động”

“Khởi động thành công, Bất Tử Hệ Thống hoàn tất khởi động, kiểm tra thân thể
kí chủ đang chịu thương tích, hệ thống sẽ giúp kí chủ chữa trị, có hay không
xác nhận chữa trị?”


Bất Tử Hệ Thống - Chương #2