Người đăng: Ma Kiếm
Toàn bộ đỉnh núi lập tức vặn vẹo. Những tiếng sấm vang lên bên tai không dứt.
Bãi đá trước mặt sáu người Lục Thanh bắt đầu xuất hiện một sự dao động quái
dị. Sự dao động này vừa mới xuất hiện, Lục Thanh liền cảm thấy bản thân mình
bắt đầu run rẩy. Lục Thanh cảm thấy lôi khí dao động rất mạnh.
Nhưng mà sắc mặt năm người Nhiếp Thanh Thiên lập tức trở nên khó coi, bởi vì
từ giữa bãi đá tản ra lôi khí mênh mông khiến cho họ không thở nổi. Đúng là
chỗ tu luyện đại sư cảnh giới, nếu như không có tu vi cảnh giới Kiếm Hồn thật
sự là chống đỡ hết sức khó khăn.
Sau nửa nén nhang, không khí giữa bãi đá hoàn toàn vặn vẹo.
- Đây là... - Lục Thanh kinh ngạc nhìn bãi đá phía trước.
Giữa bãi đá là một cái hầm ngầm rộng năm mươi trượng. Cái hầm ngầm đó rất
tròn. Ở trong đó, Thiên Lôi ngưng đọng rất dầy, dao động giống như dòng nước
chảy. Trong đó, dường như có vô số lực lượng chất chứa, thi thoảng lại có đạo
Thiên Lôi tinh thuần bắn thẳng lên không trung. Có điều không trung phía trên
ngọn núi lại càng thêm cứng cỏi. Những đạo thiên lôi tán loạn đó không ngờ
không thể phá nổi khoảng chân không.
Thiên Lôi màu tím tinh khiết cứ như vậy tồn tại giữa Lôi Trì. Sáu người Lục
Thanh có thể nhìn thấy rõ ràng giữa Lôi Trì, Thiên Lôi lại càng thêm tinh
thuần. Ở giữa, màu sắc của Thiên Lôi màu đen trong vắt thi thoảng lại lóe lên
màu tím. Thiên Lôi màu đen tím ở giữa giống như một ngọn núi bị trấn áp, không
hề có chút dao động. Nhưng sáu người Lục Thanh không hề nghi ngờ rằng lực
lượng trong đó có thể mạnh đến mức độ nào.
- Được rồi! Lục tiểu hữu! Các ngươi có thể đi vào. Nhớ rõ là phải lượng sức
mà đi. Tuy rằng vào đến giữa, lực lôi kiếp hết sức tinh thuần, pháp tắc lại
càng rõ ràng. Nhưng tất cả phải thuận thế mà làm, không được cưỡng cầu. - Lão
già nhìn Lôi Trì rồi mở miệng nói.
Nhiếp Thanh Thiên hít một hơi thật sâu, nói:
- Ta đi trước.
Năm người Lục Thanh nhìn hắn, ngay cả Long Tuyết vốn lạnh lùng cũng xuất hiện
một chút dịu dàng, ý tứ trong đó chẳng cần nói cũng biết.
Gật đầu một cái, Nhiếp Thanh Thiên quay sang thi lễ với bốn người lão già rồi
nhanh chóng đi vào trong Lôi Trì.
Vào lúc này, xung quanh Nhiếp Thanh Thiên khí Tốn Phong đột nhiên dao động. Gã
càng tới gần Lôi Trì, khí Tốn Phong bao quanh toàn bộ người thành một đạo lốc
xoáy.
Bốn người lão già đều âm thầm gật đầu. Sự lĩnh ngộ của Nhiếp Thanh Thiên đối
với khí Tốn Phong không ngờ đạt tới mức độ như vậy. Có thể đem nó hóa thành
hình bao bọc toàn thân đã chứng tỏ được điều đó. Bởi vậy có thể thấy, cảnh
giới của Nhiếp Thanh Thiên đã đạt gần tới Kiếm Chủ đại thiên vị.
Lôi Trì rộng năm mươi trượng nhưng cũng không sâu, chỉ có khoảng ba thước. Khi
Nhiếp Thanh Thiên bước một bước đầu tiên vào trong đó, khí Thiên Lôi xung
quanh liền dao động mạnh. Những tia chớp giống như con rắn bắt đầu xoay quanh
cột lốc xoáy. Những tiếng nổ phát ra từ những tia chớp vang vọng.
Ngay sau đó, Tốn Phong kiếm khí từ thân thể Nhiếp Thanh Thiên tản ra. Khí Tốn
phong xung quanh bị hút toàn bộ vào trong tốn Phong Lôi kiếm khí.
- Thu phóng tự nhiên. Tốt lắm. - Lão già tán thưởng một tiếng:
- Trong vòng nửa năm tích lũy đủ Kiếm Nguyên là bước vào đại thiên vị.
Trong Lôi Trì, sau khi ổn định thân hình, Nhiếp Thanh Thiên lại bước về phía
trước một bước. Mặc dù chỉ là một bước ngắn ngủi nhưng một bước đó, khí Thiên
Lôi tăng vọt. Những tia chớp đang quấn quanh Nhiếp Thanh Thiên cũng phồng lên
một vòng to bằng cánh tay.
Ầm ầm
Bước thêm một bước nữa, trước mặt Nhiếp Thanh Thiên chợt vang lên tiếng sấm.
Thiên Lôi cuộn tới, tập trung trên người Nhiếp Thanh Thiên. Lần này, những tia
chớp to bằng cánh tay to lên bằng cái bắp chân. Nhìn chúng lúc này như chín
con rắn lớn bò trên người Nhiếp Thanh Thiên khiến cho tầng Phong Lôi kiếm khí
có xu thế tán loạn.
Dường như cũng biết đã tới cực hạn của mình, Nhiếp Thanh Thiên cũng không hề
cố gắng liền ngồi xuống, mặc cho những tia chớp bao vây bên trong. Một làn hơi
thở quái dị bắt đầu tỏa ra xung quanh.
- Nửa trượng. Tốt lắm. Sơ nhập Kiếm Vương cũng chỉ có thể đi vào hai trượng
mà thôi. - Lão già mở miệng nói.
Không chút do dự, Dịch Nhược Vũ bắt đầu bước lên. Những làn khí băng hàn bắt
đầu quấn quanh người cô. Trong không trung bắt đầu sinh ra nhiều điểm bông
tuyết. Lần này, Dịch Nhược Vũ đi vào được hai thước.
- Mặc dù là Kiếm Sư đại thiên vị nhưng cũng đạt tới đỉnh phong. Lĩnh ngộ được
như thế cũng chẳng có gì bất ngờ xảy ra. Trong vòng một năm có thể độ nguyên
kiếp, bước vào kiếm chủ là chuyện đương nhiên. - Một vị điện chủ bên cạnh lão
già tiếp tục bình luận.
Đích xác, trên đường đi tới đây, ba người Nhiếp Thanh Thiên tuy không trải qua
mấy trận đấu nhưng cũng được chứng kiến nhiều trận đấu cảnh giới Kiếm Hồn. Vì
vậy mà sự vận dụng của đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng khiến cho họ được lợi
ích không nhỏ.
Ngay sau đó, Diệp Cô Hàn đã thành công tiến vào Kiếm Chủ. Xung quanh gã, khí
Huyền Băng gần như ngưng đọng thành thực chất. Một tầng khí Huyền Băng mỏng
manh bao vây quanh người rồi gã bước chân vào trong Lôi Trì.
So với Dịch Nhược Vũ, gã đi xa hơn, ước chừng gần bốn thước, tới bên cạnh
Nhiếp Thanh Thiên rồi ngừng lại. Lập tức, khí Huyền Băng biến đổi, lập tức hóa
thành Huyền Băng kiếm khí. Huyền Băng kiếm khí vừa xuất hiện, đối diện với
Thiên Lôi xung quanh tuy rằng sợ hãi nhưng không hề lùi bước. Nó cứ liên tục
phun ra, nuốt vào ngăn cản Thiên Lôi cách bên ngoài mấy tấc.
- Huyền Băng kiếm khí! Tâm tình của người này rất tốt, đúng là một nhân tài.
- Lão già lại nói. Ánh mắt nhìn Diệp Cô Hàn trịnh trọng hẳn lên. Diệp Cô Hàn
vốn chuyên chú vào trong kiếm đạo. Nếu như trong sáu người, người có tâm tình
tinh khiết nhất với kiếm đạo có thể nói đó chính là Diệp Cô Hàn và Triệu Thiên
Diệp.
Triệu Thiên Diệp vẫn không hề động, đứng bên cạnh Lục Thanh.
Không chần chừ, Long Tuyết bước chân từ từ đi về phía Lôi Trì. Theo bước chân
của cô, uy áp từ Lôi Trì tản ra bị phá vỡ. Trong không khí, hơi lạnh nhanh
chóng xoay tròn khiến cho xuất hiện những bông tuyết. Nhìn kỹ, không ngờ những
bông tuyết có khoảng cách giống nhau như đúc. Một làn khí băng hàn mang theo
những bông tuyết quấn quanh thân của Long Tuyết, nhìn chẳng khác gì một khối
bạch ngọc, đẩy lôi khí ra xung quanh.
- Lĩnh ngộ thuộc tính cực cao, hiểu được căn nguyên, gần đạt tới cảnh giới
Duyên Hoa Tẩy Tẫn.
Lúc này, giọng nói của lão già bình thản, giống như chẳng có gì kinh ngạc với
thành tựu của Long Tuyết.
Long Tuyết đi xa hơn so với Nhiếp Thanh Thiên rất nhiều, ước chừng hơn phải
tới một trượng. Tới lúc này, những bông tuyết xung quanh mới bắt đầu có dấu
hiệu tán loạn. Hàn Băng kiếm khí di động xung quanh, Long Tuyết ngồi xuống.
Lúc này, những tia chớp quấn quanh cô to như cả cái đùi thành chín con long
mãng.
Lúc này, Triệu Thiên Diệp đang đứng bên cạnh Lục Thanh cũng bắt đầu động. Vào
lúc này, trên người hắn, thậm chí trong không gian, vô số khí Phong Lôi dao
động.
Khi Long Tuyết ngồi xếp bằng dưới đất, Triệu Thiên Diệp cũng bước đi. Mỗi một
bước của Triệu Thiên Diệp, khí thế trên người hắn tăng vọt. Đợi cho tới khi
vượt qua khoảng cách mười trượng, trên người Triệu Thiên Diệp, chín con Phong
Lôi thần mãng đã muốn ngưng kết ra. Phong Lôi kiếm khí di động trong mỗi một
tấc của Phong Lôi thần mãng.
Theo bước chân của Triệu Thiên Diệp, tiếng sấm trong Lôi Trì liền vang dội.
Khí Thiên Lôi dường như gặp một cái gì đó thú vị, bắt đầu tụ tập bên người
Triệu Thiên Diệp. Tiếng Thiên Lôi nổ vang, đồng thời cũng đọng lại kết thành
chín con Thiên Lôi thần mãng. Mười tám con thần mãng cứ như vậy giằng co. Khí
thế của Triệu Thiên Diệp vẫn không giảm nhanh chóng đi về giữa Lôi Trì. Đợi
cho tới khi chín con Thiên Lôi thần mãng to bằng Phong Lôi thần mãng, Triệu
Thiên Diệp đã tới bên cạnh Long Tuyết.
Giờ khắc này, trên người Triệu Thiên Diệp, Phong Lôi kiếm ý bá đạo bốc lên,
chẳng hề sợ hãi lao thẳng vào sâu trong Lôi Trì.
Ầm ầm
Toàn bộ Lôi Trì chợt vang lên tiếng nổ rung trời. Theo mỗi bước chân của Triệu
Thiên Diệp vào thêm nửa trượng, Thiên Lôi xung quanh cuộn cuộn chui vào trong
Thiên Lôi thần mãng. Trong chớp mắt, chín con Thiên Lôi thần mãng đã to bằng
cái thùng nước thô. Chín con Phong Lôi thần mãng lập tức phát ra tiếng kiếm
ngân bất khuất, quấn lên chín con Thiên Lôi thần mãng.
Trên người chín con Phong Lôi thần lập tức nổi lên những ánh hào quang màu
tím. Phong Lôi thần mãng chất chứa hai loại khí Phong Lôi cũng khó có thể
chống được. Từ trên người của Thiên Lôi long mãng, Lục Thanh có thể cảm nhận
được oai của trời đất.
Phong Lôi kiếm ý không hề khiêu khích cũng chẳng hề lùi bước, cứ như vậy bảo
vệ bên người Triệu Thiên Diệp. Khi Triệu Thiên Diệp ngồi xuống, khí Thiên Lôi
xung quanh liền ùa đến, bao quanh người gã.
- Dũng mãnh tinh tiến. Phong Lôi kiếm khí, Phong Lôi kiếm ý. Quả nhiên không
giống bình thường. - Nhìn Triệu Thiên Diệp, trên mặt lão già xuất hiện một sự
hài lòng. Nhưng cho dù như vậy thì Triệu Thiên Diệp có thể tiếp cận đến gần vị
trí của Kiếm Vương cũng là vô cùng khó khăn. Bây giờ, hắn vẫn còn là Kiếm Chủ
tiểu thiên vị.
- Lục tiểu hữu! Đến ngươi...
Trong tích tắc, ánh mắt của bốn lão già đều tập trung vào người của Lục Thanh.
Bởi vì những biểu hiện trước đó của Lục Thanh, nên giờ phút này bọn họ vô cùng
mong đợi xem hắn có thể đi vào tới chỗ nào.