Ngôn Xuất Pháp Tùy


Người đăng: Ma Kiếm

Nhiếp Bích Tâm đưa mắt nhìn Lục Thanh một cái, cảm thấy không đành lòng, bên
nói:

- Tiều huynh đệ, nên biết họa là do miệng mà ra, nếu nói ra lời không có
chứng cứ, đó chính là đại họa.

Lục Thanh mĩm cười không đáp, chỉ tiến vài bước tới trước mặt hai người Tửu
Kiếm Hoàng:

- Vãn bối tham kiến hai vị tiền bối. Hai người Tửu Kiếm Hoàng nhìn nhau nghi
hoặc:

- Vị tiểu huynh đệ này, ngươi quen biết chúng ta ư? Lục Thanh thản nhiên cười
nói:

- Từng có duyên gặp mặt một lần.

- Gặp mặt một lần ư? Huyết Vô Cương cười lạnh lẽo:

Ánh mắt Lục Thanh chuyển sang quét nhìn Huyết Vô Cương một cái, sắc lạnh kinh
người, Huyết Vô Cương bắt chợt nảy sinh cảm giác như vừa bị người nhìn thấu,
làm sao có thể như vậy được? Huyết Vô Cương cảm thấy kinh hãi trong lòng, trầm
giọng quát:

- Rốt cục ngươi là người phương nào?

- Ta là người phương nào, lão cũng xứng để hỏi sao?

Chỉ khẽ giậm chân một cái, nháy mắt Lục Thanh đã xuất hiện trước mặt Huyết Vô
Cương.

- Nhanh quá!

Hai người Lý Trường Cầm kinh hô thất thanh.

Trong lòng Huyết Vô Cương đã cảm thấy e ngại, giờ phút này không còn do dự
nữa, gần như trong khoảnh khắc Lục Thanh vừa xuất hiện, từ Đan Điền của Huyết
Vô Cương bắn ra một vệt sáng trắng rắt nhanh.

Một tiếng keng trong trẻo vang lên. ngay tức khắc, Huyết Vô Cương lui nhanh về
phía sau vài dặm.

- Thần kiếm cấp Bạch linh!

Hai người Lý Trường Cầm thất thanh kinh hô.

Lúc này trên tay Huyết Vô Cương là một thanh thần kiếm thuần một sắc trắng,
phong mang lập lòe khiến cho không gian xung quanh phải uốn khúc vặn vẹo.
Nhưng so với sự kinh hãi do thần kiếm cấp Bạch linh xuất hiện, biểu hiện của
Lục Thanh càng khiến cho bọn họ kinh hãi hơn.

Kiếm chỉ của Lục Thanh sau khi đẩy lui Thần Kiếm cấp Bạch linh của Huyết Vô
Cương, không hề có chút dấu vết gì, thật sự khiến cho người ta khó lòng tưởng
tượng, tấm thân máu thịt vừa rồi làm sao có thể ngăn trở thần kiếm sắc bén như
vậy.

- Chỉ là Thần Kiếm cáp Bạch linh hạ phẩm...

Lục Thanh liếc nhìn Thần Kiếm trên tay Huyết Vô Cương, nhẹ giọng hỏi:

- Ngươi muốn đối địch với ta ư?

Lục Thanh vừa dứt lời, thần kiếm cấp Bạch linh trong tay Huyết Vô Cương lập
tức phát ra tiếng ong ong run rẩy, từ âm thanh này, Huyết Vô Cương cũng cảm
nhận được sự sợ hãi của nó.

Làm sao có thể như vậy được? Huyết Vô Cương nhìn chằm chằm thần kiếm trong
tay, thân là thần kiếm cấp Bạch linh, không ngờ lại run sợ chỉ vì một câu nói
của người khác.

Nhưng lão không thể biết, đây là sự uy hiếp tự nhiên của Lục Thanh đối với các
loại thần kiếm từ sau khi hắn luyện thành Kiếm thể Bạch linh, chỉ cần là thần
kiếm dưới phẩm chất của kiếm thể hắn, tự nhiên sẽ kinh sợ, khó lòng chống cự.

- Ngươi thật sự muốn ra tay với ta ư?

Lục Thanh nhìn chằm chằm thần kiếm cắp Bạch linh kia, lại hỏi, thần kiếm khẽ
vang lên vài tiếng, rõ ràng là tỏ ý muốn lui bước, làm sao có thể như vậy
được? Hai người Lý Trường Cầm nhìn nhau:

- Ngôn Xuất Pháp Tùy, đây là cảnh giới Ngôn Xuất Pháp Tùy!

- Sư phụ!

Lý Hạo Nhiên nghi hoặc kêu lên.

Tửu Kiếm Hoàng hít sâu một hơi, trầm giọng nói:

- Ngôn Xuất Pháp Tùy, theo như lời đồn chính là uy nghiêm chỉ có Tông sư Kiếm
Phách mới có, một lời nói ra, vạn Kiếm tránh lui, người tức là kiếm, kiếm tức
là người, chỉ cần là thần kiếm có được linh thức, căn bản không dám mạo phạm
tới.

Ngừng một chút, Cầm Kiếm tông lại tiếp lời:

- Tuy nhiên Ngôn Xuất Pháp Tùy này chỉ là một cảnh giới mà thôi. Nghe đồn chỉ
có Tông sư Kiếm Phách mới có thể lãnh ngộ, tuy nhiên khiến cho thần kiếm cấp
Bạch linh tỏ ra sợ hãi như vậy, ta cũng chưa từng nghe qua.

- Sư phụ con thay hắn giống...

- Ngươi cũng cảm thấy vậy Tửu Kiếm Hoàng sửng sốt.

- Tuy nhiên, như vậy….

- Đúng là hơi giống, Cầm Kiếm Hoàng gật gật đầu. nhưng lại lập tức lắc lắc
đầu:

- Tuy nhiên dường như hơi...

Lúc này Lục Thanh không hề di chuyển, nhưng trên người hắn dần dần toát ra khí
tức như ẩn như hiện, khí tức này vô ảnh vô hình. Nhưng mơ hồ lộ ra dáng vẻ
cương nhu gồm đủ, không gian xung quanh hơi chấn động, dường như toàn không
gian bắt đầu bị dẫn động vậy.

- Rốt cục các hạ là người phương nào?

Đến lúc này cho dù là kẻ ngốc cũng biết Lục Thanh đã che giấu tu vi, có thể
khiến cho Huyết Vô Cương tỏ ra sợ hãi như vậy, e rằng tu vi của người này
không dưới Kiếm Hoàng.

Lục Thanh không đáp, chỉ nói:

- Tuy ta không biết lão dùng cách nào đề che giấu ma khí. Nhưng nếu từ lúc
này lão không chịu thi triển, vậy chịu chết đi thôi!

- Ong...

Lục Thanh điểm ra một chỉ, một tiếng kiếm ngâm réo rắt ngân vang, thân hình
hắn lóe lên, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Huyết Vô Cương lần nữa.

Huyết Vô Cương biến sắc, hoành kiếm trước ngực, pháp tắc Huyết Sát lập tức
được dẫn động xuất ra mênh mông, thần quang màu đỏ máu của pháp tắc ngưng kết
trên thân kiếm thành thực chất, kiếm chỉ điểm vào thần kiếm, thần quang của
pháp tắc lập tức lõm sâu xuống.

- Ngươi đã ép ta như vậy, cùng chết đi thôi!

Thần kiếm này là dùng Huyết Sát Hồn Thạch đúc thành, bên trong ẩn chứa oán
niệm vô biên, lúc này thông qua thần quang pháp tắc xâm nhập vào Thần Đình
thức hải của Lục Thanh, định liều mạng một phen, nhưng lập tức đã bị chữ Đạo
màu xanh trên Thức Kiếm ngàn trượng đè ép.

-Bốp...

Ngay tức khắc, thần quang pháp tắc đã bị tan tành.

-Rắc...

Kiếm chỉ Lục Thanh điểm lên thân kiếm, lập tức một tràng tiếng rên rỉ thê
lương vang lên, cùng với tiếng rên rỉ này, còn có vô số tiếng kêu thâm thiết,
rất nhiều oan hồn từ trong thần kiếm tràn ra, nháy mắt đã phủ kín phạm vi mười
mấy dặm trên không, dưới ánh mắt đầy kinh hãi của Huyết Vô Cương, thần kiếm
cấp Bạch linh thuộc hàng chí bảo trong tay lão lập tức vỡ tan nát.

Thần quang màu đỏ máu trên người Huyết Vô Cương chớp động, trong nháy mắt,
thân hình của lão đã biến mất tại chỗ. xuất hiện lại xa ngoài năm mươi dặm.

- Thần thông Huyết Kiếm Độn!

Lý Trường Cầm khẽ quát, nhưng cũng lúc này, Lục Thanh khẽ giậm chân một cái,
cũng biến mất tại chỗ.

Ngoài năm mươi dặm. sắc mặt Huyết Vô Cương tái nhợt. sóng máu quanh người
nhanh chóng ngưng kết, sau đó vọt lên cao vài trăm trượng, trong tiếng rống
giận không giống người vang lên, sau lưng Huyết Vô Cương, một con Huyết Xà
ngưng kết thành thực thể lập tức hiện ra.

Xung quanh thân Huyết Xà có một lớp Huyết lưu tanh hôi bao phủ, toát ra ánh
sáng màu đỏ máu chói mắt, đồng thời trên chiếc đầu hình tam giác của nó là hai
chiếc sừng màu đỏ máu dài mười trượng, sừng này cũng trong suốt, có thể nhìn
thấy Huyết tương màu tím đỏ đang sôi sùng sục bên trong, từng trận Huyết khí
tanh hôi xông lên. ăn mòn cả không gian xung quanh, Huyết Xà rít lên một tiếng
dài uy nghi dữ tợn của nó làm chấn động lòng người.

Bất chợt khí tức hung ác từ thân Huyết Xà phóng vút lên cao, trong phạm vi
không gian hàng chục dặm, Huyết khí và tử khí vô tận bắt đầu tụ lại, sau đó bị
Huyết Xà há to miệng nuốt chửng hết thảy, màu đỏ máu của pháp tắc Huyết Sát
ngưng tụ lại thành một con rồng màu đỏ máu, cuồn cuộn không ngừng bay vào
trong miệng Huyết Xà.

Chỉ trong thoáng chốc, không ngờ Huyết Xà bành trướng lớn lên gấp mười lần,
thân rắn dài ngàn trượng vùng lên, đuôi rắn to năm mươi trượng lăng không quét
ra, từng đạo không gian Động Hư tối đen quét ra tứ phía.

- Huyết Xà Thôn Thiên!

Huyết Vô Cương phun ra một ngụm tinh huyết, kiếm chỉ lăng không điểm ra, Huyết
Xà nằm giữa không trung mở miệng đỏ tươi như máu, lộ ra chiếc lưỡi đỏ và hàm
răng lởm chởm do pháp tắc Huyết Sát ngưng kết, miệng rắn khép mở liên tục, một
chiếc lồng giam do gợn sóng không gian màu đen đò tỏa ra tạo thành, sau đó
biến hóa thành từng đạo không gian Động Hư kinh người, bên trong là không gian
loạn lưu đen ngòm xoay vần, tuần hoàn theo quỹ tích hết sức khó hiểu.

Lúc này, Lục Thanh xuất hiện trước mặt Huyết Xà.

- Nuốt cho Ta!

Huyết Vô Cương quát to một tiếng, thân Huyết Xà chợt bành trướng, một đạo
không gian Động Hư nhanh chóng sinh ra sát cạnh Lục Thanh, gần như chỉ trong
khoảnh khắc trước khi bọn Lý Trường Cầm bay tới, đã hoàn toàn nuốt chửng Lục
Thanh vào trong.

Huyết Xà múa may điên cuồng, sắc mặt Huyết Vô Cương tỏ ra ngưng trọng, hết sức
âm trầm, chuyến đi hôm nay tới Cầm Kiếm tông không hoàn toàn đạt được mục
đích, lại tổn thất thần kiếm cấp Bạch linh nuôi dưỡng đã mấy năm trời, dù lão
thân là hộ tông trưởng lão, nhưng muốn có được một thanh thần kiếm cấp Bạch
linh cũng vô cùng khó khăn, huống chỉ muốn đạt tới cảnh giới tâm ý tương thông
như khi trước, cũng phải mất thêm nhiều năm nữa.

Bất quá cũng phải nói, lần này giết chết được một địch nhân đáng sợ như Lục
Thanh, Huyết Vô Cương cũng thở phào nhẹ nhõm. Nói cách khác. nếu như xảy ra
biến cố không may gì khác, lão cũng khó lòng gánh vác.

- Tiều huynh đệ.., Tửu Kiếm Hoàng cao giọng kêu lên.

- Sao hả, Tửu Kiếm Hoàng còn muốn đòi lại công đạo hay sao?

Huyết Vô Cương lạnh lùng hỏi lúc này Huyết Xà ngửa mặt lên trời rít dài sóng
âm kinh khủng chấn động không gian, kinh hãi lòng người.

Thấy Huyết Xà bên cạnh Huyết Vô Cương, Kiếm Giả các tông chấn động trong lòng.
Quả thật Kiếm thức tinh thâm trung phẩm Huyết Xà Thôn Thiên Kiếm có uy lực hết
sức hùng mạnh, kiếm chỉ của Lục Thanh bọn họ đã chứng kiến, dù là thần Kiếm
cấp Bạch linh hạ phẩm cũng có thể điểm vỡ, không ngỡ lọt vào Kiếm thức của
Huyết Vô Cương cũng xương cốt không còn.

- Huyết Vô Cương, rốt cục lão muốn làm gì?

Nhiếp Bích Tâm trầm giọng hỏi:

- Lão không nên thử thách năng lực nhẫn nhịn của hai tông chúng ta. nếu như
không, cho dù Huyết Hải lão tổ có ra tay, chúng ta cũng nhất định bắt lão phải
chết tại nơi này!

Huyết Vô Cương khép hờ hai mắt:

- Sao hả. Nhiếp tông chủ muốn uy hiếp ta ư?

- Không phải là uy hiếp, chính là nói thật!

Lúc này, dù là tượng đất cũng phải cảm thấy tức giận, bị Huyết Vô Cương khuấy
động một phen như vậy, đại lễ kiếm lữ trên Bái Nguyệt phong coi như đã không
còn ý nghĩa, rốt cục Lý Trường Cầm cũng bất chấp tất cả, không còn e ngại gì
nữa.

Tông môn cấp Kim Thiên chinh phạt lẫn nhau, không phải là một chuyện nhỏ.

- Giỏi, không hổ là Cầm Kiếm tông và Hạo Nhiên tông, hôm nay xem như lão phu
đã được mở rộng tầm mắt, đã lấy nhiều hiếp ít không biết xấu hổ, còn ngang
nhiên nói như thể hết sức hợp lý hợp tình.

- Chớ có nói lời bậy bạ...

Cầm Kiếm Hoàng trầm giọng quát.

- Nói bậy ư?

Huyết Vô Cương ngửa mặt lên trời cười dài:

- Vừa rồi lòi con miệng còn hôi sữa kia đã chết, hai tông các người còn có ai
là đối thủ của ta?

- Vậy sao?

Ngay lúc này, một giọng nói vô cùng lạnh lẽo vang lên bên tai Huyết Vô Cương.

- Cái gì...

Huyết Vô Cương tâm thần run rẩy. Bất chấp thể diện, Kiếm chỉ dẫn động, Huyết
Xà hộ thân lập tức chạy ra ngoài mười mấy dặm xa.

Thân rắn ngàn trượng quay cuồng, tiếng rít thê lương của nó chấn động cả không
trung.

-Rắc...

Không gian phá nát, đuôi rắn màu đỏ máu khuấy động thật mạnh, tạo ra hàng trăm
hàng ngàn đạo không gian loạn lưu, tung hoành bừa bãi khắp nơi.

- Tiểu huynh đệ...

Sắc mặt bọn Lý Trường Cầm lộ vẻ vừa sợ vừa mừng. Phải nói rằng. nếu Lục Thanh
có thể đối phó Huyết Vô Cương thì không còn gì bằng, tuy rằng bọn họ thân là
tam kiếp Kiếm Hoàng, nhưng cũng không nắm được bao nhiêu phần thắng.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #695