Chương 271: Không Thu Hoạch Được Gì.


Alex tuy không có tu luyện qua nội công tâm pháp, nhưng hắn từng cùng Laurent nói qua chủ đề về sinh mệnh. Trong đó rất nhiều đạo lý cùng nội công tâm pháp không bàn mà cùng ăn ý, thậm chí vượt ra khỏi phạm trù tu luyện tâm pháp, càng nghe càng thêm thâm ảo. Alex đã nói rõ những điều thuộc về tính mạng mà người khác không giải thích được, hắn đã phải thăm dò nghiên cứu qua rất nhiều lần, hơn nữa cũng nắm giữ được một chút bí mật trong đó. Lúc hắn cùng với Laurent nói chuyện, không ngờ lại ẩn ẩn giải thích được chuyện huyền bí không ngừng sống lại của Thạch Thiên, lúc này mới khiến Thạch Thiên từ xa ngàn dặm tới Paris tìm hắn.

Beila từng tiết lộ tổ chức của các nàng đang nghiên cứu phương pháp làm như thế nào để khai phá tiềm lực trong cơ thể con người, nếu như là thật sự như vậy, nghiên cứu đối với sinh mạng của Alex nhất định có trợ giúp rất lớn đối với tổ chức. Mà quá trình nghiên cứu này, mang mục đích gì rất có thể là chuyện cơ mật không ai được biết, hoặc là không thể cho ai biết nghiên cứu này, nếu không sao lại làm việc quỷ bí như thế. Cho nên rất có thể tổ chức này vì thế mới bắt cóc Alex, tựa như lúc bọn họ thấy có hứng thú khi nhìn Thạch Thiên biểu hiện ra dị năng, Beila cố ý mời hắn về nhà, cũng vì thế mà hạ thuốc mê vào trong rượu, chẳng qua là không có ngờ tới Thạch Thiên bách độc bất xâm, thuốc không có hiệu quả, bằng không Thạch Thiên đã giống như Alex, từ nay về sau mất tích, có lẽ sẽ liên lụy tới người vô tội như Lý Hiểu Lệ nữa.

Nhưng mà Beila là con gái của Alex, tuy không phải thân sinh, thế nhưng dù sao cũng có quan hệ thân mật, bắt cóc chính cha nuôi đem cho tổ chức nghiên cứu, nghe ra tựa hồ như rất vớ vẩn. Hoặc là bị những người khác bắt cóc thì đúng hơn, Beila đối với việc mất tích của cha mình, thái độ có vẻ hờ hững, hơn nữa rõ ràng không hy vọng Thạch Thiên đi giúp nàng tìm lại cha, điểm này rất khác thường.

Thạch Thiên để Becker dẫn hắn đến chỗ Beila, Chính là hy vọng có thể tìm được thứ gì đó liên quan đến quan hệ phụ tử bọn họ, xem bọn họ có phải thực sự tương thân tương ái hay không. Thế nhưng ngay cả một tấm ảnh chụp của Alex cũng không tìm thấy.

Thạch Thiên cũng không kiên nhẫn với việc tìm kiếm toàn bộ đồ đạc trong nhà Beila, sau khi kiểm tra xác định trong phòng không có chỗ bí mật nào có thể dấu đồ, hắn liền phân phó tên thủ hạ của Thiên Thạch đồng minh đem toàn bộ mọi thứ trong phòng thu lại. Tìm vài người thân cận tới dò xét. Cuối cùng để Becker lái xe đi tới một chỗ ở khác của Beila, thì ra Alex đã từng làm nghiên cứu trong một căn phòng nhỏ ở bên cạnh sông Seine.

Becker tận lực phóng nhanh hết mức có thể, thế nhưng bởi vì dòng xe cộ dày đặc trên đường, chen chúc không kể xiết, đối với Thạch Thiên mà nói quả thực chậm giống như rùa bò, thiếu chút nữa nhịn không được nhảy xuống nâng cỗ xe Rolls-Royce này lên mà chạy.

Ước chừng qua hơn nửa giờ xe mới tới được trước cửa căn phòng, Thạch Thiên xuống xe đi tới trước cửa đang muốn mở ra, lại có một cỗ xe có rèm chạy nhanh tới, xuống xe là một người luôn theo dõi ở chỗ này, Braid.

Hắn tiến nhanh tới, không đợi Thạch Thiên đặt câu hỏi, đã giải thích: \"Chủ nhân. Nghe nói ngài muốn tới đây xem xét, tôi vừa vặn không có chuyện gì làm nên tới quán cà phê bên cạnh.\"

Thạch Thiên hừ lạnh một tiếng. Cũng không muốn trách mắng hắn, đẩy cửa tiến vào trong phòng.

Becker giả vờ làm ra vẻ mặt hiếu kỳ, ghé vào tai Braid, nhẹ giọng hỏi: \"Phụ cận chỗ này có quán cà phê sao? Sao tôi lại không thấy nhỉ?\"

Braid trừng mắt như bắn ra lửa, sắc mặt đỏ bừng, nhẹ giọng trách mắng: \"Tự mình mang cà phê tới rồi ngồi trong khóm cây uốn còn không được sao!\"

Becker \"Phì\" Cười nói: \"He he he. Chỉ cần cậu có nhã hứng, cho dù có leo lên cây uống cà phê cũng được.\" Nói xong hắn liền chạy vào trong phòng, Braid vội vàng đuổi theo.

Thạch Thiên thấy trên bàn cơm cũng không còn thức ăn gì đó. Đi qua cầm lấy một cái bình bạc, ném cho Braid, nói: \"Ngươi đem cái này về, tìm chuyên gia kiểm tra xem trong rượu có hạ loại thuốc gì.\"

Braid vội nói: \"Vâng, thưa chủ nhân.\" Hắn liền cầm lấy bầu rượu, bên trong chỉ còn lại có một chút, thế nhưng cũng quá đủ để đi xét nghiệm rồi.

Ba người lên trên lầu tra xét một lần, thế nhưng ngoại trừ một vài dụng cụ thường dùng hàng ngày ra, căn bản không có gì khả nghi, cuối cùng đàng phải xuống lầu.

Becker hỏi: \"Chủ nhân. Có mang theo toàn bộ đồ đạc ở đây đi không?\"

Thạch Thiên lắc đầu nói: \"Không cần, lão tử chuẩn bị chuyển đến đây ở, để cho bọn họ tự tới tận cửa, ta xem ra quan hệ phụ tử hai người không được tốt như vậy, nàng ở chỗ này cơ hồ không có chứa một thứ gì thuộc về Alex cả.\"

Braid nói: \"Ở đây vốn là nơi công tác cũ của Alex, thế mà lại không tìm được một bộ quần áo của đàn ông, chẳng lẽ đám bắt cóc còn muốn thu cả đồ dùng của lão đi sao? Tôi xem ra không giống bắt cóc, mà là dọn nhà thì đúng hơn.\"

Becker nói: \"Nhưng Beila còn ở nơi này, làm con gái, phụ thân sống chết không rõ, chung quy hẳn là nên lưu lại mấy đồ vật này nọ để làm kỷ niệm mới đúng a. Thế nhưng chúng ta đã đi xem xét cả hai chỗ ở của nàng, cũng không tìm được thứ đồ gì liên quan đến bố nàng cả.\"

Braid nói: \"Cũng không phải hoàn toàn giống như vậy, trên lầu còn có hai quyển sách của Alex đặt trong phòng công tác đó.\"

Becker nói: \"Điểm ấy càng khiến tôi cảm thấy khách thường, nếu như sau khi mất tích Alex sau khi mất tích chỉ để lại hai quyển sách mà nói, Beila hẳn là nên cẩn thận cất giữ mới đúng, mà không phải tùy ý đặt bậy bạ lên giá sách, mà nhìn gian phòng này đã lâu không được quét dọn.\"

Điện thoại trong đại sảnh đột nhiên vang lên, ba người đều sửng sốt, Braid đi đến bên cạnh điện thoại, chép lại dãy số hiện lên, thoáng cái do dự rồi nhấc lên.

Trong điện thoại vang lên tiếng tạp âm rất lớn, giống như tiếng máy bay cất cánh vậy, sau đó một thanh âm nữ tử vang lên trong điện thoại: \"Hoan nghênh ba vị khách quý Thiên Thạch Thành Bảo không mời mà tới, trong nhà của tôi sao lại bừa bộn như vậy, rốt cuộc là mấy người muốn tìm thứ gì? Nói ra có lẽ tối có thể giúp được mọi người đó.\" Nói xong nàng liền kiều mị cười.

Braid cùng Becker liếc mắt nhìn nhau, đoán được trong căn nhà này có thiết bị giám sát, bọn họ vừa tiến vào trong phòng này liền bị Beila phát hiện.

Becker cười nói: \"Thì ra là Beila tiểu thư, chúng ta chỉ muốn tìm cha giúp cô thôi mà, không hề có ác ý gì.\"

Beila cười lạnh trong điện thoại nói: \"Không có ác ý? Hừ! Thạch Thiên tiên sinh ngày hôm qua đã làm hết thảy chuyện gì, tôi cũng không có quên nhanh như vậy, sau này sẽ từ từ báo đáp Thiên Thạch Thành Bảo các người. Về phần ba của tôi, cảnh sát vẫn đang tích cực điều tra, tôi nghĩ chuyện này giao cho cảnh sát thì thỏa đáng hơn.\" Dừng một chút, nàng lại nói tiếp: \"Thạch Thiên tiên sinh, tôi có một vấn đề rất kỳ quái muốn hỏi cậu, không biết cậu có có nguyện ý giúp tôi cởi bỏ cái nghi vấn này hay không?\" Thạch Thiên cũng không có tức giận,nói:”Cô cứ nói đi.”

Bất Diệt Truyền Thuyết - Chương #271