Người đăng: Ma Kiếm
Đồng thời trong lòng năm vị trưởng lão cũng kinh ngạc không thôi. Bọn họ nhìn
ra được, uy thế một quyền này của Bộ Phi Thiên, lấy phỏng chừng của bọn họ,
cho dù là thanh kiếm ngũ phẩm mà kiếm giả sử dụng, thì một quyền này cũng có
thể thoải mái đánh vỡ. Nhưng Lục Thanh đến Kiếm Khí hộ thân cũng không có vận
dụng, chỉ bằng vào thân thể mà có thể ngăn chặn, chẳng lẽ hắn có phương pháp
gì ẩn dấu Kiếm Khí?
Không có khả năng!
Trong nháy mắt Bộ Phi Thiên đã đem tâm tình bình phục lại. Tiếp theo, thân
hình hắn vừa động đã xuất hiện ở hư không trên đầu Lục Thanh hai mươi trượng.
"Tử Lôi Thiên Ngục!" Hét lớn một tiếng, hai nắm tay Bộ Phi Thiên liền liên tục
đánh xuống. Từng tiếng sấm rền cuồn cuộn như sõng cuộn trường giang hướng tới
đầu Lục Thanh chụp xuống.
Tử Điện chân khí màu tím chói mắt dâng lên, theo hai nắm tay của Bộ Phi Thiên
mà đánh ra một mảnh quyền ảnh dày đặc. Vô số quyền ảnh màu tím to lớn từ trên
không trung đánh xuống, trực tiếp đem một mảnh chân không đánh vỡ, lôi quang
màu tím thẳng tắp đánh xuống.
Nhưng mà, giờ khắc này tất cả động tác của Bộ Phi Thiên dưới thần thức cùng
linh hồn lực của Lục Thanh lại càng thêm rõ ràng. Từng đạo quyền ảnh mang theo
chân khí màu tím trong mắt hắn như hóa thành từng đạo Tử Điện Kiếm Khí, bóng
quyền ảnh liên miên cũng đồng thời biến thành bóng kiếm sắc bén.
Vạn Pháp Quy Tông! Đạt tới cảnh giới hiện giờ của Lục Thanh, lại trải qua Diệp
lão một phen thuyết giáo, nhất thời hắn cảm thấy mình như nhìn thấy một mảnh
trời mới. Không sai, lúc trước hắn có thể đem Đại Diễn Tam Thập Lục chùy gia
truyền để chuyển hóa thành kiếm pháp, đạo lý ở trong đó có phải giống nhau
không? Nắm tay có thể trở thành kiếm, đồng dạng đường quyền cũng có thể trở
thành đường kiếm, lấy chùy hóa kiếm, lấy kiếm hóa quyền. Kỳ thật thứ duy nhất
không biến đổi chính là bản chất của nó, còn thứ biến đổi chỉ là biểu tượng mà
thôi.
Lúc này nếu Bộ Phi Thiên mà nhìn thấy được hai mắt của Lục Thanh thì nhất định
sẽ bị hai luồng thần quang chói mắt lộ ra cảm nhiễm. Trong đó như tràn ngập vô
tận huyền ảo.
Kế tiếp, rốt cuộc Lục Thanh cũng động.
Không hề dùng một chút Kiếm Khí, cũng không tránh lui, cánh tay phải Lục Thanh
liền hóa thành một đoàn quyền ảnh liên miên.
Tiếng xé gió không ngừng vang lên, nắm tay Lục Thanh như hóa thành một bóng
kiếm sáng lạn, vô cùng chuẩn xác đánh tới những đạo quyền ảnh màu tím.
Trên cánh tay phải đầy cơ bắp nổi lên, thân thể tương đương một thanh kiếm cửu
phẩm rốt cuộc cũng bộc phát ra chỗ cường đại của nó. Mỗi một đạo quyền ảnh
bằng chân khí màu tím đều bị lực lượng to lớn của Lục Thanh đánh nát. Thân thể
cường hãn không phải Tử Điện chân khí này có thể phá vỡ được. Tuy không biết
một chiêu này Bộ Phi Thiên đã dùng bao nhiêu lực, nhưng Lục Thanh phỏng chừng
thì nhiều nhất cũng chỉ có thể phá vỡ được thanh kiếm thất phẩm, muốn làm hắn
tổn thương thì căn bản không có khả năng.
"Đây là quyền pháp!" Nhất thời trong đám người Thiên Linh tộc vang lên từng
trận kinh hô. Quyền cước Võ Đạo, không phải chính là độc hữu của Thiên Linh
tộc bọn họ sao? Như thế nào mà một kiếm giả ngoại lai có thể nắm giữ được
quyền pháp bá đạo sắc bén như thế. Còn có thân thể của hắn như thế nào mà lại
cường đại như thế.
Nhiều nghi vấn nhất thời làm cho nhiều tộc nhân của Thiêm Linh tộc lâm vào
giữa vô tận mê hoặc.
"Chẳng lẽ là Kim Cương Bất Hoại thần kinh? Cũng không phải!" Đại trưởng lão
khẽ thì thào một câu rồi lại lắc lắc đầu, đồng thời hướng tới tam trưởng lão ở
bên cạnh nói: "Tam trưởng lão, ngươi chưởng quan kho vũ khí, có bao giờ thấy
qua bộ quyền pháp, hoặc là có bộ quyền pháp như vậy nhưng đã thất truyền
không?"
Nhìn kỹ một lúc lâu, tam trưởng lão mới lắc đầu nói: "Quyền pháp này rất kỳ
quái, ta còn chưa bao giờ thấy qua quyền pháp nào sắc bén như vầy. Ta dám
khẳng định, trong kho vũ khí không có quyền pháp nào như vầy, mà Thiên Linh
tộc chúng ta cũng không có tồn tại bộ quyền pháp nào như vậy. Thực là việc lạ,
như thế nào có thể?"
Bên này năm người trưởng lão hồ nghi thì ở bên kia, ánh mắt năm người Niếp
Thanh Thiên cũng càng ngày càng trầm.
"Các ngươi có nhìn ra không?" Dịch Nhược Vũ mở miệng nói.
Triệu Thiên Diệp gật gật nói: "Đây là đường kiếm trụ cột."
"Đường kiếm trụ cột, kiếm pháp hóa quyền?" Niếp Thanh Thiên lẩm bẩm nói.
Long Tuyết cũng hơi cau mày lại, lập tức hai mắt sáng ngời nói: "Vạn Pháp Quy
Tông! Đây là cảnh giới Vạn Pháp Quy Tông."
"Vạn Pháp Quy Tông." Hai mắt Diệp Cô Hàn sáng lên nói: "Đây là cảnh giới gì?"
Thoáng trầm ngâm một chút, Long Tuyết nói: "Vạn Pháp Quy Tông, đây là một loại
cảnh giới của Kiếm Đạo, đồng dạng cũng là một loại cảnh giới của Thiên Đạo.
Vạn vật trên thế gian, kỳ thật đều có thể diễn biến lẫn nhau. Đạo Đức kinh
thượng cổ có nói: Đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn
vật. Trên thế gian vạn vật có thể hỗ trợ nhau, có thể hợp hai làm một. Thiên
Đạo diễn Kiếm Đạo, Kiếm Đạo đồng dạng cũng có thể diễn Thiên Đạo, nhất sinh
nhị, nhị sinh tam, tất cả hóa thành kiếm pháp, nhưng đồng dạng cũng có thể quy
về quyền pháp, chân pháp, thậm chí cả chùy pháp. Kiếm giả tu luyện là mặt sau
của pháp thiên, pháp địa, pháp vạn vật, chỉ sợ đều chung đường với Võ Đạo, cầu
được bốn chữ, đó chính là Vạn Pháp Quy Tông!"
"Vạn Pháp Quy Tông!" Niếp Thanh Thiên than nhẹ một tiếng, lập tức nhìn về Lục
Thanh nói: "Hắn đã lĩnh ngộ được cảnh giới đó sao?"
Long Tuyết liền nói: "Ta cũng không rõ lắm Vạn Pháp Quy Tông là cảnh giới như
thế nào. Nhưng ta thấy Lục Thanh mới chỉ là chạm đến cửa vào mà thôi. Nếu chân
chính lĩnh ngộ ra thì vị nghiệp Tông Sư cũng còn không xa."
Ở giữa sân, trong phút chốc gần trăm đạo quyền ảnh bằng chân khí màu tím đã bị
Lục Thanh hóa giải. Tiếp đó, Lục Thanh liền thi triển Phong Lôi bộ, trong ánh
mắt kinh ngạc của Bộ Phi Thiên, thân hình Lục Thanh trong nháy mắt đã xuất
hiện trước mặt hắn.
Không có một chút gì hoa lệ, Lục Thanh trực tiếp đánh ra một quyền. Lực đạo
khủng bố vượt qua cả vạn cân đánh ra, tiếng rít gió đạt tới cực chí, tấc tấc
chân không vỡ vụn.
Bộ Phi Thiên biến sắc nhưng cũng không có kinh hoảng. Đồng dạng quyền phải của
hắn cũng đánh ra, Tử Điện chân khí bàng bạc di chuyển trên nắm tay, trực tiếp
đánh vào phiến chân không bị Lục Thanh đánh vỡ.
Một tiếng động rung trời vang lên, thân thể hai người như bị mãnh thú đụng vào
bắn thẳng ra hai bên, khảm vào vách đá cứng rắn gần một trượng.
"Thân thể hắn cư nhiên cường đại như thế, có thể cùng tứ trọng thiên tiểu
thiên vị trực tiếp đối quyền."
"Đúng vậy, này vẫn là thân thể con người sao, sợ là chỉ có hai con viên hầu
kia mới có thể so sánh được."
Trên bàn, sắc mặt cả năm vị trưởng lão đều trở lên ngưng trọng.
"Nếu không phải trên người hắn còn có Kiếm Nguyên dao động, ta còn nghĩ hắn đã
học xong Kim Cương Bất Hoại thần kinh đã thất truyền trong tộc."
"Đúng vậy, thân thể cường hãn như vậy, một quyền bùng nổ tuyệt đối trên vạn
cân. Nếu không không có khả năng đem Phi Thiên đánh bay đi."
Thở dài một tiếng, đại trưởng lão mở miệng nói: "Nguyên lại đó là Vạn Pháp Quy
Tông. Xem ra một thế hệ truyền nhân của Lục Gia, còn muốn mạnh mẽ hơn Kiếm
Hoàng Lục Thiên Thư lúc trước. Cảnh giới đó ta đã khổ công tìm tòi nhiều năm
mà vẫn khó có thể chạm đến."
"Vị cô nương này, xin nhận một lễ của ta."
Nói xong, năm vị trưởng lão đồng thời hướng tới Long Tuyết khom người thi lễ.
Long Tuyết biến sắc, thân hình liền lướt ngang qua, tránh lễ của năm vị trưởng
lão.
"Bằng vào cảnh giới tu vi của các vị thì sớm hay muộn cũng sẽ lĩnh ngộ đến.
Bất quá chỉ là đôi câu vài lời, một lễ này Long Tuyết không chịu nổi." Long
Tuyết lắc lắc đầu, thanh âm có vẻ lạnh nhạt nhưng lại rất kiên quyết.
Năm trưởng lão liếc nhìn nhau, đồng thời hiểu được ý tứ trong mắt đối phương.
Nữ tử như thế, xem ra Phi Thiên khó có thể nắm giữ được.
Hai bên vách núi đồng thời vỡ ra, hai đạo thân ảnh lăng không bắn ra lao vào
nhau. Trên không trung, từng mảnh chân không liên tục thoát phá, mỗi một quyền
đánh ra hai người lại cùng bắn ra thật xa.
Chưa từng có trận chiến nào khiến Lục Thanh cảm thấy sảng khoái như bây giờ.
Thân thể tương đương với thanh kiếm cửu phẩm đỉnh cấp toàn lực bùng nổ, vạn
cân lực lượng ẩn chứa trong cơ thể đã lâu, hôm nay rốt cuộc cũng gặp được đối
thủ. Võ Đạo lấy chân khí rèn luyện cơ thể, hơn nữa lại thêm vào chân khí, mỗi
một quyền của Bộ Phi Thiên đánh ra, cũng có chừng lực lượng vạn cân.
Hai người đều không có vận dụng chiêu thức quyền pháp gì, cứ như vậy từng
quyền ở trên không trung va chạm nhau.
Chân khí chấn động trong nháy mắt truyền khắp cơ thể Lục Thanh. Lực lượng này
đủ để phá vỡ một thanh kiếm cửu phẩm, cũng vừa đạt tới cực hạn của thân thể
tương đương thanh kiếm cửu phẩm của Lục Thanh. Chân khí ẩn chứa Tử Điện ở
ngoài da thịt càn quét, cũng khiến thân thể Lục Thanh được rèn luyện thêm.
Lực chấn động của chân khí này, theo mỗi một quyền đánh ra, ở mỗi một tấc da
thịt chấn động, khí huyết vô cùng thông sướng lưu động thành dòng, du đãng
trong huyết nhục.
Lần này, cảm giác khí huyết bị chấn động làm cho Lục Thanh có cảm giác như
đang ngâm mình trong một suối nước nóng. Nhiệt lực trong nháy mắt từ mỗi một
góc trong toàn thân phát ra.
Ở bên kia, tuy rằng Bộ Phi Thiên cũng vui sướng khi gặp được đối thủ như vậy.
Nhưng hắn lại dần phát hiện, nguyên bản lực đạo của Lục Thanh lúc đầu còn kém
hơn một chút, nhưng lực lượng trên nắm tay bộc phát ra càng lúc càng lớn. Gần
mười quyền qua đi, liền đã cùng hắn tương đương không chút sai lệch.
Đợi cho đến quyền thứ mười lăm, Bộ Phi Thiên đã cảm thấy cánh tay mình có chút
tê dại. Lực đạo của đối phương thế nhưng lại xuyên qua được Tử Điện chân khí
của hắn, truyền thẳng vào thân thể. Tuy nói Võ Đạo chú trọng luyện thân dưỡng
khí, mà đạt tới cảnh giới tiên thiên tứ trọng thiên thì thân thể đã thập phần
mạnh mẽ, nhưng theo như lời của đại trưởng lão thì cũng chỉ bằng một thanh
kiếm ngũ phẩm. Cùng so sánh với Lục Thanh trước mặt này, với lực thừa nhận của
thân thể, hai người căn bản không cùng một tầng thứ.
Đợi cho một lần nữa khảm vào vách đá, Bộ Phi Thiên quyết định thật nhanh,
không vội vã lao ra mà tạm dừng một lát để bình ổn khí huyết đang bốc lên.
Ngay sau đó hắn liền điều động toàn bộ Tử Điện chân khí trong Võ Thai đi ra,
từng tiếng sấm rèn cuồng bạo từ trong cơ thể mãnh liệt mà ra. Kình lực bàng
bạc bắn thấu vào vách núi xung quanh, chỉ trong thời gian ngắn, trong phạm vi
mấy trượng, vách núi toàn bộ hóa thành bụi phấn.