Chương 441: Bọn Họ Không Giống.


Một câu củaThạch Thiên khiến cho Beila lập tức nhất thời không phản bác được. Thi thể người ngoài hành tinh trong mắt nhà sinh vật học thì còn có giá trị. Nhưng đối với quốc gia hoặc tổ chức nào khác muốn lấy ích lợi từ đĩa bay người ngoài hành tinh mà nói. Thì thi thể người ngoài hành tinh còn không quan trọng bằng một linh kiện trong đĩa bay người ngoài hành tinh. Bọn họ thậm chí ngay cả rác rưởi cũng không hẳn đã buông tha.

Mặt khác mỗi một khoa học gia trong tổ chức đều là nhân vật quyền uy trong lĩnh vực. Lại phân biệt ở trong căn cứ chuyên nghiên cứu đĩa bay người ngoài hành tinh đã mấy chục năm. Đối với đĩa bay người ngoài hành tinh cũng có hiểu biết nhất định. Từ loại ý nghĩa trên mà nói, nhóm khoa học gia này giá trị cũng không thấp hơn so với đĩa bay người ngoài hành tinh bao nhiêu. Beila đối với các khoa học gia này cũng rõ ràng, bọn họ trong lòng quan trọng nhất là hạng mục nghiên cứu. Căn bản sẽ không để ý công tác vì ai. Trên thực tế mục tiêu của bọn họ đều là truy cầu khoa học. Đối phương ngay cả hệ thống phòng hộ của căn cứ cũng đã phá giải. Nói rõ bọn họ đối với tổ chức phi thường quen thuộc. Đối với các loại tình huống trong căn cứ đương nhiên cũng có sự hiểu biết tương đương trình. Thì hẳn là nên đem khoa học gia ở đây khống chế tiếp tục lợi dụng mới hợp lý.

Beila thầm nghĩ nếu như đổi là mình. Thậm chí sẽ trực tiếp đem cơ sở nghiên cứu này làm của riêng mà tiếp tục sử dụng. Cho dù đối phương thật sự là nước Mỹ thực lực cường đại nhất trên thế giới. Muốn xây dựng lại một cơ sở nghiên cứu quy mô chuyên nghiệp như vậy, không có mười năm tám năm thì cũng làm không được.

Nhưng sự thật bày ở trước mắt. Đối phương dưới tình huống hoàn toàn có năng lực khống chế căn cứ, lại có thể đem khoa học gia trong căn cứ giết không còn một ai. Trừ khi người trộm thi thể người ngoài hành tinh đi cùng năm bộ đội đặc chủng không quan hệ hoặc là năm bộ đội đặc chủng này tiếp nhận thí nghiệm cường hóa, xác thực đã điên rồi. Ngay cả đối phương cũng không thể tiếp tục khống chế bọn họ. Cái này có lẽ có thể giải thích năm bộ đội đặc chủng vì sao cũng chết ở chỗ này.

Thạch Thiên thấy Beila lâm vào tư, vẻ mặt nhăn nhó, hơi cảm thấy không đành lòng nói: “Nghĩ không rõ cũng đừng nghĩ. Sự thật có lẽ không phức tạp giống như cô nghĩ đâu. Có lẽ bọn họ muốn vài ngày nữa lại đến chuyển những vật khác”.

Beila khẽ gật đầu, cảm giác lời của Thạch Thiên nói có lẽ là cách giải thích tốt nhất trước mắt, chỉ có thể đem tất cả nghi vấn không nghĩ ra để qua một bên trước, thở dài nói: “Đi xem những cỗ khác trước” Nàng từ nhỏ đã cùng cha và cha nuôi ở đây; vì phá giải khoa học huyền bí trong đĩa bay người ngoài hành tinh mà hy sinh tất cả, cũng đã xem tất cả những gì trong căn cứ so với tính mạng bản thân còn muốn quan trọng hơn. Khu vực Alex phụ trách tuy chỉ mất thi thể người ngoài hành tinh, nhưng vẫn không rõ sáu khu vực khác có mất thứ gì hay không. Lúc này vừa thả lỏng nghi vấn trong lòng, lại bắt đầu lo lắng tới tình huống của các khu vực khác.

Thạch Thiên đi theo sau lưng Beila rời phòng điều khiển, lắc đầu giận dữ nói: “Vốn tưởng rằng có thể thấy người ngoài hành tinh là dạng gì, lại có thể trốn tránh lão tử. Hiện tại cô còn muốn giữ bí mật gì nữa không? Đem bộ dáng của bọn họ nói cho lão tử nghe một chút. Vạn nhất khi lão tử trông thấy bọn họ. Còn có thể thuận tiện giúp cô bắt bọn họ trở về”.

Beila nói: “Đừng quên tất cả ở đây đều đã thuộc về anh. Cho nên anh làm chuyện gì cũng không phải vì tôi. Tìm người ngoài hành tinh về vốn chính là trách nhiệm của anh” Nàng ngừng chút lại nói tiếp: “Tôi cũng không phải muốn giữ bí mật gì, mà là trong lúc nhất thời rất nói rõ ràng. Bởi vì… bộ dáng bọn họ không giống chúng ta” Nàng vốn đang đi về hướng cửa chính phân khu, nói xong lại xoay người đi về phía gian phòng đặt sáu ngăn tủ.

Thạch Thiên cũng đi vào theo, thầm nói: “Nếu là người ngoài hành tinh, đương nhiên không giống chúng ta rồi. Nếu như giống mới là chuyện lạ”.

Beila đi đến trước một cái bàn, từ trong ngăn kéo lấy ra một xấp ảnh, mở ra ở trên mặt bàn nói: “Những cái này là ảnh chụp những người ngoài hành tinh. Tự anh xem đi”.

Xem ảnh chụp đương nhiên không khác gì thấy, Thạch Thiên ngược lại còn trách Beila không sớm đem ảnh của người ngoài hành tinh ảnh ra. Hắn nghĩ Beila vốn muốn cho hắn xem vật thật. Chỉ có điều không ngờ người ngoài hành tinh mất tích. Thạch Thiên mang theo sự hiếu kỳ đi đến bên cạnh bàn, chỉ nhìn qua một lần, liền nhịn không được kinh ngạc nói: “Ồ! Quả nhiên không giống”.

Thì ra “không giống” theo như lời Beila là chỉ những người ngoài hành tinh này cũng không giống nhau. Nghiêm khắc mà nói. Là trong đó một người ngoài hành tinh cùng bốn người ngoài hành tinh khác không giống nhau, căn bản là không phải đồng một loại.

Một người ngoài hành tinh trong đó cùng người địa cầu ngược lại có bảy tám phần tương tự, làn da toàn thân màu đỏ nhạt thoạt nhìn phi thường bóng loáng, hai mắt nhắm nghiền, ngũ quan rõ ràng. Trên thân thể cũng có hai tay hai chân, chỉ là dài nhỏ hơn một ít, mỗi một tay có sáu ngón tay, ngón chân lại chỉ có ba cái. Trên ảnh có ghi rõ thể trọng chiều cao vân vân… cùng nhân loại cũng không có gì khác biệt.

Beila theo ánh mắt Thạch Thiên liếc nhìn ảnh chụp nói: “Người ngoài hành tinh này mặt ngoài thoạt nhìn cùng loài người chúng ta rất giống. Da của hắn rất đặc biệt, không có lỗ chân lông, mà lại phi thường cứng cỏi. Tôi từng muốn lấy một ít tổ chức tế bào tiến hành nghiên cứu. Nhưng dùng dụng cụ cắt gọt bình thường căn bản không cách nào mở làn da hắn ra. Vì không muốn phá hư thi thể, cho nên tạm thời gác lại nghiên cứu này. Còn có một chỗ khác rất rõ ràng, là hắn so với chúng ta nhiều hơn một cái đuôi”.

Thạch Thiên nghe vậy cầm lấy một tấm khác chụp đằng sau của người ngoài hành tinh lưng, phát hiện quả nhiên có một cái đuôi. Theo như tỉ lệ thì hẳn là chỉ lớn bằng ngón út, dài cơ mười centimet, thấy vậy nhịn không được cười nói: “Hắn không phải là khỉ của người ngoài hành tinh đó chứ?”

Bốn người ngoài hành tinh khác cùng nhân loại khác nhau rất lớn. Thân thể bọn họ cực kỳ tráng kiện, tuy cũng có tứ chi, nhưng hai chân vừa thô vừa ngắn, cánh tay cũng rất dài, khi đứng rủ xuống có thể đụng đất. Cái đầu lớn hình tam giác, có hai cái răng nanh lòi ra khỏi cái miệng rộng. Ngoài miệng thì có ba cái lỗ tròn, nhắm chừng là lỗ mũi, trên là con mắt đang nhắm, hơn nữa chỉ có một con. Xem số liệu, bọn họ thân cao ngoài ba thước, thể trọng cũng chỉ có thể dừng người khổng lồ để hình dung. Phối hợp bọn họ với gương mặt xấu xí cùng răng nanh dài nhọn đáng sợ, nếu đứng ở trước mắt tuyệt đối làm cho người ta nhìn mà phát lạnh.

Thạch Thiên giật mình bật cười nói: “Khó trách quan tài bọn hắn lớn nhỏ khác biệt như vậy… Nhưng mà chỉ có năm người, tại sao chuẩn bị sáu cỗ quan tài?”

Beila không có tâm tình đem người ngoài hành tinh ra vui đùa, nghiêm trang giải thích: “Tuy trên đường du hành vũ trụ nguy hiểm không thể dự đoán rất nhiều, nhưng cũng không thể ở trên đĩa bay dự đoán chuẩn bị theo quan tài. Theo các khoa học gia trong căn cứ phân tích, ngăn tủ này hẳn là thuyền cứu sinh dùng để bảo vệ trong tình huống khẩn cấp. Chuẩn bị cho người trong đĩa bay có thể nhiều hơn số người cũng là bình thường. Nhắm chừng bọn họ trước khi đĩa bay rơi đã vào đó. Nhưng mà không ngờ đĩa bay lại vừa vặn rơi vào nơi núi lửa bộc phát. Cho nên không có thể rời thuyền cứu sinh, bởi vậy thi thể mới bảo tồn hoàn hảo”.

Bất Diệt Truyền Thuyết - Chương #441