Người đăng: Ma Kiếm
Bốn người tiếp tục chìm xuống bên dưới. Đột nhiên nước biển ở chung quanh bắt
đầu chậm rãi sôi động lên, vô số gợn sóng ép về phía biển sâu phát ra từng
tiếng vang mơ hồ. Mà nghe thấy tiếng vang, sắc mặt bốn người trung niên nữ tử
trở lên rất nghiêm trọng. Tại trong đáy biển sâu gần nghìn trượng này, mỗi một
gợn sóng ép tới đều phải có đến mấy vạn cân, lực lượng như vậy, cho dù là các
nàng cũng thừa nhận không nổi.
"Đáng giận! Lại là ba cái súc sinh kia đến phá rối."
Ba lão phụ nhân đồng thời tức giận mắng ra tiếng. Xem sắc mặt của các nàng hẳn
là có cừu hận với thứ đang đến.
Ngay tại lúc ba người vừa lên tiếng mắng, bốn gợn sóng nước to lớn mang theo
uy thế bàng bạc kéo tới chỗ các nàng.
"Ba cái súc sinh này, lần này chúng ta có mang theo Tị Thủy châu, có thể phát
huy toàn bộ chiến lực, ta xem các ngươi làm như thế nào chiếm tiện nghi."
Trung niên nữ tử trầm quát một tiếng, tiếp theo đó bốn luồng Kiếm Cương màu
lam chói mắt lăng không chém ra. Lực trời đất bàng bạc chẳng sợ là ở dưới đáy
biển sâu vẫn có thể điều động đến. Nhưng chính là vì áp lực dưới đáy Bích Lạc
hải, lực trời đất mà bốn người điều động cũng chỉ có trong phạm vi mười
trượng.
Cho dù như thế thì bốn đạo Kiếm Cương vẫn mang theo khí thế mãnh liệt hướng về
bốn gợn sóng chém tới. Kiếm Cương sắc bén cắt qua nước biển, đem mặt nước
trước mặt cắt ra một đoàn chân không.
Oanh
Một tiếng trầm đục vang lên trong đáy biển sâu. Từng sóng nước ngầm từ bốn
phương tám hướng tụ tập mà đến, bất quá khi chạm vào tầng sáng màu lam xung
quanh bốn người lại giống như đâm vào bùn lầy, tự động trượt qua.
"Muốn lấy Long Nguyên dịch còn phải xem bổn sự của các ngươi!"
Theo đó một tiếng quát ồm ồm vang lên. Ở mặt nước trước mặt bốn người xuất
hiện ba luồng sáng trắng mãnh liệt. Vô tận khí Hàn Băng tụ tập lại ngưng kết
lại thành một đường băng hướng về bốn người lan tràn.
"Hừ! Chút tài mọn mà cũng đem ra bêu xấu." Trung niên nữ tử hừ lạnh một tiếng,
thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên trong tay nàng chợt nở rộ ra hào quang màu lam
chói mắt. Lát sau ở trong tay nàng, một Kiếm Luân màu lam cao mấy trượng ngưng
tụ ra.
"Đều hiện thân ra cho ta!"
Theo một tiếng quát đầy uy nghiêm của trung niên nữ tử. Kiếm Luân màu lam bắn
nhanh ra, từng mảng chân không theo Kiếm Luân bắn ra mà thoát phá, cùng với
Hàn Băng đang lan tràn đến đụng vào nhau.
Đồng thời, ở sau lưng, ba lão phụ nhân không biết từ khi nào đã đi tới bên
trái trung niên nữ tử. Ba thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên dựng lên. Trong giây
lát, ba lốc xoáy màu lam rộng hai mươi trượng hình thành đem nước biển chung
quanh phá khai lộ ra không gian gần tấc, tiếng kiếm rít vang lên chói tai.
Ngay sau đó, ba lốc xoáy tụ tập lại ngưng tụ ra mũi nhọn. Ở mặt trên, Kiếm
Cương sắc bén xuyên qua lưu động, hướng về nơi vừa phát ra thanh âm bắn tới.
Tê
Hống
Sau ba tiếng rống to bất đồng vang lên, ba cái thân ảnh khổng lồ chậm rãi hiện
ra.
Một con Bạch Xà to lớn dài chừng mười trượng, cái lưỡi màu trắng không ngừng
thò ra thụt vào. Hàn Băng linh lực chung quanh nó bắt đầu khởi động, mấy trăm
đạo băng chùy to lớn trống rỗng ngưng kết ra, bắn về bốn người trung niên nữ
tử.
Ở bên cạnh là một con rùa màu đen to lớn cao mấy trượng. Mai rùa ngăm đen dầy
dặc như tổ ong cơ hồ không có khe hở. Tại chiếc sừng hung ác duy nhất trên
đỉnh đầu lóe lên từng luống sáng màu trắng. Nhất thời hơn ngàn cái băng châm
trống rỗng ngư tụ ra, mỗi cái phải dài đến mười trượng, ở đầu mũi nhọn có khí
Hàn Băng lóe ra.
Mỗi một chỗ băng châm đi ngang qua đều để lại một vệt nước đóng thành băng rồi
rất nhanh tan ra.
Mà phiêu phù trên đầu hai con vật đó là một con bạch tuộc cao chừng bảy tám
mươi truọng, thân hình trắng như tuyết. Bộ dáng của con bạch tuộc này không có
gì dữ tợn mà ngược lại nhìn qua còn có một tia uy nghiêm cùng thánh khiết.
Mười hai cái xúc tu dài đến trăm trượng hơi rung rung. Nhưng cho dù chỉ hơi
rung rung thôi thì ở dưới đáy biển sâu rõ ràng phát ra tiếng chấn động ầm ầm.
Ánh sáng màu lam và màu trắng từ hai bên giao thoa nhau. Dưới đáy Bích Lạc hải
nghìn trượng thế nhưng lại xuất hiện một mảnh chân không phạm vi đến mười
trượng. Đối mặt với Kiếm Cương, linh lực bắt đầu nhanh chóng khởi động, đúng
là khiến cho mảnh chân không tồn tại thời gian hơn một hơi thở mới bị trấn áp
lại.
Thanh thế như vậy, cùng bốn Kiếm Vương động thủ mà không chút hạ lui, có thể
thấy được thực lực của ba con Linh thú này như thế nào.
"Bạch Chương, ngươi thật muốn ngăn trở chúng ta?" Trung niên nữ tử mở miệng
nói, thanh âm mang đần hàn ý.
"Nơi này là chỗ Vương của chúng ta trầm miên, há có thể các ngươi tới đây
dương oai." Từ trong miệng Bạch Chương, đúng là phát ra tiếng vang như long
ngâm.
Cười lạnh một tiếng, trung niên nữ tử mở miệng nói: "Các ngươi một là không
cùng tộc, hai là không phải Linh Thú có huyết mạch. Đường đường là chân long
khi nào lại đi với các ngươi."
Đối với lời nói của nữ tử, Bạch Chương không lưu tình chút nào phản bác:
"Không cùng tộc thì thế nào, không phải Linh Thú có huyết mạch chân long thì
sao. Nhân tộc các ngươi chỉ là một đám ra vẻ đạo mạo, mơ ước di vật của Vương
chúng ta thì nói thẳng ra, cần gì phải nhiều lời như vậy."
"Ngươi!" Không nghĩ tới con Bạch Chương sống trong đáy biển này lại có thể ăn
nói như vậy, khiến cho trong lòng trung niên nữ tử nổi lên lửa giận.
"Hảo một cái Bạch Chương nhỏ mọn, ngươi độc chiếm bực này linh vật, không tạo
phúc thế nhân, ngược lại còn ngăn cản chúng ta tiến lên. Thực nghĩ ngươi là
ngũ giai Linh Thú mà chúng ta phải sợ sao?" Ở bên cạnh trung niên nữ tử, một
lão phụ nhân tức giận quát lên.
"Tạo phúc thế nhân? Lão độc phụ, điểm tâm tư ấy của ngươi mà muốn ở trước mặt
ta che dấu sao. Không nói tạo phúc không phải là thế nhân, này di vật của
Vương chúng ta chính là để truyền thừa, sao có đạo lý để cho nhân tộc các
ngươi cầm đi. Ta thấy tạo phúc cuối cùng là bốn người các ngươi đi." Bạch
Chương rung rung xúc tua to lớn, lạnh lùng nói: "Quả nhiên là không biết xấu
hổ. Từ đời tổ sư Nhược Thủy môn các ngươi đã bắt đầu có chủ ý với di vật của
Vương chúng ra. Nếu không phải Vương chúng ta có thủ đoạn phòng bị lưu lại chỉ
sợ đã không đợi đến bây giờ. Nhược Thủy môn các ngươi tuy đều là nữ tử, nhưng
từ đời tổ sư tới bây giờ mười tám đời đều là một đám không biết xấu hổ."
Lần này thiếu chút nữa bốn người cắn vào lưỡi. Lời nói của Bạch Chương này quả
thực là độc ác đến cực điểm, rốt cục cũng là một lão gia hỏa sống hơn nghìn
năm, so với các nàng còn thâm hiểm hơn nhiều.
"Lão Bạch Chương, xem ra hôm nay ngươi không chịu nhường đường." Vẻ mặt trung
niên nữ tử trở lên âm trầm: "Chỉ cần hôm nay ngươi tránh ra, ta có thể đồng ý
đem chia một số vật phẩm lấy trong đó ra, mà các ngươi không phải tiến vào
trong đó chút nào."
Cố nén lửa giận trong lòng, chuyện vừa chuyển trung niên nữ tử bắt đầu dụ
hoặc.
Đôi mắt Bạch Chương sáng ngời nhưng sau đó ngay lập tức trở lên thâm trầm quát
lên: "Đừng hòng có thể hấp dẫn được ta. Hiện giờ người thừa kế của Vương chúng
ta sắp đến, trước hết các ngươi hãy nếm thử sự lợi hại của ba huynh đệ chúng
ta. Đừng ưởng rằng các ngươi tu luyện Nhược Thủy Kiếm Khí mà có thể không cố
kỵ trong Bích Lạc hải. Bích Lạc hải này chính là Vương chúng ta lấy đại thần
thông tụ tập vô tận Trọng Thủy, vừa lúc để áp chế Nhược Thủy Kiếm Khí của các
ngươi."
"Hảo! Ngươi đã chẳng thức thời như thế, vậy thì đừng trách chúng ta." Lửa giận
của trung niên nữ tử rốt cuộc cũng bị dẫn phát ra: "Ba vị trưởng lão, bày Kiếm
Trận!"
Xuy
Xuy
Ngay sau đó ba lão phụ nhân liền có động tác. Ba luồng Nhược Thủy Kiếm Cương
hướng tới ba con ngũ giai Linh Thú bao phủ. Kiếm Cương không có nhắm vào thân
thể chúng mà mở rộng ra bao phủ xung quanh ba con thú.
Ông
Tiếng kiếm ngâm vang dội từ ba thanh Thần Kiếm cấp Kim Thiên bộc phát ra. Tia
khí sắc bén trực tiếp xuyên thấu nước biển sâu nặng.
"Có cổ quái, phá Kiếm Cương này!" Hét lớn một tiếng, Bạch Chương nhìn thấy
Kiếm Cương đánh tới xong cũng không có biến mất, giống như nghĩ tới cái gì gấp
giọng hét lên.
Lúc này, hơn mười cái xúc tu to lớn như tuyết trắng vũ động lên, hướng tới
Nhược Thủy Kiếm Cương xung quanh đánh tới.
Oanh
Oanh
Từng đạo chân không bị thoát vỡ ra, hơn mười cái xúc tu hung hăng đánh thẳng
vào Nhược Thủy Kiếm Cương.
Kiếm minh vang khởi, trong phạm vi nghìn trượng từng cơn sóng mãnh liệt ba
đào. Tầng Kiếm Cương màu lam bao phủ xung quanh ba con thú chỉ vặn vẹo vài cái
liền khôi phục như cũ.
"Đáng giận, đây là Kiếm Trận gì?" Cùng phía trước giống nhau, vô số băng chùy
cùng băng châm sắc bén đánh lên tầng Kiếm Cương màu lam nhưng đều nhận được
kết quả đồng dạng.
Hừ lạnh một tiếng, trung niên nữ tử mở miệng nói: "Kiếm Trận này, là các tiền
bối của Nhược Thủy môn chúng ta chuyên môn vì ba cái súc sinh các ngươi sáng
chế, Nhược Thủy Kiếm Trận!"