Ngân Tử Sắc Kiếm Cốt (thượng)


Người đăng: Ma Kiếm

“Thanh nhi!”

Nhan Như Ngọc đưa tay vuốt ve khuôn mặt Lục Thanh, bàn tay hơi có chút run
rẩy.

“Vì cái gì, vì cái gì trong lòng mẹ lại khó chịu như vậy?” Nhan Như Ngọc lẩm
bẩm nói, khuôn mặt nháy mắt có chút tiều tụy xuống.

Không nói gì, Lục Thanh chỉ là đứng thẳng, bất quá từ trong mắt hắn mơ hồ có
một tia đau đớn chợt lóe rồi biến mất.

“Lục đệ!” Đoạn Thanh Vân thì thào một tiếng, bốn người đồng thời phát hiện ra
một tia không đúng.

“Lục Thanh…!”

Lúc này, hai người trung niên dĩ nhiên miễn cưỡng huyền phủ thân thể, trước đó
một quyền của Lục Thanh, tuy rằng có pháp tắc cùng với Kiếm Nguyên hộ thể,
nhưng mà lấy khí lực của Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh tầng thứ tám viên mãn, mỗi
một quyền, sợ là chừng tám mươi vạn cân cự lực, lực đạo này xuyên thấu qua
thân thể hai người, truyền đãng đến Kiếm Cốt của hai người.

Ở phần đông Kiếm Hồn đại sư xem ra, hai gã trưởng lão Bạch Linh điện, song
chưởng vặn vẹo, liền ngay cả ngực bụng cũng đều mơ hồ lún xuống một khối. Khóe
miệng hai người vẫn còn đọng lại máu tươi, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên
trước đó Lục Thanh đã làm cho hai người bị nội thương không nhẹ.

Nhưng mà thân là Kiếm Hoàng, đã trải qua hai lần Thiên Đạo khảo nghiệm, thân
thể rèn luyện cũng đủ bằng một thanh kiếm ngũ phẩm, chỉ trong chốc lát, hai
người đã vận chuyển Kiếm Nguyên tu bổ xương cốt vỡ vụn hơn phân nữa.

Thân hình đột chuyển, lúc này đây, từ trong ánh mắt của Lục Thanh, sát khí lẫm
liệt không chút nào che giấu hướng tới hai người bao phủ.

Nhìn hai người đang nổi giận, Lục Thanh lạnh lùng nói: “Lịa nói một chữ,tử!”

Lạnh lùng nhìn hai người trước mặt, Lục Thanh cảm thấy, trước kia sợ là chính
quá nhân từ, cũng có người nói đạo lý không thông.

“Ngươi…!” Bị sát khí Lục Thanh bao phủ, hai người trung niên đúng là sinh ra
một cảm giác như núi đè, lời nói trước đó trong miệng đúng là lập tức bị ngăn
chặn.

“Lục Thanh!” Ba người Tử Dương Kiếm Hoàng ngự không đi tới.

Ngẩng đầu nhìn Tử Dương Kiếm Hoàng một cái, Lục Thanh không có hồi đáp, giờ
phút này, tâm cảnh của hắn tuy rằng chưa bị phá, nhưng mà tâm thần đã loạn,
thật sự là không nghĩ được bất kỳ chủ ý gì.

Phía trước, Tử Thiên Lôi nhìn Lục Thanh một cái thật sâu, trầm ngâm một lát
rồi bước tới đứng bên cạnh Lục Thanh.

“Hảo, hảo, chuyện hôm nay, chúng ta nhớ kỹ.” Hai người trung niên giận dữ hóa
cười, lập tức hóa thành hai đạo kiếm quang tiêu thất ở phía chân trời.

Mộc Thanh Nguyên thở dài một tiếng, đối với Lục Thanh nói: “Lục đại sư, đắc
tội hai người này, tuy rằng Kiềm Thần điện các giới có ước thúc, không thể bởi
vì ân oán cá nhân mà xuất thủ đối với các tông môn. Nhưng nếu là ân oán cá
nhân, thì không đề cập đến Kiếm Thần điện, nói cách khác, Lục đại sư về sau
phải cẩn thận với hai người này mới được.”

“Đa tạ điện chủ.” Lục Thanh nhàn nhạt nói. Giờ phút này, hắn thật sự là không
muốn nhiều lời chút nào.

“Ta cần tĩnh tu mười ngày.”

Lưu lại một câu, Lục Thanh tức khắc liền hóa thành một đạo kiếm quang màu tím
bạc, bắn về phía linh thú sơn mạch.

Này…?

Những Kiếm Hồn đại sư xung quanh hai mặt nhìn nhau, không biết nên nói cái gì.

“Sư thúc…” Minh Tịch Nguyệt đỡ Long Tuyết đi tới trước mặt Tử Dương Kiếm
Hoàng. Long Tuyết bị Kiếm Cương của Lục Thanh phong ấn, Minh Tịch Nguyệt còn
không thể cởi bỏ.

Ánh mắt nhất ngưng, lập tức tử dương kiếm hoàng kiếm chỉ điểm ra, Tử Dương
Kiếm Cương dung hợp pháp tắc bắn vào bên trong cơ thể Long Tuyết.

Thần quang màu tím bạc chợt lóe.

Phốc.

Ngay sau đó pháp tắc Kiếm Cương của Tử Dương Kiếm Hoàng liền từ bên trong cơ
thể Long Tuyết bạo tán.

Như thế nào có khả năng?

Bên cạnh Mộc Thanh Nguyên ngẩn ra, nhị kiếp Kiếm Hoàng, pháp tắc đã muốn hoàn
toàn cùng Kiếm Nguyên dung hợp, thế nhưng không thể phá tan pháp tắc của Kiếm
Nguyên của một kiếp Kiếm Hoàng tùy ý dung nhập, đây thật sự là vượt qua nhân
thức của Mộc Thanh Nguyên.

Chẳng lẽ, Vạn Kiếm Hướng Tông, nhân vật nhất định tiến vào Kiếm Phách tông sư,
một khi tiến vào Kiếm Hoàng, liền cùng Kiếm Hoàng bình thường có điều bất đồng
sao?

“Kiếm Nguyên của Lục Thanh cổ quái, ta cũng không có cách nào.” Tử Dương Kiếm
Hoàng lập tức lắc đầu nói: “Bất quá Kiếm Nguyên này của Lục Thanh thuận tay mà
phát, đại khái qua mười ngày nửa tháng liền sẽ tự động tiêu tán.”

Lại nhìn Long Tuyết, giờ phút này, vẻ mặt nàng đầy không cam lòng cùng phẫn
hận, băng hàn ẩn tàng bên trong hai mắt cho dù là Tử Thiên Lôi đối diện cũng
là hơi hơi rùng mình.

Hảo băng lãnh nử tữ!

Tử Thiên Lôi thầm nghĩ trong lòng, bất quá hắn cũng không quá để ý nhiều.

“Chức mừng Tử Dương Kiếm Hoàng, quý tông lại có thêm một Kiếm Hoàng đại sư!”
Cũng là mấy người Lô Luân tiến đến, nói lời chúc mừng.

“Các vị đại sư khách khí.”

“Chúc mừng, chúc mừng…”

Lát sau, chư vị đại sư phân tán ở các nơi đều tiến đến chúc mừng.

“Lục đại sư thành tựu Kiếm Hoàng, chắc hẳn danh hào còn không có?” Hàn Kiếm
Tâm đột nhiên mở miện nói.

“Vị đại sư này không biết.” Từ Thiên Lôi lạnh nhạt nói: “Lục Thanh được các
tông môn ở Kim Thiên giới chúng ta tặng cho danh hào, gọi là Chân Long Kiếm
Tông, Hiện giờ thành tựu Kiếm Hoàng, tất nhiên là kéo dài kỳ danh, xưng là
Chân Long Kiếm Hoàng.”

Lời nói của Tử Thiên Lôi vừa đứt, một ít đại sư các tông môn không biết đều là
trong lòng cả kỉnh. Được các tông môn trong Kim Thiên giới đồng thời tặng cho
danh hào, đây là bao nhiêu mới có thể đổi được, thật sự chính là trước đó một
thanh niên dưới hai mươi tuổi đạt được sao?

Nhất thời, trong lòng chúng đại sư các tông môn đúng là sinh ra kính sợ không
nhỏ, cùng Tử Dương Kiếm Hoàng nói chuyện, mơ hồ đúng là sáng tỏ một ít thân
phận.

Về phần trước đó hai gã trưởng lão Bạch Linh điện, tạm thời bị mọi người ném
qua một bên. Lúc này, Tử Dương Kiếm Hoàng thông cáo toàn tông, Tử Hà Tông, lại
thêm một Kiếm Hoàng đại sư, hộ tông trưởng lão Lục Thanh, thành công vượt qua
nhất trọng lôi kiếp, trảm phá tâm ma, thành tựu Kiếm Hoàng vị nghiệp.

Cả tông ăn mừng, kiếm giả các tông đều được an bài tại năm chủ thành, ngày đêm
không ngủ.

Mà Nhan Như Ngọc, được Hoàng Linh Nhi cùng bốn người Niếp Thanh Thiên cùng đưa
về Lục phủ. Bởi Nhan Như Ngọc trong lòng không thoải mái, xin miễn cự tuyệt
toàn bộ thế lực thăm hỏi. Cho dù là hơn mười danh Kiếm Chủ chuẩn đại sư cũng
đồng thời bị bốn người Niếp Thanh Thiên ngăn lại. Bất quá người tới cũng đều
tâm tồn kính ý, nghe được thân thể Nhan Như Ngọc không khỏe, thậm chí còn có
vài tên Kiếm Chủ ngoại tông xuất ra mấy hộp linh dược năm trăm năm gửi tặng,
nhưng thật ra khiến Dịch lão nhớ kỹ mấy người này, đợi đến sau này, lại có
đường ăn nói.

Linh thú sơn mạch.

Trên Tuyết Phong, cả người lục thanh chìm vào bên trong băng động.

Huyền Băng bao phủ, tâm thần Lục Thanh chìm vào bên trong đan điền khí hải. Hư
không khí khải mênh mông vô hạn, chỉ có một thanh Kiếm Chùng màu tím bạc huyền
phù. Toàn thân Kiếm Chủng tản ra thần mang màu tím bạc mênh mông, thần mang
này có vẻ mông lung cuồn cuộn, đúng là phân biệt không rõ thuộc tính chứa đựng
bên trong.

Mơ hồ bên tỏng tràn ngập Phong Lôi nhí khí, nhưng mà Lục Thanh cảm giác đến
lại có một loại tự thị phi nhi (tựa như vậy mà cũng không phải vậy), tựa hồ,
hiện giờ Phong Lôi Kiếm Nguyên, đã không còn tinh khiết.

Lại vận chuyển Phong Lôi quyết, Kiếm Nguyên mênh mông cuồn cuộn ở bên trong
kinh mạch như con thoi lưu chuyển, giống như Giao Long về biển, phiên giang
đảo hải, sổ tức sau, Lục Thanh ngừng lại.

Nhíu mày, lục thanh phát hiện, hiện giờ vận chuyển Phong Lôi quyết, đúng là có
cảm giác trúc trắc không nhỏ, tựa hồ, Phong Lôi quyết đã không phù hợp với
Kiếm Nguyên hiện giờ.

Giờ phút này, Phong Lôi Kiếm Chủng, lúc trước xuất hiện một tia sáng ngân hôi
sắc, lúc này dĩ nhiên tiêu thất không thấy. Trong lòng vừa động, Lục Thanh lại
đem tâm thần chìm vào bên trong không gian Kiếm Chủng.

Đây là…?

Lục Thanh có chút ngây ngẩn cả người.

Hiện giờ không gian Kiếm Chủng, tràn ngập muôn màu thần quang, sâu thẳm bên
trong không gian, Trên màn trời tối đen, vô số pháp tắc tản ra quang thải,
giống như từng vi sao điểm xuyên bầu trời đêm.

Ở trung tâm không gian, Kiếm Hồn dĩ nhiên biến đổi cùng Kiếm Chủng giống nhau,
trở thành màu tím bạc. Mà tia sáng ngân hôi sắc ở trên Kiếm Hồn cũng đã tiêu
thất không thấy, chỉ để lại một chút khí tức kỳ quái.

Mà ở bên cạnh Kiếm Hồn, tiên thiên Phong Lôi châu biến thành quang đoàn, cũng
đã muốn tiêu thất không thấy, giờ lại trở thành cảm giác ấm áp nhàn nhạt.

Giờ phút này, Lục Thanh lại đi quan sát đạo kiếp lôi màu tím đen này, cũng
phát hiện ra bên trong chứa đựng vô cùng vô tận pháp tắc khí tức. Vô cùng vô
tận pháp tắc khí tức này Lục Thanh cảm ứng một lát, liền bỏ qua, bên trong
thật sự là nhiều lắm, căn bản không thể phân biệt ra toàn bộ.

Mà vô cùng pháp tắc khí tức này đang uẩn dưỡng Kiếm Hồn. Ở bên trong Kiếm Hồn
có một chút pháp tắc dao động, pháp tắc này cùng với Phong Lôi pháp tắc cực kỳ
tương tự, nhưng mà lại có chút bất đồng, về phần bất đồng ở nơi nào, Lục Thanh
cũng không rõ ràng lắm.

Ý niệm Lục Thanh vừa động, Phong lôi pháp tắc trong trời đất tức khắc tụ tập
trên kiếm chỉ ngưng tụ ra một đạo pháp tắc thần quang màu tím bạc.

Chẳng lẽ, đây là màu sắc căn nguyên của Phong Lôi pháp tắc?

Trong lòng Lục Thanh đầy nghi hoặc, Phong Lôi pháp tắc, tuy rằng hắn chưa từng
kiến thức qua ở trên người khác, nhưng mà chính mình tiếp xúc Phong Lôi Kiếm
Khí nhiều năm như vậy, đối với Phong Lôi nhị khí cảm ứng có thể nói đã muốn
xâm nhập cốt tủy, tự nhiên rõ ràng cảm giác ra Phong Lôi pháp tắc khác nhau.

Dưới niệm tưởng, tâm thần chìm vào bên trong cơ thể.

Huyết khí bốc lên bên trong huyết nhục, từng tia khí màu sáng tím bạc óng ánh
như ngọc quấn quanh Kiếm Cốt, buộc vòng quanh thân thể một đường viền.

Kiếm Cốt, tại sao có thể như vậy?

Lục Thanh nghi hoặc lẩm bẩm, hồn thức lập tức tiến vào bên trong Kiếm Cốt.

Vô tận tủy hải, trước đó là màu tím trắng, giờ lại trở thành màu tím bạc. Trên
chân long huyết mạch cũng đồng thời che kín một tầng tím bạc, bảy cái long
trảo hư không đảo qua, long vĩ quẫy động, trên hai chiếc long giác uy vũ, tất
cả đều lưu chuyển một tầng sáng màu tím bạc óng ánh.

Tựa hồ cảm nhận được hồn thức Lục Thanh buông xuống, chân long huyết mạch
nguyên bản nhắm hai mắt đột nhiên mở ra.

Ngâm.

Từng làn khí lãng màu tím bạc đảo lên, bị tiếng long ngâm khuấy động, trùng
nhập vào bên trong hư không ngàn trượng.

Ngâm.

Một tiếng kêu ngâm trầm thấp theo sau vang lên trong hư không vô tận tủy hải,
bến hóa thình lình xảy ra khiến Lục Thanh sửng sốt.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #561