Người đăng: Ma Kiếm
Lục Thanh nghe vậy chấn động, lời nói của Lục Thiên Thư mặc dù có chút điên
cuồng, nhưng mà bên trong lộ ra thật sâu bất đắc dĩ, vẫn là xâm nhập tâm thần
của hắn.
Đối diện, Lục Thiên Thư rất nhanh liền ổn định lại, yên lặng nhìn Lục Thanh,
nói: “Ngươi là hậu nhân của ta, một đời của, ta đồng dạng là phụ thân của
ngươi. Thân thế phát phu, chịu chi cha mẹ, xem như hôm nay cầu ngươi, đem một
đời này, tặng cho ta.”
Đem một đời này, tặng cho ta!
Một đời này, thật muốn cho đi!
Ánh mắt Lục Thanh không khỏi trở nên mơ màng.
Trong mắt chợt lóe xích hồng sắc ma quang, thân hình Lục Thiên Thư chợt lóe,
nháy mắt đi tới phụ cận Lục Thanh, kiếm chỉ hướng về bên cạnh điểm ra, một
tảng đá màu xám tức khắc thoát phá, ở trước mặt Lục Thanh mở ra một vòng hôi
sắc sinh tử luân hồi, đem toàn bộ thân thể Lục Thanh bao phủ vào bên trong.
“Tiến vào luân hồi đi, đời tiếp theo, ta trợ ngươi thành tựu Kiếm Thánh!” Lục
Thiên Thư lớn tiếng nói.
Hấp lực khủng bố truyền tới, giờ khắc này, Lục Thanh cảm thấy toàn thân chính
mình đều bị giam cầm, không có một chút năng lực chống cự. Cho dù nơi này là
tâm ma thế giới thuộc về hắn, cũng vô pháp vận dụng một tia Kiếm Nguyê, cả
người mềm yếu vô lực.
Nhìn Lục Thanh một chân đi vào luân hồi, trong mắt Lục Thiên Thư hiện lên một
tia xấu hổ, nhưng mà nháy mắt lại biến thành lạnh lùng.
Báo xong đại cừu, đời tiếp theo, liền đến hoàn lại cho hắn!
Trong mắt một lần nữa bao trùm lãnh quang, Lục Thiên Thư phất tay bắn ra một
đạo Kiếm Cương thanh hồng sắc, trùng nhập vào bên trong sinh tử luân hồi. Nháy
mắt, sinh tử luân hồi lại tăng vọt một vòng, đem phân nửa thân hình Lục Thanh
bảo phủ vào.
Đây là luân hồi sao?
Cảm giác được thân thể đang chậm rãi hòa tan, hôi sắc sinh tử luân hồi, mãi
đến chân chính tiếp xúc, Lục Thanh mới phát hiện, nguyên lai hôi sắc sinh tử
luân hồi là đáng sợ như vậy. Phong Mang Chân Long hộ thể nháy mắt bị nghiền
nát, đau đớn khó có thể nói rõ, ngay cả một tiếng đầu đớn không thể phát ra.
Một đời này, là của chính mình!
Trong mắt Lục Thiên Thư hiện lên ma quang, kiếm chỉ lập tức điểm ra, một chùm
kim bạch sắc thần quang tức khắc từ bên trong hiện ra.
Từ từ!
Lục Thiên Thư bỗng xoay người lại, nguyên bản bên trong sinh tử luân hồi đang
thôn phệ Lục Thanh, đột nhiên nổi lên đoàn ngân hôi sắc linh quang.
“Ngân hôi sắc Linh Lực, đáng giận!” Lục Thiên Thư nộ quát một tiếng. Hắn
nguyên bản nhất trực ẩn tàng ở sâu bên trong thức hải của Lục Thanh, mãi cho
tới hôm nay, lấy hiểu biết của hắn đối với Lục Thanh, chỉ sợ trử bỏ Diệp lão
cùng bản thân Lục Thanh, liền đến lượt hắn. Cứ việc như thế, đối với Lục Thanh
mấy năm gần đây diễn hóa ra ngân hôi sắc Linh Lực, Lục Thiên Thư cũng không
thể phân biệt ra đến tột cùng là loại lực lượng có thuộc tính gì.
Trước nhất trực đi theo lục thanh, Lục Thiên Thư tự nhiên hiểu rõ sự lợi hại
của ngân hôi sắc Linh Lực này. Dưới tình huống thật hư không rõ ràng, Lục
Thiên Thư cũng không dám tùy tiện xuất thủ.
Tâm ma thế giới, hai người đều là một đạo chân linh, chân linh tan biến, hồn
phách tự nhiên tan biến, ngay cả ấn ký linh hồn duy nhất trên đời cũng sẽ tan
thành mây khói.
Phốc.
Sinh tử luân hồi lúc này bị ngân hôi sắc Linh Lực xé thành mảnh nhỏ, thân hình
Lục Thanh nhoáng lên một cái, lại ngưng thật lên.
Trong mắt hiếm thấy lộ ra thần sắc ảm đạm, Lục Thanh nhìn Lục Thiên Thư trước
mặt: “Ngươi thật muốn đem ta đánh vào luân hồi?”
Thanh âm của Lục Thanh đầy chua sót.
“Không, ta không phải!” Phút chốc, khuôn mặt của Lục Thiên Thư biến đổi, hóa
thành bộ dáng Lục Vân. Giờ phút này trong mắt Lục Vân không có bất kì cái gì
ma khí, ánh mắt nhìn về phía Lục Thanh chỉ còn lại thật sâu trìu mến.
“Cha” Lục Thanh nhìn không được hô lên.
“Ngươi nghe cha nói…” Ma khí trong mắt Lục Vân chợt lóe, trên mặt lộ ra thần
sắc thống khổ, lập tức lại gắt gao trấn áp xuống: “Ta không phải cha ngươi,
chân linh của ta đã muốn bị ma khí xâm nhiễm, ta không hề là cha ngươi, ngươi
không cần có chút gánh nặng. Ta không phải là cha ngươi!”
“Cút trở về cho ta!” Chốc lát, khuôn mặt Lục Vân lại hóa thành bộ dáng Lục
Thiên Thư, mà trên mặt Lục Thiên Thư bắt đầu bao phủ một tầng ma khí nồng đậm.
Sao lại thế này!
Lục Thanh sửng sốt, chẳng lẽ…?
“Khốn kiếp, ít nói nhảm, nếu không ta đem chân linh ngươi đánh tan!” Lục Thiên
Thư trầm giọng quát.
“Đó là cha ta!” Lục Thanh gắt gao nhìn chằm chằm Lục Thiên Thư.
“Không sai, ta là cha ngươi!” Trong lòng Lục Thiên Thư vừa động, lại hóa thành
bộ dáng Lục Vân, chỉ là một thân ma khí nồng đậm lại như thế nào che dấu được
Lục Thanh.
“Không, ngươi không phải là cha ta!” Lục Thanh lạnh lùng nói: “Ngươi nhốt chân
linh của người!”
“Ngươi sai lầm rồi, ta vì sao phải nhốt chân linh của hắn, chúng ta vốn chính
là một người!” Lục Thiên Thư lạnh lùng nói.
Ánh mắt lộ ra quang thải trước đó chưa từng có, Lục Thanh gắt gao nhìn chằm
chằm Lục Thiên Thư nói: “Không đúng, chính là bởi vì các ngươi là một người,
cho nên ngươi không thể ma diệt chân linh của cha ta. Hơn nữa hiện giờ ngươi
trốn vào Ma Đạo, tự nhiên chân linh quấn mang cùng một chỗ với cha ta tách ra,
chỉ là, chân linh của cha ta không có cường đại bằng ngươi, cho nên bị ngươi
trói buộc.”
Ánh mắt lạnh lùng, Lục Thiên Thư lập tức khôi phục nguyên dạng nói: “Nếu ngươi
đã nhìn ra, ta đây cũng không che giấu, hiện giờ ngươi chỉ có một cái lựa
chọn, đưa cho ta đời này của ngươi, nếu không ta liền hủy diệt chân linh của
cha ngươi. Tuy rằng điều này với ta mà nói cũng có tổn thương, nhưng mà nhiều
nhấ chỉ là mười năm khôi phục. Mười năm thời gian, nhiều năm như vậy trôi qua,
ta còn chờ được!”
“Đưa cho ta đời này của ngươi, kiếp sau, ta trở ngươi thành tựu Kiếm Thánh,
vinh hoa phú quý, vô luận là cái gì, chỉ cẩn ngươi muốn, ta đều có thể bồi
thường cho ngươi.” Lục Thiên Thư trầm giọng nói.
Phất tay lại bắn ra một tảng đá màu xám, ở trước mặt Lục Thanh lại diễn hóa ra
sinh tử luân hồi.
“Không nên chống cự, chỉ cần ngươi tiến vào bên trong luân hồi, ta có thể cam
đoan với ngươi, đêm chân linh cha ngươi từ trong thân thể của ta tách ra, ngay
sau đó trợ hắn huyết nhục sống lại!” Lục Thiên Thư mở miệng nói.
“Huyết nhục sống lại” Lục Thanh lẩm bẩm nói.
“Không nên nghĩ kêu gọi Diệp lão, hắn trước đó đã bị ta tạm thời phong ấn,
không giúp được ngươi” Từ hồ vi khiến Lục Thanh hạ quyết tâm, Lục Thiên Thư mở
miệng nói.
Một đời, vẻn vẹn một đời mà thôi!
Nhìn không được, Lục Thanh bước tới một bước, kình phong lẫm liệt xuy phất từ
chung quanh thồi qua, rơi vào bên trong sinh tử luân hồi trước mặt.
Bình tĩnh nhìn sinh tử luân hồi trước mặt, cùng trước đó không giống nhau, lần
này là Lục Thanh chủ động hướng vào bên trong.
“Thanh nhi, nhớ kỹ nam nhi Lục gia ta, đầu có thể đoạn, lưng không thể đoạn,
hắn không phải là tổ tiên Lục gia chúng ta!”
Đột nhiên từ trong thân thể Lục Thiên Thư truyền ra một tiếng khiển trách quen
thuộc.
“Cha….” Lục Thanh bỗng dưng quay đầu lại.
Phốc phốc.
Thân thể Lục Thiên Thư trong nháy mắt trướng đại, lát sau, một đoàn bạch quan
từ mi tâm chui ra, phiêu phù ở bên trong hư không.
Bạch mang ngưng tụ, hiện ra thân hình hư ảo không tỳ vết của Lục Vân.
“Cha…” Lục Thanh lại kêu lên.
“Thanh nhi, cha lúc này đây là thật, là thật đi, nhớ rõ, hảo hảo bảo trọng
chính mình, thay ta chiếu cố mẹ ngươi có mẹ ngươi, còn có, có chút ân oán,
ngươi không cần kế thừa, ngươi chỉ cần làm tốt chính mình liền được. Theo đuổi
thứ mà bản thân mình muốn, bảo hộ tứ mình muốn bảo hộ, vô oán vô hối ! Vô oán
vô hối a!”
Ông.
Bạch mang bỗng nhiên đại thịnh, chiếu rọi ở trên người Lục Thanh, có vẻ ấm áp
dị thường, bên kia, Lục Thiên Thư phát ra một tiếng hét thảm, bạch mang chiếu
rọi ở trên người hắn, thật giống như băng tuyết gặp lửa nóng, toát ra một làn
khói đen nồng đậm.
“Lục Vân, ngươi phá hư chuyện tốt của ta!” Lục Thiên Thư trạng thái điên
cuồng, trên người bốc lên ma khí. Xích hồng sắc thần mang nháy mắt lan ra hơn
mười trượng, đem bạch mang mới tiêu tán một nửa hoàn toàn tiêu diệt sạch sẽ.
“Cha…” Lục Thanh chấn động cả người, chỉ cảm thấy trong lòng bỗng nhiên có cái
gì mất đi, trong lòng đột nhiên có cảm giác đau đớn tê tâm phế liệt.
Kiếm quang màu tím chớp động, theo kiếm quang chớp động, ngân hôi sắc linh
quang lại ở trên người Lục Thanh hiện lên, trong phút chốc, Lục Thanh giống
như thuấn di, thân thể tiêu thất ở hư không trước mặt.
Trong lòng cả kinh, Lục Thiên Thư lập tức bạo lui về phía sau mấy trăm trượng.
Lát sau, thân hình lục thanh ở địa phương lúc trước bạch mang hiển hóa ngưng
tụ ra.
“Cha….”
Lục Thanh hư thủ trảo động, nghĩ muốn đem những bạch sắc quang điểm chung
quang bỏ vào trong tay. Nhưng những điểm sáng đó vào trong tay, tựa như tuyết
động gặp phải liệt hỏa, lập tức tan rã.
“Cha, cha, người không nên đi!” Tâm thần Lục Thanh rung mạnh, thần sắc có chút
hỗn loạn.Bạch mang chuyển động ở trước mặt không ngừng tiêu tán, mãi đến hơn
mười tức sau, ở trước mặt đã tiêu thất không còn.
“Không, không nên đi, cha người trở về đi, ta nguyện ý nhập luân hồi, ta
nguyện ý nhập luân hồi…”
Hai giọt nước mặt trong suốt từ bên trong cặp mắt lục thanh chảy xuống, hai
gối quỳ trên mặt đất, hai tay Lục Thanh nâng lên hai nắm bùn đất, tâm ma thế
giới, ngay cả bùn đất ẩm ướt đều có thể cảm giác rõ ràng được.
“Hỗn trướng, nhập luân hồi cho ta!” Lục Thiên Thư ngăn trở thân thể bị hòa tan
, phát ra một tiếng hét phẫn nộ, kiếm chỉ dẫn động, nguyên bản sinh tử luân
hồi bình tĩnh tức khắc lăng không bay lên, hướng tới Lục Thanh trấn áp.
“Lục Thiên Thư”
Mái tóc dài không gió tự động tung bay, kim sắc phong mang khí ngưng tụ ra một
Phong Mang Chân Long như thực chất, hư không chấn động, lại thoát phá, lập tức
chống lại sinh tử luân hồi trấn áp.
“Phá cho ta!” Quát một tiếng đầy phẫn nộ, từ trên người Lục Thanh lại bắn ra
một đạo ngăn hôi sắc Linh Lực, rót vào bên trong Phong Mang Chân Long.
Ngâm.
Tiếng long ngâm rung trời vang lên, nhát mắt giảo động sinh tử nhị khí trong
Sinh Tử Uyển, mà sinh tử luân hồi trấn áp trên đỉnh đầu Lục Thanh tấc tấc vỡ
vụn.
“Như thế nào có khả năng?” Trên mặt Lục Thiên Thư lộ ra thần sắc không thể tin
được: “Tam Sinh Thạch cư nhiên vỡ nát.”
Không dám chậm trễ, kiếm chỉ Lục Thiên Thư tiếp điểm động, tức khắc hơn mười
khối đá màu xám giống như trước phiêu phù trước mặt hắn.
“Sinh tử luân hồi chuyển, tụ!”
Chỉ thấy Lục Thiên Thư trầm quát một tiếng, hơn mười khối đá màu xám lập tức
vỡ nát ra, hơn mười đạo sinh tử luân hồi lại ngưng hiện ra. Cúng trước đó bất
đồng, hơn mười đạo sinh tử luân hồi này vừa mới xuất hiện, liền ngưng tụ lại.