Trường Sinh Đạo Giới Bích


Người đăng: Ma Kiếm

"Chủ nhân nơi đây là?" Trong lòng Lục Thanh vừa động liền mở miệng hỏi.

"Chủ nhân cũ ở đây chỉ là một người thường, bất quá năm đó hữu duyên đạt được
mấy bản điển tịch Kiếm Đạo."

Dừng một chút Cổ Thanh Trúc lại nói tiếp: "Dựa vào mấy bản điển tịch đó, mà
lão đã cân nhắc ra cách dưỡng sinh dựa vào khí hệ Mộc. Đáng tiếc thiên mệnh
không cho phép, đúng là vẫn không thể tránh được một kiếp. Trường Sinh túy
này, mặc dù có chút mơ mơ màng màng, nhưng lúc đó đúng là có cho them vài cọng
Trường Sinh trúc nghìn năm, uống vào có thể bổ sung một chút nguyên khí, đáng
tiếc chủ nhân của nó đến chết vẫn chưa từng uống qua."

Cổ Thanh Trúc thở dài một hơi nói: "Nơi đây coi như cùng với ta có duyên, nên
mới tiếp thu nơi này. Mấy con Thiên Phong ưng trên Thần Phong lĩnh kia lúc
trước cũng bị ta đánh bay mới không dám đi vào trong này. Mà Trường Sinh túy
hiện giờ vẫn chưa uống hết." Cổ Thanh Trúc dừng một chút, rồi nói tiếp:
"Trường Sinh túy, này cũng có thể coi như một loại Đạo."

"Đạo?" Lục Thanh trầm ngâm một lát noi: "Con đường trường sinh, cũng là ở bên
trong Thiên Đạo. Bất quá dù là Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, linh hồn sơ ngưng,
cảm nhận một chút căn nguyên, chỉ có thể sống tới trên dưới hai trăm tuổi. Chỉ
có đạt tới cảnh giới Kiếm Phách, hồn phách cùng hợp, đột phá trói buộc, kéo
dài tuổi thọ. Nhưng đó lại vẫn chưa phải là trường sinh chân chính."

"Đúng vậy, con đường trường sinh, thật sự là rất gian nan. Không giống với
Linh Thú, chỉ cần đạt tới tứ giai liền có thể sống hai nghìn năm. Con người
chúng ta, cho dù đạt tới cảnh giới Kiếm Phách, nhiều nhất cũng chỉ sống trên
dưới tám trăm năm, chỉ có đạt tới Kiếm Thánh trong truyền thuyết, mới có thể
có thời gian càng lâu, về phần có thể sống qua bao nhiêu năm, thì ít ai có thể
biết được."

Ánh mắt Cổ Thanh Trúc có chút quái dị nói:

"Chính là từ thời kỳ hoang dã thượng cổ chấm dứt, tới giờ đã năm vạn năm, cũng
không hề nghe được tin tức có Kiếm Thánh xuất thế. Có lẽ, ở phía trước có, bất
quá gần nhất vạn năm cũng không hề có tin tức. Trừ bỏ Kiếm Thần đại nhân còn
có thể hiển lộ ra uy năng, còn Kiếm Thánh cũng không có ai gặp qua."

"Kiếm Thánh có tồn tại không?" Dịch Nhược Vũ nhịn không được mở miệng hỏi.

"Kiếm Thánh, khó ai có thể biết được. Kiếm Thánh ngưng Kiếm Tâm, định Kiếm
Vực, chính là chí cường giả trên Kiếm Đạo. Có thể ở trong năm thánh địa Kiếm
Đạo có."

"Bất quá vẫn là không ai biết được!" Ánh mắt Cổ Thanh Trúc có chút cổ quái:
"Nhưng có thể khẳng định, năm thánh địa Kiếm Đạo khẳng định có Kiếm Tổ tồn
tại!"

"Kiếm Tổ, năm đại thánh địa, rốt cuộc có bao nhiêu cường đại?" Dịch Nhược Vũ
lầm bẩm nói.

"Không biết được, nhưng căn cứ theo tin tức gần nhất mà ta biết được từ Tử
Hoàng giới, thì hiện giờ năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, toàn bộ đều có gần
trăm Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn."

"Như thế nào có thể!" Dịch Nhược Vũ không khỏi kinh hô: "Không phải nói tông
môn cấp Tử Hoàng, cần hai mươi Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, một Kiếm Tổ, môn
nhân đệ tử tám vạn liền đủ sao?"

Nghe Dịch Nhược Vũ hỏi, năm người Lục Thanh đều nhíu mày. Nếu đúng như Cổ
Thanh Trúc nói, như vậy năm đại thánh địa cấp Tử Hoàng đích thật đáng sợ.

Lắc lắc đầu cười khổ, Cổ Thanh Trúc nói: "Tiểu nha đầu, không cần lôi đến
những quy củ của Kiếm Thần điện ra nói, những thứ đó đều là quy củ của năm vạn
năm trước định ra. Nhưng thân là tông môn cấp Tử Hoàng, chiếm cứ Tử Hoàng giới
gần năm vạn năm, có phát triển như vậy cũng là bình thường. Bất quá điều đó
đích thật là rất đáng sợ!"

Dừng một chút, Cổ Thanh Trúc tiếp tục nói: "Nghe đồn ở Tử Hoàng giới, nguyên
khí trời đất nồng đậm thành vụ, linh dược khắp nơi trên đất, tùy ý có thể tìm
được. Trải qua năm vạn năm tích lũy, có thể thấy, năm đại thánh địa đến tột
cùng có bao nhiêu cường đại."

"Còn có, nghe đồn ở Bạch Linh giới có một số tông môn cấp Bạch Linh, kỳ thật
đã sớm đạt tới tư cách tiến giai lên Tử Hoàng. Nhưng nề hà uy nghiêm của năm
đại thánh địa, cũng không dám hướng tới Kiếm Thần sơn lấy Tử Hoàng lệnh."

"Tử Hoàng giới, nếu có thể đến Tử Hoàng giới tu luyện, tốc độ nhất định rất
nhanh."

"Tử Hoàng giới!" Cổ Thanh Trúc lắc lắc đầu nói: "Tiểu nha đầu, ngươi có biết
nơi đây cách Tử Hoàng giới bao xa không?"

Thấy Dịch Nhược Vũ lắc đầu, Cổ Thanh Trúc nói:

"Nơi đây, cách Tử Hoàng giới ít nhất cũng một trăm vạn dặm, đó vẫn là lộ tuyến
ngắn nhất. Kiếm Thần Đại Lục rộng lớn, căn bản không phải người bình thường có
thể tưởng tượng được. Cho dù là lão phu dùng toàn lực chạy, cũng phải mất hơn
năm năm. Hơn nữa, các tông môn tiến giai muốn di chuyển, còn phải vượt qua
giới bích."

"Giới bích?" Lục Thanh kinh ngạc, mở miệng nói: "Đó là cái gì?"

Cổ Thanh Trúc trầm tư một lát mới nói: "Cái gọi là giới bích, nghe đồn là Kiếm
Thần đại nhân dùng thần thông Kiếm Đạo lớn lao bày ra ở giữa các giới.Muốn
tiến vào một giới khác, đều phải thông qua giới bích."

"Mà giới bích ở mỗi giới đều có bất đồng. Giống Thanh Phàm giới chúng ta, muốn
tiến qua giới bích cần có tu vi Kiếm Giả. Tiến vào Kim Thiên giới cần Kiếm
Khách, Bạch Linh giới cần Kiếm Sư, tới Tử Hoàng giới cần phải là Kiếm Chủ."

"Đó là giới bích!" Lục Thanh không khỏi cảm thán. Thế nhưng lại có thần thông
Kiếm Đạo có thể bao phủ cả bốn giới, thật sự là khó tưởng tượng.

Mà Cổ Thanh Trúc lại nói tiếp: "Giới bích này cũng là nguyên nhân các giới
không thể dễ dàng lui tói. Trong đó cũng có nhiều ưu điểm, như là cản trở các
tông môn chính phạt lẫn nhau."

Nghe Cổ Thanh Trúc nói xong, mọi người đều lâm vào trầm mặc, lúc sau lại không
hề đàm luận đến việc đó nữa.

Trường Sinh túy vừa vào miệng, khiến cho người ta có cảm giác đang đứng trước
dòng suối uốn lượn, tâm sinh ảo cảnh. Bất quá sáu người Lục Thanh đều là người
có tâm cảnh kiên định, chỉ trong giây lát đều thanh tỉnh lại.

Liếc nhìn thấy hai mắt đang tỏa sáng của Niếp Thanh Thiên, Lục Thanh và Triệu
Thiên Diệp đều biết, Niếp Thanh Thiên hẳn là đã động tâm.

Giống như nhận ra tâm tư của Niếp Thanh Thiên, Cổ Thanh Trúc cười một tiếng
nói: "Khó có được người yêu rượu như vị tiểu huynh đệ này, Trường Sinh túy này
ta tặng ngươi hai bình."

Nghe Cổ Thanh Trúc nói, Niếp Thanh Thiên nhất thời mừng rõ, vội vàng nói: "Đa
tạ tiền bối!"

Lục Thanh trầm ngâm một lát, cũng mở miệng nói: "Cổ lão ca, Đoạn Trường tửu
kia không biết còn không?"

"Đoạn Trường tửu!"

Cổ Thanh Trúc sửng sốt, lập tức liền hiểu được: "Ngươi là muốn mượn Đoạn
Trưởng tửu để khống chế Thiên, Nhân hai đạo cân bằng?"

Lục Thanh gật gật đầu.

Thở dài một tiếng, Cổ Thanh Trúc nói: "Tuy rằng cách này cũng tốt, nhưng giống
như lão ca hơn ba mươi năm qua, ngày ngày uống Đoạn Trường tửu, thống khổ ở
bên trong khó mà nói rõ hết. Lão đệ, tuy ngươi là nhân vật trác tuyệt nhưng
cũng cần phải cẩn thận."

"Tình chỉ là một chữ, nhưng lại là khó nắm chắc nhất trong Nhân Đạo!"

Gật gật đầu, Lục Thanh nói: "Đa tạ lão ca nhắc nhở."

"Lão đệ yên tâm, Đoạn Trường tửu ta còn mấy bình, còn lại đều đưa cho lão đệ,
nếu như lão đệ không sợ phiền toái."

Mà nghe tên Đoạn Trường tửu, hai mắt Niếp Thanh Thiên lập tức sáng ngời, bất
quá Cổ Thanh Trúc chỉ nhần nhạt liếc mắt nhìn hắn, nói: "Tiểu huynh đệ, ngươi
đã từng động tình qua chưa?"

"Động tình?"

Niếp Thanh Thiên sửng sốt, lập tức lắc lắc đầu: "Vãn bối không có!"

"Còn các ngươi?" Ánh mắt Cổ Thanh Trúc lại quét qua bốn người Triệu Thiên
Diệp.

"Vãn bối không có."

"Vãn bối cũng không có "

"Không có."

Cuối cùng tới Long Tuyết, chỉ thấy nàng nhướng mày, có chút chần chờ rồi nói:
"Không có!"

Nhìn Long Tuyết một cái đầy thâm ý, Cổ Thanh Trúc nói: "Nếu không có, như vậy
Đoạn Trường tửu này đối với các ngươi liền vô dụng. Không có tâm trí nhớ lại
thì uống không ra hương vị của Đoạn Trường tửu này. Cái gọi là đoạn trường,
chính là ruột gan đứt đoạn, mỗi một chén đều có thể có kinh lịch này."

"Đoạn Trường tửu, ruột gan đứt đoạn." Niếp Thanh Thiên lẩm bẩm nói.

"Không sai, chờ ngày các ngươi có tâm cảnh nhớ lại, thì có thể tìm Lục lão đệ.
Vượt qua nỗi đau đứt ruột đứt gan, kham phá trong ảo cảnh, tự nhiên có thể tẩy
luyện tâm cảnh, kể cả đối với Kiếm Hoàng cũng có thể có chỗ tốt." Cổ Thanh
Trúc cân nhắc một chút, lại mở miệng nói tiếp: "Bất quá ta hy vọng các ngươi
vĩnh viễn không có cơ hội nhấm nháp Đoạn Trường tửu, tư vị này thật sự là
không dễ chịu gì."

Nửa ngày còn lại, bảy người ngồi uống rượu tâm tinh, tại bên trong Thanh Trúc
lâm này đem mọi mỏi mệt đi đường rũ bỏ, tâm thần mọi người đều nhẹ nhàng khoan
khoái. Về phần những lời kinh thế hãi tục thiên nhân hợp nhất mà Lục Thanh nói
phía trước cũng bị mọi người tạm thời quẳng ra khỏi đầu

Cổ Thanh Trúc tu luyện chính là Kiếm Khí hai hệ Kim và Thủy, chính là Kiếm Khí
song thuộc tính hiếm có trong Ngũ Hành, muốn tiếp dẫn mầm mống, như vậy trước
cảnh giới Kiếm Khách phải có lý giải khắc sâu với Nhũ Hành sinh khắc mới được.
Nếu không mà tiếp dẫn lực lượng thuộc tính xuống, thuộc tính không cùng hướng
sẽ nổ tan xác mà chết.

Đây là lần đầu tiên Lục Thanh thấy trừ bỏ Ngũ Hành Kiếm Khí, duy nhất một kiếm
giả tu luyện Kiếm Khí hai hệ Kim, Thủy. Chỉ trong nửa khắc cùng Cổ Thanh Trúc
đàm luận về Nhũ Hành tương sinh, Lục Thanh lại kếp hợp với lĩnh ngộ trong hành
trình Kiếm Mộ, cùng với lý giải trong Ngũ Hành Liên Thiên Kiếm Trận. Đối với
Ngũ Hành tương sinh, tuy hắn không dám nói đã thông thấu, nhưng cũng đã nắm
được một chút tinh túy. Lúc này đem ra luận đạo, nhất thời hai mắt Cổ Thanh
Trúc sáng lên. Thời gian nửa ngày, hai người đều được lợi phi thường.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #419