Tòa nhà tổng cục cảnh sát L.A nằm đối diện phố hội nghi, diện tích đạt năm mươi ngàn mét vuông, đương một kỹ sư nổi tiếng người Anh thiết kế, sử dụng còn chưa đến một năm, bên ngoài tòa nhà rộng lớn ấy là một quảng trường cùng với một công viên xinh đẹp.
Thạch Thiên lắc mình tiến vào trong một con đường nhỏ gần tổng cục cảnh sát, đứng đó, một chiếc xe tải loại nhỏ liền ngừng lại trước mặt hắn. Người thanh niên xuống xe thoạt nhìn có vẻ rất thông minh sáng sủa, bước nhanh đến bên cạnh Thạch Thiên, nhỏ giọng nói: “Chủ nhân, hôm nay chung quanh phòng hội nghị đàm phán hòa bình và cục cảnh sát hình như có không ít người mai phục, hơn nữa có vẻ không phải là cảnh sát” Giọng nói có chút lo lắng.
Thạch Thiên thì không cho là đúng, nói: “Nhìn đi, lão tử muốn đốt nhà trước mặt bọn chúng, xem bọn chúng có năng lực gì, xăng để trên xe?”
Người trẻ tuổi kia vội nói: “Ở trong thùng xe, tổng cộng bốn thùng” Vừa nói vừa chạy đến sau xe, mở thùng xe lên, Thạch Thiên đi qua khiên một thùng, rồi phất tay nói với người đó: “Xe để đây được rồi, các người đi đi, không có chuyện cho các ngươi” Nói xong xoay người đi đến tòa nhà tổng cục cảnh sát kia. Lúc này trong góc tối có ba người đi ra, cùng nhau nhìn người thanh niên kia, sau đó thấp giọng thương lượng vài câu, rồi cùng nhau đi vào một tòa nhà bên cạnh.
Thạch Thiên bắt đầu đi nhanh hơn, vừa bước vào trong phần đất trống của cảnh cục, thì liền có bốn chiếc ô tô phóng đến, đậu vòng quanh hắn, một chiếc xe bước xuống ba bốn người, cầm súng chỉ vào hắn, trong đó có một người hô to: “Bỏ thùng xăng xuống, nằm sấp xuống!”
Thạch Thiên khiêng thùng xăng cho nên cũng chẳng muốn vận động nhiều, vận kình hét lớn một tiếng, mười mấy người kia nhất thời cảm thấy màn nhĩ bị chấn động, tất cả đều gục ngã xuống đất, ngay cả súng cũng rơi ra khỏi tay, Thạch Thiên nhấc chân đá bay đi chiếc ô tô cảnh đường trước mắt hắn, ngửa đầu hét lớn một tiếng, nói với tòa nhà: “Người bên trong nghe đây, lão tử muốn đốt nhà, không muốn bị chết cháy thì cút ra cho lão tử!”Giọng nói mang theo nội lực truyền đi ra xa, đừng nói là người trong tòa nhà, bên ngoài cách mấy km cũng có thể nghe rõ ràng, bởi vì đây là ban ngày, thành phố L.A lại rất ồn ào, chứ nếu là ban đêm, sợ rằng nguyên cái thành phố đều nghe rõ cả.
Lúc này bốn phía đã có không ít đặc công của cục an toàn quốc gia cầm nhiều loại vũ khí bước ra, vây lấy Thạch Thiên, Thạch Thiên chỉ muốn đốt nhà, mặc kệ đám đặc công này, cười lạnh một tiếng rồi nhảy lên gần năm mươi mét, rồi vọt vào trong cửa sổ thủy tinh trên tầng cao nhất của tòa nhà. “Loảng xoảng!” một tiếng, Thạch Thiên mang theo thùng xăng đã đạp vỡ cửa kính đi vào trong.
Đến lúc này, tất cả các đặc công đều dừng chân, ngây người ngẩng đầu lên nhìn tầng trên cùng của tòa nhà đã bị Thạch Thiên phá. Thật ra thì tòa nhà này cũng không cao lắm, tính luôn cả tầng hầm thì chỉ có mười lăm tầng mà thôi, cho nên đối với Thạch Thiên cũng không mấy khó khăn, nhưng mà đối với người thường, có thể nhảy lên lầu hai đã là kinh động thế giới rồi, huống chi là nhảy cái đùng lên tầng mười lăm mà không có dụng cụ hỗ trợ gì cả.
Tầng mười lăm là phòng họp của cảnh sát, vừa đúng lúc có hơn hai mươi nhân viên cảnh sát cao cấp đang họp, vừa nghe thấy tiếng nói của Thạch Thiên khi nãy, tất cả đều đứng dậy, muốn đứng lại cửa sổ xem có chuyện gì, thì bỗng nhiên nghe thấy một tiếng vang thật lớn, mảnh thủy tinh trên cửa sổ vỡ tan, còn Thạch Thiên thì đứng trước mặt bọn họ.
Thạch Thiên đặt thùng xăng xuống đất, vừa mở nắp vừa quát: “Các người chưa nghe thấy lão tử cảnh cáo gì sao? Sao còn chưa cút, lão tử muốn đốt nhà”
Một gã nhân viên trừng mắt nói: “Ngươi nói... ngươi nói ngươi muốn làm gì?”
Cái trừng mắt của Thạch Thiên còn lớn hơn cả hắn, nổi giận nói: “Sao tất cả dân Hoa Kỳ đều ngu quá vậy, lão tử nói đơn giản và dễ hiểu như thế mà các ngươi không hiểu được sao? Vậy các người nhìn xem lão tử làm đi!” Cầm thùng xăng lên, bắt đầu tưới xăng.
Một nhân viên cảnh sát khác nhất thời nghĩ đến điều gì đó, không nhịn được rung giọng nói: “Sân bay và tòa nhà cảnh sát, chính là... chính là do ngươi đốt?” Nói xong liền móc súng ra chỉ về hướng Thiên.
Thạch Thiên giật lấy súng của tên này ngay, mắng: “Đồ ngu, cho mượn lửa cái coi” Nói xong liền nổ hai phát súng về chổ đã được tắm xăng, sau đó nhét súng lục về tay của tên này, rồi khiêng thùng xăng lên đá bay cửa phòng, đi ra ngoài.
Hơn hai mươi cảnh sát trong phòng nhìn nhau, sợ hãi một hồi mới móc súng lục đuổi theo, nhưng đã không thấy bóng dáng của Thạch Thiên đâu, không biết hắn tiếp tục đi đốt chổ nào. Lúc này, lửa trong phòng họp càng lúc càng lớn, cái người đã bị Thạch Thiên cướp súng khi nãy liền lên tiếng: “Mọi người ra khỏi đây trước, tên kia là một kẻ điên, nói không chừng sẽ bị hắn thiêu chết!” Những người khác đều tỏ vẻ đồng ý, lập tức đi xuống, không đợi thang máy được, đều chạy thang bộ xuống.
Thạch Thiên cũng không muốn giết người, nhưng hắn không kiên nhẫn chờ tất cả mọi người trong tòa nhà đi ra mới đốt, cho nên mới bắt đầu từ tầng cao nhấ,t sau đó đốt từ từ xuống dưới, sau khi đã làm cho tầng mười bốn cháy lên, thì thùng xăng cũng đã dùng xong, vì thế đập cửa thủy tinh nhảy xuống, chuẩn bị đi lấy thùng thứ hai.
Lúc này, người bên trong tòa nhà đã chạy ra, phần lớn đều tham gia vào đội hình vây bắt Thạch Thiên, hợp cùng với đám đặc công của cục an toàn quốc gia, rồi có thêm một đám đặc công mặc đồ chống cháy đang chuẩn bị đi vào trong tòa nhà, những con đường gần đó đã bị phong tỏa, không ít người đứng bên ngoài nhìn vào, trong đó có những phóng viên truyền thông đến rất đúng lúc.
Thạch Thiên nhảy xuống như vậy, đám người vây bắt hiển nhiên là không có chuẩn bị tốt, phỏng chừng là phần lớn mọi người đều không nghĩ rằng hắn sẽ trực tiếp nhảy xuống, cho nên nhất thời rối loạn. Bởi vì Thạch Thiên vừa vặn đáp xuống giữa bọn họ,cảnh sát và đặc công sợ tổn thương người nhà cho nên lùi ra xa, đồng thời có mười mấy người nhào lại đánh Thạch Thiên, nhưng bọn chúng chỉ cảm thấy có ánh sáng nhoáng lên, rồi bị trúng đấm đá văng ra ngoài, người bên ngoài nhào đến thì phát hiện đã không thấy Thạch Thiên đâu.
Chỉ huy hiện trường của cục an toàn quốc gia gấp đến nổi đầu đầy mồ hôi, vội vàng dùng xe truyền tin chuyên dụng thông báo cho Heber lai đang ngồi trong trung tâm chỉ huy 911 của L.A, nói lớn: “Nghi phạm đã biến mất, phỏng chừng muốn bỏ trốn, lập tức phái trực thắng đến tìm tòi, phong tỏa những quảng đường gần ...” bỗng nhiên trợn mắt há mồm nhìn về phía trước, thấy Thạch Thiên đã khiêng một thùng xăng khác trở lại...