Thân Thể Dị Biến, Thiên Phú Võ Kỹ


Thấm thoát từ lúc Tiêu Phàm đi vào Hoang Cổ sơn mạch cũng đã một tháng, hắn
không ngừng điên cuồng săn giết hoang thú cùng hấp thu tinh huyết tăng cường
lực lượng thân thể, mấy ngày nay Tiêu Phàm lực lượng thân thể tăng lên một cái
kinh khủng số lượng 1 vạn cân.

Bản thân hắn võ đạo cảnh giới không hề tăng lên vẫn chỉ là một tên võ đồ, lấy
võ đồ tu vi lại mang trên mình vạn cân lực lượng nghe cỡ nào kinh hãi thế tục,
nói ra chỉ sợ người ta cười rụng răng, điều này ngay đến bản thân Tiêu Phàm
cũng không tin tưởng lắm.

Người nào không biết bình thường võ đồ cảnh giới võ giả tối đa cũng chỉ đạt
tới 1 ngàn cân lực lượng, trước đây bản thân Tiêu Phàm có hai ngàn cân đã là
chưa từng nghe nói huống chi thời điểm hiện tại tăng lên gấp 5 lần cũng là gấp
10 lần bình thường cùng cảnh giới võ giả, cái này chưa từng có nghe nói đến có
lẽ là “tiền cổ vô nhân, hậu vô lai giả”.

Một vạn cân lực lượng thân thể đã có thể so sánh lực lượng một người Võ sĩ
đỉnh cấp cảnh giới, Tiêu Phàm có lẽ chỉ thua bọn học không thể tu luyện võ đạo
tâm quyết cung võ kỹ tăng cường bản thân sức chiến đấu, có lẽ chỉ cần hắn bước
đến võ sĩ cảnh tu luyện võ kỹ tại võ sĩ cảnh hắn có thể đi ngang không người
có thể địch.

Dùng quyền giải quyết một con cấp một đỉnh cấp hoang thú dã ngưu loại hình sau
đó, Tiêu Phàm nhíu mày trầm tư, những ngày gần đây thân thể hắn không tiếp tục
thôn phệ hoang thú tinh huyết cường hóa tự thân lực lượng, dường như đã đạt
đến bão hòa tình trạng.

Leo lên một gốc cây cổ thụ nghỉ ngơi, Tiêu Phàm mang chút đồ ăn nhẹ cùng nước
sạch từ không gian giới ăn uống qua loa một chút rồi lại trầm tư suy nghĩ.

Bản thân Tiêu Phàm bước vào Hoang Cổ sơn mạch cũng đã có thời gian một tháng
không biết đại bá cùng đại thẩm bọn họ ở nhà tình hình, ngẫu nhiên hắn cũng
nghĩ tới Phạm An thằng này bạn nối khố, có lẽ giờ này hắn cung Đỗ Tuyết cái
kia kỳ nữ trải qua hẳn là rất thoải mái đi.

Nghĩ đến thằng này Tiêu Phàm bỗng hài hước nghĩ đến ngày trở về Tiêu Phàm đem
hắn đánh răng rơi đầy đất cảnh tượng lúc đó không biết Phạm An thằng kia sẽ
nghĩ gì hẳn là mặt mũi sẽ rất khó coi, nghĩ một lát rồi tự kỉ cười “Ha ha”
người ngoài nếu nhìn thấy chắc chắn nghĩ là hắn bị điên đi.

Tiêu Phàm cũng không hề biết, ở một nơi nào đó có người đang dựa lưng ghế đá
đang tiêu sái ngửa mặt “ phun mây nhả khói” , bỗng nhiên thấy người kia “ Hắt
..xì “ một tiếng phá tan khung cảnh mờ ảo xinh đẹp dáng vẻ sau đó hình như là
sặc thuốc lao, chỉ thấy hắn ho khan một hồi rồi miệng không ngừng hướng ra đâu
đó chửi rủa :

“Con mẹ người nào thất đức nhắc bản thiếu gia? Cha mẹ các ngươi chết sớm a !
Bọn hắn không dậy người không đươc được làm phiền người khác trong lúc hút
điếu cày à ? Nhà các ngươi thật là vô phúc mới có đứa con như ngươi”

Chửi rủa một hồi người kia cũng có vẻ hả giận hướng về nơi nào đó bước đi, có
lẽ hắn cũng không biết vô tình câu chửi của hắn lại là chửi đúng người đúng
tôi.

Mấy cái này Tiêu Phàm cũng không hề biết, nếu hắn biết hẳn là cũng rất bất ngờ
đi, chỉ thấy trên gốc cây cổ thụ Tiêu Phàm không ngừng nhìn xung quanh khung
cảnh thầm than không ổn, có vẻ như là bản thân hắn muốn đột phá, tại nơi này
đột phá có vẻ như rất nguy hiểm.

Võ giả khi đột phá tối kỵ nhất là bị người khác làm phiền hơn nữa là ở nơi lúc
nào cũng có nguy hiểm rình rập khu vực này, nhưng cũng không biết làm sao đành
đưa mắt quan sát xung quanh một lần nữa rồi mới yên tâm tiến vào trạng thái tu
luyện.

Chỉ thấy Tiêu Phàm nhắm mắt nhập định, trên anh tuấn khuôn mặt thi thoảng hiện
lên thống khổ vẻ khiến khuôn mặt có chút vặn vẹo chắc là đang chịu đựng rất
nhiều đau đớn, trên trán hắn cũng bắt đâu lấm tấm mồ hôi, một lát sau lại càng
là chảy dài như tắm thấm ướt nhẹp hết cả chính hắn quần áo cùng tiêu sái mái
tóc dài.

Hắn cũng không biết rõ ràng bên trong thân thể hắn xảy ra chuyện gì, hắn cũng
chỉ ẩn ẩn cảm giác trong thân thể có một vật gì nhỏ bé đang lấy chậm rãi tốc
độ đang không ngừng di chuyển khắp mọi nơi trên thân thể hắn, mỗi nơi mà nó đi
qua Tiêu Phàm cảm thấy không khác gì vạn kim đâm vào đau đớn cùng ngứa ngáy vô
cùng , khi nó đi qua vùng xương xống Tiêu Phàm cảm giác như xuống địa ngục
chịu đựng nhảy vạc dầu tra tấn.

Hắn đau đớn đến nỗi mấy lần suýt ngất đi, nhưng nơi này nguy hiểm trùng trùng
không cho phép hắn ngủ, Tiêu Phàm cũng chỉ có cách cắn mạnh đầu lưỡi cố giữ
đầu óc tỉnh táo để có thể ứng phó nguy hiểm bất chợt.

Trong lúc chịu đựng đau đớn cảm giác hắn cũng không ngừng suy nghĩ xem bản
thân thời gian gần đây có làm chuyện gì kỳ lạ nhưng rất nhanh lại bác bỏ suy
nghĩ này, bởi hắn từ khi bước vào đây ăn uống đều là đồ đạc Tiêu Hoa tự mình
chuẩn bị hẳn là không có cái gì vấn đề hơn nữa hoang thú thịt hắn cũng ăn rất
ít thông thường 2 – 3 ngày mới ăn một miếng thịt ngược lại chắc sẽ không có
cái gì nguy hiểm, có lẽ là bởi hấp thu hoang thú tinh huyết nguyên nhân dẫn
tới biến đổi, nghĩ đến tinh huyết hắn chợt nhớ ra trong người vật kia có vẻ
như là một giọt máu.

Đến đây hắn cũng yên tâm hơn nhiều nếu là tinh huyết có lẽ là nó đang cải tạo
chính mình thân thể thoát thai hoán cốt , chắc sẽ không có gì nguy hiểm.

Chỉ thấy khoảng hai tiếng sau, Tiêu Phàm cảm thấy trong cơ thể giọt máu kia có
vẻ như là đã dừng lại, thân thể cũng đã không còn cảm giác đau đớn, hắn nhẹ
nhàng thở ra một hơi cuối cùng cũng hết.

Tiêu Phàm bắt đầu cảm thận thân thể biến đổi, hắn có cảm giác thân thể tố chất
so với trước đó đều mạnh hơn gấp hai lần, khẽ nắm chặt nắm đấm chỉ thấy lực
lượng tràn đầy có vẻ như dùng hoài không hết, sơ bộ suy đoán thân thể lực
lượng hắn hiện tại có vẻ như là gấp hai lần trước đó cũng là vào khoảng 2 vạn
cân cùng rất nhiều hạng mục đều có nhất định tăng lên, hơn nữa trong đầu cũng
hiện ra một ít mới lạ thông tin về một bộ quyền pháp tên Bát Hoang Bất Diệt
quyền, nhưng nhìn sơ qua cũng có vẻ như rất khó lĩnh hội nên cũng không nóng
vội tu luyện.

Đọc qua một vài quyển sách nên hắn cũng có biết sơ sơ về bản thân tự thức tỉnh
võ kỹ, thông thường một người có thể thức tỉnh thiên phú võ kỹ hoặc thiên phú
thần thông đều là trăm triệu người không được một Hoàng thể thể chất trở lên,
hơn nữa đa phần Hoàng thể người đều sẽ sẽ có ẩn võ mạch , nếu không thức tỉnh
được chính mình thể chất cũng chỉ có thể mãi mãi là một người bình thường như
thế trôi qua cuộc sống.

Nhận biết Hoàng thể không thể dựa vào vào trắc mạch thạch bởi võ mạch bọn hắn
là ẩn mạch không thể tra xét, chỉ trừ khi Hoàng thể đã thức tỉnh mới có thể
tra xét được , nghe nói chỉ có Võ tông trở lên truyền thuyết cường giả mới có
thể nhìn thấu Hoàng thể huyền bí cũng như là nhận biết về nó.

Ban đầu Tiêu Phàm cũng không dám nghĩ mình có được loại này thể chất bởi vì
quá mức hiếm có cùng không thể tin được, bởi ít nhất thời điểm này tại Nam Vực
cũng chưa xuất hiện một cái mang Hoàng thể người, nhưng trải qua đoạn thời
gian này hắn bắt đầu khẳng định bản thân thể chất là một loại không biết tên
Hoàng thể, còn cụ thể thì hắn còn cần tìm hiểu thêm điển tịch mới biết được là
loại nào Hoàng thể.

Lại nói về thiên phú võ kỹ có rất nhiều loại thuyết pháp:

Có người nói là một vị đời trước cùng loại thể chất bởi quá mạnh mẽ nên mang
chính mình võ kỹ cùng thần thông khắc vào bên trong huyết mạch để truyền lại
cho đời sau cùng loại chính mình thể chất, cái này thuyết pháp nghe rợn cả
người phải cần cỡ nào thực lực mới có thể xuyên qua không gian cùng thời gian
truyền thừa cho đời sau, nghe ra thực sự là không thực tế.

Có người lại cho rằng Hoàng thể trở lên thể chất là thiên địa sủng nhi nên khi
thức tỉnh thể chất sẽ được thiên địa thiên vị ban thưởng cho võ kỹ cùng thần
thông, nên goi thiên phú võ kỹ và thiên phú thần thông chính là ý này, cái này
có vẻ như là hợp lý hơn cái trên thuyết pháp.

Nhưng bất kể là loại nào thuyết pháp cũng không thể phủ nhận một điều thiên
phú võ kỹ cùng thần thông đều cực kỳ cường đại, nói là hủy thiên diệt địa cũng
không quá đáng, từng có truyền thuyết một vị Hoàng thể từng đem thiên phú võ
kỹ san bằng một tòa cực kỳ rộng lớn sơn mạch.

Một hồi Tiêu Phàm ngửi thấy một cái cực kỳ hôi thối mùi, nhìn xung quanh thân
thể một chút hắn lắc đầu ngao ngán, bởi thoát thai hoán cốt nguyên nhân khiến
cho hắn bề ngoài thân thể bẩn thỉu lôi thôi không khác gì một người ăn mày hơn
nữa mùi rất thối, chỉ thấy xung quanh thân đóng thành tảng ghét cũng mồ hôi
tạo thành bên ngoài một lớp da không ngừng bám vào thân thể cùng quần áo nhìn
rất là kinh dị.

Hắn đành phải trở về ngoại vi biên giới khu vực đồng bằng tìm chỗ tắm rửa.


Bất Diệt Thánh Hoàng - Chương #16