Thần Phong Lĩnh


Người đăng: Ma Kiếm

Nhược Thủy tụ tập lại, ở trước mặt sáu người Lục Thanh hóa thành một tầng sáng
màu lam cao hơn mười trượng. Nhược Thủy Kiếm Khí sắc bén lưu động như nước
chảy, theo Thần Kiếm của năm nữ tử dẫn động mà hướng tới Lục Thanh đánh tới.

Quầng sáng mãnh liệt trực tiếp đem chân không phá toái, trong nháy mắt liền
xuất hiện trước mặt Lục Thanh.

Tuy rằng rất tin tưởng vào Lục Thanh, nhưng nhìn uy thế như vậy, năm người
Niếp Thanh Thiên cũng phải biến sắc.

Nhược Thủy mặc dù nhẹ, nhưng lại có khả năng giam cầm rất mạnh. Theo tầng sáng
màu lam thổi quét đến, hư không xung quanh sáu người Lục Thanh, không khí
ngưng đọng như hóa thành thực chất, gắt gao đề nén vào thân thể sáu người.

Lực đạo như vậy, tuy rằng còn kém trọng lực trong hư không của Bích Lạc hải,
nhưng lại liên miên cuồn cuộn, bao vây mọi chỗ.

Đối mặt với quầng sáng đang trút xuống, trong mắt Lục Thanh không hề biểu lộ
ra thần thái nào, chỉ nhẹ nhàng vung tay phải lên.

Không có nửa điểm Kiếm Khí bắn ra, nhưng theo cánh tay Lục Thanh vung lên,
trong hư không tự nhiên vang lên tiếng rít gió mãnh liệt. Giống như ngón tay
của Lục Thanh là một thanh Thần Kiếm sắc bén. Tiếng rít gió thuần tuy như vậy,
chỉ có Thần Kiếm phá không mới có thể phát ra được.

Một chỉ đâm ra, đồng thời cũng bộc phát ra một tia khí sắc bén vô cùng. Tiếp
theo đó chỉ thấy nguyên bản chân không bị tầng sáng đè ép tới rất nhanh bị
cuốn ngược trở lại. Tia khí sắc bén từ đầu ngón tay của Lục Thanh thẳng tắp
điểm vào giữa quầng sáng.

Trong thời gian ngắn, quầng sáng Kiếm Khí màu lam liền bị phân thành hai, chặt
đứt từ giữa.

Đinh.

Thần Kiếm của nữ tử cầm đầu trực tiếp đâm vào đầu ngón tay của Lục Thanh phát
ra tiếng vang như châu ngọc va chạm

"Sao có thể như thế?" Nữ tử kinh hô một tiếng, nàng quả thực khó có thể tin
vào việc phát sinh trước mặt. Thanh Thần Kiếm cấp Thanh Phàm hạ phẩm của nàng,
cư nhiên lại không chém đứt được ngón tay của người này, mà hắn lại không hề
có vạn dụng Kiếm Khí mảy may.

Trực giác của Kiếm Chủ khiến cho nàng cảm nhận được uy hiếp tử vong. Nữ tử vội
vàng thi triển bộ pháp, lui về sau vài bước.

Nhưng lúc này, ngón tay của Lục Thanh đặt trên mũi kiếm của nàng lại động.

Chỉ thấy ngón trỏ của Lục Thanh gập lại, tại bên trên đó, năm người Niếp Thanh
Thiên thấy được một tầng tia khí màu xanh trong suốt lưu chuyển. Lát sau,
trong nháy mắt ngón trỏ của Lục Thanh lại đánh lên mũi kiếm của nữ tử.

Hanh

Trong phút chốc trong ánh mắt kinh hãi của nữ tử, thanh Thần Kiếm cấp Thanh
Phàm trong tay nàng cư nhiên lại phát ra tiếng ngâm như rên rỉ. Lập tức nàng
liền cảm thấy một cỗ lực lượng khủng bố thế như trẻ tre từ trên Thần Kiếm
truyền vào cánh tay nàng rồi lan ra khắp toàn thân.

"Sư tỷ!" Bốn nữ tử đang đứng ở bốn phương vị Kiếm Trận đồng thời kinh hô. Bởi
vì các nàng thấy, chủ đạo của Thiên Hà Kiếm Trận, sư tỷ của các nàng đã muốn
rối loạn phương vị.

Phương vị của Kiếm Trận mà hỗn loạn, Kiếm Trận sẽ tự bị phá.

Mà ngay lúc đó, sắc mặt của nữ tử cầm dầu trong nháy mắt đã trở lên đỏ bừng.

Ầm

Lát sau, trong ánh mắt hoảng sợ của mọi người, thân thể của nữ tử đó như sương
sớm trên lá cây, lập tức tan vỡ.

Máu huyết tung tóe đầy trời. Không có máu thịt gì rơi xuống, dưới lực lượng
thân thể mãnh mẽ của Lục Thanh, tia khí thuộc về Thần Kiếm cấp Thanh Phàm,
trong nháy mắt đã đem máu thịt nát hóa thành một tầng sương máu.

Mà ở trong tầng sương máu, từng luồng kình phong mang theo tia khí sắc bén
khuếch tán ra xung quanh.

Chỉ kịp đem Thần Kiếm đặt ngang trước ngực, bốn nữ tử chỉ cẩm thấy một cỗ lực
lượng mãnh mẽ truyền đến trên Thần Kiếm trong tay mình. Lực đạo khủng bố từ
Thần Kiếm truyền vào lồng ngực của các nàng, ngay sau đó năm người Niếp Thanh
Thiên liền nghe được tiếng rắc rắc vỡ vụn không ngừng vang lên. Thân thể của
bốn nữ tử trực tiếp bay ra hơn mười trượng xa, toàn thân đã mất hết sinh cơ.

Chỉ là một ngón tay điểm ra, mà Kiếm Trận do năm Kiếm Chủ tiểu thiên vị liên
thủ thi triển đã bị phá vỡ, năm Kiếm Chủ cũng đồng thời ngã xuống. Mặc dù năm
người Niếp Thanh Thiên đều thấy cả năm nữ tử này rõ ràng khuyết thiếu khảo
nghiệm sinh tử, ra tay vẫn còn thiếu kinh nghiệm, nhưng mà chỉ một cái điểm
ngón tay của Lục Thanh đã có thể giết chết các nàng, thật sự là khiến người
khác khó có thể tin.

"Thân thể của ngươi?" Niếp Thanh Thiên đánh giá trên dưới Lục Thanh vài lần,
có chút khiếp sợ nói.

Lạnh nhạt cười một tiếng, Lục Thanh nói: "Trận chiến phía trước có điều thu
hoạch, đã đem Kiếm Nguyên dịch lưu lại trong cơ thể hấp thu hơn phân nửa, thân
thể liền đạt tới như bây giờ."

"Như thế sao?" Niếp Thanh Thiên cười khổ nói: "Thân thể của ngươi, chỉ sợ đến
Thần Kiếm cấp Thanh Phàm cũng không gây tổn thương được. Mà còn có một thân
quái lực của ngươi nữa chứ, nếu không phải biết ngươi là nhân tộc, ta đã nghĩ
ngươi là Kim Bối Địa Long Vương bát giai hóa thân, lực lượng như vầy sợ là có
đến mấy vạn cân a!"

Mà ở bên, bốn người Dịch Nhược Vũ nghe vậy, trên mặt cũng đầy vẻ đồng cảm. Địa
Long, đó là Linh Thú có lực lượng nổi danh, không gì không phá. Giờ lấy Lục
Thanh ra so sánh với Địa Long, có thể thấy hiện giờ bọn họ đã bị Lục Thanh gây
ra rung động như thế nào.

Lục Thanh không có chú ý tới, ở một bên ánh mắt Long Tuyết nhìn về phía hắn có
chút nghi hoặc, bất quá rất nhanh liền khôi phục như thường.

Lập tức Lục Thanh đem việc chân long ngã xuống nơi này kể cho năm người Niếp
Thanh Thiên. Bất quá đối với việc truyền thừa, Lục Thanh cũng không đề cập
đến. Còn về bốn Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của Nhược Thủy môn thì hắn nói là do
Hàn Ma Chương ngũ giai tự bạo Thú Đan đồng quy ư tận.

Đến lúc này, ánh mắt năm người Niếp Thanh Thiên nhìn về phía Phong Lôi cũng
trở lên trịnh trọng. Chiếm được chiếu cố của chân long, trợ giúp tiến lên tứ
giai, cùng với huyết mạch tinh thuần, thành tựu trong tương lai của nó tất
không thể hạn lượng. Lúc này, năm người Niếp Thanh Thiên mới chính thức hiểu
được vì sao hai gã Đại Sư của Lăng Tiêu tông lại trả giá lớn như thế để mượn
Phong Lôi. Thiên phú của Phong Lôi, đến chân long cũng phải thừa nhận.

Đối với chân long ngã xuống dưới đáy Bích Lạc hải năm người cũng không nghĩ
nhiều. Chính là biểu hiện ra sự kính sợ với thần thông lớn lao của chân long,
đồng thời cũng cảm thán Lục Thanh lúc ấy có thể từ trên tay Hàn Ma Chương đào
thoát, rốt cuộc là có bao nhiêu may mắn.

Hiện tại xem ra, bốn gã Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn của Nhược Thủy môn chết cũng
chưa hết tội. Bức bách Phong Lôi phun ra tinh huyết, chính là có thể lừa gạt
Hàn Ma Chương, do đó đạt được di vật của chân long. Chân long, tuân theo chính
khí trời đất mà sinh ra, tuy rằng ngã xuống nhưng năm người Niếp Thanh Thiên
vẫn rất kính sợ. Xúc phạm tới chân long đã ngã xuống, quả thực là một loại bất
kính lớn lao.

Năm người thu hồi bốn thành Thần Kiếm cấp Thanh Phàm. Hiện giờ xem ra Nhược
Thủy môn đã không còn Đại Sư cảnh giới Kiếm Hồn, bốn thanh Thần Kiếm này cũng
không sợ người nhận ra.

Phong Lôi một lần nữa hóa ra thân hình dài bốn mươi trượng. Khí thế bàng bạc
phát ra, cho dù là năm người Niếp Thanh Thiên cũng đều cảm thấy áp lực lớn
lao. Chỉ nhìn quang mang màu xanh tím lưu chuyển trên từng cái lân giáp thôi
cũng đủ biết lực phòng ngự của nó có bao nhiêu vững chắc.

Sáu người một lần nữa nhảy lên lưng Phong Lôi. Cơ hồ là trong nháy mắt khoảng
cách năm mươi trượng đã được xuyên qua. Khí Phong Lôi xung quanh không ngừng
tụ tập lại, đúng là đem toàn bộ các loại khí thuộc tính khác bài xích, ở bên
người Phong Lôi cũng chỉ còn lại khí Phong Lôi.

Chỉ trong thời gian nửa ngày, Phong Lôi đã chở sáu người Lục Thanh xuyên qua
khỏi khu vực Nhược Thủy môn hơn hai trăm lí.

Lại kế tiếp ba ngày kế, Phong Lôi phi hành xuyên qua gần ngàn lí nữa. Trong ba
ngày này, mấy người chỉ đụng phải bốn, năm con tứ giai Linh Thú, toàn bộ đều
bị năm người Niếp Thanh Thiên đánh chết, cùng lấy một ít linh huyết và các bộ
phận trọng yếu.

Năm con Linh Thú này, không có con nào chịu khuất phục, thậm chí còn có một
con tự bạo, muốn cùng năm người Niếp Thanh Thiên đồng quy ư tận. Nếu không
phải cuối cùng Lục Thanh ra tay điểm một chỉ vào trong thức hải của nó, năm
người Niếp Thanh Thiên khó tránh khỏi bị thương.

Thu phục Linh Thú, xem như năm người Niếp Thanh Thiên đều hoàn toàn buông bỏ
tâm tư đó. Trừ phi là bồi dưỡng từ nhỏ, còn thì Linh Thú trưởng thành đều kiệt
ngạo bất tuân, muốn thu phục thật sự khó hơn lên trời.

Đến cuối cùng, ánh mắt năm người Niếp Thanh Thiên nhìn về phía Phong Lôi mang
đầy vẻ hâm mộ. Lục Thanh thật may mắn, cư nhiên có thể thu phục được một con
tứ giai Linh Thú còn nhỏ.

Trên đường đi thuận buồm xuôi gió. Có Phong Lôi, tốc độ đi đường vô cùng mau
lẹ. Chỉ sợ Kiếm Thần chủ điện cũng không nghĩ tới mấy người Lục Thanh lại có
được tứ giai Linh Thú. Thời hạn hai tháng, mấy người Lục Thanh mới đi được nửa
tháng, nhưng lộ trình năm nghìn lí không sai biệt lắm đã vượt qua một nửa. Nếu
như hết thảy đều thuận lợi, thì với tốc độ của Phong Lôi, có thể chỉ mất một
tháng tới Kiếm Thần chủ điện cũng không phải không có khả năng.

Đây cũng một phần là nhờ thực lực của bọn họ nữa. Nhìn về những kinh lịch phía
trước, cho dù tốc độ của bọn họ có đủ, nhưng thực lực lại không đủ thì cũng
không thể đi tới được Kiếm Thần chủ điện. Bay giờ hồi tưởng lại, hiểm cảnh mà
phía trước mấy người trải qua, cho dù là Kiếm Vương cũng có thể ngã xuống.

Đi qua nghìn dặm đường này, có thể xem như đây là đoạn đường an toàn nhất, trừ
bỏ Linh Thú ra thì không còn cái gì uy hiếp khác tồn tại.

Kế tiếp, nơi bọn họ sắp sửa tới, là một địa phương kỳ dị, được gọi là Thần
Phong lĩnh.

Nơi này được xưng là Thần Phong lĩnh, bởi vì mặt trên có vô số Thần Phong Ưng
sinh sống. Thần Phong Ưng là tam giai Linh Thú, là tồn tại mạnh mẽ tương đương
với Kiếm Sư. Nơi này Thần Phong Ưng tụ tập sống thành bầy đàn, biến Thần Phong
lĩnh thành một địa phương đáng sợ.

Hơn nghìn đầu Thần Phong Ưng xây tổ trên Thần Phong lĩnh, cho dù là Đại Sư
cảnh giới Kiếm Hồn cũng không dễ dàng đi qua đây. Khi còn cách Thần Phong lĩnh
chừng năm mươi dặm, Phong Lôi liền theo Lục Thanh chỉ điểm mà hạ xuống mặt
đất.

Đi tới Thần Phong lĩnh, tốt nhất là bắt đầu đi trên mặt đất. Không trung, đó
là lãnh thổ của Thần Phong Ưng.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #398