Người đăng: Ma Kiếm
Ngoài sáu ngàn dặm, trên một vùng núi non rộng rãi, có cả trăm ngọn núi nối
tiếp nhau liên miên bất tuyệt, có vẻ như hình thành một trận thế nào đó. oai
phong lẫm lẫm. Đứng trên một đinh núi cao ngàn trượng, Lục Thanh nhìn sơn mạch
nguyên khí sung túc phía trước, trong lòng trầm tĩnh. Huyền Dương tông là tông
môn cấp Thanh Phàm, có bốn tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, trong đó có một tên
nhị kiếp Kiếm Hoàng nổi danh, còn sót lại từ đời trước, coi như cũng có uy
danh không nhỏ ở giới Thanh Phàm.
Mặc dù giới Thanh Phàm là nhỏ nhất trong bốn giới, nhưng diện tích của nó cũng
vô cùng rộng lớn mênh mông, có chu vi hàng trăm vạn dặm, những tông môn tích
lũy sau năm vạn năm phải lên tới số ngàn, trong đó tông môn cấp Thanh Phàm, ít
nhất cũng có tới mấy trăm.
Mà trong mấy trăm tông môn cắp Thanh Phàm ấy, những tông môn có được Đại sư
Kiếm Hoàng cũng không tới năm mươi. Mỗi một tông môn có Kiếm Hoàng, đều có
tiềm lực tiến giai lên cấp Kim Thiên, tuy rằng Huyền Dương tông chỉ có một tên
Kiếm Hoàng già nua, nhưng lại tu luyện Huyền Dương kiếm khí mạnh mẽ và bá đạo,
dù trong kiếm khí hệ chân Hỏa, cũng xếp vào hàng thượng phẩm, lấy tu vi và
pháp tắc tinh thâm của vị nhị kiếp Kiếm Hoàng này, nhưng tông môn bình thường
không dám động tới.
Huyền Dương sơn mạch là tông vực của Huyền Dương tông, ngoại trừ Huyền Dương
tông, trong phạm vi sơn mạch rộng hàng vạn dặm này còn có hai tông môn cấp
Thanh Phàm khác sinh sống, cũng có thể đứng trong hàng mười tông môn đầu, bất
quá nếu so với Huyền Dương tông, hai tông môn cấp Thanh Phàm này lại không có
Kiếm Hoàng, cho nên nhiều đời qua. Huyền Dương sơn mạch này vẫn xem Huyền
Dương tông là cao nhất. đây là nhưng nét cơ bản mà Lục Thanh biết được về
Huyền Dương tông, nhưng dù như vậy, đối với hắn, tông môn cấp Thanh Phàm không
hề có chút uy hiếp nào cả.
Theo sự tăng tiến của cảnh giới tu vi và thực lực thần thông, nhân giới tâm
cảnh của hắn cũng đồng thời xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, dù là như
vậy, trên người Lục Thanh vẫn còn giữ lại rất nhiều thứ chưa phóng xuất ra
hết.
Chuyện của Thiên Linh tộc không thể không nhúng tay vào, mối uy hiếp đến từ
Sinh Tử môn như lửa cháy ngang mày, nếu như chỉ có lẻ loi một mình, Lục Thanh
thà rằng chịu hình thần câu diệt, cũng tuyệt đổi sẽ không để việc này xảy ra.
Mà sau khi quan sát võ học điển tịch, tâm thần dao động, Lục Thanh cảm thấy
bản thần mình mất đi khống chế, phảng phất như trong cõi u minh có một sức
mạnh thần bí níu kéo, khiến cho hôm nay hắn chìm đắm vào trong truyền thừa của
Thiên Linh tộc. Thật vậy ư?
Theo dòng suy nghĩ, đột nhiên Lục Thanh cảm thấy chấn động trong lòng, khi nhớ
tới khí Chân Long trong động Cửu Viêm, bỗng nhiên một tia chớp lóe lên trong
lòng hắn. Viêm Long! Chẳng lẽ là nó thật sao?
Trong lòng Lục Thanh thầm đoán, tuy rằng lúc đầu, hắn cũng đã từng tra xét một
phen, nhưng cũng không phát hiện được sự tồn tại của Viêm Long, nhưng trong
động Cửu Viêm, rõ ràng có khí Chân Long hết sức tinh thuần, nếu không, trừ phi
là người của Thiên Linh tộc, người ngoại tộc tiến vào trong đó, tất nhiên sẽ
xảy ra hiện tượng khác thường, nói cách khác. Viêm Long biết hắn!
Niệm thần của Lục Thanh run lên, rốt cục đã hiểu ra, bất quá rốt cục Viêm Long
kia muốn làm gì? Dùng thần niệm cuồn cuộn mênh mông của nó lôi kéo chính mình,
cho mình xem hết tất cả truyền thừa của Thiên Linh tộc... Vì sao Chân Long này
lại có dính dáng tới Thiên Linh tộc, ngủ say trong Linh Đoạn sơn mạch như vậy?
Một cảm giác vô lực bất chợt nảy sinh trong lòng Lục Thanh, bất quá lại bị
Phong Mang Khí trên người Lục Thanh xua tan. Hắn tin rằng chỉ cần có thời
gian, nhất định hắn có thể đột phá xiềng xích gông cùm, ngưng kết Kiếm Phách,
thành tựu Kiếm Giả cái thế, cho dù là Kiếm Giả tuyệt thế như Kiếm tổ, cũng
không phải là không có khả năng, cho đến cảnh giới kiếm tâm chí cao vô thượng,
thuộc về thánh giả Kiếm đạo, cũng chưa chắc không có cơ duyên của Lục Thanh
hắn.
Nghĩ đến đãy, Kiếm Ý trên người Lục Thanh bộc phát, gần như muốn phá thần mà
ra, nhưng lại bị hắn ngăn cản lại
Huyền Dương tông, trên đinh ngọn chủ phong Huyền Dương phong, một lão nhân độc
cước tay cầm mộc trượng đen sì đang đứng yên trên đó. Ánh mắt lão nhân ngưng
trệ, trong lúc nhắm mờ chớp động tinh quang, chấn nhiếp lòng người, bỗng dưng
lão nhân ngửa cố thết dài sóng âm cuồn cuộn phá không, mang theo một luồng
Quyền Ý hùng hậu xông tận mây xanh, chấn động không gian.
Tiếng thét dài vang lên liên miên bất tuyệt, chỉ qua vài hơi thở, trên Huyền
Dương phong đã vang lên ba đạo kiếm ngâm chói tai, kẻ đó, ba đạo kiếm quang
lập tức ngự không bay xuống.
- Người tới là ai, sao lại quấy nhiều sự thanh tĩnh của Huyền Dương phong ta?
Ba tên Kiếm Chủ lăng không mà đứng, trên thần cả ba đều bao phủ một cỗ kiếm
khí sắc bén nóng bức mạnh mẽ, tuy rằng chỉ là kiếm khí hệ Hỏa bình thường
nhất, nhưng sự mạnh mẽ bá đạo của nó cũng không kém bao nhiêu so với kiếm khí
hệ Chân Hỏa.
- Ta muốn gặp chưởng tông Liệt Vô Dương của các ngươi.
Ánh mắt Viêm Chiến không đôi toàn thân cũng đồng thời bập bềnh lơ lửng, trong
Linh Đoạn sơn mạch, cho dù là võ giả tứ trùng thiên cũng chỉ có thể ngự không
phi hành trong thời gian ngắn ngủi, nhưng ra ngoài Linh Đoạn sơn mạch lại
không có hạn chế như vậy. Ánh mắt ba tên Kiếm Chủ nghi hoặc, nhưng nhìn Viêm
Chiến đang chậm rãi bay lên, lại không cảm ứng được chút khí tức kiếm nguyên
nào.
- Rốt cục ngươi là ai?
Tên Kiếm Chủ cầm đầu trầm giọng hỏi.
- Ta muốn gặp Liệt Vô Dương.
- Càn rỡ, tục danh của chưởng tông sư thúc, ngươi cũng đám tùy tiện kêu như
vậy ư?
Một tên Kiếm Chủ chừng ba mươi tuổi quát lớn:
- Báo ra tên tuổi xuất thân, bằng không đừng mơ rời khỏi.
- Ta không rời khỏi ta muốn gặp Liệt Vô Dương.
Mặc dù chỉ đứng trên không bằng một chân, nhưng trên thân Viêm Chiên vẫn toát
ra một luồng ý chí kiên cường không gì chống nổi, luồng ý chí này chiếu thẳng
vào mắt ba tên Kiếm Chủ, chỉ trong thoáng chốc, ba người có cảm giác như mình
đang đối mặt với chưởng tông sư thúc.
- Khốn kiếp, chỉ là bọn đạo chích mà cũng dám cuồng ngôn, nhận lấy cái chết
đi thôi!
Tên trung niên kiếm Chủ cầm đầu biến sắc, lập tức quát trầm một tiếng, thanh
kiếm cửu phẩm sau lưng nháy mắt ra khỏi vỏ, kiếm khí hệ Hỏa mạnh mẽ dài ra năm
trượng, lăng không chém về phía Viêm Chiến.
Viêm Chiên hừ lạnh một tiếng, trầm giọng quát:
- Nếu Liệt Vô Dương không ra đây, ta sẽ đánh tới khi nào y chịu ra mới thôi.
Ngay sau đỏ. Viêm Chiến vứt mộc trượng trong tay, chỉ đứng giữa không trung
bằng một chân trái, toàn thần kêu lên lách cách một trận, bắt đầu từ chân, gân
cốt toàn thân Viêm Chiến bắt đầu run lên không theo quy tắc nào cả, một luồng
chân khí màu đỏ nhạt cũng mau chóng phủ khắp toàn thân.
Một chân đứng sừng sững, thân thể Viêm Chiến bắt đầu dao động một cách kỳ dị,
tựa như một cành liễu bập bềnh, cánh tay phải khẽ cong về phía sau, tạo thành
hình vòng cung.
Hình cung này thoáng chốc kéo ra phía trước, một luồng quyền cương màu đỏ rực
từ hữu quyền xuất ra. đồng thời mang theo một đạo Quyền Ý ngưng đọng cứng cõi,
lăng không đánh tới, cảnh giới Như Thung!
Một vòng gạn sóng giữa không trung theo một quyền này lan ra. Quyền Ý bá đạo
đè ép lên người ba tên Kiếm Chủ, ba tên này lại không tên nào lãnh ngộ được
Kiếm Ý, Quyền Ý vừa tới, ba người lập tức bị khóa chặt trên không, ba tiếng
phập vang lên, kiếm khí tan nát. Quyền Ý trấn áp, ba người chỉ chạy được chừng
vài trượng đã bị quyền cương đánh trúng, hóa thành tro bụi.
- Liệt Vô Dương, ra đãy gặp ta!
Thanh âm của Viêm Chiến bay theo gió, được chân khí hùng hậu truyền đi xa. Gần
như truyền khắp cả ngọn Huyền Dương phong.
- Kẻ nào ngang ngược như vậy, dám cuồng ngôn trên ngọn Huyền Dương phong ta?
Tức khắc, một thanh âm uy nghiêm xuyên qua không trung, chấn động chân núi.
Viêm Chiến hơi sững sờ, thần hình chớp lên một cái, nhưng cũng miền cưỡng trụ
vững.
- Vù...
Tức khắc, ba đạo kiếm quang bắn lên Huyền Dương phong. So với ba đạo kiếm
quang trước, ba đạo kiếm quang này lộ ra sắc vàng sáng, xung quanh có chân Hỏa
quấn quanh rất rõ ràng, bắn nhanh về phía này, không khí bị tách ra, vẽ nên ba
luồng sóng khí thật dài. - Liệt Vô Dương!
Thấy lão nhân mặc kim bào xuất hiện, trong mắt Viêm Chiến lộ ra sát ý thật
sâu.
- Ngươi là...
Ánh mắt Liệt Vò Dương ngưng đọng, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Là ngươi ư?
- Không sai chính là ta.
Viêm Chiến nghiến răng nghiến lợi nói trên mặt không còn vẻ trấn định thản
nhiên như trước.
- Không ngờ mạng ngươi lại lớn như vậy, vẫn còn chưa chết, liệt Vô Dương mĩm
cười:
- Ta niệm tình Thiên Linh tộc ngươi sinh tồn không dễ, cho nên lúc trước đã
tha cho ngươi một mạng. Sao hả, bây giờ còn dám tới Huyền Dương phong của ta
kêu gào, xem ra lúc trước ta hạ phong ấn kiếm nguyẽn vẫn còn quá nhẹ.
- Niệm tình Thiên Linh tộc ta sinh tồn không dễ... Viêm Chiến phí cười:
- Liệt Vô Dương, ngươi không xem lại mặt mình xem rốt cục là dày hơn da heo
bao nhiêu. Đường đường là Đại sư Kiếm Đạo, lúc trước chỉ vì chút lợi riêng mà
dùng sức mạnh bắt đi ái thê của ta luyện chế đan dược, còn dám nói Kiếm Giả
dũng mãnh tinh tiến, Kiếm Giả Thiên Đạo hiểu biết sinh tử luân hồi nhân quả
báo ứng, ta thấy Huyền Dương tông không đáng liệt danh như vậy, mà chỉ là
phường lừa gạt thể nhân. vô cùng nhơ bẩn mà thôi.
- Càn rỡ!
Cho dù ba người bọn Liệt Vô Dương Tu vì tinh thâm, đều đã bước chân vào cảnh
giới Đại sư kiếm Hồn, nhưng bị Viêm Chiến nói cho một phen, cũng cảm thấy tâm
thần dao động, sát ý nổi lên.
- Tiểu nhi Viêm Chiến, nếu như ngươi đến đây chỉ muốn tranh miệng lưỡi lợi
hại vậy hôm nay ngươi phải ngã xuống tại nơi này.
Liệt Vô Dương quát lạnh, lực Thiên Đạo mênh mông cuồn cuộn lập tức bị kéo
xuống dưới. ép mạnh về phía Viêm Chiến.
Sắc mặt Viêm Chiến tỏ ra ngưng trọng, cau mặt nhăn mày.
- Vạn Nhận thức!
Viêm Chiến quát khẽ một tiếng, khí tức trên thân thể hoàn toàn biến mất, một
cỗ Quyền Ý khổng lồ mạnh mẽ dâng lên, bành trướng với tốc độ kinh người, thân
hình Viêm Chiến dường như sinh trưởng với tốc độ kinh người trước mặt Liệt Vô
Dương, hóa thành một ngọn núi nguy nga cao ngàn trượng, toát ra khí tức uy
nghiêm khiến cho người ta không dám nhìn thẳng. Quyền Ý ngập trời kia đang dần
dần hóa mình với thiên địa, tuy hai mà một.
Bất cứ sự khiêu khích nào trong giờ phút giao chiến này, đều phải chịu thiên
địa vô tình đè ép, cho đến khi hủy diệt.
Lực Thiên Đạo mênh mông cuồn cuộn khiến cho Liệt Vô Dương cảm thấy kinh hãi
hội tụ lại trên người Viêm Chiến, lực Thiên Đạo của Liệt Vô Dương bị Viêm
Chiến ép ra ngoài trong nháy mắt, thậm chí nghiền nát sạch sẽ.
Trong lúc ba người bọn Liệt Vô Dương còn đang chấn động tâm thần, quyền của
Viêm Chiến đã đánh ra theo một quỳ tích huyền ảo.
Quyền Ý khổng lồ phá không mà tới, ba người bọn Liệt Vô Dương hoảng sợ phát
hiện ra, bọn họ đã bị khí thế nguy nga như núi kia đè ép tới mức nửa bước cũng
khó đi, lúc này Viêm Chiến như đã hóa thành núi đá khổng lồ nặng vạn cân, ép
xuống bọn họ.