Huyết Hải Giáng Xuống


Người đăng: Ma Kiếm

Vào giờ phút này, không ngờ Nhiếp Bích Tâm đắc đạo.

Trên mặt Lý Trường Cầm lộ ra vẻ phức tạp. Đối với tam kiếp Kiếm Hoàng mà nói
đắc đạo và không đắc đạo cách biệt với nhau một trời một vực, kẻ không đắc
đạo, dù cho pháp tắc viên mãn, cũng có thể ngưng kết Kiếm Phách tiến vào cảnh
giới Kiếm Phách, nhưng từ đó về sau, chỉ có thể giậm chân tại chỗ, nếu không
gặp kỳ ngộ kinh người, cả đời này chỉ có thể dừng lại không thể tiến thêm được
nữa.

Mà kẻ đắc đạo, chỉ cần không bị ngoại vật quấy rầy, chắc chắn sẽ tiến vào cảnh
giới Kiếm Phách.

Kẻ đắc đạo sẽ được ích lợi rất nhiều, ngày sau tiến vào cảnh giới Kiếm Phách,
tối thiểu cũng có thể đạt tới cảnh giới kiếm Tôn.

Kiếm Tôn, chính là Kiếm Giả cái thế!

Giống như khi trước Lục Thanh gặp được những người bên trong Hư Không kiếm
cốc, uy lực của bọn họ có thể hủy thiên diệt địa, chính là lực lượng thuộc về
Tôn Giả.

Kiếm Hoàng các tông đồng thời đứng đậy, nhìn Nhiếp Bích Tâm trước mặt. Giờ
phút này Nhiếp Bích Tâm bất động, đưa mắt nhìn lên trên chín tầng mây, Chính
Khí toát ra mênh mông cuồn cuộn, dù là huyết hải bên ngoài Cửu Thiên phong
Nguyên kiếm trận cũng phải ngưng trệ trong giây lát.

- Kẻ đắc đạo quả nhiên Chính Khí ngất trời.

Trên chín tầng mây, giọng Huyết Hải Lão tổ lại vang lên.

- Huyết Hải lão tổ, lão sẽ không có kết cục tốt!

Hai mắt Nhiếp Bích Tâm giận dữ trợn trừng, khẽ quát một tiếng dài nhưng Huyết
Hải lão tổ không hề tỏ ra tức giận:

- Hy vọng ngươi có thể sống được tới ngày đó.

Nhiếp Bích Tâm hừ lạnh. Sau khi đắc đạo, khí chất toàn thần Nhiếp Bích Tâm đều
sinh ra thay đổi, nếu nói trước kia Nhiếp Bích tâm là một tảng đá nặng ngàn
cân, vậy hiện tại Nhiếp Bích tâm đã hoàn toàn hóa thành một ngọn núi cao ngàn
trượng, đè ép đại địa.

Bất kể thế nào. Đại sư các tông bị Đạo khí trên người Nhiếp Bích Tâm cảm
nhiễm, ai nấy lập tức an tĩnh lại, cho dù có người trong lòng có ý tưởng,
nhưng lúc này sự việc phát triển như vậy, cũng không dám nói ra, chờ cùng nhau
hành động.

Thời gian cứ trôi, một ngày qua đi rắt nhanh, rốt cục trên chúi tầng mây, trên
quầng sáng màu vàng nhạt, huyết hải vô biên đã bắt đầu khởi động trở lại.

Giống như vừa được nấu sôi, màu sắc của huyết hải biến thành màu tím đỏ, bất
chợt một tiếng kiếm ngâm kinh thiên vang lên, trên quảng trường. Đại sư các
tông chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, không gian xung quanh trở nên giống
như trong đầm lầy, dính kết vô cùng. Mọi người không chút do dự, đồng loạt
đứng đậy.

Không gian chắn động, chỉ thấy trên chín tầng mây, khí tức tanh hôi do huyết
hải phát tán ra liên miên không ngớt, ngay tức khắc, toàn bộ cây cỏ trên Bái
Nguyệt phong đồng thời héo úa.

- Ầm...

Huyết hải vô biên chảy xuống ào ào. va chạm thẳng vào quầng sáng màu vàng
nhạt.

-Rắc...

Không có chút năng lực chống cự, chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ phạm vì ngàn
dặm không gian vang lên tiếng vỡ nát răng rắc.

Tới rồi...

Hai người Nhiếp Bích Tâm nhìn nhau. phía sau bọn họ, hai người Tửu Kiếm Hoàng
cũng tỏ vẻ ngưng trọng, tuy nhiên nếu so với Đại sư các tông, trong mắt bọn họ
lộ ra ý chí quyết tử vô cùng kiên định.

- Phụt...

Rốt cục quầng sáng màu vàng nhạt kia đã bị sóng máu phá tan, mang theo kiếm
cương Huyết Ma linh hoạt sắc bén, cùng với khí Phong Mang màu trắng vờn quanh,
bao trùm toàn bộ Bái Nguyệt phong. Gần như cùng lúc, từ lòng bàn tay Nhiếp
Bích Tâm, một thanh thần kiếm màu trắng tinh thuần xuất hiện.

Lúc này, Nhiếp Bích Tâm đột ngột cắn vào đầu lưỡi, một ngụm máu tươi phun lên
thần kiếm màu trắng kia. Sau khi nhận được máu tươi, thần kiếm vốn đã toát ra
Hạo Nhiên Chính Khí lập tức nổi lên hào quang mạnh mẽ, cả không gian sáng rực
lên, các bức vách không gian trong phạm vi hàng chục dặm tràn ngập một tầng
Chính Khí màu trắng đục.

Khí thế trên người Nhiếp Bích Tâm ngày càng tăng vọt, trên từng bức vách không
gian, Thiên Đạo sinh ra Chính Khí màu trắng đục bắn ra, tất cả hội tụ tới
trước người Nhiếp Bích Tâm.

- Lượng Thiên kiếm Xích!

Uy nghiêm vô tận lan tràn, tiếng quát vang của Nhiếp Bích tâm tràn đầy uy
nghiêm trong nháy mắt truyền khắp phạm vì trăm dặm, Hạo Nhiên Chính Khí nồng
đậm cũng hội tụ vào thân thể lão.

Một cỗ Kiếm Ý mênh mông cuồn cuộn tuôn ra, đồng thời thần kiếm trong tay Nhiếp
Bích tâm lúc này được phóng xuất ra.

Vô số đạo kiếm cương bắn mạnh ra, trên thần kiếm màu trắng tinh thuần, giờ
phút này kiếm cương nồng đậm bao vây cuồn cuộn. Mồi một đạo kiếm cương đều dài
ngàn trượng, rộng hàng chục trượng, chỉ trong thoáng chốc, tất cả kiếm cương
này đều dung hợp lại với nhau theo những đạo quỹ tích huyền ảo, sau đó thu nhỏ
lại thành một thanh kiếm xích Hạo Nhiên dài trăm trượng, rộng ba trượng, kiếm
xích này do kiếm cương Hạo Nhiên ngưng tụ mà thành, thần kiếm hình thước, một
cỗ Hạo Nhiên Chính Khí phóng vút lên cao, nhắm vào sóng máu phía trên bay tới.

- Đạo khả đạo, tự tri đạo!

Nhiếp Bích Tâm quát lên một tiếng, từ trên người lão toát ra một cỗ Đạo Ý
huyền ảo, bất khuất kiên cường.

Lượng Thiên kiếm Xích chém xuống ầm ầm, kiếm cương Hạo Nhiên bao la rộng rãi
phá võ không gian, không gian loạn lưu dao động kịch liệt, khiến cho không
gian phát ra nhưng tiếng nức nở, từng tia cương phong trong không gian theo
từng đạo không gian Động Hư bắn ra bốn phía, bị không gian loạn lưu bao vây
lấy, toàn bộ hội tụ lên kiếm xích. sau đó lập tức ngưng tụ trên kiếm xích dài
trăm trượng, tạo thành hai mũi kiếm loạn lưu sắc bén.

- Ầm...

Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ hư không chấn động, trên hư không cao năm ngàn
trượng, cả phạm vì mười dặm hư không nháy mắt hóa thành không gian Động Hư.

Lực đạo cắn nuốt hùng mạnh hoành hành ngang ngược, vô số đá sỏi cỏ cây bị hút,
cuốn vào trong lỗ hổng đen ngòm dữ tợn này.

- Giỏi cho một tên đắc đạo!

Giọng của Huyết Hải lão tổ vang lên, lập tức một bóng người màu đỏ máu từ trên
không giáng xuống, đồng thời, hai người Tư Đồ Nam theo sát phía sau, cùng mười
mấy tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn. Bọn Lý Trường Cầm chăm chú quan sát, không
ngờ tất cả đều là Đại sư Kiếm Tông, Huyết Hải lão tổ hạ xuống, tất cả mọi
người bên dưới đồng loạt tuốt kiếm ra, cùng quây quần lại.

- Sao hả, các ngươi sợ rồi ư?

Huyết Hải lão tổ nhẹ nhàng nói, ánh mắt bình tĩnh như nước đứng, liếc nhìn một
vòng. Ngoại trừ Nhiếp Bích Tâm ra, tất cả những người còn lại đều chấn động
tâm thần. Đây là uy nghiêm của tông sư Kiếm Phách, chỉ là ánh mắt, nhưng dù là
Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng khó lòng chịu nổi.

- Huyết Hải lão tổ, lão thật sự muốn làm vậy soa?

Nhiếp Bích Tâm trầm giọng hỏi.

- Sao hả, bản tông đã có lời nói trước, chẳng lẽ ngươi không nghe thấy?

Ánh mắt Huyết Hải lão tổ nhìn thẳng vào Nhiếp Bích Tâm. Lập tức một tiếng kiếm
ngâm vang lên, sắc mặt Nhiếp Bích Tâm đại biến, cấp tốc lui về phía sau.

- Nhiếp Huynh!

Lý Trường Cầm quát lên một tiếng, giơ tay đỡ lấy thân hình Nhiếp Bích Tâm.

Huyết Hải lão tổ hừ nhẹ một tiếng, lập tức sắc mặt Lý trường Cầm đại biến,
toàn thân như vừa bị sét đánh, bay ra ngoài theo Nhiếp Bích Tâm.

- Sư huynh..

Hai người Tử Kiếm Hoàng quát to, chia ra đón đỡ hai người, mà lúc này Huyết
Hải lão tổ cũng không ngăn cản.

- Sao hả, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết! các ngươi đưa ra quyết định
cuối cùng đi.

Huyết Hải lão tổ trầm giọng nói. Ánh mắt lão hết sức bình tĩnh, nhưng dưới mắt
Đại sư cảnh giới Kiếm hồn, giống như một thanh thần kiếm linh hoạt sắc bén,
chấn nhiếp lòng người.

- Huyết Cốt Tâm, ngươi thật là oai phong, hãy tiếp ta một kiếm! Đột ngột trên
chín tầng mây, một thanh âm thô lỗ vang lên.

- Huyền Dương Lão tổ!

Ánh mắt Tửu Kiếm Hoàng sáng rực lên, trầm giọng quát.

Lúc này, trên không hạ xuống một bóng người màu vàng, Liệt Sí Thiên ngâm lên
một tiếng, thần kiếm cấp Bạch Linh trong tay múa tít vẽ ra từng đạo quỹ tích
huyền ảo trên không, Huyền Dương Chân Diễm cực nóng lập tức từ thân thể lão
bắn mạnh ra, lan tràn bốn phía, hư không lập tức vang lên từng tràng cười dài
cả không gian lập tức bị Huyền Dương Chân Diễm đốt cháy không còn.

- Bùng...

Kiếm mang Huyền Dương ngưng kết trước người Liệt Sí Thiên, nháy mắt đã trở
thành một cái kén màu vàng đỏ cao ngàn trượng.

Kẻ đó, một mảng thần quang màu vàng đỏ cùng một cỗ khí Man Hoang tinh thuần
nồng đậm phóng xuất ra.

- Bùng… Bùng...

Trong kén màu vàng đỏ truyền ra nhưng tiếng nổ bùng bùng, giống như có một cái
gì đang sinh sôi nảy nở bên trong vậy. Mỗi một tiếng nổ như vậy giống như khắc
thật sâu vào lòng người, khí Man Hoang càng thêm nồng đậm.

-Ong...

Một tiếng kiếm ngâm giống như từ ngàn xưa vọng lại, trong không gian sinh ra
từng đạo Huyền Dương Chân Diễm sắc vàng pha lẫn đỏ, từng đạo không gian loạn
lưu đen ngòm đột ngột xuất hiện trong không trung, vờn xung quanh Huyền Dương
Chân Diễm.

Từ trong Huyền Dương Chân Diễm này, Đại sư các tông cảm nhận được một cỗ Huyết
Ma Khí, khiến cho tâm thần mọi người không chịu nổi trở nên bấn loạn vô cùng.

Bất quá khí tức Huyết Ma này cũng không phải nhắm vào mọi người, nếu không sẽ
có rất nhiêu Đại sư ngã xuống, dưới tay tông sư kiếm Phách sinh sát toàn
quyền, tất cả chỉ nằm trong một ý niệm mà thôi.

Uy nghiêm hoàng giả bá đạo phát tán ra. giống như tiếng bọt nước vỡ tan, chiếc
kén màu vàng sáng trước mặt Liệt Sí Thiên lập tức vỡ tan, hai chiếc cánh bằng
Huyền Dương Chân Diễm mở ra, dài chừng hai ngàn trượng, giống như cánh loan
phượng, chỉ có điều phía sau thiếu đi đuôi phượng, thần chim bao đầy lông vũ
sắc vàng, hoàn toàn do nhưng đạo Huyền Dương Chân Diễm nóng bỏng kết lại mà
thành.

Tam Túc Kim Ô!

Từ đôi mắt màu vàng đó của Tam Túc Kim Ô bắn ra hai đạo Huyền Dương Chân Diễm,
lần này đánh ra hai đạo không gian loạn lưu vô cùng mạnh mẽ, không gian loạn
lưu đen ngòm chấn động hư không, lăng không đánh tới Huyết Hải lão tổ.

- Liệt lão quỷ, lão cũng dám tới đây tham gia náo nhiệt ư?

Huyết Hải lão tổ quát lớn, tay áo vung lên, hai đạo không gian loạn lưu kia
lập tức biến mất không tâm tích.

- Sao hả, Huyết Cốt Tâm ngươi tới được, ta không tới được sao?

Liệt Sí Thiên quát lạnh một tiếng, Tam Túc Kim Ô cao ngàn trượng kia ngâm lên
một tiếng giận dữ, tiếng gầm lồng lộng chấn động mây xanh, lan tỏa ra vài trăm
dặm, từng đạo không gian loạn lưu hẹp dài lập tức hiện ra. Mà đạo không gian
Động Hư vắt ngang mười dặm trước đây, dưới tiếng quát mạnh mẽ của Liệt Sí
Thiên đã bị đè xuống.

Uy thế kinh khủng đập vào mắt mọi người, uy nghiêm vô cùng xé rách không gian,
khác thật sâu vào lòng mọi người.

Trên chín tầng mây, Lục Thanh nhìn sự việc xảy ra bên dưới, tâm thần dao động,
cỗ khí tức Man Hoang nồng đậm kia đã làm cho huyết mạch Long Vương bên trong
Tủy Hải vô tận cất tiếng gầm vang giận dữ.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #709