Người đăng: Ma Kiếm
Dẫn đầu là Tử Dương Kiếm Hoàng đứng dậy, sau đó tất cả các Kiếm Hồn cảnh đại
sư ở xung quanh cũng đồng thời đứng lên.
Bốn đạo kiếm quang này bay tới với tốc đổ ất nhanh, kéo theo một dải ánh sáng
dài vọt hẳn vào trong sân rộng.
- Là người phương nào? Không ngờ tốc độ bọn họ nhanh như vậy, hơn nữa tu vi
của bọn họ ta lại không thể dò xét được.
Đợi cho bốn đạo kiếm quang này tới gần, vài tên Kiếm Tông có kiến thức đều
thay đổi sắc mặt.
- Cái gì? Ba vị Kiếm Hoàng!
Mọi người đồng thời cả kinh, không nghĩ tới hôm nay hộ tông trưởng lão Tử Hà
Tông độ lôi kiếp lại dẫn tới ba vị Kiếm Hoàng đại sư.
Kiếm Hoàng đại sư ở Thanh Phàm giới đó là nhân vật thuộc hàng tuyệt đỉnh, dù
có tung hoành khắp nơi thì cũng không mấy ai dám găn cản. Những ngày bình
thường, bọn họ phần lớn đều ở trong động phủ của mình bế quan tu luyện, hoặc
ẩn nấp thủ hộ cho tông môn. Xung quanh ngàn dặm Tử Hà Tông, tồn tại ba gã Kiếm
Hoàng đại sư, hơn nữa còn phân làm thiên nhân hai đạo.
Mà xem ba đạo kiếm quang này thì đây rõ ràng là ba vị thiên đạo Kiếm Hoàng,
ngoài ra còn có một đạo kiếm quang tử bạch sắc, trong đó mơ hồ có tiếng sấm
phát ra. Mặc dù phát ra hơi thở không thâm thúy như ba đạo bên cạnh, nhưng
cũng làm cho mọi người cảm nhận được một cỗ uy áp rất lớn, phảng phất giống
như bị thiên đạo thần khí theo dõi vậy.
Ở đây đều là Kiếm Hồn cảnh đại sư, bọn họ lập tức cảm ứng thuộc tính của bốn
đạo kiếm quang này một chút, chỉ lát sau đã hiểu rõ hết thảy.
Phong Lôi thuộc tính! Lôi là Thiên Lôi, Phong là Thiên Phong.
Thuộc tính như vậy làm cho đông đảo các vị đại sư đều giật mình, có thể điều
khiển kiếm khí có thuộc tính này đến tột cùng là nhân vật như thế nào?
Bốn đạo kiếm quang rất nhanh đã hạ xuống trước sân rộng.
- Đại điện chủ! - Tử Dương Kiếm Hoàng lập tức từ sau bàn đá đi ra.
Thanh Phàm Điện đại điện chủ!
Những kẻ có mặt ở đây dù không phải là đứng đầu tông môn thì cũng là trưởng
lão của một tông phái, rất ít có những tán tu đại sư, cho nên bọn họ đối với
Thanh Phàm Điện đại điện chủ đã từng bái kiến qua một lần. Vì thế mà dung mạo
của Mộc Thanh Nguyên cũng được nhiều người ghi nhớ trong lòng, hôm nay nhìn
thấy hắn xuất hiện không khỏi khiến cho đông đảo các vị đại sư phải kinh hãi.
Tử Hà Tông cuối cùng là có quan hệ như thế nào với Thanh Phàm Điện? Hộ tông
trưởng lão độ lôi kiếp không ngờ lại làm cho đích thân Thanh Phàm Điện đại
điện chủ tới quan khán.
Lại nhìn hai gã Kiếm Hoàng ở bên cạnh Mộc Thanh Nguyên, bọn họ thầm đoán,
chẳng lẽ hai người này là hai gã điện chủ khác của Thanh Phàm Điện?
Mà lúc này, Mộc Thanh Nguyên cất tiếng cười, mở miệng nói:
- Tử Dương Kiếm Hoàng không nên khách khí. Lục đại sư đối với Thanh Phàm Điện
chúng ta có ân, lần này Lục đại sư độ lôi kiếp cho nên ta hẳn là phải tới dự
lễ.
- Đại điện chủ quá nghiêm trọng vấn đều rồi. - Trên mặt Tử Dương Kiếm Hoàng
nhất thời xuất hiện một nụ cười tươi.
Lúc này, đông đảo các vị đại sư của mọi tông môn đều âm thầm ước lượng, đồng
thời ánh mắt nhìn về phía Lục Thanh cũng xảy ra nhiều biến hóa. Người này ở
Thanh Phàm Giới không hề có nhiều danh tiếng, không ngờ lại đột nhiên đạt tới
Kiếm Tông viên mãn cảnh giới, hơn nữa lại còn có ân với Thanh Phàm Điện.
Nguyên nhân ở trong đó chỉ có đám người Lô Luân đang ngồi lẫn trong đám người
mới hiểu được, những vị đại sư của các tông môn khác có lẽ cũng có thể biết
được chút ít. Tuy nhiên, do thông tin của Thanh Phàm Giới quá bế tắc, không
giống như Hư Không Kiếm Vực của Kim Thiên Giới, cho nên tin tức không thể
nhanh chóng truyền đi xa được.
Mộc Thanh Nguyên lập tức bước sang bên hai bước, để lộ ra hai vị trung niên
nhân trước mặt Tử Dương Kiếm Hoàng.
- Tử Dương huynh! Hai vị Kiếm Hoàng này là trưởng lão của Bạch Linh Điện, hôm
nay bọn họ cũng cùng tới đây để xem Lục đại sư độ lôi kiếp.
Bạch Linh Điện?
Mộc Thanh Nguyên vừa giới thiệu lập tức khiến cho mọi người kinh ngạc há hốc
mồm ra, Bạch Linh Điện là tồn tại như thế nào cơ chứ? Bọn họ chính là trấn áp
các tông môn của Bạch Linh giới a.
Không cần nói tới Bạch Linh Điện, mà chỉ cần Kim Thiên Điện cũng đủ khiến cho
những người ở đây phải ngước đầu nhìn. Hôm nay người của Bạch Linh Điện tới
càng làm cho ánh mắt các vị đại sư nhìn về phía đám người Lạc Thiên Phong xảy
ra biến hóa.
Các vị tông chủ trong lòng đồng thời quyết định, sau này dù bất luận thế nào
cũng không thể gây sự với Tử Hà Tông. Một tông môn như vậy không ai biết bọn
họ còn bảo lưu cái gì ở sau lưng.
Ở trước mặt Mộc Thanh Nguyên, Tử Dương Kiếm Hoàng cũng sửng sốt, bất quá với
tâm cảnh của lão hiện nay thì chỉ trong thời gian ngắn là khôi phục lại như
cũ.
- Tử Dương ra mắt hai vị trưởng lão. - Tử Dương Kiếm Hoàng lập tức thi lễ
chào hai vị trung niên nhân.
Kiếm Hoàng trưởng lão của Bạch Linh Điện - Nói về thân phận và địa vị cũng
không hề kém hơn tông chủ các tông môn của Kim Thiên Giới.
Mà nhìn thấy Tử Dương Kiếm Hoàng hành lễ, trước mặt nhiều vị Kiếm Hồn cảnh đái
ư như thế cho nên hai người trung niên nhân cũng phải đáp lễ lại.
Nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được trên người bọn họ vẫn tỏa ra khí tức
ngạo mạn, cái này cũng không phải là một sớm một chiều có thể nuôi dưỡng
thành.
- Lục Thanh! Ngươi đã xuất quang rồi, ngày độ kiếp còn cách bao xa nữa? - Tử
Dương Kiếm Hoàng sau khi hành lễ liền quay sang Lục Thanh hỏi.
Thầm tính toán một chút, Lục Thanh lo lắng đưa mắt nhìn lên không, mở miệng
nói:
- Ba ngày sau.
- Ba ngày sau? - Tử Dương Kiếm Hoàng gật đầu nói:
- Đã nghĩ tới chỗ nào để độ kiếp chưa?
- Chỗ độ kiếp? - Lục Thanh hơi ngẩn người ra, sau khi trầm ngâm một lúc, ánh
mắt nhìn về phía mặt trời lặn nói:
- Lang Nha Sơn.
Lang Nha Sơn có thể nói là toàn bộ cơ duyên lúc đầu của hắn, cũng chính là nơi
hắn từ đó thay đổi vận mệnh. Ở nơi đó, hắn lần đầu tiền gặp được bạch phát ma
nữ, cho tới ngày sau bái Diệp lão làm sư phụ. Cho tới ngày hôm nay, hai người
này vẫn không ngừng đốc thúc hắn tu luyện, một người là sư phụ, còn người kia
chính là địch nhân.
Bây giờ nghĩ lại, chỉ sợ Lang Nha Sơn là địa phương mà Lục Thanh mãi không bao
giờ quên.
Nhìn ánh mắt cảm khái của Lục Thanh, Tử Dương Kiếm Hoàng mơ hồ cảm giác được
điều gì đó. Nghĩ tới ngày trước trong lòng cũng có chút cảm thán mơ hồ, nếu
như không phải kiện đồ vật đó, Tử Hà Tông của hắn ngày hôm nay cũng tuyệt đối
không thể đạt được thành tựu như thế này.
- Được! Vậy chọn Lang Nha Sơn. - Tử Dương Kiếm Hoàng vừa đáp ứng, lập tức lên
tiếng:
- Huyền Minh!
- Sư thúc!
- Lấy Lang Nha Sơn làm nơi độ kiếp, mọi việc bố trí ở đó tất cả đều giao cho
ngươi.
- Sư thúc yên tâm.
Huyền Minh ứng tiếng, rồi cũng không hề chậm trễ hóa thành một đạo kiếm quang
bay về hướng mặt trời lặn.
- Hai vị trưởng lão, đại điện chủ, xin mời vào ngồi. - Tử Dương Kiếm Hoàng
lập tức đưa tay ra mời.
- Tử Dương huynh không cần khách khí. Hai vị trưởng lão, xin mời. - Mộc Thanh
Nguyên cũng quay về phía hai trung niên nhân mời.
Hơi gật đầu, ba người lập tức theo sự hướng dẫn của Tử Dương Kiếm Hoàng đi tới
trước bàn ngọc ngồi xuống, Lục Thanh cũng theo sau đó ngồi xuống bên cạnh.
Ánh mắt đảo quanh một vòng, Lục Thanh phát hiện ra không ít người quen: Năm
người Lô Luân, Liệt Thiên tam lão, Phù Vân Tông Hàn Kiếm Tâm, Thanh Ngọc Tông
Khô Phùng Xuân, Ngũ Độc Tông Hồ Thanh Sương.
Ngay khi nhìn thấy Ngũ Độc Tông tông chủ Hồ Thanh Sương thì ánh mắt Lục Thanh
lóe lên một tia hàn quang.
Thảm trạng của Triêu Dương Trấn chính là do Ngũ Độc Tông một tay tạo thành.
Nhìn thấy ánh mắt của Lục Thanh đang tập trung vào mình, Hồ Thanh Sương nhất
thời cảm thấy tâm thần chấn động, miễn cưỡng lắm mới chấn định lại. Thân là
người đứng đầu một tông môn, tu vi của hắn dù không bằng Lục Thanh, nhưng
không thể chỉ vì một cái nhìn của đối phương mà hoảng sợ được.
- Cho ngươi thời gian mười ngày, hãy giao ra kẻ lúc đầu xâm nhập Triêu Dương
Trấn của ta. - Lục Thanh mở miệng nói.
Theo ánh mắt của Lục Thanh, tất cả các đại sư đều đổ dồn mắt về phía Hồ Thanh
Sương.
Hôm nay tu vi của hắn đã có chút thành tựu, có một số ân oán cần phải giải
quyết, nếu như Hồ Thanh Sương đã tự mình tới, thì Lục Thanh lập tức muốn làm
luôn.
Sắc mặt nhất thời trở nên xanh mét.
Hồ Thanh Sương không ngờ tới Lục Thanh lại đột ngột đứng ra gây sự như vậy,
loại ngữ khí đó tựa hồ là không muốn bỏ qua.
- Lục đại sư! Đây là ngươi đang uy hiếp ta sao? - Hồ Thanh Sương trầm giọng
nói:
- Ngũ Độc Tông của ta mặc dù không phải là một đại tông môn, nhưng cũng là
một trong những tông môn ở Thanh Phàm Giới. Cho dù Tử Hà Tông của ngươi đã trở
thành tông môn của Kim Thiên Giới nhưng cũng không thể vì thế mà ăn hiếp chúng
ta.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn Hồ Thanh Sương, Lục Thanh nhất thời nhớ tới tình trạng
thảm thiết của Triêu Dương Trấn, máu xuất hiện ở khắp mọi nơi, nơi đâu cũng có
những tiếng kêu thảm vang trời.
- Nuôi dưỡng ma vật, tận diệt nhân tính, ngươi chỉ có thời gian mười ngày mà
thôi. - Không chút chần chờ, Lục Thanh lập tức mở miệng nói.
- Tử Dương Kiếm Hoàng. - Hồ Thanh Sương quay về phía Tử Dương Kiếm Hoàng trầm
giọng nói.
- Lục Thanh chính là hộ tông trưởng lão của Tử Hà Tông, đại sư của tông môn
hắn tự có quyền quyết định. - Tử Dương Kiếm Hoàng lên tiếng đáp lại, đám người
Lạc Thiên Phong ở bên cạnh thì duy trì trầm mặc, hiển nhiên là chấp nhận lời
của lão.
Địa Huyệt Ma Chu!
Hai người trung niên nhân đưa mắt nhìn nhau.
- Mộc điện chủ!
Trầm tư chốc lát, Mộc Thanh Nguyên nói:
- Hẳn là không phải. Địa Huyệt Ma Chu cao nhất chỉ có thể tiến hóa tới tứ
giai, ban đầu khi bị giết thậm chí còn có hai gã Giả Hồn Cảnh Kiếm Chủ. Giả
Hồn Cảnh Kiếm Chủ cho dù không địch lại, muốn chạy trốn thì trừ khi là tứ giai
linh thú phi hành, nếu không thì không thể lưu bọn họ lại. Hơn nữa, nếu như
quả thật là Địa Huyệt Ma Chu thì không có khả năng không phát hiện ra.
Khẽ gật đầu, gã trung niên nhân cũng không tiếp tục quản tới nữa.
Lúc đầu, Địa Huyệt Ma Chu sinh nở gây nguy hại cho đại lục, hôm nay cũng không
có khả năng xuất hiện. Hai vạn năm qua đi, Kiếm Thần đại lục bị Kiếm Thần Điện
trấn áp, khiến cho ít có những cuộc chinh phạt giữa các tông môn, cho nên dân
số tối thiểu cũng đã tăng lên cả trăm lần so với trước. Dù cho Địa Huyệt Ma
Chu một alanf nữa xuất hiện, cho dù khôi phục lại lực lượng đỉnh phong lúc
trước thì cũng không cần tới một tháng cũng có thể giết sạch chúng nó.
Theo thực lực tăng lên, đối với Kiếm Thần đại lục, Địa Huyệt Ma Chu đã không
thể tạo ra uy hiếp quá lớn.
Chỉ có không biết thì mới thấy đáng sợ.
Nghĩ tới điều này, hai trung niên nhân đối với chuyện xảy ra ngoài biên giới
nhất thời cũng có chút lo lắng.
Lại nhìn Hồ Thanh Sương, chỉ thấy thân thể của hắn có cứng ngắt mà đứng dậy,
không nói một lời chỉ nhìn Lục Thanh một lúc rồi hóa thành đạo kiếm quang biến
mất ở cuối chân trời.
Không khí xung quanh nhất thời trở nên nặng nề, mãi lúc sau mới bình phục lại
như cũ, lúc này rất nhiều đại sư đều tiếp tục bàn tán về lôi kiếp sắp tới.
Trong lúc này, Tử Dương Kiếm Hoàng cùng với ba người Mộc Thanh Nguyên đàm đạov
ới nhau. Bốn gã Kiếm Hoàng thì hai gã đạt tới Nhị kiếp Kiếm Hoàng, hai gã đạt
Nhất kiếp Kiếm Hoàng, bọn họ đối với kinh nghiệm độ kiếp của mình không hề che
dấu, toàn bộ nói ra. Mà Lục Thanh ở bên cạnh cũng không lên tiếng, nghe bốn
người nói chuyện cũng thu được lợi ích tương đối.
Nhất kiếp Kiếm Hoàng phải độ nhất trọng lôi kiếp, Nhị kiếp Kiếm Hoàng phải độ
Nhị trọng lôi kiếp, Tam kiếp Kiếm Hoàng thì độ Tam trọng lôi kiếp. Ba loại lôi
kiếp không hề giống nhau, uy lực của từng loại lôi kiếp lại một khác.
Sau một ngày, luận đạo giữa mội người mới chấm dứt, tất cả đều di dời tới khu
vực Lang Nha Sơn.