Kiếm Hồn Cảnh (hạ)


Người đăng: Ma Kiếm

Đỉnh núi Tử Hà.

Lạc Thiên Phong cùng một lão nhân áo xám sóng vai đứng thẳng. Ở chung quanh
hai người, từ đám mây mù lúc tụ lúc tán, từng cơn gió lạnh tiêu điều thổi qua.
Hia người Lạc Thiên Phong lúc này bỗng cảm nhận được, giờ khắc này, đại thế
của Tử Hà tông bỗng tăng lên hơn một phần. Đại thế nguy nga bao trùm cả tông
vực, cũng thừa thế mà hướng tới những vùng núi non các tông môn cung quanh
thổi quét mà đến.

Ánh mắt hai người chuyển động, đồng thời nhìn về phương hướng trấn Triêu
Dương.

"Sư thúc, đại thế này là từ trấn Triêu Dương dâng lên." Ánh mắt Lạc Thiên
Phong đầy ngưng trọng nói.

"Đại thế này cùng với đại thế tiến giai của tông môn ta hòa hợp làm một, quả
nhiên là quyết đoán. Thiên Đạo tuần hoàn, từ nay về sau, Lục gia thịnh, tông
môn thịnh, Lục gia suy, tông môn suy." Ánh mắt lão nhân có chút suy tư, yên
lặng nhìn về phương xa.

"Đúng vậy!" Lạc Thiên Phong gật gật đầu: "Cũng chỉ có Lục Thanh ở đó, đại thế
của Lục gia bọn hắn mới có thể hòa hợp cùng với đại thế của tông môn, nếu
không đại thế của hai bên lại như thế nào dung hợp."

Dừng một chút, Lạc Thiên Phong tiếp tục nói: "Sư thúc, ngươi nói hắn lần này
có thành công không?"

"Thành công?" Ánh mắt của lão nhân vẫn bình lặng nói: "Con đường Kiếm Đạo,
không thành công, liền xả thân!"

Chín ngày trôi qua.

Trong thời gian chín ngày này, cả Tử Hà tông có thể nói là thay đổi bất ngờ.
Ánh mắt của tất cả thế lực toàn bộ tập trung tới chân núi Triêu Dương, lúc này
đây Lục gia lấy tư thế cường ngạnh thông cáo tới toàn bộ thế lực. Ở các thế
lực tra xét bên ngoài trấn Triêu Dương sau, tất cả đều chiếm một cái suy đoán
kinh người.

Bước thứ ba cảnh giới Kiếm Đạo, ngưng Kiếm Hồn!

Trong trí nhớ của mọi người, ở Tử Hà tông cũng từng xuất hiện tình huống như
vậy. Ngày đó Kiếm Ý tận trời, một Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn cư như vậy sinh
ra. Mà gần nhất đó là hai mươi ba năm trước, phong chủ núi Phiêu Miểu là Minh
Tịch Nguyệt ở dưới chân núi Phiêu Miểu bế quan, ngưng luyện Kiếm Hồn, lúc ấy,
trong vòng phạm vi vài dặm, thủ đầy kiếm giả.

Cũng từng có mấy thế lực vi phạm, sau khi Minh Tịch Nguyệt ngưng kết xong Kiếm
Hồn, đều bị mất tích không còn tăm hơi.

Hiện giờ thấy trấn Triêu Dương có phản ứng như thế, cơ hồ là đồng thời, ở Tử
Hà tông, các thế lực lớn nhất tề xuất động, ở chỗ cách trấn Triêu dương vài
dặm đóng quân. Ngưng kết Kiếm Hồn, việc trọng đại như thế, quan sát nhất định
có thể có điều lĩnh ngộ, thậm chí nương theo đại thế ngưng luyện Kiếm Hồn, có
thể đem bình cảnh trong dĩ vãng phá tan, cũng không phải không có khả năng.

Ngày thứ mười.

Trên núi Triêu Dương, do phong chủ Huyền Thanh tự mình dẫn dắt, tụ tập phân
phát xuống núi một bộ phận đệ tử nội tông, tổng cộng hơn ba trăm người, xuyên
qua các thế lực lớn, tiến nhập trấn Triêu Dương.

Đến tận đây, các thế lực lớn xem như chân chính xác định được. Trong lúc nhất
thời, vô số ánh mắt tụ tập đến trấn Triêu Dương.

Đại điện Tử Hà.

Lúc này, một lão nhân mặc áo xám đứng ở trước mặt, Lạc Thiên Phong cùng ba vị
phong chủ khác đứng yên bên dưới.

"Hiện giờ Lục Thanh ngưng tụ Kiếm Hồn, theo chiều hướng này phát triển, tin
tức này tất nhiên sẽ rơi vào tai các tông môn xung quanh. Hãy chuẩn bị thật
tốt, nếu không có gì bất ngờ, nơi đây tất nhiên sẽ có một hồi đại chiến."
Trong mắt lão nhân lóe ra tinh quang: "Lão tổ của Thanh Ngọc tông khẳng định
sẽ có động tác. Chính là để xem đến lúc đó đến tột cùng có bao nhiêu Đại Sư
cảnh giới Kiếm Hồn đến đây."

Ánh mắt trấn định, Lạc Thiên Phong nói: "Lục Thanh thành tựu Kiếm Hồn, đây đã
thành đại thế, không phải Thanh Ngọc tông có thể tùy tiện ngăn cản phá hư. Sớm
muộn gì cũng sẽ có một trận chiến với bọn họ, nếu bọn họ muốn phá hư Lục Thanh
tiến giai, như vậy, Tử Hà tông ta liền lấy Kiếm Hồn của họ làm đại thế cho Lục
Thanh tiến giai."

"Không sai, Thanh Ngọc tam lão, Tần Vô Song, để xem bọn họ có đảm lượng đến
đây không." Tầm Thiên Kính hừ lạnh một tiếng, khí thế cả người bắt đầu biến
đổi, tựa hồ với đại chiến sắp đến rất chờ mong.

"Sợ là sợ bọn họ không dám tới!" Vẻ mặt Huyền Minh đầy âm trầm, trong mắt sát
khí lóe lên rồi biến mất.

Lão nhân gật gật đầu, nói: "Tất cả đều bố trí thỏa đáng chưa?"

"Hồi bẩm sư thúc, tất cả đều bố trí thỏa đáng, trừ bỏ Huyền sư đệ mang đi một
đám đệ tử thủ quan, còn những đệ tử nội tông khác đều đã làm tốt chuẩn bị.
Thanh Ngọc tông không đến còn hoàn hảo, nếu mà tới, Tử Hà tông chúng ta sẽ
khiến cho bọn họ có đi không vê!" Lạc Thiên Phong nói từng chữ một, uy áp
thuộc về Kiếm Tông phóng ra hướng thẳng chân trời.

Cuối thú khư gần thành Lạc Nhật.

Tính cả Tần Vô Song ở bên trong, tổng cộng có hơn năm mươi người lăng không
đứng. Mà năm mươi người này lại chia thành ba bên thế lực.

Trong đó, chính là Tần Vô Song cùng Thanh Ngọc tam lão ở một bên có ba mươi
người, còn hai bên kia, mỗi bên có mười người.

"Tần tông chủ, chúng ta khi nào động thủ."

Hai bên thế lực khác, cầm đầu phân biệt là hai lão nhân. Lúc này vừa mở miệng
là một lõa nhân mặc võ y màu nâu nhạt, xem ngữ khí nói chuyện, cùng với uy
nghiêm tán phát ra từ trên người, liền biết đây là một gã Đại Sư cùng giai với
Tần Vô Song.

"Khi nào động thủ?" Tần Vô Song cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: "Kiếm Chủ
ngưng tụ Kiếm Hồn, bởi vì linh hồn lực của ba hồn không đủ mạnh, cho nên khi
bắt đầu, không sai biệt lắm cần thời gian mười ngày để tiến hành uẩn dưỡng,
đem linh hồn lực ngưng tụ đến đỉnh phong, mới có thể thử ngưng kết Kiếm Hồn.
Lục Thanh chính là thiên tư ngút trời, tự nhiên sẽ không làm lơ là, cho nên ta
phỏng chừng, nửa tháng sau sẽ chính thức ngưng kết Kiếm Hồn, đến lúc đó cũng
là thời cơ ra tay tốt nhất."

"Nửa tháng!" Lão nhân kia gật gật đầu, nói: "Lần này Hoàng Thổ môn ta cùng với
Thanh Vân tông là được ăn cả ngã về không với quý tông, còn hy vọng Tần tông
chủ đến lúc đó có thể chiếu cố một chút. Dù sao, hai tông chúng ta trụ cột đều
không đủ, chỉ là tông môn bình thường mà thôi."

Tần Vô Song cười nhẹ một tiếng, nói: "Hoàng tông chủ có thể yên tâm, việc này
sư thúc ta đã tự mình đáp ứng, Thanh Ngọc tông ta sẽ không nuốt lời."

Nghe Tần Vô Song nói như vậy, nhân mã của hai phương thế lực kia mới thở phào
nhẹ nhõm.

Trấn Triêu Dương, phủ đệ của Lục gia, trước sân viện.

Cả người Lục Thanh như không có nửa điểm khí rức, đứng ở nơi đó liền giống như
một người bình thường, thậm chí cả tia khí cũng đều thu liễm lại, không có nửa
điểm gợn sóng.

Đứng trước mặt, trừ bỏ Nhan Như Ngọc, còn có Huyền Thanh, Niếp Thanh Thiên,
Triệu Thiên Diệp, Đoạn Thanh Vân, đến cả Hoàng Linh Nhi cùng với Vu Phi cũng
cung kính đứng ở một bên.

Nhìn Lục Thanh đứng trước mặt, không chỉ năm người Niếp Thanh Thiên, mà đến
Huyền Thanh cũng cảm thấy một chút hoảng hốt. Không đến mười năm thời gian,
lúc trước chỉ là Kiếm Thị, đến Trúc Cơ cũng chưa, chỉ trong thời gian mấy năm
ngắn ngủi, đã đi tới cảnh giới mà phần đông kiếm giả cả đời cũng không thể đạt
tới.

Nửa bước Kiếm Hồn, ngày hôm nay bắt đầu ngưng kết Kiếm Hồn!

"Nên nói đều đã nói, những thứ còn lại đều phải xem bản thân mình." Huyền
Thanh cuối cùng nhìn Lục Thanh một cái thật sâu, nói: "không cần lo lắng tới
bên ngoài, nhớ kỹ lời nói của tông chủ, tâm như băng thanh, trời sụp cũng
không sợ hãi, bất luận thế nào cũng không được gián đoạn. Ngưng kết Kiếm Hồn,
một hơi mà làm, ngươi nhớ cho kỹ!"

"Thanh nhi!" Nhan Như Ngọc muốn đi lên phía trước, lại bị Hoàng Linh Nhí kéo
lại, quay đầu lại thì thấy Hoàng Linh Nhi hướng nàng lắc lắc đầu.

"Yên tâm đi, có chúng ta ở đây, ngươi cứ toàn tâm ngưng kết Kiếm Hồn." Hiếm có
khí nào Đoạn Thanh Vân lại trịnh trọng nói như vậy.

Lục Thanh không nói gì, lùi lại hai bước hướng tới mọi người khom người thi
một lễ, lập tức xoay người đi nhanh tới một căn phòng đặc biệt được làm hoàn
toàn bằng Hắc Thiết.

Huyền Thanh ngẩng đầu nhìn hư không, trầm giọng nói: "Giông tố sắp khởi, hết
thảy đều lấy tông môn làm trọng."

"Sư phụ!" Niếp Thanh Thiên chần chờ một lát, mở miệng nói.

"Hãy cứ yên tâm, ngày hôm nay tất cả đều thay đổi."

Bên trong căn phòng Hắc Thiết.

Lục Thanh khoanh chân ngồi xuống, ở trong đầu hắn, tiếng nói của Diệp lão lại
vang lên.

"Ngươi chuẩn bị tốt chưa?"

"Tùy thời có thể bắt đầu!"

"Kiếm Hồn đan đâu?"

Lắc lắc đầu, Lục Thanh nói: "Kiếm Hồn đan này, tác dụng chính là cung cấp linh
hồn lực cho kiếm giả ngưng kết Kiếm Hồn, nhưng mà hiện giờ ta không cần, vẫn
là cất đi."

"Ân, ngươi hiện giờ đã ngưng tụ được Thức Kiếm, hồn thức đã thành. Đối với
ngươi mà nói ngưng kết Kiếm Hồn bất quá là chuyện nước chảy thành sông, không
có gì nguy hiểm. Bất quá muốn tiến hóa thuộc tính, ngươi cũng phải để tâm, dù
sao tiếp dẫn Thiên Lôi cùng Thiên Phong, đó có thể xem như là thuộc tính cao
nhất."

Lục Thanh gật gật đầu, ngay sau đó ngẩng đầu lên trời, trong ánh mắt bắn ra
hai luồng thần quang màu tím trắng, trực tiếp xuyên thấu qua nóc nhà bằng Hắc
Thiết, bắn vào cửu tiêu.

Trên chín tầng trời, phong vân biến ảo không ngừng nhất thời ngưng tụ lại.
Trong phạm vi hư không vài dặm, từng đạo lôi quang màu tím lóe ra, cùng với
từng cơn lốc cao hơn mười trượng không ngừng thổi quét.

Ầm ầm

Lôi Vân hiển hóa, Phong Lôi nhị khí khủng bố chấn động trên chín tầng trời,
thiên uy khổng lồ bao trùm cả trấn Triêu Dương.

"Này...!" Chẳng những là đám người Niếp Thanh Thiên, đến Huyền Thanh cũng là
vẻ mặt kinh ngạc. Giờ phút này là ngưng kết Kiếm Hồn, vì cái gì mà lại dẫn
động Phong Lôi trên cửu thiên?

Cách trấn Triêu Dương vài dặm.

Năm gia chủ của năm đại gia tộc sánh vai nhau mà đứng,

Giờ phút này nhìn thấy Phong Lôi nhị khí đang không ngưng ngưng tụ trên bầu
trời trấn Triêu Dương, năm người nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc phức tạp. Quả
nhiên là như thế, Phong Lôi nhị khí bàng bạc như thế, cả Tử Hà tông cũng chỉ
có Luyện Tâm kiếm Lục Thanh mới có thể dẫn động.

Ầm ầm

Một lát sau, một đạo Thiên Lôi thuần một màu tím cùng một đạo Thiên Phong màu
xanh tránh giao nhau, ập nát chân không. Theo đường chân không đả thông, từ
trên chín tầng trời rơi vào trong căn phòng Hắc Thiết chỗ Lục Thanh đang ngồi.

Vài lần muốn ra tay, nhưng biết Lục Thanh sẽ không vô duyên vô cớ làm như vậy,
cho lên cuối cùng Huyền Thanh vẫn nhịn xuống. Nhưng nhìn thấy uy thế của Phong
Lôi nhị khí, Huyền Thanh cũng cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn một phần.

Thiên Lôi cùng Thiên Phong đồng thời nhập thể, cả người Lục Thanh run rẩy một
chút rồi mới khôi phục lại. Phía trước ở Thanh Phàm sơn, bên trong Lôi Trì,
mượn dùng Lôi kiếp lực ở bên trong, hắn đã đem tầng thứ sáu của Tử Hoàng Kiếm
Thân kinh đạt tới đỉnh phong. Hiện giời Kiếm Thể cấp Thanh Phàm của hắn, trừ
phi gặp phải Thần Kiếm cấp Thanh Phàm thượng phẩm đỉnh phong, nếu không cho dù
là Thần Kiếm cấp Thanh Phàm trung phẩm cao nhất, cũng đừng mơ tưởng tổn thương
mảy may.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #441