Thực Lực Dũng Mãnh Chân Long Xuất Thế


Người đăng: Ma Kiếm

Lúc này, Phong Lôi vẫn còn chưa tỉnh lại nên Lục Thanh liền bước tới ngồi
xuống bên cạnh Hóa Long trì. Vừa mới đột phá Kiếm thể Thanh Phàm, đồng thời có
được thân thể Bán Long. Tuy rằng bởi vì Nguyên Long dịch quá hiệu quả nên Lục
Thanh vượt qua giai đoạn củng cố. Tuy nhiên những gì hắn nắm trong tay vẫn còn
có rất nhiều sự khiếm khuyết.

Ít nhất, thân thể Bán Long là thứ mà hắn chưa nắm được nhiều nhất vì nó có
được sự hòa hợp với trời đất mà sinh ra thần thông. Bây giờ, Lục Thanh mới chỉ
tìm hiểu được một phần rất nhỏ.

Lúc này, Lục Thanh cũng chẳng tu luyện mà đưa thần thức đắm chìm vào trong
thân thể, cảm ứng sự thay đổi của khí huyết toàn thân. Sự mạnh mẽ của khí
huyết cùng với sức sống khiến cho hắn không dám tưởng tượng.

Lực lượng thân thể hắn tăng lên rất nhiều. Nếu như nói khi có được thân thể
Bán Long là năm vạn cân, vậy thì khi có được kiếm thể Thanh Phàm coi như kích
thích Long Nguyên lực. Long thân cũng hoàn toàn hòa nhập với kiếm thể Thanh
Phàm. Lần này có thể nói khí lực tăng gấp đôi, đạt tới mười vạn cân.

Mười vạn cân? Lục Thanh không thể tin được vào điều đó. Giờ phút này, hắn có
cảm giác chỉ cần một quyền có thể đập nát cả ngọn núi nhỏ. Một kiếm, chặt đứt
cả một nhánh sông.

Có điều, Lục Thanh nhanh chóng bình tĩnh lại bởi vì kiếm giả không phải chỉ
dựa vào sức mạnh để giành chiến thắng. Vì vậy mà sức lực thân thể cũng phải
vận dụng thật tốt mới được. Nếu không thì chính là bỏ gốc lấy ngọn.

- Sư phụ! Người xem con bây giờ có thực lực như thế nào? - Lục Thanh mở miệng
nói.

- Thực lực của ngươi? - Diệp lão trầm ngâm một chút rồi nói:

- Sự tiến bộ của ngươi có lẽ đã đạt tới Kiếm Vương trung thiên vị. Tuy rằng
bây giờ ngươi chưa ngưng kết được Kiếm Hồn nhưng ta nghĩ với thân thể Bán Long
và sự hòa hợp với trời đất thì Kiếm Vương trung thiên vị cũng không thể áp đảo
được lực thiên địa so với ngươi. Ngoại trừ sự hơn kém về điều đó, sự vận dụng
Tử Tiêu Phong Lôi kiếm của ngươi thì Kiếm Vương trung thiên vị bình thường
cũng không phải là đối thủ.

Dừng lại một chút rồi Diệp lão nói tiếp:

- Nếu có người có sức lực hơn ngươi thì cũng khó nói. Dựa theo sự phân chia
của Linh tộc ngày đó thì bây giờ sức lực của ngươi mới bước vào Ngũ trọng
thiên Vũ hồn đại thiên vị. Nếu tính cả kiếm thể Thanh Phàm thì cho dù là Vũ
Hồn đại thiên vị bình thường cũng không dám đối mặt với ngươi. Sức lực như
vậy, nếu ngươi dựa theo Vạn Pháp quy tông chuyển hóa thành quyền pháp, quyền
kiếm thì ta nghĩ cho dù là Kiếm Vương đại thiên vị cũng không làm gì được
ngươi. Nhưng muốn đánh bại họ, lực thiên địa mà ngươi nắm được vẫn chưa đủ.
Như bây giờ, phần thắng cũng chưa tới năm thành.

"Kiếm Vương đại thiên vị?"

Lục Thanh không ngờ, có được thân thể Bán Long, rèn luyện kiếm thể Thanh Phàm
lại có được sức lực mạnh đến vậy. Đó là hắn còn chưa tính lại một chút thực
lực vẫn còn giữ. Chẳng hạn như Ngũ Hành liên thiên kiếm trận mà hắn vừa thi
triển, với tốc độ của hắn chỉ sợ cho dù Kiếm Tông cũng chẳng hề có kết quả tốt
đẹp. Kiếm trận địa cấp tương đương với năm người thi triển có thể nói uy lực
của Ngũ Hành liên thiên kiếm trận ở trong phạm vi nhỏ liền phát huy tới cực
hạn.

Nhưng ngay lập tức, Diệp lão lại mở miệng:

- Ta cần phải nhắc nhở người rằng kiếm khí của ngươi có được khả năng chuyển
hóa thành nhiều thuộc tính nhưng không được thi triển trước mặt người khác.
Trừ khi tới lúc đối mặt với chuyện sinh tử thì khác. Ngươi nên biết, bây giờ
ngươi có được năng lực kinh thế hãi tục như thế nào. Nếu để cho mấy lão bất tử
của thế giới Tử Hoàng mà biết chắc chắn sẽ tới ép hỏi ngươi. Dù sao, tới trình
độ của bọn chúng nếu có thể lĩnh ngộ được những thuộc tính khác, sở hữu những
thần thông mới cũng là điều rất tốt.

- Ngoài ra ngươi còn một số thần thông do thân thể Bán Long sinh ra cũng
không phải có thể sử dụng một cách dễ dàng. Về phần Phong Lôi Kiếm Sí thì
không nói. Mặc dù bây giờ ngươi có nhiều năng lực, nhưng nếu có thể ẩn giấu
được chút nào hay chút ấy. Tuy rằng kiếm giả phải thể hiện tài năng, tăng tiến
một cách dũng mãnh. Nhưng cây mọc một mình chắc chắn sẽ bị gió thổi bật rễ.
Nếu không cần thiết thì hay che giấu, tránh để phiền toái về sau.

Lục Thanh gật đầu, hơi suy nghĩ một chút rổi hiểu ra. Đúng là bây giờ hắn có
được thần thông kinh thế hãi tục khó tránh khỏi sự đố kỵ của người khác. Cho
dù là năm người Lạc Thiên phong cũng sẽ hoài nghi. Dù sao, Huyết Sát kiếm
nguyên dịch cũng không có tác dụng vạn năng nếu xuất hiện một số năng lực khác
lạ sẽ khiến cho người ta hoài nghi.

Trong mấy năm qua, tốc độ tiến bộ của hắn là quá nhanh.

Tiếp theo, Lục Thanh im lặng thủ hộ bên cạnh Hóa Long trì, chờ Phong Lôi xuất
thế.

Cứ như vậy cho tới khi nửa canh giờ trôi qua.

Trong Hóa Long trì chợt vang lên từng tiếng gió rít vù vù. Âm thanh vù vù càng
lúc càng cao cuối cùng biến thành một tiếng long ngâm kinh thiên. Đồng thời,
uy áp của Chân Long bùng phát.

Cũng may bây giờ, Lục Thanh có được thân thể Bán Long nên tiếng long ngâm mang
tới cho hắn một cái cảm giác thân thiết.

Phong Lôi lại phát ra một tiếng long ngâm nữa. Rồi sau đó, từ trong Hóa Long
trì, một cái bóng khổng lồ phóng lên cao. Khi tới giữa không trung, nó liền
hiện ra thành một con rồng dài gần năm mươi trượng. Thân mình của nó tỏa ra
ánh sáng màu trắng. Dưới bụng là bốn cái chân cứng rắn, sắc bén thể hiện cho
thân phận Chân Long của Phong Lôi.

Cái sừng của nó giống như sừng hươu chĩa ra sau. Bây giờ, cái đầu rắn của
Phong Lôi chính thức biến thành đầu rồng. Hai cái râu rắn cũng biến thành râu
rồng. Một cái vẫy đuôi của nó liền tỏa ra khí thế khiến cho vạn thú phải thần
phục.

Nhưng ngay sau đó, nhìn thấy Lục Thanh thân mình rồng của Phong Lôi liền lập
tức biến hóa. Tất cả những cái chân, thân mình, sừng, đầu đều nhanh chóng biến
hóa. Trong giây lát nó lại trở về hình dáng của Long Mãng trước đây. Thậm chí
cả huyết mạch Chân Long cũng trở lại với sự pha tạp tới tứ giai trước đây.

- A! - Sự thay đổi đó khiến cho Lục Thanh có chút ngạc nhiên.

- Đây là khả năng bảo hộ của Chân Long. - Diệp lão mở miệng nói.

- Chân Long là do trời đất sinh ra nên vô cùng mạnh. Có điều nếu nó đơn độc,
đặc biệt là khi còn nhỏ nó có sức hút rất lớn đối với linh thú ngũ giai trở
lên. Ăn thịt được nó có thể nói là rất tốt, thậm chí còn có thể tiến hóa.

- Tất nhiên, thân là Chân long thì khi còn nhỏ cũng cần phải có sự bảo vệ đối
với bản thân. Giống như con vật nhỏ kia, nó che giấu thân phận vì sợ khi đi ra
ngoài, trong phạm vi ngàn dặm quanh nó, linh thú ngũ giai sẽ theo khí Chân
Long mà tìm đến, ăn thịt nó.

Thì ra là vậy. Đến lúc này, Lục Thanh mới hiểu ra. Đúng là một chủng tộc mạnh
như vậy, muốn lớn lên không phải chuyện dễ dàng. Không có trưởng bối bảo vệ
chúng, nếu để lộ thân phận thì đối với linh thú mà nói chắc chắn chẳng khác gì
linh dược vạn năm có một sự thu hút quá lớn.

Mà như vậy cũng tốt, Lục Thanh cũng không cần phải lo lắng chuyện giải thích
với hai vị đại sư cảnh giới Kiếm Hồn của Lăng Tiêu tông. Dù sao, nếu đưa Phong
Lôi với thân phận Chân Long cho họ chắc chắn sẽ gặp rắc rối quá lớn, khó tránh
khỏi việc đối phương nảy sát tâm. Bình Đăng khế ước đúng là cần linh thú chủ
động như nếu giết chết người có khế ước thì khế ước sẽ bị hóa giải. Thậm chí
khi đó còn mang tới họa diệt tông nữa.

Vù...

Con vật nhỏ thu gọn lại chỉ còn chừng có một thước, quấn trên tay Lục Thanh.
Cái đầu nó cố gắng cọ cọ vào tay hắn rồi mở miệng ra nói:

- Đau quá! Vừa rồi đau quá.

Hai mắt màu xanh tím của nó đầy sự đáng thương.

Nghĩ tới hơn mười năm phải đắm chìm trong Thiên Lôi, Phong Lôi lại cảm thấy
đau đớn.

Có điều...

- Ngươi có thể nói chuyện?

Lục Thanh lập tức sửng sốt.

Con vật nhỏ gật đầu, mở miệng nói:

- Không biết! Khi đi ra liền có thể nói chuyện. Trong đầu còn có rất nhiều
thứ khác.

Rất nhiều thứ khác... Đó chính là những điều kế thừa của Chân Long. Suy nghĩ
một chút, Lục Thanh lại nói:

- Trước khi đạt tới ngũ giai không được nói chuyện. Nếu muốn nói thì truyền
âm với ta là được rồi.

Rõ ràng sau khi kế thừa chân truyền của Chân Long, Phong Lôi cũng hiểu được
rất nhiều điều. Vì vậy sau khi Lục Thanh nói thế, nó cũng gật đầu.

Sau đó, ánh mắt của Lục Thanh nhìn về phía Hóa Long trì. Bây giờ, trong Hóa
Long trì, Long Nguyên dịch còn lại chưa tới một nửa. Mặc dù như vậy nhưng năm
thành Long Nguyên dịch cũng là một chuyên khó tưởng.

- Tiểu tử! Thu Hóa Long trì lại. - Diệp lão mở miệng nói.

"Thu?!" Lục Thanh sửng sốt vì Không Giới không có được không gian lớn tới mức
độ đó.

Dường như hiểu suy nghĩ của Lục Thanh, Diệp lão mở miệng nói:

- Yên tâm đi! Một cái Không Giới do gã Kiếm Đế luyện thành mà thôi. Mấy năm
nay hồn phách của ta cũng hồi phục được bốn thành lực lượng. Để cải tạo một
cái Không Giới rất đơn giản.

Theo bản năng, Lục Thanh đưa thần thức chìm vào trong Không Giới.

Ngay lập tức, Lục Thanh ngẩn người khi thấy khoảng không trong Không Giới
không ngờ lại mở rộng ra tới mười lần. Vốn lúc trước nó chỉ cao chừng hai
trượng, rộng mười trượng thì bây giờ cao tới hai mươi trượng, rộng cả trăm
trượng. Muốn thu Hóa Long trì chỉ có hai mươi trượng vào trong là chuyện hết
sức dễ dàng.

Ngay lập tức, Lục Thanh vẫy tay phải về phía Hóa Long trì. Một làn dao động
nhanh chóng mở ra bao phủ Hóa Long trì. Tới đây, Lục Thanh như cảm nhận được
một tia lực lượng kỳ dị như tới từ không gian Động Hư.

- Được rồi! Đi thôi! Long vực này có dấu ấn của Chân Long nên đời này không
có người thứ hai có khả năng kế thừa được. Thực sự là đáng tiếc. - Diệp lão
liền thở dài, có chút nuối tiếc.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #395