Long Uy Hàng Thế (hạ)


Người đăng: Ma Kiếm

Vừa cầm lấy Luyện Tâm kiếm, trong mắt Lục Thanh liền bắn ra thần quang chói
mắt. Lúc này, Lục Thanh chợt cảm thấy hai mắt của mình như sinh ra biến hóa
khó hiểu, hư không trước mắt đột nhiên trở nên rõ ràng mạch lạc hơn bao giờ
hết.

Mạch lạc dây dưa lan tràn kéo dài tới hư không chung quanh. Cơn lốc Thiên
Phong thổi quét đên cũng giống như xảy ra biến hóa nào đó, trong phút chốc ở
bên ngoài cơn lốc hiện lên những sợi tơ màu xanh. Những sợi tơ liền cùng khí
thuộc tính bình thường, tản ra một cỗ khí tức khí Thiên Phong thuần túy.

Đây là biểu lộ bề ngoài của căn nguyên! Trong lòng Lục Thanh sáng tỏ, ánh sáng
màu tím trắng trong mắt dâng lên. Đồng thời một cỗ uy nghiêm từ huyết mạch
theo hai mắt hiện ra.

Trong hư không, đúng là trống rỗng vang lên tiếng long ngâm réo rắt. Tiếng
long ngâm giống như bộc phát ra theo ánh mắt của Lục Thanh, đồng thời cũng
mang theo một tia khí sắc bén.

Luyện Tâm kiếm trong tay Lục Thanh chậm rãi đánh xuống. Một kiếm này, giống
như đơn giản dựng kiếm lên rồi chém xuống vậy, không có Kiếm Khí gì phát ra,
thậm chí đến nhiều ít khí lực cũng không có. Thế nhưng một kiếm này vẫn khiến
cho không khí chung quanh tự động tách ra, hiện ra chân không, tùy ý để Luyện
Tâm kiếm xuyên qua.

Ánh mắt ba con Thiên Phong ưng gắt gao nhìn chằm chằm động tác của Lục Thanh.
Cả ba con Thiên Phong ưng bỗng cảm thấy, một kiếm này của Lục Thanh giống như
tập trung vào toàn thân chính mình. Quỹ tích của đường kiếm, tựa hồ ẩn chứa
thứ gì đáng sợ, bất cứ đồ vật gì ở trước mặt cũng phải sụp đổ, tựa như trước
mặt nó, hết thảy đều không có gì tồn tại.

Một kiếm này, cắt qua căn nguyên!

Không sai, chính là cắt qua căn nguyên, một kiếm chính là xuyên qua căn nguyên
mà đến.

Theo Luyện Tâm kiếm trong tay Lục Thanh đánh xuống, thậm chí không có đụng
chạm vào cơn lốc Thiên Phong, vậy mà Thiên Phong linh khí hình thành cơn lốc
trong nháy mắt lại trở lên tán loạn. Không có khí lãng gì khuếch tán ra, giống
như khi chúng trống rỗng ngưng hiện ra, bây giờ lại trống rỗng tiêu tán vào
trong trời đất.

Cơn lốc Thiên Phong tiêu tán, ba đầu Thiên Phong ưng liền thấy được ánh mắt
của Lục Thanh. Ánh mắt đó giống như xuyên qua không gian, khán phá căn nguyên,
lập tức bắn vào trong mắt chúng. Trong mắt Lục Thanh, chúng nó thấy được một
con chân long nghìn trượng uốn lượn xoay quanh đang ngửa mặt lên trời tê hống.
Tiếng long ngâm vô hình trống rỗng vang lên khắp cả hư không.

Theo tiếng long ngâm vang lên, ba con Thiên Phong ưng trong nháy mắt giống như
gặp được cái gì đáng sợ, liên tục phun ra năm, sáu khối Thiên Phong linh cầu
bức lui hai người Quân Mạc Vấn, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Thanh.

Chúng nó cảm nhận được cái gì? Khi tiếng long ngâm qua đi, một cỗ long uy mênh
mông phô thiên cái địa bộc phát ra. Trong thời gian ngắn, bất luận là ba đầu
Thiên Phong ưng, hai người Quân Mạc Vấn, hay năm người Long Tuyết cùng với
những kiếm giả còn sót lại, tất cả đều cảm thấy chính mình cùng với khí thuộc
tính ở chung quanh mất đi liên hệ. Trong thời gian ngắn này, hư không chung
quanh giống như bị giam cầm lại, không thể cảm ứng được khí thuộc tính của
chính mình.

Đối mặt với ba đầu Thiên Phong ưng ngũ giai ép sát, huyết mạch chân long ẩn
sâu trong cơ thể Lục Thanh rốt cuộc bạo phát ra. Uy nghiên của chân long để lộ
ra, hỗn hợp cùng tia khí Kiếm Đạo của Lục Thanh, đúng là lập tức đem các loại
khí thuộc tính ở chung quanh giam cầm lại.

Chân long, cảm ứng khí thuộc tính, trời sinh có thể khống chế các loại khí
thuộc tính.

"Đây, chẳng lẽ là lĩnh vực!" Vẻ mặt trấn định của Quân Mạc Vấn đã biến mất,
thay vào đó là vẻ kinh hãi khó nói thành lời. Hắn thật không ngờ, Lục Thanh
thế nhưng lại có thể thi triển thần thông như vậy.

"Như thế nào có thể, hắn tuyệt đối không phải Kiếm Phách Tông Sư!" Vẻ mặt của
đại hán bên cạnh cũng đầy kinh hãi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lục Thanh.
Giờ khắc này không chỉ có hắn, mà ba con Thiên Phong ưng, hai người Quân Mạc
Vấn đều từ trên người Lục Thanh cảm nhận được một cỗ uy hiếp dày đặc.

"Ngươi cư nhiên có được huyết mạch chân long!" Ba con Thiên Phong ưng nhìn
chằm chằm Lục Thanh, đột nhiên kinh hô ra tiếng. Từ trên người Lục Thanh,
chúng nó cảm nhận được một cỗ run rẩy đến từ sâu trong linh hồn. Đây chính là
chênh lệch cấp bậc, thật giống như đê giai Linh Thú đối mặt với cao giai Linh
Thú, cảm nhận được vô tận uy áp.

Nhìn ba đầu Thiên Phong ưng trước mặt, chiến ý trong lòng Lục Thanh hoàn toàn
thiêu đốt lên. Hắn dung hợp huyết mạch chân long, thành tựu Bán Long Thân, ở
một trình độ nhất định có thể nói là một đầu chân long hình người. Long uy, là
không thể mạo phạm. Ba đầu Thiên Phong ưng liên tục áp bức, còn có Quân Mạc
Vấn liều lĩnh muốn dụ dỗ hắn đưa vào vòng nước đục, đã khơi dậy uy nghiêm đến
từ huyết mạch chân long ẩn sâu bên trong cơ thể.

Đồng thời từ đáy lòng Lục Thanh, một tia ý niệm bất khuất ẩn sâu cũng hoàn
toàn bốc lên. Vô luận là lúc trước ngũ phong luận kiếm, hay là Bạch Phát ma
nữ, hay là đối mặt với hết thảy trong Kiếm Mộ, đều không thể khiến hắn phải
khuất phục.

Kiếm giả, phải có chính là một tâm chí không thể khuất phục, bài trừ hết thảy
trở ngại trên Kiếm Đạo, giờ khắc này, đã được Lục Thanh hoàn toàn khơi dậy.
Lục Thanh cảm thây, trong Kiếm Chủng của hắn, Phong Lôi Kiếm Ý muốn bộc phát
ra, nhưng không thể thoát ra khỏi, mà là ở trong cơ thể cùng long uy bộc phát
ra dung hợp.

Bán Long Thân dung nhập Kiếm Thể cấp Thanh Phàm, mà lúc này long uy cũng bắt
đầu cùng Kiếm Ý dung hợp.

Phong Lôi Kiếm Ý, đó chính là ý chí Kiếm Đạo cùng lĩnh ngộ khí Phong Lôi của
Lục Thanh dung hợp mà thành. Lúc trước Phong Lôi Kiếm Ý chính là chỉ có sự bá
đạo, mà sau khi dung nhập Thiên Lôi vào Thiên Phong lại có thêm một cỗ chính
khí. Trong này xảy ra nhiều thay đổi, khiến cho Kiếm Ý trải qua mấy lần cô
đọng, đến bây giờ dĩ nhiên cường đại vô cùng.

Mà lúc này đây, lại lần đầu dung hợp. Chân long cảm ứng trời đất, tuân theo
trời đất mà sinh, chính là sủng nhi của Thiên Đạo. Thời kỳ hoang dã thượng cổ,
long uy còn được xưng là Thiên Đạo uy. Tuy rằng có khuếch đại, nhưng cũng
không phải không có căn cứ, chân long là Tiên Thiên Chí Thể, cùng trời đất tạo
hóa, long uy cũng tự nhiên cũng chất chứa uy trời đất. Hiện giờ bởi duyên có
Tử Hoàng Kiếm Thân kinh, Bán Long Thân dung nhập vào trong Kiếm Thể cấp Thanh
Phàm, long uy cũng lập tức bắt đầu cùng Kiếm Ý dung hợp.

Lôi, chính là đại biểu thưởng phạt của trời đất. Phong trợ thế Lôi, đều có thể
chất chứa chính khí bá đạo trong Thiên Đạo. Lúc trước Lục Thanh nắm trong tay
Phong Lôi Kiếm Ý, cho dù là lực lượng thần thức không đủ cũng đủ trấn áp nhiều
loại Kiếm Ý tà ác cường đại. Hiện giờ sau khi Kiếm Ý dung nhập long uy, liền
xảy ra đại biến đổi.

Thiên Đạo uy nhập vào trong thứ đại biểu thưởng phạt của trời đất, cũng là
trước nay chưa từng có. Chỉ ngắn ngủn trong nháy mắt, một cỗ lực trời đất bàng
bạc ở chung quanh Lục Thanh ngưng tụ ra. Lực trời đất này Lục Thanh cũng không
có khống chế, mà tự động bị hấp dẫn lại. Một dặm, năm dặm, mười dặm, cho đến
phạm vi trăm dặm, lực trời đất toàn bộ hướng tới Lục Thanh tụ tập lại.

Trong nháy mắt kế tiếp, chỉ thấy Thần Phong Kiếm Trận ở xung quanh giống như
bọt nước tan biến, tiêu tán vô tung, lộ ra không trung bên ngoài.

Ầm ầm

Từng tiếng sấm rền đột nhiên vang lên. Thiên Lôi chớp động, một đóa Lôi Vân
dần tụ tập lại ở trên không trung Thần Phong các, dần lan tràn ra, một dặm,
năm dặm, mười dặm, cho đến phạm vi trăm dặm mới ngừng lại. Thiên Lôi giăng
khắp trời, Thiên Phong gào thét, thiên uy bàng bạc phô thiên cái địa ép xuống.

Biến hóa đột nhiên làm cho tất cả mọi người trong Thần Phong vực kinh hãi. Vô
cùng vô tận thiên uy thật sâu áp ở trong lòng mọi người, không chút lực chống
cự, vô số kiếm giả quỳ xuống tại chỗ. Đối mặt với thiên uy mênh mông cuồn
cuộn, bọn họ so với người thường cảm thụ càng thêm rõ ràng. Tu vi càng cao
càng cảm nhận được uy nghiêm mênh mông chất chứa bên trong.

Trên bầu trời Thần Phong các, từng tiếng sấm rền vang liên miên không dứt. Ở
bên trong các, tất cả mọi người đều không động, mà ba con Thiên Phong ưng cũng
không động. Không phải không nghĩ động, mà là lực trời đất phạm vi trăm dặm
quá mức to lớn, bọn họ toàn bộ bị trấn áp lại, không thể nhúc nhích mảy may.

Trừ bỏ năm người Long Tuyết, vô luận là ba con Thiên Phong ưng, hay hai người
Quân Mạc Vấn đều lộ ra thần sắc hoảng sợ.

Thiếu chủ, lúc này sợ là người đã sai lầm rồi!

Đại hán nhìn về phía Quân Mạc Vấn, ánh mắt có chút phức tạp, ở bên trong còn
lộ ra tình cảm sâu đậm, nhưng cũng chỉ lơ đãng chợt lóe rồi biến mất, thay vào
đó là một vẻ quyết tuyệt kiên định.

Mà giờ phút này Quân Mạc Vấn cũng là hối hận không kịp. Sớm biết như thế, căn
bản hắn sẽ không đi trêu chọc Lục Thanh. Lúc đầu hắn thấy, Lục Thanh bất quá
chỉ có chút thủ đoạn thần thông đặc thù mà thôi, căn bản còn không phải là Đại
Sư cảnh giới Kiếm Hồn, hắn chưa bao giờ để vào mắt, nhiều nhất cũng chỉ là đối
tượng mượn sức. Hiện tại không nghĩ đến, trên người người này cư nhiên có
nhiều điều thần bí như vậy.

Đối mặt với khí tức của Lục Thanh, Quân Mạc Vấn thậm chí còn có cảm giác khi
đối mặt với người kia. Mà tưởng tượng đến người kia, trong mắt Quân Mạc Vấn
liền hiện lên một tia oán độc thật sâu, bất quá lẫn trong vẻ oán độc lại là
một cỗ sợ hãi thật sâu.

Nhưng mà hết thảy tất cả, Lục Thanh đều không có cảm ứng gì. Giờ phút này hắn
đang đắm chìm trong một cảnh giới kỳ diệu.

Đây là một mảnh thế giới hỗn độn, trên bầu trời là một mảnh u ám. Đột nhiên
một đạo Thiên Lôi ngang trời xuất thế, đem mảnh hỗn độn kia xé rách ra, vô tận
Thiên Phong thổi qua, trên bầu trời vang lên từng tiếng gió rít, Lôi Vân tụ
tập, từng hạt mưa bắt đầu rơi xuống mặt đất.

Lập tức trong không khí bắt đầu xuất hiện các điểm sáng đủ mọi loại màu sắc.
Điểm sáng càng tụ càng nhiều, vô số màu sắc như thế nào cũng không thể đếm
hết.

Trong đó điểm sáng màu vàng đất ngưng tụ thành núi, thành mặt đất đá. Điểm
sáng màu xanh biếc ngưng tụ thành cổ cây xanh, núi rừng xanh biếc, màu lam
ngưng tụ thành sông biển đại hà, suối hồ. Màu vàng kim ngưng tụ thành kim
thiết, đồng ngân, khoáng mạch trong lòng đất. Đến cuối cùng điểm sáng màu hồng
dung hợp biến hóa, ở trên bầu trời hóa thành mặt trời chói mắt, cùng với trên
mặt đất hội tụ thành nham thạch nóng chảy.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #408