Liên Tục Đột Phá (2)


Mấy ngày nay, Lý Hổ cũng đã rời đi Hoang Cổ sơn mạch một đoạn thời gian, hơn
nữa Tiêu Phàm cũng đã gặp đội canh gác mới nộp tiền gác đêm nên quãng thời
gian này không có ai làm phiền đến hắn.

Hơn nữa võ giả bước vào Hoang Cổ sơn mạch hàng ngày phải đối mặt với nguy cơ
tử vong, khi trở về về nơi này thân xác cùng tinh thần đều mệt mỏi chỉ quan
tâm đến ăn uống cùng nghỉ ngơi không có ai sẽ đi rảnh rỗi để ý chuyện người
khác, chỉ ngẫu nhiên cũng có người nhìn về phía Tiêu Phàm lều trại ánh mắt kỳ
lạ nhưng rất nhanh lại thôi không để ý đến.

Ngược lại gần một tuần trôi qua Tiêu Phàm không ngừng nghỉ tu luyện không quản
ngày đêm, nhưng cũng có vẻ như tốc độ hấp thu linh khí không đủ đáp ứng tốc độ
chuyển hóa huyết khí, mấy ngày nay hắn cũng chỉ có thể ngưng tụ ra 2 sợi huyết
khí, cùng trước đó một sợi là 3 sợi, vẫn còn thiếu một sợi mới có thể được xem
là đột phá đến võ sĩ trung cấp cảnh giới, chỉ là càng tu luyện hắn càng đối
với tăng lên lực lượng cảm giác có chút say mê những ngày qua không hề có chút
nhàm chán cảm giác.

Võ đạo tu luyện không để ý thời gian một chút cũng không có sai, Tiêu Phàm một
cái nho nhỏ võ sĩ bế quan một hơi vài ngày vẫn không thể đột phá một cái tiểu
cảnh giới, còn những vị sống lâu trăm năm võ đạo cường giả bế quan còn đến mức
độ nào có lẽ là bế quan một phát vài năm hơn đi.

Võ đạo tu luyện người cái gì cũng thiếu chỉ không thiếu thời gian, Võ sư cùng
bên dưới võ đạo cảnh giới người tuổi thọ phàm nhân như thế đều có 100 năm tuổi
thọ chỉ là bọn họ thân thể khỏe mạnh không có bệnh tật có thể an ổn sống đến
100 tuổi, khí đột phá đến Võ Linh cảnh giới thân thể bắt đầu có hơi chút biến
đổi thoát khỏi phàm nhân phạm trù đạt được gấp hai lần phàm nhân tuổi thọ, ở
trong mắt võ đạo cường giả mà nói cảnh giới này mới chân chính trở thành bước
vào võ đạo thế giới, còn bên dưới người cũng không quá đáng là phàm nhân chỉ
là mạnh hơn hay yếu hơn một chút không có gì quá khác biệt.

Từ Võ linh cảnh giới trở đi mỗi lần đột phá một đại cảnh giới tuổi thọ càng là
tăng lên gấp đôi, cho nên đối với những loại này cường giả bế quan một hơi vài
năm không khác gì người bình thường trôi qua vài ngày, chỉ khác biệt một chút
là quá trình có chút đơn điệu cùng nhàm chán.

Chỉ thấy lúc này là thời điểm sáng sớm, bên trong lều trại Tiêu Phàm đang ăn
đồ ăn nhẹ buổi sáng, một bên không ngừng cau mày suy nghĩ, hắn nghĩ ra một cái
khá là điên cuồng ý tưởng, võ sĩ cảnh giới người không thể hấp thu Linh Thạch
cùng sử dụng chân khí đan bởi vì nó lực lượng cùng dược lực quá mức bá đạo
khiến cho thân thể bọn họ không hấp thu kịp dẫn đến nguy cơ bạo thể, nhưng hắn
thân thể lực lượng cùng phẩm chất đều mạnh mẽ hơn cùng cảnh giới rất nhiều
lần, nếu đơn thuần so sánh lực lượng thân thể cùng thuộc tính có lẽ là không
thua kém võ sư chút nào đi, có lẽ có thể sử dụng được hai loại tài nguyên này
đẩy nhanh quá trình tu luyện.

Nghĩ xong hắn bắt tay vào thực hiên ngay bởi hắn có chút mong chờ nếu hắn làm
được có lẽ tốc độ tu luyện bản thân sẽ tăng lên rất nhiều lần, bởi không chắc
chắn lắm nên Tiêu Phàm lấy một viên phàm phẩm linh thạch ra thử trước đề phòng
có nguy hiểm gì.

Nắm chặt linh thạch trong lòng bàn tay, Tiêu Phàm dựa theo Vạn Hóa Lôi Quyết
bắt đầu vận chuyển huyết khí chạy đến lòng bàn tay bắt đầu dẫn trong linh
thạch linh khí tiến đến bên trong thân thể, hắn chỉ cảm giác một đoàn cực lớn
linh khí từ linh thạch tràn vào trong cơ thể mình, cơ hồ hắn có cảm giác như
là thân thể hắn có chút ăn không tiêu, bởi lượng linh khí chứa trong linh
thạch này cơ hồ tương đương hắn hấp thu một ngày bên ngoài không khí linh khí.

Thấy lượng lớn linh khí tràn vào khiến các đầu võ mạch bắt đầu điên cuồng hấp
thu cùng chuyển hóa, tuy nhiên có lẽ là do linh khí quá nhiều nguyên nhân
khiến cho tốc độ chuyển hóa hơi có chút không theo kịp dẫn đến thân thể có
chút căng ra cảm giác.

Thân thể biến hóa hơi có vẻ không chịu được Tiêu Phàm bèn cắn răng làm liều
lấy một viên Chân Khí đan cho vào miêng, nghe nói Chân Khí đan cùng linh thạch
đều thuộc phụ trợ tu luyện loại hình tài nguyên có lẽ là cùng lúc ăn có thể hỗ
trợ cho nhau.

May mắn cho hắn là suy nghĩ của hắn đúng, đan dược vào bụng dược lực bắt đầu
tan ra thẩm thấu đến toàn thân võ mạch, các đầu võ mạch gặp dược lực không
khác gì uống xuân dược không ngừng điên cuồng hoạt động, tốc độ hấp thu cùng
chuyển hóa thoáng cái tăng lên gấp đôi.

Trước đây bản thân thành quả tu luyện của hắn một ngày tu luyện gần như rút
gọn xuống còn một giờ cơ hồ hắn đã chuyển hóa hết toàn bộ linh khí trong linh
thạch, khẽ vẫy tay xua đi chút hạt bụi cũng chính là linh thạch còn sót lại
cặn bã, hắn lại từ không gian giới lấy ra tiếp theo linh thạch cùng đan dược
tu luyên tiếp.

Qua vài lần thử nghiệm hắn cũng có chút giải bởi đối với Chân Khí đan dược
liệu, cái này dược liệu chỉ duy trì chỉ có một giờ sẽ tiêu hao hết, nó tác
dụng chủ yếu kích thích võ mạch tăng cường tốc độ hấp thu cùng chuyển hóa.

Cuối cùng tiêu xài hết 4 viên linh thạch cùng chân khí đan Tiêu Phàm cũng
ngưng đọng thành công sợi cuối cùng huyết khí thành 4 sợi huyết khí thành công
trở thành một vị Võ sĩ trung cấp cảnh giới.

Hắn cũng có chút mê say muốn tu luyện tiếp, tuy nhiên thân thể lại bắt đầu
xuất hiện mệt mỏi cùng suy yếu cảm giác có lẽ là Chân Khí đan tác dụng phụ,
ngược lại cũng đúng bởi cứ ăn đan dược cùng tu luyện vô tội vạ thì cường đại
võ giả hẳn là nơi nơi đều có đi , kiểu gì cũng phải có rất nhiều thứ giới hạn.

Thoát ra khỏi tu luyện trạng thái, Tiêu Phàm hơi nhíu mày cảm nhận bản thân
tình trạng, lúc này quanh thân hắn bốc mùi hôi thối quần áo xộc xệch tóc tai
bù xù, trên da dẻ ghét cùng bụi đát bám thành tảng so với ăn mày còn có chút
không bằng, chợt nhận ra mình đã thời gian dài không tắm, đành phải bước ra
ngoài tìm chỗ tắm rửa.

Tắm rửa cùng thay đổi một bộ màu đen quần áo sau đó thì cũng đã quá buổi trưa,
Tiêu Phàm bèn nhóm lửa nướng một ít hoang thú thịt làm bữa trưa để ăn, ăn uống
cùng nghỉ ngơi đi dạo một hồi thoải mái tâm trạng, hắn lại trở về chính mình
lều trại bắt đầu tìm hiểu võ kỹ.

Trở về chính mình lều trại, Tiêu Phàm mang ra 4 quyển võ kỹ trước đó đã lựa
chọn mang ra tìm hiểu, bản thân hắn cảm thấy cực kì hưng phấn cùng hiếu kì chỉ
hận không thể ngay lập tức đem võ kỹ ra ngay tại bên ngoài tu luyện, một bên
học thuộc một bên diễn luyện, tuy nhiên hắn thực sự là không dám, chẳng may có
người nào đi ngang qua chợt nổi lòng tham thì sẽ rât phiền phức, tuy hắn hiện
giờ lực lượng có thể tại nơi này hoành hành không sợ nhưng cũng chưa chắc là
không thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thêm một chuyện không bằng bớt đi một
chuyện.

Ban đầu Tiêu Phàm trước tiên tìm hiểu về Man Ngưu Quyền bộ này Hoàng giai sơ
cấp võ kỹ cũng không phức tạp cho lắm, chủ yếu dựa vào thân thể lực lượng cùng
huyết khí hoặc chân khí làm chủ lấy đợn giản nhất phương thức tấn công cùng
man ngưu như thế lấy lực lượng thân thể làm chủ, bao gồm ba thức: Man Ngưu
Quyền, Man Ngưu Kình cùng Vạn Ngưu Bôn Đằng, luyện đến đại thành quyền kình
hiển hóa Vạn Ngưu khí thế có thể lấy lực phá pháp mạnh mẽ vô cùng.

Chỉ thấy trong lều trại Tiêu Phàm không ngừng theo võ kỹ chỉ dẫn tạo thành các
loại kì quái tư thế nhìn rất là quái dị, có lúc thì hắn giơ nắm đấm vung vẩy
trong không khí lúc thì đưa vai huých huých thoạt nhìn cực kì hài hước.

Mãi đến gần tối xem như đã phần nào miễn cưỡng thi triển ra vài quyền hắn mới
dừng lại, tiếp tục lôi ra 2 quyển võ kỹ còn lại, ban đầu hắn định xem qua
Huyết Chiến Bát Pháp nhưng nhìn phần giới thiệu cần cực kỳ nhiều chân khí
chống đỡ mới có thể thi triển đi ra, hắn cũng đành bỏ cuộc bới hì hắn làm gì
có chân khí mà đòi tu luyện.

Sau đó lại mang theo ánh mắt buồn bã nhìn sang Trọng Kiếm Phá võ kỹ, ban đầu
cũng không mang nhiều hy vọng bởi đều là Địa cấp sơ cấp võ kỹ yêu cầu hẳn là
không khác nhau mấy, tuy nhiên đọc một hồi hắn lại không khỏi mừng rỡ, môn này
võ kỹ yêu cầu là thân thể lực lượng hơn nữa thấp nhất điều kiện là phải có 2
vạn cân lực lượng thân thể mới có thể tu luyện, còn một điều nữa bộ này kiếm
pháp là sử dụng trọng kiếm tu luyện lấy lực lượng làm chủ không cần chân khí
thôi động.

Trùng hợp đến không hợp thói thường là thân thể lực lượng hắn vừa miếng 2 vạn
cân có thể tu luyện bộ này võ kỹ, hắn suy nghĩ một chút về cha mình nhật ký
thì thấy có vẻ hiểu ra điều gì, đó mấy môn này Địa cấp võ kỹ này hẳn là cha
mình từ trong vị kia Võ tông cường giả động nhận được, hơn nữa thanh trọng
kiếm kia chắc cũng từ đó mà ra.

Cha hắn năm xưa có lẽ là tu luyện qua bộ Man Long Chiến Thể luyện thể pháp môn
mới có thể nhấc được thanh kia trong kiếm, nghĩ đến đây hắn từ trong lều trại
bước ra tìm một nơi vắng vẻ lấy ra thanh trọng kiếm kia cầm thử, trước đây hắn
cũng có vài lần nếm thử nhấc nó nhưng đều không thành công, nếu môn Kiếm kỹ
kia điều kiện là hai vạn cân thì có lẽ là lấy hắn bây giờ lực lượng hẳn là sẽ
sử dụng được.

Chỉ thấy chớp mắt trên tay Tiêu Phàm nhiều ra một thanh trọng kiếm, trọng
lượng thanh kiếm lớn đến nỗi khiến hắn có hơi khom người, một hồi sau miễn
cưỡng có thể tập vài cái động tác đâm cùng chém đơn giản, lau đi mồ hôi thầm
nghĩ về sau có lẽ hắn phảo ngày ngày mang theo thanh kiếm này trên vai để làm
quen với thân kiếm trọng lượng rồi mới có thể tu luyên Trọng Kiếm Phá.

Tiêu Phàm cũng ngẫu nhiên xem qua trong đầu bộ kia thiên phú võ kỹ Bát Hoang
Bất Diệt Quyền, tuy nhiên bộ này võ kỹ có vẻ thâm ảo cùng khó hiểu không tìm
hiểu hồi lâu hẳn là không thể tu luyện được.

Chỉ thấy hắn lắc đầu trở về chính mình lều trại tiếp tục tìm hiểu Linh Xà Bộ.


Bất Diệt Thánh Hoàng - Chương #18