Chương 398: Nàng Rất Thiện Lương . ...


Mọi người đầu tiên là ngẩn ra, lập tức có người nói: “Chẳng lẽ là phó tổng thống Otis? Helen nếu chết, hắn chính là tổng thống, hình như người nào cũng không có chỗ tốt bằng hắn.”

Một đệ tử của tòa thành Thiên Thạch hàng năm ở Mỹ phân tích: “Trong đảng Tự Do cạnh tranh người ứng cử tổng thống thì Helen cùng Otis quả thật là đối thủ, bất quá sau đó hai người hợp tác thành đồng bọn, hơn một năm nay cũng không truyền ra bọn họ có mâu thuẫn gì, người lại Helen rất nhiều chuyện cũng dựa vào Otis, cho phó tổng thống này quyền hạn rất lớn, hắn hẳn là không cần phải giết Helen. Ta thấy quân đội có khả năng cao hơn, hoặc là đảng Cộng Hòa ở sau lưng tính kế, đảng Cộng Hòa sức ảnh hưởng trong quân đội so với đảng Tự Do lớn hơn nhiều.”

Mọi người hiển nhiên cũng đồng ý với quan điểm của Thạch Thiên, nhưng sau khi thảo luận một phen, thì đối tượng hoài nghi lại càng ngày càng nhiều, nghe ra hình như chỉ cần Helen chết, thì người nào cũng có thể có chỗ tốt.

Thạch Lệ trầm mặc một hồi, chờ mọi người nghị luận dần dần đi xuống mới nói: “Ám sát Helen nếu là binh lính Mỹ, ít nhất chứng minh có người của quân đội tham dự, bất quá chủ mưu hẳn là người khác. Helen thân là tổng thống, người ủng hộ cùng phản đối nàng không phải ít, còn có rất nhiều chuyện bí ẩn mà người ngoài chúng ta không biết, hiện tại kết luận còn quá sớm.” Braid cũng hiểu được thảo luận như vậy không ra kết quả, gật đầu nói: “Đại tiểu thư nói rất đúng, đấu tranh trên chính trị rất phức tạp, chân tướng đến tột cùng là như thế nào không phải bằng vào suy đoán của chúng ta là có thể biết được.”

Thạch Thiên đột nhiên hỏi: “Tiểu tử tên Otis kia là dạng người gì?”

Người đệ tử mới vừa rồi cho rằng Otis không cần phải giết Helen vội vàng đứng lên, giải thích cho Thạch Thiên: “Otis chính là người hiện giữ phó tổng thống Mỹ, sau khi truyền ra tin tức Helen ngộ hại, trước mắt là người tạm thời đảm nhiệm vị trí tổng thống. Hắn làm chính trị nhiều năm, trong đảng Tự Do uy vọng rất cao, Helen mặc dù khôn khéo và có khả năng, nhưng căn cơ cùng năng lực chính trị còn kém hắn rất nhiều, nghe nói Helen có thể được chọn làm tổng thống toàn bộ đều dựa vào Otis ủng hộ.”

Thạch Thiên quả quyết nói: “Không cần đoán, lão tử khẳng định chuyện của Helen cùng với tiểu tử này có liên quan.”

Saji ngồi ở phía dưới Braid nói: “Tôi cũng thấy Otis là hiềm nghi lớn nhất. Hồi trưa khi cô Helen đi, tôi thấy bộ dáng cô ta tựa hồ có chút tâm tàn ý lạnh, có thể là cô ta đã biết là ai muốn giết mình rồi?”

Thạch Lệ suy nghĩ một chút tình hình khi ở bên cạnh Helen, quả thật giống như lời Saji nói, liền hỏi: “Những người mà cô ta muốn bảo vệ là những ai?”

Braid vỗ mạnh bàn, kích động nói: “Đúng rồi, trong danh sách của cô ta chỉ có mười mấy người, đều là trợ thủ cùng chỗ dựa bên cạnh cô ta, không có quan viên quan trọng, lại yêu cầu chúng ta bí mật cùng họ liên lạc.”

Thạch Lệ gật đầu nói với Thạch Thiên: “Xem ra quan điểm của ngài là đúng, ít nhất Helen đã hoài nghi Otis, nếu không khẳng định sẽ cùng hắn liên lạc, cũng không cần phải để người ngoài đi bảo vệ những người nọ. Bất quá ngài căn cứ theo điểm nào mà khẳng định là Otis?”

Thạch Thiên cười đắc ý nói: “Helen là người rất thiện lương, hơn nữa ngày đó lão tử bất quá hủy đi một cây cột, nàng lại có dũng khí chỉ vào mũi lão tử mà mắng lớn, không một chút nào sợ chết, nói rõ tiểu cô nương này còn rất xúc động, trong đầu quá nửa chỉ có một cán cân. Các ngươi nói loại người một thân chính khí như thế có thể đi làm tổng thống không? Trên đời người nào cũng có thể sợ, chính là không cần sợ người tốt. Lão tử nếu như là đối thủ chính trị của nàng, mới không đi giết nàng. Nếu đổi lại là một người giảo hoạt không khéo thì lại là chuyện khác. Cho nên muốn giết nàng khẳng định là người một nhà.”

Các đệ tử của tòa thành Thiên Thạch nhất thời than thở phát ra từ đáy lòng, chưa từng nghĩ đến chủ nhân trừ thần công cái thế, còn có thể từ góc độ nhân tính mà phán đoán ra chân tướng. Thạch Lệ tiến hành công tác trinh sát nhiều năm, đối với nàng mọi việc đều lấy chứng cớ làm trọng, mặc dù cảm thấy Thạch Thiên chắc chắn là Otis có chút võ đoán, nhưng cũng thừa nhận Thạch Thiên nói có chút đạo lý, cũng cười gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Bất quá tất cả mọi người đều rõ ràng ‘cây cột’ trong miệng Thạch Thiên chính là bia kỳ niệm Washington, Helen thân là tổng thống Mỹ, dưới sự tức giận chỉ trích Thạch Thiên cũng không thể xem như là biểu hiện quá xúc động, nhưng từ danh sách Helen muốn Braid đi liên lạc đã có thể nhìn ra, Otis hiềm nghi quả thật rất lớn, cho nên cũng không ai đi sửa sơ hở trong lời của Thạch Thiên. Về phần Thạch Thiên làm thế nào đoán được nàng rất thiện lương lại càng không ai hỏi tới, Helen vốn là do chính Thạch Thiên mang về, nhìn ra nàng thiện lương cũng rất bình thường. Bọn họ đương nhiên không ai có thể nghĩ đến, Helen ở bên hồ hiểu lầm Thạch Thiên tuyệt khí, vì cứu tính mạng của hắn mà nổi thiện tâm, bất kể xung khắc mà sử dụng hô hấp nhân tạo với hắn, lại bị Thạch Thiên đem oán báo ân, chịu cường bạo. quan trọng nhất là, Helen sau khi bị Thạch Thiên đoạt đi tấm thân xử nữ cũng không có khóc lóc, cũng không có thà chết dây dưa, Thạch Thiên hiển nhiên cảm thấy nàng thiện lương, là một người rất tốt.

Người bình thường gặp phải vấn đề trọng đại, đều tận lực lo lắng ổn thỏa chu toàn, không buông tha một chi tiết nào, mặc dù là một vấn đề đơn giản, cũng sẽ nghĩ rất phức tạp. Mà Thạch Thiên lại mặc kệ là chuyện gì đều suy nghĩ phi thường đơn giản, nếu đụng việc nhỏ, hắn nghĩ cúng không muốn nghĩ, hoàn toàn dựa vào cảm giác của mình mà làm việc. Trong mắt người bình thường tính mạng ngắn ngủi, có lẽ cảm thấy cuộc sống của Thạch Thiên đi qua rất hỗn độn không chịu nổi, quả thực là đang lãng phí tính mạng, nhưng đối với Thạch Thiên đã sớm chán sống mà nói, phương thức xử sự như vậy ít nhiều có thể làm cho hắn cảm thấy thoải mái một chút. Bất quá nói lại, năng lực phân tích của Thạch Thiên bởi vì trường kỳ không cần mà hơi có thoái hóa, nhưng hắn dựa vào cảm giác mà sống hơn một ngàn năm, nhiều ít so với người bình thường cảm giác tinh chuẩn hơn một chút, thường thường có thể thu được một ít kỳ hiệu.

Braid lập tức dặn dò đệ tử tòa thành Thiên Thạch đang ngồi, đem hoài nghi đối với Otis báo cho người phụ trách bảo vệ Helen cùng người bảo vệ của Helen biết, mặt khác cũng an bài người đi theo dõi chặt chẽ Otis, bất quá mục đích chỉ là muốn bảo vệ tốt cho Helen, mà không tham dự vào đấu tranh giữa Helen và Otis. Trên thực tế bọn họ rõ ràng Helen cũng không hy vọng bọn họ tham dự vào. Về phần Helen cùng Otis cuối cùng ai thắng ai bại, tất cả mọi người không phải lo lắng, bởi vì chỉ cần Helen còn sống, thân phận thay mặt tổng thống của Otis sẽ không thành lập, quyền lực sớm muộn sẽ trở lại trên tay Helen, đến lúc đó chân chính công khai, Otis sẽ thân bại danh liệt.

Đương nhiên, trên đời cũng không có chuyện gì là tuyệt đối…

Bất Diệt Truyền Thuyết - Chương #398