Người đăng: Ma Kiếm
"Long Nguyên dịch này vốn là để cho Linh Thú có huyết mạch chân long sử dụng
để cải tạo thân thể. So với nhân tộc mà nói, thân thể Linh Thú cường đại hơn
rất nhiều. Long Nguyên dịch, cho dù là tiểu tử ngươi muốn hấp thu cũng phải có
ta che chở mới được. Nếu không lấy thân kiếm cửu phẩm đỉnh phong của ngươi
cũng không nhất định thừa nhận được Long Nguyên dịch bá đạo tẩy luyện."
Dừng một chút, Diệp lão nói tiếp: "Bất quá ngươi thật ra lại có thể thừa dịp
này đem Tử Hoàng Kiếm Thân kinh tiến thêm một tầng nữa. Chỉ cần đạt tới tầng
thứ sáu, Kiếm Thể cấp Thanh Phàm, cho dù ngươi chưa ngưng kết Kiếm Hồn thì
trong số Kiếm Vương cũng không có chút nào sợ hãi."
"Kiếm Thể cấp Thanh Phàm!" Hai mắt Lục Thanh không khỏi sáng ngời. Tầng thứ
sáu của Tử Hoàng Kiếm Thân kinh, Kiếm Thể cấp Thanh Phàm, đó chính là một quá
trình lột xác về chất. Biến hóa có thể phát sinh, Lục Thanh cũng không rõ
ràng, bất quá có thể khẳng định, thực lực của hắn chắc chắn sẽ tiến bộ nhảy
vọt.
"Kiếm Thể cấp Thanh Phàm, nếu không có gì bất ngờ thì Kiếm Cốt của ngươi xem
như cũng thành. Đến lúc đó ngươi cần phải đối mặt với một trọng Thiên Lôi
kiếp.
"Một trọng Thiên Lôi kiếp?" Lục Thanh sửng sốt: "Chẳng lẽ tầng thứ sáu của Tử
Hoàng Kiếm Thân kinh cần phải độ kiếp?"
"Ngươi cho rằng Kiếm Thể tương đương với Thần Kiếm cấp Thanh Phàm là dễ dàng
thành tựu sao?" Thanh âm của Diệp lão không khỏi đề cao lên: "Huống chi Kiếm
Cốt, chính là đạt tới Kiếm Hoàng mới có thể thành tựu. Giờ ngươi lại có được
trước, tự nhiên phải độ một trọng lôi kiếp trước."
Nhướng mày, Lục Thanh nói: "Nhưng đó là lôi kiếp cường đại Kiếm Hoàng mới có
thể vượt qua. Cho dù ta thành tựu Kiếm Thể cấp Thanh Phàm, chẳng lẽ còn ngang
bằng với một Kiếm Hoàng?"
"Tự nhiên không phải như vậy!" Diệp lão phủ định nói: "Một trọng Thiên Lôi
kiếp này tuy rằng giống như Lôi kiếp của Kiếm Hoàng nhưng uy lực lại yếu hơn
nhiều. Trời không tuyệt đường người, trời đất đều có quy tắc, tự nhiên sẽ
không đuổi tận giết tuyệt. Cho lên uy lực của một trọng Thiên Lôi kiếp mà
ngươi phải độ, nhiều nhất cũng chỉ tương đương với một kích của Kiếm Vương
đỉnh phong mà thôi. Hơn nữa ngươi vốn là tu luyện Phong Lôi Kiếm Khí, thật ra
không có gì phải lo lắng quá lớn."
Nghe Diệp lão nói như thế, Lục Thanh mới yên tâm. Nếu không vừa thành tựu Kiếm
Thể cấp Thanh Phàm liền phải độ Lôi kiếp giống Kiếm Hoàng, không hề có chút
ngoài ý muốn, đó chỉ có một cái kết cục hôi phi yên diệt.
"Tốt lắm, nhanh chóng đi xuống thôi. Có bốn người kia làm dẫn đường cũng tốt."
Gật gật đầu, trên người Lục Thanh liền hiện lên một quầng sáng Kiếm Khí màu
xanh tím, lực trời đất vừa quán chú vào, hào quang liền nội liễm lại. Bất quá
Lục Thanh lại cảm thấy, quầng sáng Kiếm Khí hộ thân lại cứng cỏi hơn trước
không biết bao nhiêu lần.
Vừa chìm vào trong Bích Lạc hải, Lục Thanh lập tức nhướng mày. Thật sự nước
biển của Bích Lạc hải này quá nặng, trải qua một phen biến hóa, sợ là một đoàn
nước bằng nắm tay cũng phải nặng tới trên hai mươi cân.
Mặt nước màu lam trong vắt, ánh mặt trời xuyên thấu đi qua, làm cả mặt biển
trông như mộng như ảo.
Thúc dục Kiếm Nguyên, Lục Thanh liền hướng về phương hướng bốn người Nhược
Thủy môn bắn nhanh đi.
Hiện giờ ở trong Bích Lạc hải, hắn cũng không phải sợ bốn người tra xét ra
mình. Tại trong Bích Lạc hải này, đối với thần thức áp chế quả thực khó thể
tưởng tượng. Cho dù thần thức hiện giờ của Lục Thanh có thể so được với Kiếm
Vương tiểu thiên vị thì cũng chỉ có thể kéo dài ra ngoài cơ thể gần mười
trượng.
Như thế xem ra, với tu vi của bốn người Nhược Thủy môn thì nhiều nhất cũng chỉ
có thể tra xét xung quanh ba mươi trượng. Hơn nữa ở trong Bích Lạc hải này vận
dụng thần thức cùng linh hồn lực tiêu hao phi thường to lớn. Lúc này Lục Thanh
cũng không lo lắng mình tiếp cận mà bị bốn người kia phát hiện.
Đánh giá ước chừng một chút khoảng cách, Lục Thanh liền dừng lại tại chỗ.
Nguyên bản Phong Lôi quấn quanh trên cánh tay hắn liền chạy ra. Thân thể từ
nửa thước dài bắt đầu bành trướng lên, không bao lâu sau liền đạt tới mười
trượng. Mà Lục Thanh kinh dị phát hiện, nước biển của Bích Lạc Hải xung quanh
nó thế nhưng lại quỷ dị tách ra.
"Ha ha, đây là thủ đoạn chân long ngã xuống lưu lại. Nếu không lấy thân thể
của nó hiện giờ, muốn xuống tới nơi phải ăn không nhỏ đau khổ." Diệp lão liền
giải thích nói.
Nhìn thấy con vật nhỏ có chút thích thú nhảy nhót, Lục Thanh không khỏi cảm
thấy buồn cười. Bất quá hiện tại xem ra như vậy lại giúp cho hắn tiết kiệm
không ít khí lực, bằng không cho dù hắn diều động lực trời đất trấn áp nước
biển chung quanh cũng gặp khó khăn không nhỏ. Thật sự nước biển này quá nặng.
Đứng ở trên đầu Phong Lôi, nhìn nước biển xung quanh tự động tách ra, Lục
Thanh liền triệt hồi lực trời đất cùng Kiếm Khí hộ thể.
"Phong Lôi, đi đến chỗ kêu gọi trong đầu ngươi."
"Ô ô, nơi đó có ăn ngon, Phong Lôi cần ăn."
Lục Thanh nghe vậy không khỏi cười khổ một cái, tiểu gia hỏa này thật đúng là
khờ dại a!
Nước biển chung quanh theo Phong Lôi đi tới mà tự động tách sang hai bên. Ở
chung quanh Phong Lôi thật giống như hình thành một khối không gian vài thước.
Hiện giờ thuộc tính của vật nhỏ thay đổi thành thuộc tính Phong Lôi, nhưng
không thể không nói nó vẫn có chút truyền thừa của Huyền Thủy Long Mãng, tốc
độ di chuyển trong nước vẫn là rất nhanh. Hơn nữa nước biển tự động nhường
đường, so với ngự không phi hành cũng không hề chậm hơn.
Càng xuống sâu dần, nhiệt độ xung quanh cũng bắt đầu trở lên lạnh như băng.
Đợi cho tiến sâu tơi hai trăm trượng, xung quanh đã trở lên tối đen, không còn
một chút ánh sáng. Lục Thanh ẩn ẩn cảm thấy một tia chấn động, giống như phía
dưới có thứ gì cường đại, một cỗ uy nghiêm nhàn nhạt truyền lên.
"Ô ô, chính là nó, chính là nó ở bảo ta. Cha, chính là nó!"
Con vật nhỏ có chút hưng phấn quơ quơ cái đầu, thanh âm trực tiếp vang lên
trong đầu Lục Thanh.
Lục Thanh không khỏi sửng sốt, lập tức dở khóc dở cười. Nhưng nghe thanh âm
non nớt của con vật nhỏ, trong lòng hắn không khỏi sinh ra một chút lo lắng,
cũng không có đi phản bác.
"Tiểu tử cẩn thận một chút. Ta phỏng chừng hồn phách của con chân long này
cũng chưa tiêu tán hết, có thể còn có một tia tàn niệm, phải thật cẩn thận.
Long tộc bởi vì tuân theo trời đất sở sinh, cho nên trừ bỏ một vài loại Linh
Thú, còn những cái khác cùng giai nó đều không để vào mắt. Cho nên chưa từng
có tình huống long tộc cùng với nhân tộc kí kết khế ước Linh Thú. Nếu con vật
nhỏ muốn kế thừa huyết mạch của nó, ta sợ cỗ tàn niệm đó sẽ có quấy rối, cho
nên đến lúc đó ngươi phải cẩn thận."
Gật gật đầu, nghe được nhắc nhở của Diệp lão, Lục Thanh cũng không khỏi cẩn
thận lên. Nghĩ đến chân long là tồn tại kể cả là ở thời kì hoang dã thượng cổ
cũng là đứng đầu, cho dù chỉ là một tia tàn niệm còn sót lại cũng phải cẩn
thận ứng phó.
Trung ương Bích Lạc hải, lúc này dĩ nhiên nhấc lên từng cơn sóng cồn. Nước
biển màu bích lam nhấc lên sóng biển mấy trượng cao đập xuống mặt nước, giống
như tảng đá vạn cân đập lên, phát ra tiếng vang chấn động một phương.
Trọng lực trong hư không lúc này dĩ nhiên đã đạt tới trình độ làm người ta
phải sợ hãi. Thậm chí không khí chung quanh cũng trở lên ngưng đọng.
Ở sâu trong lòng Bích Lạc hải, nước biển lạnh thấu xương cơ hồ muốn đông thành
băng. Ở chỗ này không hề thấy có bất kỳ sinh linh nào tồn tại, có lẽ là có
nhưng cũng đang ẩn sâu trong đáy biển tối đen.
Nhưng mà thời khắc này, ở sâu trong đáy biển lại xuất hiện bốn khối quang cầu
màu bích lam. Ánh sáng màu lam mênh mông ở trong đáy biển tối đen có vẻ chói
mắt dị thường.
Bên trong bốn khối quang cầu cũng có bốn nhân ảnh lẳng lặng đứng. Nếu Lục
Thanh ở đây sẽ nhận ra ngay, bốn người này chính là tông chủ của Nhược Thủy
môn và ba trưởng lão.
"Tông chủ, Tị Thủy châu quả nhiên hữu dụng, xem ra giết năm con Tị Thủy Tinh
Tình thú cúng không có uổng." Trong bốn khối quang cầu, một lão phụ nhân mở
miệng nói.
"Tị Thủy Tinh Tình thú trời sinh tị Thủy, thuộc về tứ giai Linh Thú hệ Thủy.
Cũng may Tị Thủy châu trong cốt tủy chúng nó có năng lực này, nếu không chúng
ta chỉ có thể tự mình lặn xuống." Trung niên nữ tử thở dài một tiếng: "Đáng
tiếc, năm con Tị Thủy Tinh Tình thú a! Nếu chúng nó chịu thuần phục, không nói
không cần phải lấy ra Tị Thủy châu, mà Nhược Thủy môn chúng ta cũng có thêm
năm con tứ giai Linh Thú."
"Đúng vậy, Tị Thủy Tinh Tình thú có huyết mạch Kỳ Lân, nếu có thể thu phục
được thì không thể nghi ngờ là trợ lực to lớn. Chỉ là đáng tiếc, Bích Lạc hải
này biến hóa quá nhanh, căn bản là không để cho chúng ta thời gian." Ở bên
cạnh, hai lão phụ nhân cũng cảm thán nói.
"Tốt lắm, hiện tại cũng không cần nói những thứ đó. Chỉ cần chúng ta có thể
lấy được thứ đó, một khi rèn luyện thành công, không nói Long Nguyên dịch có
thể cải tạo huyết mạch chân long, Tiên Thiên Chi Thể, mà chỉ nguyên sinh cơ
trong huyết mạch cũng đủ kéo dài tuổi thọ rất nhiều. Đến lúc đó, chúng ta cũng
có nhiều thời gian đi tìm Tị Thủy Tinh Tình thú khác, thậm chí là Bích Thủy
Độc Giác thú ngũ giai cũng không phải không có khả năng." Sắc mặt trung niên
nữ tử nghiêm túc nói.
Mà nghe trung niên nữ tử nói như thế, ánh mắt của ba lão phụ nhân đều tỏa
sáng. Không nói ưu đãi phía trước, chỉ riêng việc kéo dài tuổi thọ cũng đủ để
người ta liều mạng.
"Phía dưới chính là chỗ long cốt của chân long ngủ say. Tất cả mọi người cẩn
thận, không chừng mấy thứ kia lại đến quấy rối."
"Quấy rối?" Ở bên cạnh một lão phụ nhân hừ một tiếng nói: "Tông chủ yên tâm,
có Kiếm Trận tương trợ, mấy con gia hỏa đó mà đến chỉ có thể ngã xuống trên
tay chúng ta."