Chương 436: Không Cần Cô Tặng.


Thạch Thiên vốn chỉ vì phân tán sự chú ý của Beila, nghe nói là văn tự người ngoài hành tinh dùng, lúc này mới chính thức sinh ra vài phần hứng thú, cười nói: “Trong căn cứ các người có phải là cũng dùng ngôn ngữ người ngoài hành tinh nói chuyện? Nói vài lời ta nghe một chút, trên địa cầu tiếng người lão tử cơ bản đều đã nghe qua, nhưng chưa nghe qua người ngoài hành tinh nói, để cho lão tử thêm kiến thức”.

Beila tức giận nói: “Tôi cũng chưa từng nghe qua người ngoài hành tinh nói, làm sao nói cho anh nghe? Nghiên cứu văn tự người ngoài hành tinh, chủ yếu là phá giải từng chữ, mỗi câu nói đại biểu ý tứ gì, còn phát âm như thế nào cũng không phải trọng điểm”.

Thạch Thiên cười nói: “Cho dù cô thật sẽ nói, lão tử cũng không tin là người ngoài hành tinh chính tông nói, phỏng chừng mấy người ngoài hành tinh chết kia mà sống lại, cũng nghe không hiểu các ngươi đang nói cái gì”.

Beila lúc này đương nhiên nhìn ra Thạch Thiên vì không muốn mình quá thương tâm, cố ý khiến cho nàng phân tâm, mặc dù chỉ là vài câu vui đùa, nhưng từ khi biết Thạch Thiên đến nay, đây là lần đầu tiên từ chỗ của hắn cảm nhận được chân thành thiện ý, không khỏi sinh ra một tia ấm áp, tâm tình bi thương lập tức giảm bớt. Nàng cũng biết hiện tại xác thực không nên đắm chìm trong bi thương, xem ra Thạch Thiên có thể nói là khí lực cùng dung mạo hoàn mỹ, không khỏi thầm nghĩ thiếu niên này đến đến tột cùng là dạng người gì? Năng lực không cần nói, cơ hồ có thể đưa hắn bài trừ khỏi chủng loại của loài người, gây chuyện khắp nơi, ai cũng không thể làm gì hắn, nếu có kẻ địch như vậy, quả thực là ác mộng đáng sợ nhất trên đời. Beila cùng Thạch Thiên chính thức tiếp xúc thời gian tuy không nhiều lắm, nhưng phi thường cẩn thận chăm chú nghiên cứu qua hắn, thân là nhà tâm lý học Beila cảm nhận được, thiếu niên so với ma quỷ càng đáng sợ hơn này trên người lại có một loại hồn nhiên cực kỳ hiếm thấy. Cái loại hồn nhiên này không phải là sự ngây thơ chất phác trẻ người non dạ, mà là một loại bản tính không cách nào thay đổi. Có đôi khi làm cho người ta nghiến răng nghiến lợi, có đôi khi thực sự làm cho người ta cảm thấy rất chân thành.

Thử nghĩ có ai sẽ vì một nữ nhân một mình đi khiêu chiến quốc gia cường đại nhất trên thế giới?

Đương nhiên, người khác cho dù có sự can đảm này, cũng không có lực mà làm. Nhưng nếu đổi là người khác có cùng năng lực có thể phá vỡ thế giới như Thạch Thiên, lại có tòa thành Thiên Thạch phú khả địch quốc làm hậu thuẫn. Còn có thể quý trọng những cô gái bên người hay không? Còn có thể sống cuộc sống ẩn thế dạo chơi nhân gian hay không? Tuy hiện tại Thạch Thiên cùng tòa thành Thiên Thạch của hắn chiếm lấy quần đảo Colo Shrike, cũng tuyên bố thành lập đế quốc Thiên Thạch, nhưng đảo quốc này thật sự quá nhỏ, hơn nữa vị trí heo hút, thiếu tài nguyên, bất luận người nào hiểu rõ về tòa thành Thiên Thạch đều nhìn ra được, bọn họ chỉ muốn có chỗ yên ổn thuộc về mình, tiếp tục sống đoạn thời gian không quan tâm đến bên ngoài của bọn họ. Nếu không với tài lực hùng hậu cùng lực ảnh hưởng trải rộng khắp thế giới của tòa thành Thiên Thạch. Ở quốc gia nào cũng có thể phát triển ra lực lượng chính trị không thể khinh thường, huống chi bọn họ còn có quái vật Thạch Thiên ngay cả nước Mỹ cũng không dám động đến này…

Nghĩ tới đây, Beila trong lòng khẽ động nói: “Anh nếu thật đối với văn tự người ngoài hành tinh cảm thấy hứng thú. Chờ việc này chấm dứt, tôi có thể đem tất cả nghiên cứu về văn tự người ngoài hành tinh cho anh xem, mặt khác anh xem trong căn cứ bất luận cái gì cũng có thể lấy đi. Nhưng mà anh phải đáp ứng tôi một yêu cầu”.

Thạch Thiên tỏ vè xem thường cười cười nói: “Cái đó không cần cô tặng, nếu thích thứ gì, lão tử tất nhiên sẽ lấy đi” Beila chỉ cảm thấy buồn bực, câu nói chuẩn bị nói ra lập tức bị chặn trong cổ họng, một chữ cũng nói không được. Thật ra Thạch Thiên chỉ không thích người khác cùng hắn nói điều kiện, không đợi Beila tức giận mạnh mẽ lên án tác phong cường đạo của hắn, liền nói tiếp: “Nhưng mà có thể đem yêu cầu của cô nói ra nghe một chút, nếu là không phiền toái, lão tử có lẽ sẽ giúp cô”.

Cảm giác như bị Thạch Thiên tùy ý trêu đùa, khiến cho Beila càng khó chịu. Trong lúc nhất thời cũng không còn tâm tư nói gì với Thạch Thiên nữa. Hiện tại quan trọng nhất là giải quyết năm tên bộ đội đặc chủng sau cải tạo, bọn họ đã mất đi lý trí, sau khi rời đảo khẳng định còn có thể giết nhiều người nữa, nhắm chừng không bao lâu nữa có thể sẽ tạo nên khủng hoảng. Theo tin tức hôm nay, muốn tìm được chỗ của bọn họ hẳn là không khó, bởi vậy không thể dừng lại ở trên đảo quá lâu.

Beila đè nén sự tức giận, lạnh lùng nói: “Anh muốn xem cái gì trước? Văn tự tư liệu người ngoài hành tinh hay đĩa bay người ngoài hành tinh?”

Thạch Thiên ngẫm nghĩ nói: “Đi xem người ngoài hành tinh là dạng gì trước, đĩa bay lão tử mang về từ từ nghiên cứu, về phần văn tự người ngoài hành tinh, các người nghiên cứu bao lâu mới xem hiểu một phần mười, hơn nữa không biết đúng hay không, lão tử nhất thời cũng không có khả năng xem hiểu, nên cũng không cần xem”.

Beila đối với Thạch Thiên công bố muốn đem đĩa bay đi đã không cảm thấy ngoài ý muốn, cười lạnh nói: “Thì ra anh cũng biết có chuyện mình làm không được” Xoay người đi qua đem cánh cửa trên bức tường màu lam mở ra. Thạch Thiên đối với mỉa mai của Beila không chút nào để trong lòng, đi theo phía sau nàng tiến vào thông đạo, lại nghe Beila thay đổi một loại giọng điệu bình thản nói: “Đối mặt với một loại văn tự hoàn toàn lạ lẫm, nghiên cứu cực kỳ khó khăn, nhằm vào nghiên cứu văn tự người ngoài hành tinh là một trong hạng mục nghiên cứu mà tổ chức chúng tôi sau khi thành lập đã thiết lập sớm nhất, nhưng chân chính có chỗ đột phá lại là chuyện mấy năm gần đây. Mặc dù trước mắt mới phá giải không đến một phần mười, nhưng có cơ sở một phần mười này, thì phá giải chín phần còn lại sẽ tương đối dễ dàng hơn rất nhiều”.

Thạch Thiên giật mình, hỏi: “Cô muốn ta phá giải chín phần còn lại sao?”

Beila dừng bước lại, xoay người hỏi ngược lại: “Anh chẳng phải cũng muốn lấy về sao?”

Thạch Thiên nghĩ thầm lời này cũng đúng, hắn bởi vì theo cự năng thể trong cơ thể phát hiện ám không gian huyền bí, lại ý thức được năng lượng tính mạng cùng mơ hồ về sinh tử của mình ở trong ám không gian có quan hệ mật thiết, mà cự năng thể đến từ đĩa bay người ngoài hành tinh, cho nên mới đi theo Beila đến tìm hiểu. Hắn đối với văn tự người ngoài hành tinh hứng thú đương nhiên không phải bởi vì ngưỡng mộ văn hóa người ngoài hành tinh, mà là hy vọng trong đó có những thông tin về cự năng thể hoặc ám không gian, nhưng mà cho dù có thông tin, xem không hiểu thì cũng uổng công. Thạch Thiên ngược lại không quan tâm thời gian vài năm thậm chí vài thập niên, nhưng nếu muốn hắn cả ngày đối với một đống văn tự lạ lẫm quái dị vắt hết óc suy nghĩ hàm nghĩa của chúng, quả thực so với bị một đám thiếu nữ dây dưa còn muốn khó chịu hơn.

Beila thấy hắn rõ ràng đã động tâm, thì nói tiếp: “Văn tự người ngoài hành tinh cùng văn tự phương đông hơi giống nhau, cũng do chữ tượng hình làm cơ sở diễn biến thành một ngôn ngữ độc lập, cho nên người tham dự nghiên cứu đại bộ phận là học giả châu Á. Tôi nghĩ anh nếu như coi như là nhân loại mà nói, cũng xem như là người phương đông? Hơn nữa anh nói được nhiều loại ngôn ngữ, về mặt ngôn ngữ năng lực giải thích cũng khác với người thường, có lẽ có thể phá giải được chín phần còn lại. Lại nói lấy tài lực của tòa thành Thiên Thạch, có thể đem một đám học giả về phương diện văn tự giúp anh cùng phá giải”.

Bất Diệt Truyền Thuyết - Chương #436