Huyết Nhục Sống Lại


Người đăng: Ma Kiếm

Trong giây lát, Kim Cương bạo viên cao trăm trượng liền thu nhỏ lại chỉ còn có
sáu thước. Có điều, do nó là linh thú bậc năm nên cho dù thu nhỏ lại thì khí
thế vẫn làm cho người ta sợ hãi.

Có điều, trước mặt Lục Thanh, Kim Cương Bạo Viên không dám làm càn. Trong
khoảng thời gian ngắn, nó nhanh chóng thu liễm hơi thở.

- Chân Long đại nhân. Bốn người này đoạt con của ta.

Ánh mắt của Kim Cương Bạo Viên đỏ ửng nhìn bốn người Lý Nguyên Bộ đang bị giam
cầm.

Lục Thanh gật đầu, nói:

- Giết thủ phạm là được rồi. Nếu không sau này ngươi sẽ khó sống.

Điều đó chẳng phải hay sao? Người đứng đầu một tông bị giết, đừng nói là kết
mối thù lớn với Cổ Hà tông mà cho dù là đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ở khu vực
xung quanh nghe tin cũng sẽ hành động. Dù sao thì uy nghiêm của đại sư cảnh
giới Kiếm Hồn cũng khó có thể mạo phạm. Kim Cương Bạo Viên có thể giết chết
đại sư cảnh giới Kiếm hồn của một tông thì cũng có thể là mối họa lớn với tông
môn khác.

Đến thời điểm này, Lục Thanh đã trải qua rất nhiều chuyện nên cũng hiểu được
rất nhiều điều. Không phải là hắn ngăn cản Kim Cương bạo viên mà chỉ là cấp
cho nó một con đường sống mà thôi.

- Vâng! Chân Long đại nhân.

Nghe thấy Lục Thanh nói vậy, Kim Cương bạo viên làm sao dám trái lời? Nó chẳng
hề do dự thực hiện ngay. Bốn người Lý Nguyên Bộ bị giam cầm không thể nhúc
nhích. Mà Vũ tông chủ cũng kiên cường, cho dù bị tay của Kim Cương bạo viên
chụp trúng cũng không kêu lên một tiếng.

Tông chủ của Cổ Hà tông, Kiếm Tông đại sư liền bị Kim Cương bạo viên chụp tan
xác. Ngay cả Kiếm Chủng bị bị đánh nát, Kiếm Hồn tiêu tán, thất phách bay vào
Luân Hồi.

- Tông chủ!

Hai vị trưởng lão phong chủ kêu lên đau đớn, ánh mắt nhìn Lục Thanh hằm hằm.
Tuy nhiên trong lòng họ đã bị thực lực đáng sợ của Lục Thanh làm cho sợ hãi,
trên người không dám có một chút sát khí. nói cách khác chỉ cần tản ra một
chút sát khí, bọn họ sẽ phải phân ly.

Lục Thanh vung tay giải trừ sự giam cầm đối với ba người rồi nhìn Lý Nguyên
Bộ, nói:

- Ta muốn có đồ phồ của giới Thanh phàm.

Sắc mặt của Lý Nguyên Bộ trầm xuống rồi lấy từ trong áo ra một viên Lưu Ảnh
châu vất cho Lục Thanh.

- Đây là đồ phổ tổng quát của toàn bộ giới Thanh Phàm. Nếu muốn chi tiết thì
chỉ điện Thanh Phàm mới có.

Lục Thanh gật đầu rồi để cho hồn thức chìm vào trong Lưu Ảnh châu. Đúng là
trong Lưu Ảnh châu, đồ phổ có thể nói là hết sức toàn diện, bao gồm cả biên
giới trăm vạn dặm của giới Thanh Phàm. Chỉ có điều nó hết sức sơ sài. Tuy
nhiên điều đó đối với Lục Thanh cũng không có gì ảnh hưởng. Trong giây lát,
Lục Thanh đã tìm được vị trí của Tử Hà tông. Mặc dù không được chi tiết lắm
nhưng có phương hướng là được rồi.

Không nói thêm câu nào, Lục Thanh xoay người đi ra khỏi Phân Hà thành.

Kim Cương bạo viên cũng không chần chừ ôm quả trứng của mình đi sát phía sau
Lục Thanh. Trên Kiếm Đài, Tần Hà cố gắng nhịn đau mà lảo đảo bước xuống.

- Tiểu thư!

Hai vị phụ nhân họ Tần và họ Ngô liền bước tới đỡ lấy.

Chẳng cần phải để Tần Hà lên tiếng, hai phụ nhân hiểu ý liền dìu nàng đuổi
theo Lục Thanh. Đợi cho Lục Thanh đi xa, hai gã trưởng lão mới thốt lên đau
đớn.

Lý Nguyên Bộ thở dài một tiếng rồi lắc đầu:

- Cổ Hà tông chúng ta chấp nhận tai kiếp này. Còn Lục Thanh thì đừng nên động
tới.

- Cảnh giới Kiếm Hoàng không phải là cảnh giới mà chúng ta có thể địch nổi.
Kiếm Hoàng tam kiếp là đỉnh cao trong giới Thanh phàm. Ngoại trừ giới Kim
Thiên ra mà thôi.

- Đúng thế! Có điều, muốn cầu giới Kim Thiên thì phải trả một cái giá rất
lớn. Cổ Hà tông chúng ta không thể chịu nổi.

Lý Nguyên Bộ thở dài rồi xoay người đi vào trong điện Kiếm Thần.

Một tiếng thở dài lại vang lên. Trong mắt của hai vị trưởng lão, bóng của Lý
Nguyên Bộ có chút gì đó còng xuống.

- Kiếp số! Đúng là kiếp số.

Bên ngoài thành Phân Hà, bên bờ Cổ Hà...

Lục Thanh đứng yên trên bờ sông:

- Ngươi không cần phải theo ta.

Tần Hà cắn răng mà quỳ rạp xuống.

- Thỉnh sư phụ thu ta làm đồ đệ.

Hai vị phu nhân Tần Ngô ở bên cạnh nhìn nhau rồi cũng quỳ rạp xuống.

- Thu đồ đệ? - Lục Thanh thì thào một câu rồi nhếch mép cười khổ:

- Bây giờ ta ốc còn không mang nổi mình ốc thì làm sao có thể thu đồ đệ?

Những nghĩ tới điều gì đó, Lục Thanh liền mở miệng nói:

- Ngươi thực sự muốn bái sư?

- Đệ tử nguyện ý phụng dưỡng sư phụ. Mong sư phụ thu nhận Tần Hà. - Ánh mắt
của thiếu nữ tràn ngập một sự kiên quyết.

Lục Thanh lắc đầu, nói:

- Ta không thu ngươi làm đồ đệ.

Tần Hà tái mặt, cắn răng. Làn môi dưới vốn đã khép miệng thì bây giờ lại rách
toác, chảy đầy máu tươi.

- Có điều, ta có thể thay mặt sư huynh của ta thu ngươi làm đồ đệ.

Sắc mặt của Tần Hà trở nên vui vẻ. Mặc dù Lục Thanh không đồng ý nhưng Tần Hà
có thể nghe thấy được sự tôn kích của hắn đối với sư huynh. Một vị sư huynh có
một tên sư đệ như hắn thì làm sao có thể kém được? Huống chi, uy nghiêm của
Lục Thanh, Tần Hà đã được chứng kiến. Ngay cả Lý điện chủ và bốn vị đại sư
cảnh giới Kiếm Hồn của Cổ Hà tông cũng bị chế ngự trong tích tắc.

- Đa tạ sư thúc. - Khuôn mặt của Tần Hà ửng hồng, tâm tình hết sức kích động.

Lục Thanh xoay người nhìn Tần Hà;

- Đồ đệ của sư huynh ta làm sao mà có thể không có chân?

Lục Thanh đưa tay chộp một cái vào không trung, ngay lập tức không gian xung
quanh người Tần Hà bị giam cầm, còn nàng thì nằm xoay ngang.

- Có nhịn được đau không?

Chẳng hề chần chừ, Tần Hà cắn chặt vạt áo. Bây giờ, gân mạch lại có hy vọng
thì cho dù có đau đến mấy, nàng cũng sẽ chịu được. Trong khi đó, nét mặt của
hai vị phu nhân lại lo lắng.

Một tia sáng màu trắng xoẹt qua không trung. Trong nháy mắt hai bắt chân dập
nát của Tần Hà lập tức hóa thành một chùm sương máu.

- Tiểu thư! - Hai vị phụ nhân kêu liên một tiếng kinh hãi, muốn chạy tới
nhưng cho dù có cố thế nào cũng không thể nhúc nhích mà tới gần phạm vi mười
trượng xung quanh người Lục Thanh.

Lục Thanh tập trung ngưng thần tĩnh khí. Thần thông làm cho máu thịt tái sinh
này là do sau khi Lục Thanh bước vào tầng thứ mười của Tử Hoàng Kiếm Thân kinh
mới có được. Chẳng qua chỉ có thể vận dụng được trên người sống mà thôi. Mà
vào lúc này, Tần Hà hoàn toàn phù hợp.

Làm cho máu thịt tái sinh cũng phải tiêu hao một lượng lớn tinh nguyên linh
vật. Có điều đối với việc Lục Thanh vừa trải qua việc tiêu hao trong quá trình
đột phá Tử Hoàng Kiếm Thân kinh thì thân thể Tần Hà chỉ cần mười giọt nguyên
dịch của trời đất là đủ rồi. Nhưng vào lúc này, Lục Thanh cũng chẳng keo kiệt
tới mức đó. Ngoại trừ mười giọt nguyên dịch ra, Lục Thanh còn cho thêm một
giọt máu tươi của hắn.

Bằng mắt thường có thể thấy được dưới sự vận chuyển của Tử Hoàng Kiếm Thân
kinh, một thứ dao động huyền ảo liền xuất hiện nơi đầu gối của Tần Hà. Trong
lòng Lục Thanh xuất hiện một suy nghĩ thì trong không gian, linh khí màu xanh
trắng cuồn cuộn hội tụ tới.

Trường Sinh linh khí.

Linh khí Chân Mộc, Trường Sinh linh khí.

Trường Sinh linh khí! Xét ở một mức độ nhất định nào đó thì nó chính là tinh
hoa linh khí thuộc về hệ Mộc, có sức sống rất mạnh. Trường Sinh linh khí tụ
tập từ từ bao phủ Tần Hà. Lục Thanh nhanh chóng sử dụng con mắt Chân Long mà
quan sát.

Ngay lập tức, Tần Hà trước mặt Lục Thanh liền hóa thành một quả cầu máu thịt.
Trong máu thịt đó có vô cùng vô tận hai loại khí Kim Thổ tinh khiết bao quanh,
tạo thành một vòng tuần hoàn huyền ảo.

Thể chất Kim Thổ hay sao?

Một tia sáng lóe lên trong mắt, Lục Thanh chộp một cái vào không gian. Một quả
cầu Phong Lôi linh khí lập tức ngưng tụ trong tay của hắn. Dưới sự dẫn dẵn bởi
hồn thức của Lục Thanh, Phong Lôi linh cầu liền chui vào trong Trường Sinh
linh khí.

Hai loại khí Phong Lôi màu xanh trắng chui vào trong cơ thể khiến cho hai loại
khí Kim Thổ của Tần Hà xảy ra xung đột. Nhưng dưới hồn thức của Lục Thanh, hai
loại khí Kim Thổ hiện rõ trong con mắt Chân Long một cách rõ ràng. Tất cả bị
đẩy ra ngoài. Ngay sau đó, trong máu thịt của Tần Hà vốn tràn ngập hai loại
khí Kim Thổ thì bây giờ lại được thay thế bởi hai loại khí Phong Lôi cũng tuần
hoàn khắp toàn thân như trước.

Quá trình đó diễn ra chưa tới nửa nén nhang nhưng lại hết sức đau đớn. Máu
thịt tái sinh, thay đổi thể chất chẳng khác nào dùng dao cạo xương. Đau đớn
như thế chẳng khác gì lúc trước Lục Thanh trải qua tầng thứ nhất Trúc Cơ của
Tử Hoàng Kiếm Thân kinh.

Lục Thanh thầm gật đầu trước sự kiên quyết của Tần Hà. Điều đó khiến cho Lục
Thanh cảm thấy yêu mến. Cũng bởi vì điều đó mà Lục Thanh mới có thể ra tay cứu
giúp. Trong mắt của hắn khi nhìn người, đặc biệt là kiếm giả cũng không nhất
thiết phải xem tư chất thế nào mà là tâm cảnh và tâm tính của người đó. Nếu
không thì cho dù thế nào cũng không thể đạt được tới một cảnh giới cao. Kiếm
đạo cũng không chỉ là việc tích trữ nước, cứ có thùng là được.

Sau thời gian một nén nhang nữa, nét mặt của Lục Thanh xuất hiện đầy mồ hôi.
Có điều, mồ hôi vừa mới chảy ra liền bốc hơi hết.

Sau khi linh khí tan hết, thân hình của Tần Hà lại xuất hiện.

- Tiểu thư.

Hai phụ nhân Tần Ngô không thể tin được vào mắt mình khi thấy Tần Hà trước mặt
hoàn toàn bình thường.

Lúc trước, hai người tận mắt nhìn thấy bắp chân dập nát của Tần Hà vậy mà vào
lúc này xuất hiện trước mặt họ lại là một đôi chân trắng muốt. Mà trên người
Tần Hà cũng có một vầng ánh sáng như ngọc di chuyển, thi thoảng lại có một tia
khí phong mang vô hình xuất hiện đẩy lùi không khí xung quanh.

Tần Hà mở mắt. Lúc này, đôi mắt của nàng sáng như sao, khí thế tăng mạnh. Tu
vi Kiếm Giả trung thiên vị lập tức tăng lên tới Kiếm Giả đỉnh. Cảm nhận Kiếm
Nguyên trong cơ thể mạnh hơn trước, mà bản thân hoàn toàn lành lặn, Tần Hà rớt
nước mắt rồi quỳ xuống mà dập đầu thi lễ với Lục Thanh.

Không hề thấy Lục Thanh nhấc tay, nhưng Tần Hà lại cảm thấy có một thứ lực
lượng mênh mông nâng mình dậy cho dù thế nào cũng không thể quỳ xuống.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #636