Tiên Thiên Ma Khí


Người đăng: Ma Kiếm

Phía trước hầm ngầm, năm người Tử Thiên Lôi sóng vai đứng thẳng.

Ở phía sau năm người, Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn tụ tập càng lúc càng nhiều.
Sau một lúc lâu dĩ nhiên đã tới hơn trăm người.

"Hầm ngâm này trước kia không hề nghe nói qua, nói vậy là tự nhiên tồn tại
trong Bách Chiến cốc, sau đó bị vài Kiếm Phách tông sư đồng loạt trấn áp trong
Kiếm Trận." Đỗ Nguyên trầm ngâm một lát, mở miệng nói.

Cùng bốn người Tử Thiên Lôi liếc nhìn nhau, Đõ Nguyên lại nói tiếp: "Thế nào?"

Gật gật đầu, Tử Thiên Lôi mở miệng nói: "Không vào hang cọp, làm sao bắt được
cọp con, một đường Kiếm Đạo, tu luyện và cơ duyên là cùng tồn tại. Chỉ cần tồn
tại liền có thể lấy được."

Nói xong Tử Thiên Lôi liền bước lên, cả người hóa thành một đạo lôi quang, bắn
vào bên trong hầm ngầm.

"Hắn vẫn như vậy, không hề sợ sinh tử!"Ở bên cạnh, trung niên mặt áo lam lộ ra
thần sắc bất đắc dĩ nói.

"Có lẽ chính bởi vì không sợ sinh tử nên thực lực của hắn mới luôn áp chế trên
chúng ta!" Đỗ Nguyên cũng cảm thán nói.

"Đi thôi!"

Bên cạnh, Lãnh Ngôn Tâm vuốt vuốt mái tóc đen trên trán, lập tức hóa thành một
đạo kiếm quang màu trắng theo sát Tử Thiên Lôi bắn vào bên trong hầm ngầm.

Nhìn nhau một cái, ba người Đỗ Nguyên cũng theo sát tiến vào bên trong.

Nhìn thấy năm người tiến vào, những Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn phía sau mới bắt
đầu lục tục tiến vào. Lấy thực lực mà đi trước, cảnh giới Kiếm Tông đi vào hết
mới đến lượt Kiếm Vương.

Đa số những người đạt tới Kiếm Tông đều có bản lãnh bất phàm, hoặc là có thân
thông, hoặc là có kiếm thức tinh thâm cường đại hộ thân. Sau sáu ngày, hai
mươi lăm Kiếm Tông, không có một ai ngã xuống, về phần Kiếm Vương thì ngã
xuống không ít.

Có thể chết trong miệng Sinh Tử thú, cũng có thể bởi vì ân oán báo thù, tóm
lại tụ tập bên ngoài hầm ngầm đã không đủ một trăm hai mươi Đại Sư cảnh giới
Kiếm Hồn.

Bất quá cứ việc như thế vẫn không ai có thể chống lại được hấp dẫn từ hầm ngầm
này. Phía trước một gã Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn may mắn chính là từ địa cung
bên trong hầm ngầm này lấy được một quyển thiên giai Kiếm Nguyên công.

Bất quá may mắn của hắn cũng là bất hạnh, bởi vì sau khi hắn bị người phát
hiện, liền bị đánh vào trong luân hồi. Nhưng người này cũng quyết đoán phi
thường, trước khi bị đánh vào luân hồi, hắn liền dùng một đạo Kiếm Cương đem
bản Kiếm Nguyên công này phá hủy.

Sau nửa canh giờ, không đến một trăm hai mươi Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, toàn
bộ tiến nhập vào bên trong hầm ngầm.

Lại qua thời gian tàn nửa nén hương sau, thân hình sáu người Lô Luân ở phía
sau mọi người hiện ra.

"Lô đại sư, chúng ta có vào hay không?" Một người ở bên cạnh hướng tới Lô Luân
hỏi.

Cắn chặt răng, Lô Luân nói: "Chỉ là bên ngoài địa cung cũng có thể tìm được
thiên giai Kiếm Nguyên công, nói không chừng bên trong địa cung còn có bảo vật
gì nghịch thiên. Con đường Kiếm Đạo chính là cần phải có cơ duyên, cũng không
phải tu vi càng cao tu vi càng lớn. Thiên Đạo là phán xét ngang hàng, chúng ta
cũng đi vào!"

Ở bên cạnh năm gã Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn trầm ngâm một lát, sau đó hạ quyết
tâm, đồng thanh nói: "Chúng ta đi vào!" Sau đó, thân hình sáu người hóa thành
sáu đạo kiếm quang, biến mất tại chỗ.

Sau thời gian một nén hương.

Một tiếng kiếm ngâm ngắn ngủi vang lên, tại chỗ sáu người Lô Luân vừa đứng,
thân hình Lục Thanh trống rỗng xuất hiện.

"Địa cung, chính là ở trong này."

Lục Thanh cảm ứng một lát, trong mắt lập tức lóe ra thần quang.

"Tất cả đều đã đi vào."

"Từ từ!" Thanh âm Diệp lão chợt vang lên.

"Làm sao vậy?" Lục Thanh liền ngừng cước bộ.

"Trong địa cung này có ma khí tồn tại!" Thanh âm của Diệp lão có chút ngưng
trọng nói.

"Ma khí? Là Tâm Ma khí sao?"

"Không phải Tâm Ma khí, là ma khi do tiên thiên sinh ra!"

"Ma khí do tiên thiên sinh ra?" Thần sắc của Lục Thanh cũng ngưng trọng hẳn
lên. Sự vật gì, chỉ cần nhấc lên quan hệ cùng tiên thiên, như vậy liền khẳng
định có chỗ bất phàm.

Tiên thiên Phong Lôi châu, tiên thiên thuộc tính Kiếm Khí.

Trong hiểu biết của Lục Thanh, những sự vật ẩn chứ tiên thiên khí, hoặc là
tiên thiên căn nguyên đều có được uy năng cường đại.

Dựa theo lời Diệp lão, tiên thiên ma khí ẩn chứa trong địa cung này hẳn có chỗ
bất phàm.

Tựa hồ đang nhớ lại, thật lâu sau Diệp lão mới mở miệng nói: "Tiên thiên ma
khí, chính là khi trời đất mới sinh ra liền có, có được uy năng lớn lao. Nhưng
là Thiên Đạo lại không thể dễ dàng tha thứ cho tiên thiên ma khí tồn tại. Tiên
thiên ma khí hoặc là phụ thuộc vào đồ vật nào đó mà sinh ra hoặc là cướp lấy
thôn phệ hồn phách của sinh linh. Cùng với Tâm Ma khí bất đồng, bị tiên thiên
ma khí xâm nhập, trừ phi là hồn phi phách tán nếu không căn bản không có cách
chống lại."

Trong lòng vừa động, Lục Thanh nói: "Tiên thiên ma khí này, Bán Long thân có
thể điều động được không?"

"Điều động?"

Diệp lão lập tức phủ định nói: "Chân long cho dù cường thịnh đến đâu cũng có
giới hạn. Tiên thiên ma khí đó là thuộc tính duy nhất mà chân long không thể
nắm giữ. Bởi vì chân long chính là tuân theo chính khí của trời đất mà sinh
ra, một khi điều động tiên thiên ma khí, liền không thể đại biểu cho chính khí
cảu trời đất. Sau khi dung nhập ma khí, chân long liền hóa thân trở thành Ma
Long."

"Ma Long?" Lục Thanh thì thào một câu.

"Không sai! Ngươi đồng dạng có được chân long huyết mạch thuần khiết, thậm chí
thành tựu Bán Long thân, nếu bị tiên thiên ma khí xâm nhập, ngươi liền hóa
thân thành Ma Long, làm hại thế gian."

Trong lòng cả kinh, Lục Thanh nói: "Kia phía trước bọn họ đã tiến nhập vào bên
trong."

"Tiên thiên ma khí xâm nhập cũng phải xem vào huyết mạch. Chỉ có huyết mạch
mạnh mẽ từ thời kỳ hoang dã thượng cổ lưu truyền tới nay mới có thể đủ để được
nó thừa nhận. Ở dưới địa cung này, hoặc là trấn áp một thanh ma kiếm cường đại
bị tiên thiên ma khí xâm nhập, hoặc là một loại ma vật khác. Nếu là như vậy
liền không có nhiều nguy hiểm, nhưng phía trước lại có người lấy được thiên
giai Kiếm Nguyên công, như vậy liền thuyết minh, trong địa cung này cũng không
đơn giản."

"Vậy sư phụ, rốt cuộc là muốn hay không đi vào." Lục Thanh mở miệng nói.

"Đi vào, vì cái gì không đi vào." Diệp lão đột nhiên cao giọng cười to nói:
"Tiên thiên ma khí lại như thế nào, lão phu cả đời tung hoành, còn chưa biết
sợ cái gì. Coi như là tiên thiên ma khí, lão phu cũng muốn khiến nó nhượng bộ
lui binh." Dừng một chút, thanh âm Diệp lão lại trịnh trọng hẳn lên: "Nơi này
là do mấy Tông Sư cảnh giới Kiếm Phách bố trí, khó tránh khỏi bọn họ lưu lại
hậu thủ. Lúc này tốt nhất là ngươi phải cẩn thận một chút, sau khi tiến vào
địa cung tránh khởi lên tham niệm, thuận thế mà làm, không cần phải cưỡng
cầu."

"Vâng!"

Lục Thanh đáp ứng một tiếng, lập tức hóa thành một đạo kiếm quang, bắn vào bên
trong hầm ngầm.

Một lát sau khi Lục Thanh vừa tiến vào, từ chỗ miệng hầm ngầm chợt vang lên
tiếng kiếm ngâm mơ hồ.

Mặt đất khẽ chấn động, đất đá sụp đỏ, rất nhanh liền đem hầm ngầm phạm vi bảy
trượng vùi lấp.

Ở sâu bên trong lòng đất, trong một mảnh không gian tối đen, một đạo huyết
quang trong hư không xuyên qua. Phiến không gian này không sai biệt lắm rộng
chừng trăm trượng, bên trong tràn ngập một cỗ khí tức trầm trọng. T

Theo động tác của luồng huyết quang, cả không gian phát ra tiếng vang kẽo kẹt,
tựa hồ là tại một khắc, cả không gian này sắp sụp đổ.

"Hắc hắc, Huyền Dương lão nhân, các ngươi nghĩ như vậy là có thể gạt bỏ linh
trí của ta sao. Hôm nay ta sẽ khiến cho các ngươi kiến thức uy năng chân chính
của ta. Thiên Đạo không suy, ma khí bất diệt, ta là giết không chết được!"
Huyết quang hướng tới không gian bốn phía oanh kích, đem hàng rào không gian
xung quanh đâm ra từng lỗ thủng nhỏ như sợi tóc. Vô số lỗ thủng bắt đầu nhanh
chóng dung hợp lại.

Bên trong hầm ngầm, dưới lòng đất hai trăm trượng.

Lục Thanh hơi có chút rung động nhìn một mảnh địa cung trước mắt. Vô số đình
đài lầu các, thậm chí cả suối nước lưu động, mặt trên có một chiếc cầu đá tinh
xảo vắt ngang.

Nhưng nếu như nhìn kỹ lại sẽ phát hiện, trong địa cung này thế nhưng lại không
có bất kì sinh linh nào tồn tại. Cả tòa địa cung lộ ra một tầng tử khí vô cùng
nồng đâm, sinh khí tựa hồ gặp phải một cỗ lực lượng vô hình mà bị bài trừ ở
ngoài.

Trong lòng vừa động, hai mắt Lục Thanh liền bắn ra hai luồng sáng màu tím
trắng, chiếu rọi xuống địa cung.

Một quầng sáng màu trắng ngà hiện lên lập tức đem hai luồng sáng màu tím trắng
từ mắt Lục Thanh phản chấn trở về.

"Kiếm Trận cấp thiên không phải ngươi hiện giờ có thể nhìn thấu!" Diệp lão mở
miệng nói: "Chân Long Nhãn của ngươi nhiều nhất cũng chỉ có thể nhìn thấu được
Kiếm Trận cấp địa bình thường. Muốn chạm đến Kiếm Trận cấp Thiên ít nhất ngươi
phải đạt tới Kiếm Hoàng. Còn muốn phá giải thì phải bước vào cảnh giới Kiếm
Phách mới được. Hiện giờ có thể nhìn thấu Kiếm Trận cấp địa đã là phi thường
rồi."

Lục Thanh cũng từng nghiên cứu qua Ngũ Hành Liên Thiên Kiếm Trận, cũng biết
được một đường Kiếm Trận tuyệt đối là bác đại tinh thâm. Hắn có thể vứt bỏ
không cần nghiền ngẫm phá trận đồ, trực tiếp dựa là thần thông Chân Long Nhan
khám phá đã là năng lực cường đại rồi. Muốn yêu cầu cao hơn cũng là không thực
tế.

"Địa cung này sợ là ảo cảnh do chính Kiếm Trận cấp thiên diễn hóa ra, cư nhiên
lại giống y như thật!" Lục Thanh không khỏi cảm thán nói.

Kiếm Trận cấp thiên đã thoát ly khỏi phạm trù lý giải bình thường, đến cả sinh
cơ cũng có thể diễn hóa đi ra, cũng khó trách có thể che mắt nhiều Đại Sư cảnh
giới Kiếm Hồn như vậy.

Bên ngoài da thịt, một tầng tia khí nhàn nhạt hiện lên, bên trong đan điền,
Kiếm Nguyên từ bên trong Kiếm Chủng không ngừng phun ra nuốt vào, đến Luyện
Tâm kiếm cũng lần đầu tiên được Lục Thanh năm chặt trong tay. Địa cung này
được Diệp lão coi trọng, tất nhiên sẽ không tầm thường. Nếu mà còn tự đại thì
đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.

Cánh cửa địa cung thuần màu trắng, cứ như vậy không kiêng nể gì mở rộng, giống
như là hoan nghênh mọi người tiến vào. Không chút do dự Lục Thanh liền chậm
rãi tiến vào.

Lục Thanh vừa bước qua cánh cửa địa cung một bước, trong hư không nhất thời
vang lên vô số tiếng rống cuồng bạo, cùng với huyết khí nồng đậm trong nháy
mắt đã tràn ngập chung quanh Lục Thanh.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #477