Lôi Trì Nhập Đạo (hạ)


Người đăng: Ma Kiếm

Nếu như nói trước kia hóa kiếm thành quyền chỉ là biến quyền thành kiếm để mà
dùng. Thì vào lúc này, trong suy nghĩ của Lục Thanh, quyền và kiếm chẳng có gì
khác nhau. Một quyền đó đánh ra, trong không khí vẫn vang lên tiếng kiếm ngân.
Tiếng kiếm ngân đó chỉ có những người đạt tới cảnh giới Kiếm Hồn mới có thể
nghe được bởi sự rung động đó xuất phát từ nơi căn nguyên. Tiếng kiếm ngân
vang lên từ quyền của Lục Thanh khiến cho trong suy nghĩ của mọi người cánh
tay của hắn chẳng khác gì một thanh thần kiếm sắc bén.

- Vạn pháp quy tông!

Lão già ở vị trí đầu, đứng phắt dậy. Ba gã điện chủ khác cũng đứng lên theo.
Trong ánh mắt của họ lần đầu tiên xuất hiện sự kinh ngạc.

- Đại điện chủ! Đây... - Một người trung niên bên cạnh hơi chần chừ rồi nói.

- Xem ra khi ở dãy núi linh thú, bọn họ đã có thu hoạch rất lớn. Vạn pháp quy
tông không phải là thứ mà một người bình thường có thể lĩnh ngộ. Chỉ có người
nào thấy được quyền pháp của tộc Thiên Linh, cảm nhận quyền thế trong đó thì
mới có thể làm được. Không ngờ hắn lại có thể đạt tới cảnh giới kiếm cũng là
quyền, vượt qua cánh cửa vạn pháp quy tông, chính thức bước vào con đường mới.
- Lão già trầm giọng nói.

Trong vòng sáng của Trường Sinh khí, dưới một quyền của Lục Thanh, thân thể
hắn như to thêm một vòng. Mặt đất bằng huyền thiết bị hắn đạp một cái phát ra
tiếng động kinh người, khiến cho cả đại điện phải rung rinh. Chân phải của Lục
Thanh chìm sâu vào mặt đất tận mấy tấc.

Gần như trong tích tắc khi Kiếm Cương và nắm tay va chạm với nhau, một tiếng
long ngâm từ trong miệng Lục Thanh phát ra. Đại thế vốn bao quanh người hắn bị
tiếng long ngâm đó kích thích mà bốc lên cao từ từ hiện ra hư ảnh của một con
Chân Long đang ngửa mặt lên trời gầm rú. Ngay sau đó nó liền chui vào lưng của
Lục Thanh.

Vào lúc này, Luyện Tâm kiếm cảm thấy trong huyết mạch của mình như có một con
Chân Long di chuyển. Đại thế vô cùng vô tận theo Long uy của Chân Long khiến
cho khí huyết trong người Lục Thanh sôi lên sùng sục. Trong nháy mắt, Lục
Thanh có cảm giác hắn như biến thành một con Chân Long khổng lồ với cái đầu
khổng lồ đang ngửa lên trời, tản ra một sự uy nghiêm vô cùng vô tận trong trời
đất. Hắn chính là trời, cũng chính là đất. Lý Nguyên Bộ đứng trước mặt hắn
chẳng khác gì một sinh vật nhỏ bé đang giãy dụa trước thiên uy.

Những luồng lực lượng từ nắm tay phải của Lục Thanh lao ra. Trên quyền phải
của hắn, một con Chân Long xuất hiện, với những cái chân rất thật. Bảy cái
chân của nó tỏa ra hào quang. Oai nghiêm vô cùng vô tận của Thiên đạo tập
trung vào một quyền này của hắn.

Lúc này, cho dù là tứ đại điện chủ cũng đều biến sắc.

- Lý Nguyên Bộ! Mau lui lại.

Hiện giờ, cho dù thằng ngốc cũng biết được một quyền này của Lục Thanh không
thể đón được. Nhưng oai nghiêm của Thiên đạo gần như khiến cho tinh thần của
Lý Nguyên Bộ vỡ nát để cho long trảo trên quyền của Lục Thanh nắm được thần
kiếm Huyền Thổ. Lý Nguyên Bộ không rút ra được. Đối diện với tử vong, y chỉ
còn cách buông thần kiếm, hóa thành một đạo kiếm quang màu vàng, bắn ngược về
phía sau.

Một quyền này bao hàm toàn bộ sự lĩnh ngộ của Lục Thanh, hội tụ tất cả đại thế
của Tử Hà tông và Kiếm ý mà thăng hoa biến thành oai nghiêm của Thiên đạo.
Ngay cả lực lượng của Chân Long cũng bị một quyền đó phát ra. Trước nắm tay
phải của Lục Thanh, một vòng gợn sóng trong không gian xuất hiện, tản ra xung
quanh, phá nát đạo Kiếm Cương hệ Thổ trong nháy mắt. Ngay cả thanh thần kiếm
Huyền Thổ cũng bị cuốn vào trong đó rồi gần như trong phút chốc hóa thành bụi
phấn.

Mặc dù, Lý Nguyên Bộ lui lại cực nhanh nhưng đối diện với gợn sóng vẫn có một
cái long trảo vượt qua khoảng không tới trước mặt y. Kình lực vô cùng vô tận
khiến cho sắc mặt y trắng bệch.

Lão giờ đứng đầu nhướng mày, vươn tay phải một cái. Lát sau, vòng sáng Trường
Sính khí đang bao quanh hai người Lục Thanh chợt vang lên một tiếng kiếm ngân.
Tiếng kiếm ngân đó hết sức bình thản không có gì đặc biệt nhưng lại ẩn chứa
một thứ lực lượng quái dị. Đối diện với nó cho dù là oai nghiêm của thiên đạo
cũng phải lùi bước. Trên cái long trảo kia chợt xuất hiện ánh hào quang màu
trắng. Rồi chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, long trảo liền biến mất.

Sau khi phát ra một quyền đó, Lục Thanh cũng từ trong trạng thái khó hiểu kia
tỉnh lại. Cảm nhận lực lượng đáng sợ trong tấm màn khí Trường Sinh, hắn biết
là đại điện chủ đã ra tay. Lục Thanh lập tức dừng bước, nhanh chóng lui lại
mười trượng.

Nhìn làn sóng không gian mãnh liệt phía trước, Lục Thanh không dám tin vào mắt
mình. Đó là do một quyền của hắn vừa rồi tạo ra? Một quyền đó hắn cảm thấy
toàn bộ đại thế của Tử Hà tông được huyết mạch của Chân Long kích thích dung
hòa với. Trong khoảng khắc đó, hắn dường như hóa thân thành rồng, có được thực
lực của Chân Long. Một quyền đó cũng chẳng khác gì kiếm, dung hợp lĩnh ngộ của
hắn cùng với sự bùng nổ của thân thể tương đương với thanh thần kiếm Thanh
Phàm.

Từ trước tới nay, đây là một kiếm mạnh nhất của hắn.

Lục Thanh có chút tiếc nuối. Bởi vì hắn biết một quyền đó là do hắn mượn cả
đại thế của hơn hai trăm vạn người Tử Hà tông. Đợi cho tới khi bình yên, đại
thế mất đi, hắn sẽ trở lại như cũ.

Mặc dù như vậy thì Lục Thanh cũng rất hài lòng. Vừa rồi, hắn đã bước chân vào
cánh của vạn pháp quy tông, bước chân lên một con đường mới. Từ nay về sau,
quyền và kiếm chẳng có gì khác biệt.

Trong lòng Lục Thanh quyết định cho tới khi trở về tông môn sẽ phải bế quan.
Chỉ cần có thể dung hợp được những gì đã lĩnh ngộ, kiếm thể Thanh Phàm của hắn
tất nhiên có thể phát ra lực lượng tương đương với Tử Tiêu Phong Lôi kiếm.

Vạn pháp quy tông! Trên con đường kiếm đạo có thể khiến cho mọi vật đều hóa
thành kiếm đạo, thứ gì cũng có thể trở thành kiếm.

Quyền là kiếm mà kiếm thể Thanh Phàm cũng là kiếm.

Vào lúc này, ánh mắt của chín vị đại sư cảnh giới Kiếm Hồn nhìn Lục Thanh đã
có một sự thay đổi. Hai vị Kiếm Tông còn tốt, ánh mắt chỉ có một sự ngưng
trọng. Còn chín vị Kiếm Vương thì trong mắt không giấu được sự kinh hãi. Người
thanh niên trước mắt họ không chỉ đấm ra một quyền vang lên tiếng kiếm ngân,
mà một quyền đó còn tạo ra gợn sóng đánh nát một thanh thần kiếm Thanh Phàm
trung phẩm. Mặc dù là mượn đại thế tiến cấp của cả một tông môn, nhưng bọn họ
cũng không thể làm được như Lục Thanh.

Gần như cùng một lúc, sự coi thường trong lòng chín vị đại sư đều biến mất. Sự
oán hận về việc Lôi Trì cũng tan thành mây khói. Một người như vậy, bây giờ
bọn họ chỉ có ý nghĩ muốn kết giao. Nếu không thì để lại một chút ấn tượng mới
được.

- Hay cho một cái Vạn Pháp quy tông. Một kiếm của Lục tiểu hữu thực sự khiến
cho lão phu mở rộng tầm mắt. Không chỉ tụ tập đại thế của cả một tông, biến
quyền thành kiếm, lại còn phát ra cả lực lượng của Chân Long. Có thể dung hợp
Long khí để tạo ra long uy, Lục tiểu hữu đúng là may mắn.

Lão già điện chủ phất tay làm cho màn hào quang biến mất. Ánh mắt của lão tỏa
sáng mà lên tiếng khen ngợi.

Lần đầu tiên, ánh mắt ba vị Kiếm Hoàng điện chủ nhìn về phía Lục Thanh trịnh
trọng hẳn lên. Hiển nhiên là một kiếm đó của hắn đã được bọn họ công nhận.

- Đại điện chủ! Hắn muốn giết...

- Câm miệng. - Ánh mắt của lão già lạnh lẽo, quát lên:

- Vừa rồi Lục tiểu hữu rơi vào trong sự lĩnh ngộ. Tài nghệ ngươi không bằng
người lại có lòng dạ hẹp hòi. Ngươi đi đi, từ nay về sau, điện Thanh Phàm
không có Cửu trưởng lão như ngươi nữa.

- Đại điện chủ!

Lý Nguyên Bộ nghe thấy vậy mà kinh hãi. Sắc mặt còn trắng bệch hơn cả trận
chiến với Lục Thanh.

- Không cần phải nói nhiều. Đứng trong Kiếm Thần điện phải dung hòa với mọi
thứ, công chính nghiêm minh. Tấm lòng của ngươi không đủ sức để đứng ở điện
Thanh Phàm. Ý ta đã quyết, ngươi lui ra.

Lý Nguyên Bộ nhếch mép cười thảm. Ở điện Thanh Phàm bao nhiêu năm như vậy, y
cũng biết bình thường đại điện chủ rất dễ nói chuyện nhưng một khi đã quyết
định đó là không thể sử đổi, không hề có chuyện thương lượng.

Lý Nguyên Bộ nhìn Lục Thanh với ánh mắt oán độc, rồi hóa thành một đạo kiếm
quang, bay ra khỏi điện Thanh Phàm.

- Để cho Lục tiểu hữu chê cười. - Lão già mỉm cười ôn hòa, rồi quay sang chín
người khác, nói:

- Thập trưởng lão! Ngươi đưa sáu người Lục tiểu hữu đi nghỉ tạm đi.

- Lẽ ra nên như vậy.

Từ trong chín người, một người trung niên bước ra, cung kính nói. Tuy rằng
cũng là đại sư cảnh giới Kiếm Hồn nhưng giữa Kiếm Hoàng và Kiếm Vương chẳng
khác nào trời và đất.

Kiếm Vương là cảnh giới đầu tiên khi bước vào Kiếm Hồn. Đây là cảnh giới kém
nhất.

Sau đó, Thập trưởng lão liền dẫn sáu người Lục Thanh ra khỏi điện. Qua trận
chiến vừa rồi, lão nói chuyện với mấy người Lục Thanh hết sức vui vẻ, không hề
có chút coi thường. Đi tới đâu, lão cũng giới thiệu cho sáu người Lục Thanh
một chút. Mất nửa canh giờ mới có thể xếp sáu người Lục Thanh vào trong một
khách viện rồi mới rời đi.

Ánh mắt Lục Thanh thản nhiên nhìn tất cả mọi việc diễn ra. Thực lực thay đổi
thì mối quan hệ giữa người với người cũng thay đổi. Như vị Thập trưởng lão này
lúc trước Lục Thanh có thể nhận thấy ánh mắt của y không hề có chút tốt đẹp,
nhưng không ngờ trong nháy mắt đã thay đổi như vậy. Nói cho cùng, tất cả vẫn
là thực lực.

Cho tới bây giờ, sáu người Lục Thanh mới hiểu được rằng thực lực quyết định
địa vị.

Cứ như vậy tĩnh tu một đêm. Sáng sớm hôm sau, sáu người Lục Thanh dưới sự
hướng dẫn của Thập trưởng lão lại tới trước điện Thanh Phàm. Dĩ nhiên, bốn vị
đại điện chủ đã chờ trước của.

- Bái kiến bốn vị điện chủ. - Sáu người Lục Thanh đồng thời thi lễ.

- Không cần phải đa lễ. - Gần như không đợi sáu người Lục Thanh bái, đại điện
chủ liền phát ra một đạo lực trời đất nâng sáu người lên.

- Lục tiểu hữu! Lôi Trì vào lúc có tia nắng ban mai đã viên mãn. Các ngươi đi
theo chúng ta.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #429