Người đăng: Ma Kiếm
Tuy rằng bị khảm vào trong vách núi, nhưng Lục Thanh vẫn thập phần vui sướng.
Vừa mới trải qua chịu đựng Tử Điện chân khí của Bộ Phi Thiên, hơn nữa thuộc
tính của chân khí này đồng nguyên với một bộ phận Kiếm Khí của hắn, tuy rằng
chỉ nửa khắc công phu nhưng lại khiến cho thân thể của hắn như lại được rèn
luyện thêm lần nữa. Khí huyết cuồn cuộn giống như dòng nhiệt lưu du đãng chảy
xuôi trong huyết nhục, đồng thời đem một ít tạp chất ẩn sâu trong da thịt tẩy
luyện.
Khí huyết quay cuồng, cho tới bây giờ hấp thu nhiều Huyết Sát Kiếm Nguyên dịch
như vậy, khí huyết của Lục Thanh đã vượt qua cực hạn của kiếm giả bình thường.
Cho dù hắn không ăn vào Duyên Thọ đan, thì dựa vào khí huyết mạnh mẽ hiện giờ,
cũng đủ để hắn sống lâu hơn người bình thường trăm năm.
Căn cứ theo lời của Diệp lão, theo Tử Hoàng Kiếm Thân kinh không ngừng tiến
giai, tuổi thọ còn có thể theo trình độ bất đồng mà gia tăng. Một khi đạt tới
tầng thứ mười, đó là có thể sống tới nghìn năm. Nếu như đồng thời đạt tới cảnh
giới Kiếm Phách, như vậy so với Tông Sư Kiếm Đạo bình thường cũng phải sống
lâu hơn nghìn năm.
Thời gian, đối với kiếm giả mà nói là tối quý giá. Có thời gian mới có thể đi
tới trình độ rất cao. Có thời gian, cho dù là tư chất không tốt, cũng có thể
chờ đợi hoặc là thời gian sáng tạo ra kỳ tích. Có thời gian, hết thảy mới có
thể.
Cho lên nói, từ lúc bắt đầu tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân kinh, mỗi một lần tiến
bộ một tầng, đó là Lục Thanh vì chính mình mà thắng được càng nhiều thời gian.
Hiện giờ hắn đã đạt tới trình độ thân kiếm cửu phẩm, khí huyết cường đại cơ hồ
đã có thể so sánh với Linh Thú bình thường, thậm chí còn hơn.
Một phen chấn động chân khí này, có thể nói là đưa khí huyết cả người hắn điều
động lên. Chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà công dụng không thua gì lần tẩy cân
phạt tủy lúc trước sơ luyện tầng thứ nhất, lực lượng toàn thân cũng tăng lên
rất lớn. Phía trước khi bắt đầu cùng Bộ Phi Thiên giao chiến chính là vạn cân
mạnh mẽ, thì bây giờ chỉ ngắn ngủi một lát liền tăng tới một vạn hai ngàn cân,
lực lượng tràn ngập cơ thể bắt đầy nổi dậy như sóng cồn.
Nếu lúc này mà có người nhìn thây Lục Thanh thì sẽ phát hiện trên cả người hắn
từng bó cơ liên tục phập phồng, giống như là từng gợn sóng, một tầng lại một
tầng liên miên không thôi.
Lực lượng cả người bùng nổ, tia khí chất chứa trong thân kiếm cửu phẩm lập tức
bộc phát ra.
Một tầng tia khí vô hình trong phút chốc từ toàn thân Lục Thanh bộc phát ra.
Nhất thời vách núi kịch liệt run lên. Chỉ nghe ầm một tiếng cả vách núi đại
khái có phạm vi năm mươi trượng vỡ thành đá vụn, lộ ra một cái động sâu đến
mấy trượng.
Lục Thanh chậm rãi từ trên không trung hạ xuống, tại trong Linh Đoạn Sơn Mạch
này tựa hồ có một loại lực lượng quỷ dị khiến Lục Thanh không thể ngự không
phi hành. Lại nhìn trong hư không cách đó không xa, hai tay Bộ Phi Thiên dựng
ngược lên, chân khí Tử Điện mạnh mẽ che kín toàn thân hắn. Từng đạo Tử Điện
không ngừng lưu chuyển trên cánh tay hắn, quyền chiêu chưa phát mà xung quanh
một mảnh chân không kịch liệt chấn động lên.
"Uy lực của chân khí này thật lớn." Niếp Thanh Thiên mở miệng nói.
Gật gật đầu, Triệu Thiên Diệp nói: "Kiếm Khí đơn thuần không có chân chính hóa
thành tiên thiên Kiếm Khí, trước cảnh giới Giả Hồn, chỉ sợ khó có thể ngăn
cản."
"Ân! Uy lực của quyền chiêu cũng thập phần cường đại, cùng so sánh với kiếm
pháp tinh thâm của chúng ta cũng không hề kém." Dịch Nhược Vũ chần chờ một
chút lại nói: "Nếu có thể truyền bá ra ngoài, tất nhiên sẽ thành một mạch tu
luyện riêng."
"Cô nương quả nhiên có nhãn lực." Đại trưởng lão cười nói: "Bất quá ngại tổ
huấn, tộc nhân của Thiên Linh tộc ta không thể đem bí quyết tu luyện truyền
cho người ngoại tộc. Cho dù là ngẫu nhiên ở rể Thiên Linh tộc ta, bất kể nam
hay nữ, cũng chưa từng có ai được truyền nửa chiêu một thức."
Dịch Nhược Vũ nghe vậy nhíu mày nói: "Quy củ là chết, người mới là sống. Tổ
huấn chỉ là theo tình thế lúc đó mà hạ xuống thôi, nhiều năm như vầy trôi qua,
chẳng lẽ quý tộc còn bảo thủ thế sao? Ta nghĩ nếu Võ Đạo của quý tộc được
truyền lưu ra ngoài, tất sẽ ở cả Thập Vạn Đại Sơn khiến cho con đường tu luyện
biến đổi. Như vậy gần nhất khai sáng một mạch tu luyện, mà Thiên Linh tộc ngài
cho dù có thành lập một cái Võ Thần điện cũng không phải không có khả năng."
Lắc lắc đầu, sắc mặt đại trưởng lão trầm trọng xuống nói: "Quy củ của tổ tiên,
chúng ta là hậu nhân sao có thể không tuân. Chỉ cần không phải uy hiếp tới
sinh tồn, thì vẫn phải kiên quyết tuân thủ. Huống chi muốn cho ta đem Võ Đạo
truyền bá cho người của Kiếm Thần Đại Lục, đó là tuyệt đối không thể."
"Vì cái gì?" Năm người Dịch Nhược Vũ đều lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Sắc mặt có chút khó coi, bất quá đại trưởng lão vẫn mở miệng nói: "Có một số
thứ, nếu đã chìm vào năm tháng thì chúng ta cũng không nghĩ sẽ lại một lần nữa
lật nó ra. Bất quá những chỗ căn bản, chúng ta vẫn phải kiên trì như trước.
Hơn nữa lúc trước Kiếm Thần điện đồng ý cho Thiên Linh tộc chúng ta sinh sống
ở Linh Đoạn Sơn Mạch này đã ra điều kiện, yêu cầu chúng ta tuyệt đối không
được đem Võ Đạo truyền bá ra ngoài."
Kiếm Thần điện!
Nguyên lai là vậy!
Nghe được lời của đại trưởng lão, năm người Dịch Nhược Vũ cũng không hề lên
tiếng nữa.
Cẩn thận nghĩ lại thì yêu cầu của Kiếm Thần điện cũng không sai. Có thể bọn họ
thấy Võ Đạo thật sự là một mạch tu luyện mới, thậm chí còn có thể đi ra con
đường Thiên Đạo rộng lớn. Nhưng hiện giờ trên Kiếm Thần Đại Lục thì Kiếm Đạo
là chủ, một cái tu luyện nhất mạch mới ngang trời xuất thế, đến tột cùng sẽ
mang lại cái kết quả gì.
Không cần phải nói, thứ nhất chính là địa vị của Kiếm Thần điện sẽ bắt đầu bị
suy yếu. Mà theo Võ Đạo quật khởi, các thế lực tông môn trong Thập Vạn Đại
Sơn, tất sẽ lại một lần nữa phân chia. Đến lúc đó tất phải gặp cảnh chinh
phạt, thậm chí là một cuộc náo động lớn, một lần nữa trở lại thời kì hoang dã
thượng cổ năm vạn năm trước, niên đại ngàn tông chinh phạt.
Đối với lao lực trắc trở của Kiếm Thần điện mới khiến cho Thập Vạn Đại Sơn
cuối cùng thống nhất, chỉnh thể hòa bình, thì việc truyền bá Võ Đạo đương
nhiên là tuyệt đối không thể cho phép. Đạo lý dễ hiểu như vậy, năm người Dịch
Nhược Vũ chỉ thoáng suy nghĩ liền hiểu ra ngay.
Cách đó không xa trên hư không đột nhiên liên tục vang lên tiếng sấm rền. Năm
người Dịch Nhược Vũ xoay đầu nhìn lại liền thấy được, trên không trung một
đoàn chân khí màu tím nổi lơ lửng. Trong trời đất, Lôi khí cùng nguyên khí rất
nhanh chen chúc tụ tập tới đoàn chân khí đó.
Đồng thời một cỗ Quyền Ý như muốn hủy diệt hết thảy bộc phát ra, lăng không
bao phủ tới Lục Thanh
"Quyền Ý! Đây là Quyền Ý "
"Không nghĩ tới, Bộ Phi Thiên cư nhiên đã muốn lĩnh ngộ được Quyền Ý."
"Xem ra việc hắn đạt đến ngũ trọng thiên cảnh giới Võ Hồn đã là nhất định."
Mà ở một bên, năm người Dịch Nhược Vũ cẩm thận cảm thụ Quyền Ý này. Cùng với
Kiếm Ý giống nhau, Quyền ý này là ngưng tụ giữa ý chí Võ Đạo cùng với võ thức,
tuy không có sự sắc bén như Kiếm Ý, nhưng lại nhiều hơn một cỗ trầm nặng, vượt
xa Kiếm Ý.
Quyền Ý của Bộ Phi Thiên vừa ra, nhất thời trực tiếp kéo theo tiếng sấm sét
rền vang cửu thiên, hướng tới Lục Thanh áp chế.
Ở giữa mi tâm Lục Thanh lóe ra một chút ánh sáng màu vàng. Cỗ Quyền Ý muốn xâm
nhập vào trong thức hải của hắn nhất thời bị đánh nát mở ra. Đồng thời Quyền Ý
ép tới đan điền của hắn cũng bị Phong Lôi Kiếm Ý thâm uẩn trong cơ thể đánh
nát sạch sẽ.
"Tử Lôi Bá Thiên!" Hét lớn một tiếng, trên người Bộ Phi Thiên trong nháy mắt
Tử Điên chân khí ngưng tụ ra một đạo quyền ảnh phạm vi hơn mười trượng, to lớn
như một tòa nhà nhỏ. Ở mặt trên từng đạo lưu quang màu tím lóe ra, chung quanh
lập tức vỡ ra mấy đạo chân không.
Khí thế bàng bạc ép thẳng xuống. Quyển ảnh chưa đến mà khí thế lạnh thấu xương
đã đem mặt đất phạm vi mười trượng chung quanh Lục Thanh ép xuống thành một
cái quyền ấn sâu gần thước, nhiều đất đá vụn bắt đầu trôi nổi lên.
Lẳng lặng nhìn quyền ảnh to lớn từ trên đỉnh đầu ép xuống, khóe miệng Lục
Thanh nổi lên một nụ cười mỉm. Không sai chính là một nụ cười.
"Ngươi xem, người kia có phải đã choáng váng rồi không, cư nhiên còn không
tránh lui. Chiêu Tử Lôi Bá Thiên này là chiêu mạnh nhất trong Tử Lôi quyền mà
Bộ Phi Thiên lĩnh ngộ được, đến đại hộ pháp cũng không dám đón đỡ."
"Thực là tự đại, ta không tin cơ thể của hắn thức sự cường đại như vậy. Đều là
da dầy giống như Đại Viên."
Lục Thanh đứng trên mặt đất rốt cục cũng động. Chỉ thấy chân phải của hắn bước
mạnh lên mặt đất, lần này vạn cân lực lượng bùng nổ, cả quảng trường như đều
run rẩy lên.
Lát sau, cả thân thể Lục Thanh cong lên như một chiếc cung to lớn đang giương
lên, hữu quyền bộc phát ra tia khí sắc bén. Đồng thời hai đạo thần quang màu
xanh tím từ trong mắt Lục Thanh bắn thẳng tới tận chân trời. Lập tức dưới ánh
mắt của tộc nhân Thiên Linh tộc, một đóa Lôi Vân rộng gần mẫu trống rỗng hiện
ra.
Ầm ầm.
Hai đạo Thiên Lôi màu tím toái phá chân không, trong nháy mắt đánh vào nắm tay
Lục Thanh.
"Như thế nào có thể! Thân thể hắn cư nhiên có thể thừa nhân được lực lượng của
Thiên Lôi." Đại trưởng lão kinh hãi hô nhỏ một tiếng, bên cạnh bốn vị trưởng
lão cũng lộ ra ánh mắt khiếp sợ. Đạt tới cảnh giới của bọn họ, tâm cảnh đã có
thể xem như trời sụp cũng không sợ, nhưng hôm nay lại liên tiếp thay đổi vài
lần.
"Các vị có biết hắn tu luyện Kiếm Nguyên công nào không mà có thể có được thân
thể cường đại như thế?" Đại trưởng lão rốt cuộc nhịn không được hướng tới năm
người Dịch Nhược Vũ hỏi.
Tuy rằng trên mặt đồng dạng cũng khiếp sợ, nhưng Dịch Nhược Vũ vẫn mở miệng
nói: "Chính là một lần cơ duyên, Lục sư huynh ăn được một linh vật hiếm có,
mới dần có được thân thể cường đại như bây giờ, mà không phải là do tu luyện."
"Linh vật! Trên thế giới này còn tồn tại linh vật như thế sao. Thân thể này sợ
là đã không chút thua kém với một thanh kiếm cửu phẩm đỉnh cấp."