Chương 270: Cùng Một Mục Đích.


Thạch Thiên năm đó truyền thụ cho đám người hầu đúng là sở trường võ công tâm pháp của các phái, cũng không phải bí điển của Thái Ất, đây không phải là Thạch Thiên không muốn truyền thụ cho bọn họ, mà là vì tu vi không tới một trình độ nhất định, căn bản không cách nào cảm nhận được ảo diệu trong bí điển.

Nghiêm khắc mà nói, Thái Ất bí điển cũng không phải là tâm pháp tu luyện chân khí, cũng không phải là dùng văn tự ghi lại thành điển tịch, là một tấm địa đồ phổ trừu tượng khó hiểu. Chỉ có đem tu vi đột phá tới cực hạn của thân thể, mới có thể từ bản đồ phổ này đốn ngộ được chút ảo diệu mà thôi, giống như lập địa thành Phật, đạt tới một loại cảnh giới huyền diệu khó giải thích vậy.

Thái Ất bí điển đã dẫn Thạch Thiên tới một loại cảnh giới, chỉ tồn tại trong tinh thần, ý niệm của hắn, căn bản không cách nào dùng văn tự hoặc ngôn ngữ để biểu đạt, cho dù bằng trí nhớ vẽ ra nguyên cũng thành một bức tranh vô nghĩa. Mà Thái Ất bí điển bởi vì khi hắn tu luyện đã thường xuyên mang trên người, lúc đại thành bị một đạo thiểm điện quái dị phá hủy kể cả thân thể của hắn, hơn hai nghìn năm trước đã biến mất rồi. Cho nên cho dù đám người trong Thiên Thạch Thành Bảo có tu vi đạt tới loại trình độ này, Thạch Thiên cũng vô pháp đem ảo diệu trong Thái Ất bí điển truyền thụ cho hắn. Nhiều nhất chỉ dẫn dắt hắn một chút mà thôi, sau này để hắn tự cân nhắc.

Nhưng mà Thạch Thiên truyền thụ tâm pháp cho đám người hầu cũng toàn là sở trường của các phái, lại trải qua ngàn năm nghiên cứu tu luyện, sớm đã cao thâm hơn sở học Thái Ất tâm pháp rất nhiều rồi. Đây cũng là chỗ mà hắn cảm thấy hứng thú đối với tổ chức sau lưng Beila.

Bởi vì tâm pháp sở học của Beila cùng tâm pháp mà hắn truyền thụ cho đám người Thành Bảo cực kỳ giống nhau, khiến hắn thiếu chút nữa còn tưởng Beila là hậu nhân của Thiên Thạch Thành Bảo. Cùng nàng giao thủ sau đó mới phát giác hai loại tâm pháp không phải hoàn toàn giống nhau, nhưng có rất nhiều điểm tương đồng, đó có thể thấy được người sáng tạo ra loại tâm pháp này cũng đã đi thu thập rất nhiều tâm pháp của các phái, chẳng qua là thiếu khuyết nhận thức so với hơn một nghìn năm tu luyện tâm đắc như Thạch Thiên. So với tâm pháp mà Thạch Thiên truyền thụ cho người hầu trong Thành Bảo coi như cách biệt một tầng.

Để Thạch Thiên cảm thấy hứng thú chính là, nội lực của Beila vừa tinh thuần mà lại quái dị, Sinh Tử Huyền Quan cũng đã đả thông, thế nhưng tu vi của nàng lại không thâm hậu là mấy. Chứng tỏ trong tổ chức thần bí này nhất định có một vị cao nhân không tầm thường. Dùng nội lực tự thân của hắn giúp Beila đả thông Sinh Tử Huyền Quan, Chân khí xoắn ốc cũng rất có thể là do vị cao nhân này sáng tạo ra.

Thạch Thiên càng nghĩ càng cảm thấy ngứa tay, loại cao thủ này có thể nói là trăm năm khó gặp, cho dù đối phương không đến tìm hắn gây phiền toái, hắn cũng tuyệt đối muốn tìm tới cửa, không chịu bỏ qua.

Ba người sau khi ăn xong, Ewen đi trước trở về phòng nghỉ ngơi, Becker không dám lưu lại lâu, cũng đứng dậy chuẩn bị cáo từ.

Thạch Thiên kêu hắn lại, phân phó nói: \"Ngươi đi giúp ta mở cửa xe dưới lầu ra, theo giúp ta đi tới vài nơi.\"

Trước đây Thạch Thiên làm chuyện gì cũng không muốn người của Thành Bảo Lý đi theo. Becker nhất thời cảm thấy không quen, tưởng mình nghe lầm, cẩn thận hỏi lại: \"Chủ nhân. Ngài... Ngài muốn tôi lái xe đưa ngài đi đúng không?\"

Thạch Thiên buồn bực nói: \"Ngươi không lái xe, chẳng lẽ muốn lão tử lái xe phỏng?\" Nói xong hắn không thèm để ý tới vẻ kinh hỉ của Becker. Đi vào phòng ngủ lại phát hiện Samantha cùng Maicy hai người đang ôm nhau ngủ say, Thạch Thiên cởi áo ngủ, nhẹ nhành lấy từ trong tủ quần áo ra một bộ y phục rồi mở cửa sổ nhảy xuống.

Becker chạy như bay xuống lầu. Lấy chùm chìa khóa từ tay một vị nguyên bản an bài cho Thạch Thiên cùng Samantha làm tài xế lái xe, hắn dùng tốc độ nhanh nhất đem xe hơi chạy đến cửa khách sạn. Sau đó ngóng vào trong cửa lớn, không thấy thân ảnh của Thạch Thiên đi ra.Hắn liền thở phào một hơi. Đang chuẩn bị xuống xe chờ, lại nghe thấy phía sau vang lên thanh âm đóng cửa, nhìn lại, chỉ thấy Thạch Thiên đã ngồi trong xe, nói: \"Ngươi biết nhà trọ của Beila ở nơi nào không?\"

Becker vội vàng gật đầu, lái xe rời khỏi khách sạn.

Nhà trọ của Beila gần Đại học số Năm, là một tòa khách sạn xây dựng theo kiểu nhà trọ, Becker thật ra chỉ biết là vị trí của nhà trọ, lại không biết Beila ở tầng mấy. Đến khi tới nhà trọ, hắn bèn gọi điện thoại. Một tên dưới tay Thiên Thạch đồng minh chạy ra, dẫn Thạch Thiên cùng Becker đi vào nhà trọ. Bảo vệ dưới lầu căn bản đối với ba người xa lạ này không thèm liếc mắt, hiển nhiên đã được \"Câu thông\" rồi.

Ba người thừa lúc thang máy không có người liền tiến vào dãy phòng ở trên lầu mười sáu của Beila, cửa khóa, thế nhưng đương nhiên không làm khó được Thạch Thiên, trước kia hắn còn dùng một sợi tóc để mở khóa, hoặc trực tiếp dùng một cước đá văng cửa ra, hiện tại lĩnh ngộ được sự ảo diệu của Chân khí xoắn ốc, có thể dùng chân khí vô hình thay thế trở thành hữu hình, chỉ đem tay đặt ở cửa đẩy nhẹ một cái, cánh cửa vẫn đóng bỗng \"Két\" vang lên một thanh âm thanh thúy, sau đó nhẹ nhàng bị mở ra. Becker cùng tên trợ thủ Thiên Thạch đồng minh kia trợn mắt há hốc mồm, cho rằng Thạch Thiên dùng loại ma pháp gì đó.

Đây là một căn phòng chỉ có hơn bốn mươi thước vuông, gồm một gian phòng ngủ, một gian thư phòng, cộng thêm một phòng khách liền với phòng bếp. Nội thất đơn giản sáng sủa, lấy màu trắng làm chủ đạo, dụng cụ trong phòng bếp cũng rất sạch sẽ, tựa hồ như chưa từng được dùng qua.

Thạch Thiên đi vào trong phòng ngủ cùng thư phòng cẩn thận tìm kiếm một lần, không có phát hiện bất luận manh mối gì khả nghi, hắn trở lại phòng khách ngồi xuống ghế sofa, ngẩng đầu lên hỏi Becker: \"Lão tử không quen dùng não, ngươi giúp lão tử suy nghĩ một chút, Alex tại sao lại mất tích?\"

Becker nói: \"Điểm ấy chúng ta cũng đã thảo luận phân tích qua, Alex trong tổ chức hẳn là một người rất trọng yếu, cho nên việc hắn có khả năng chỉ là một tin giả, mượn có này tránh đi một chỗ khiến người khác không thể phát hiện ra âm mưu trong đó. Bởi vì sự mất tích của cha mà Beila lại không cảm thấy khẩn trương, lại nhẹ nhàng làm công tác giáo sư tâm lý học của nàng, nhưng khi thấy chủ nhân muốn tra tìm cha của nàng, lúc ấy nàng ta lại có vẻ rất khẩn trương.\"

Thạch Thiên gật đầu nói: \"Có khả năng này, Beila cũng nói qua cha nàng là một trong những người phát khởi tổ chức này. Nhưng mà lời của nàng cũng không thể tin, Lorant từng thấy qua Alex, nói hắn cũng không hiểu nội công tâm pháp, cho nên chưa chắc là nhân vật trọng yếu của tổ chức này, thậm chí chưa chắc là người trong tổ chức này.\"

Becker cau mày nói: \"Chẳng lẽ Alex chính là bị tổ chức này bắt cóc thật sao? Nhưng theo điều tra những ngày này của chúng ta cũng hiểu ra tình huống, Beila tuy chẳng qua là Alex thu dưỡng, nhưng đối với nàng còn tốt hơn cả con ruột, từ nhỏ đã để nàng tới trường học quý tộc tốt nhất ở Anh quốc học, vì việc này mà hắn mất rất nhiều tiền tài và tâm huyết, nếu không Beila cũng không có được thành tựu như ngày nay. Tin tưởng Beila nếu như yêu cầu Alex vì nàng hoặc tổ chức của nàng làm chuyện gì đó, hắn chắc là không phản đối, cũng không cần phải bắt cóc hắn. Vả lại hắn cũng chỉ là một loại học giả, không tiền không thế, bắt cóc loại người này thì có tác dụng gì.\"

Thạch Thiên lắc đầu nói: \"Bọn họ đã nhìn kĩ Alex rồi, có thể cùng có thể cũng tìm Alex vì một mục đích giống như lão tử.\"

Bất Diệt Truyền Thuyết - Chương #270