Phong Lôi Hai Mươi Bảy Thức


Người đăng: Ma Kiếm

Long khí vô tận tràn ra khắp nơi. Trong phúc chốc, Ngân Giáp địa long bên
người Lăng Ý rên lên một tiếng mà nằm rạp xuống. Chín con linh thú khác, ngoại
trừ Băng Phong đều xuất hiện sự sợ hãi.

Khí Chân Long, là những con linh thú nên sự cảm ứng chúng so với đám người
Lăng Ý còn rõ hơn. Từ thân mình Lục Thanh thực sự tản ra khí Chân Long. Chúng
nó chỉ biết ở nơi đây có huyết mạch Chân Long, mà gần nhất với Chân Long chính
là Bán Long chân thân.

Chân Thân Bán Long….

Không ngờ người này lại có được chân thân Bán Long.

Vào lúc này, cuối cùng thì mấy con linh thú cũng biết được tại sao thân thể
Lục Thanh lại mạnh như vậy. Có được chân thân Bán Long, lai tu luyện thần
thông kiếm đạo rèn luyện thân thể cơ bản là tăng tiến sức mạnh không hề có
chút trở ngại. Ngay cả Lăng Ý đang đứng cũng biến sắc.

- Phong Lôi hai mươi bảy thức.

Phong Lôi hai mươi bảy thức.

- Lăng huynh! Pháp tướng kiếm thức mà người này thi triển… - Nữ nhân đứng bên
cạnh từ đầu tới giờ sắc mặt vẫn thản nhiên thì lúc này cũng bắt đầu xuất hiện
nét ngưng trọng.

Bên cạnh ánh mắt của những người còn lại cũng nhìn về phía Lăng Ý.

- Đúng thế. Thứ mà hắn thi triển đúng là kiếm pháp trấn tông của Lăng Tiêu
Tông ta. Phong Lôi hai mươi bảy thức. – Lăng Ý trầm giọng nói.

Vào lúc này, gã cố gắng nhớ lại những người được truyền Phong Lôi hai mươi bảy
thức cũng không có nhiều. Mà bây giờ, người được truyền chín thức cuối cùng
lại càng hiếm thấy, mỗi mạch chỉ có một người, tổng cộng là có mười người. Mà
cả mười người đó đều biết đó là kiếm pháp trấn tông, nếu để lộ ra ngoài thì
trọn đời không được siêu sinh, phải chịu cực hình luyện hồn đè phách. Với sự
hiểu biết của Lăng Ý, chín người khác cơ bản không có can đảm như thế, cũng
không dám làm như vậy. Vậy thì người này học được ở đâu kiếm pháp trấn tông
của Lăng Tiêu Tông? Thậm chí còn biết được cả chín thức cuối cùng?

Phong Lôi hai mươi bảy thức, thức thứ hai mươi mốt: Thiên Long phệ hồn.

Vào lúc này, Vân Thiên Âm cũng nhận ra dưới sự quán chú kiếm nguyên của Lục
Thanh, con Chân Long màu tím bạc dài nghìn trượng kia giống như sống lại.

Đôi mắt của nó nhìn chằm chằm khiến cho Vân Thiên Âm có cảm giác bị nhìn xuyên
qua.

- Cẩn thận! Đây chính là con mắt Chân Long của Long tộc, có thể xuyên thủng
không gian, chấn nhiếp tâm thần người khác. – Như nghĩ ra điều gì đó, Lăng Ý
chợt quát.

Âm thanh ẩn chứa kiếm nguyên hùng hậu trong nháy mắt lọt vào tai Vân Thiên Âm.

Vân Thiên Âm giật mình một cái rồi tỉnh táo lại.

Trên mặt gã đỏ ửng. không ngờ gã lại bị một tên Kiếm Hoàng nhất kiếp dùng ánh
mắt pháp tướng chấn nhiếp tâm thần. Mặc dù đó chính là con mắt Chân Long,
nhưng do một gã Kiếm Hoàng trong giới Thanh Phàm thi triển thì đúng là một sự
sỉ nhục lớn.

- Hàn âm Độc Giác Thú! Hàn Âm Thiên Phong. – Vân Thiên Âm giận giữ hét lớn
một tiếng, cánh tay phải của hắn nhanh chóng di động. Kim Phong Kiếm Địch
nhanh chóng vẽ một quỹ tích huyền ảo trước ngực. Huyền Băng Kiếm Nguyên của
Kiếm Hoàng tam kiếp cuồn cuộn như dòng nước tràn ra khiến cho con dị thú màu
trắng ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng. Phần lớn không khí bị xé nát, xuất
hiện những vòng sóng màu trắng trong không trung.

Trong nháy mắt, con dị thú xuyên qua những gợn sóng mà tỏa ta hơi thở hoang dã
về phía Chân Long Kiếm Cương.

Không gian liên tục bị phá nát. Trên chiếc sừng của con dị thú, từng cái vòng
Động Hư Không Gian tản ra xung quanh một cách quái dị. Mà trong Động Hư Không
Gian, những đạo không gian loạn lưu cũng hóa thành những cuộn sóng cuốn về
phía Lục Thanh.

Không gian ngưng đọng.

Đây chính là không gian giam cầm của Kiếm Hoàng tam kiếp.

Vào lúc này, Lục Thanh cảm thấy không gian xung quanh như bị phong tỏa. Cái
vách tường không gian mới bị phá vỡ một chút lại trở nên vững chắn hơi tới
mười lần, tiếp tục ép về phía hắn.

Khí huyết trong người Lục Thanh bốc lên những con sóng lớn của trường giang.

Trên Kiếm Cốt, những tia sáng màu tím bạc chợt trở nên rực rỡ. Rồi từ trong
đôi mắt của hắn, lóe lên những tia sáng màu tìm bạc chói mắt.

Khí hoang dã hết sức tinh khiết từ Chân Long Kiếm Cương dài nghìn trượng tràn
ra về phía Độ Giác Thú.

Lăng Ý biến sắc quát khẽ:

- Lui.

Cả chín người cũng bỏ vầng sáng pháp tắc, nhanh chóng lùi lại.

Hai con kiếm cương pháp tắc va chạm với nhau trong không trung làm vang lên
một tiếng kiếm ngâm chói tai. Âm thanh tản ra xung quanh khiến không khí bị vỡ
nát. Một cái Động Hư Không Gian từ giữa hai con Pháp Tướng nhanh chóng mở
rộng.

Trong nháy mắt Vân Thiên Âm phải biến sắc. Gã có thể cảm nhận được bản thân và
Pháp Tướng mất đi sự cảm ứng. Sức hút vô vùng vô tận của không gian loạn lưu
nhanh chóng nuốt chửng lấy hai con pháp tướng.

Khác với Vân Thiên Âm, vào lúc này Lục Thanh lại có một cái cảm giác khác lạ.
Chân Long Kiếm Cương bị không gian loạn lưu quét trúng nhưng không hề bị tổn
thương. Tuy rằng tâm thần bị chấn động nhưng không có vấn đề gì.

Ngược lại Lục Thanh còn có cảm giác, hắn có thể thoát khói sự trói buộc của
không gian loạn lưu.

Kiếm Chueng trong người hắn rung động khiến cho Phong Lôi Kiếm Cương màu tím
bạc bùng nổ. Dưới sự di chuyển của Luyện Tâm Kiếm trong tay Lục Thanh, trong
nháy mắt nó xuyên qua Động Hư Không Gian tối đen mà truyền vào trong cơ thể
Chân Long Kiếm Cương.

Trong phút chốc, dưới ánh mắt khiếp sợ của Vân Thiên Âm, một dải ánh sáng màu
tím bạc bùng nổ trong Động Hư Không Gian.

Ngay tức khắc, của đầu to của Chân Long quay lại phát ra Phong Lôi kiếm ý như
muốn xé rách trời đất, đồng thời trên không trung giáng xuống pháp tắc Phong
Lôi trấn áp trên người Vân Thiên Âm. )

Trong chốc lát, sắc mặt Vân Thiên Âm thay đổi mấy lần. Trong nháy mắt khi pháp
tắc Phong Lôi tới gần, gã chợt cảm nhận được không gian xung quanh như dừng
lại, thế giới trước mặt trở nên thong thả. Nhưng cái đầu Chân Long khổng lồ
màu tím vẫn lao tới.

Không có thời gian suy nghĩ, từ trên người Vân Thiên Âm, một vòng âm thanh tản
ra rồi hợp lại nơi Kim Phong Kiếm Địch trong tay.

Một tiếng địch chói tai vang lên khiến cho không gian xung quanh Vân Thiên Âm
liền tỏa ra một vầng ánh sáng màu tím bạc chói mắt. Mà thân hình Vân Thiên Âm
thì hóa thành một con sóng âm. Trong tích tắc pháp tắc Huyền Âm ngưng tụ thành
một thứ pháp tắc băng cầu, tản ra hơi lạnh thấu xương, ngăn cản Kiếm Cương
Chân Long trước mặt.

Trong khoảng khắc ngắn ngủi đò, thanh cự kiếm xuyên qua pháp tắc Phong Lôi mà
lao tới chín người Lăng Ý,

Vân Thiên Âm quay đầu nhìn lại thì thấy đạo pháp tắc băng cầu lại đang lao về
phía mình.

- Cuồng vọng. – Vân Thiên Âm cảm thấy tức giận, quát lên một tiếng. Gã không
ngờ nhất thời khinh địch lại rơi vào tình cảnh như thế này, bị buộc phải sử
dụng tới thần thông Kiếm Đạo. Mà thứ thần thông đó lại chính là thứ thần thông
mà gã tu luyện nhằm để bảo mệnh.

Nhưng đúng vào lúc này, một đạo ánh sáng màu xanh chợt bắn tới.

- Vân huynh! Một kiếm này giao cho ta! – Âm thanh của Lăng Ý vọng tới.

Ánh mắt Vân Thiên Âm ngưng trọng muốn nói gì đó nhưng từ giọng nói của Lăng Ý,
hắn nghe được một sự chân thành. Rõ ràng là Lăng Ý đã động sát tâm.

Vân Thiên Âm hừ lạnh một tiếng, trong đầu xuất hiện vô số những ý nghĩ.

- Ta tự có chừng mực.

Vân Thiên Âm liền lui lại. Lúc này, ánh mắt Lạc Trọng Sơn nhìn về phía tám
người Mộc Thanh Nguyên.

- Bọn họ chỉ là một đám kiến hôi mà thôi. Kiếm Cốc hư không không phải là chỗ
cho họ đi vào. Cho dù có vào cũng chỉ là những viên đá lót đường, không đáng
chú ý.

Ánh mắt Vân Thiên Âm chợt nhìn về phía Lạc Trọng Sơn:

- Thế nào! Ra ngoài lâu như vậy, ngươi đã biết như thế nào chưa?

- Sư huynh! – Lạc Trọng Sơn cúi đầu nói.

- Ngươi phải nhỡ kỹ rằng thực lực quyết định địa vị. Ở Thánh Giới nhiều năm
như vậy, chẳng lẽ ngươi vẫn không hiểu hay sao? Nếu còn như vậy, chỉ sợ kiếm
mạch hệ Thổ của ngươi sẽ không có người kế thừa.

- Vâng! Sư huynh! Trọng Sơn hiểu rồi! – Lạc Trọng Sơn lên tiếng, nhưng trong
ánh mắt lại có một sự hung dữ.

Vân Thiên Âm gật đầu, quay lài nhìn vào không trung.

Đột ngột, một tiếng Long ngâm từ miệng Lăng Ý vang lên. Tiếng Long ngâm đó
giống như diều gặp gió, xông thẳng lên chính tầng mây, làm cho một đám Lôi Vân
màu vàng tím hội tụ. Thiên Lôi cùng với Thiên Phong hùng mạnh xuất hiện trong
đám Lôi Vân đó.

Tiếng Long ngâm mặc dù không được như của Lục Thanh nhưng cũng rất có thần.
Đồng thời lại có thêm pháp tắc Phong Lôi của Kiếm Hoàng tam kiếp hỗ trợ nó
cũng có được một sự uy nghiêm rất lớn. Chỉ có điều thứ uy nghiêm đó lại có
nhiều uy nghiêm của pháp tắc mà thôi. Còn từ trên người Lăng Ý, Lục Thanh cũng
không cảm nhận một chút Long khí.

Lại một tiếng Long ngâm nữa vang lên, trên chín tầng trời, đám Lôi Vân xoay
tròn cực nhanh. Thiên Lôi màu tím cùng với Thiên Phong màu trắng đánh xuống,
được Lăng Ý dẫn dắt tới trên Giới Thần Sơn. Lúc này, trong không trung, vô
cùng vô tận khí Phong Lôi hội tụ hóa thành hai con Phong Lôi thần long dài
nghìn trượng. Hai còn Phong Lôi thần long vừa mới xuất hiện liền trừng mắt,
tỏa ra uy áp khủng bố từ người chúng.

Trên đỉnh núi, Ngân Giáp địa long như có được sự giúp đỡ mà ngửa đầu gầm lên
một tiếng giận dữ.

Cái đuôi lớn của nó quật mạnh, đánh nát một khoảng không gian. Hai còn Phong
Lôi thần long lao về phía Lăng Ý. Rồi ngay lập tức, trước mặt chúng, trong
không gian có một quả linh cầu Phong Lôi to hơn mười trượng xuất hiện. Hai con
Thần Long liền quấn quanh quả linh cầu đó.

Không gian bị phá nát mở ra một khoảng đen kịt để cho không gian loạn lưu
xuyên qua. Nhưng chúng lại bị hai con Phong Lôi thần long né tránh một cách dễ
dàng.

Ngay lập tức, Phong Lôi linh cầu có một cái Động Hư Không Gian giống hư một
đóa sen nở rộ, tỏa ra lực hút. Đồng thời, không gian loạn lưu trong không
trung cũng lao về phía Kiếm Cương Chân Long.

Lăng Ý bước về phía trước một bước rồi biến mất, chỉ để lại cái bóng ở ngay vị
trí cũ.

Ngay sau đó, trong Phong Lôi linh cầu liền xuất hiện thân hình của gã.

Ánh mắt Lăng Ý có chút lạnh lùng nhìn Kiếm Cương Chân Long trước mặt. Rồi ngay
sau đó, quả Phong Lôi linh cầu chợt kéo dài rồi hóa thành một thanh kiếm khổng
lồ cao tới nghìn trượng. Hai con Phong Lôi thần long quấn lấy thanh kiếm.
Trong giây lát, pháp tắc Phong Lôi vô biên từ trên trời giáng xuống khiến cho
Lôi Vân hội tụ vang lên những tiếng động ầm ầm. Đồng thời, hai khí Phong Lôi
hội tụ nhanh chóng chui về đây.

Hai con Phong Lôi thần long ngửa mặt lên trời rống to, thể hiện sự ngang
ngược. Đồng thời một thứ kiếm ý sắc bén dâng lên. Trong giây lát, xung quanh
thanh kiếm khổng lồ cũng xuất hiện một cái bóng màu xanh tím cao tới nghìn
trượng, cái bóng đó nhanh chóng đọng lại rồi phút chốc được Kiếm Ý ngưng tụ mà
hóa thành thực chất.

Ngay lập tức, thanh kiếm khổng lồ phát ra tiếng kiếm ngâm rồi chém về phía
Kiếm Cương Chân Long trước mặt. xung quanh mũi kiếm, hai dải không gian dài
hẹp tản ra nhanh chóng hóa thành hai mũi kiếm Động Hư Không Gian với khí thế
bá đạo, lướt qua Kiếm Cương Chân Long mà lao về phía Lục Thanh.

Trong mắt Lục Thanh lúc này hương vị nhân kiếm hợp nhất so với hắn cao hơn rất
nhiều, gần như có được uy thế của Triệu Bất Cùng.

Nói khiến cho Kiếm Cương Chân Long được pháp tắc Phong Lôi bao phủ cũng phải
rung động.

Động Hư Không Gian ở giữa mở rộng trong nháy mắt, tản ra lực đạo đánh sang hai
bên.

Cây cỏ trên mặt đất bị thổi bay, đồng thời trên mặt đất cũng xuất hiện vô số
những vết nứt.

Toàn bộ Giới Thần Sơn lập tức rung chuyển, nguyên khí trong trời đất trở nên
rối loạn.

Ánh mắt màu đen ở giữa hai người nhanh chóng tản ra với tốc độ cực nhanh, bao
phủ cả hai người Lục Thanh vào bên trong.

- Lục đại sư! – Từ xa, ba người Mộc Thanh Nguyên hô lên một tiếng kinh ngạc.
Nhưng họ cũng chỉ trơ mắt nhìn Động Hư Không Gian nuốt chửng lấy Lục Thanh mà
không thể tới gần.

- Đại điện chủ!

- Lục đại sư. – Mộc Thanh Nguyên cảm thấy đau đớn.

Mà bên kia, chín người Vân Thiên Âm cũng nhíu mày.

- Không ngờ người này lại có thể giao thủ với Lăng Ý một kiếm. Xem ra chúng
ta lại hiểu thêm một chút về Tử Hà Tông. – Nữ tử áo trắng vuốt ve Phá Không
Điểu trong lòng ngực mà nói.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #583