Người đăng: Ma Kiếm
Giống như phát hiện dị trạng của Lục Thanh, đại trưởng lão nhìn hắn một cái
thật sâu rồi nói: "Không nghĩ tới Phong Lôi Kiếm Ý của Lục Thanh ngươi lại bộc
lộ như vậy. Tốt lắm! Hy vọng ngươi có thể bảo trì tình trạng như vậy, Kiếm Khí
mang theo uy thế của quân vương. Giống như hoàng giả Linh Thú Tam Túc Kim Ô,
hay Long tộc vương giả, chỉ có uy run thiên hạ mới phù hợp với ý nghĩ tồn tại
của chúng. Vẫn nói cứng quá dễ gãy, cương nhu cùng tế đó chính là cảnh giới
kiếm pháp."
Dừng một chút, đại trưởng lão lại tiếp tục nói: "Nhưng là Kiếm Đạo, theo đuổi
chính là cảnh giới tối cao, mà không chỉ Kiếm Đạo mới có tinh thần dũng mãnh
tinh tiến, tâm cảnh cũng vậy đều phải dũng mãnh tinh tiến. Nếu là kiếm giả,
thì ngươi cần gì che dấu đi mũi nhọn, căn bản như vậy mà cũng bỏ qua thì nói
gì tới theo đuổi cảnh giới Kiếm Đạo tối cao."
Bên cạnh, nhị trưởng lão tiếp lời nói: "cương nhu cùng tế, đó là tiểu thừa của
Kiếm Đạo. Chân chính là thượng thừa Kiếm Đạo phải giống như một quân vương,
kiên cường bất khuất. Thân là quân vương, đó là sẽ không cúi đầu trước bất kỳ
ai, vô luận ra sao, ở bất luận loại hoàn cảnh nào. Nếu nói cứng quá dễ gãy,
như vậy quân vương phải khiến nó bất khuất, không thể chặt gãy."
Lúc này, ở trong đầu Lục Thanh, cho dù lúc trước hắn gặp phải đuổi giết cũng
trầm mặc không lên tiếng, Diệp lão đột nhiên hét lớn một tiếng rồi tán thưởng
nói: "Hay cho một cái Liệt Thiên tông, hay cho một cái Tinh Kim Kiếm Khí!
Không nghĩ tới Thanh Phàm giới nho nhỏ như vậy mà lại có một tông môn như vậy.
Tiểu tử, nhớ kỹ! Tu luyện Tử Hoàng Kiếm Thân kinh của lão phu cần chính là
loại tâm cảnh này. Cái gì mà cứng quá dễ gãy, hết thảy đều thối lắm! Đó chẳng
qua là cứng chưa đủ mà thôi. Cứng rắn chân chính nặng đến vạn cân, trở lại
nguyên trạng, đừng nghĩ chặt gãy, cho dù bẻ cong thôi cũng phải nghĩ xem có tư
cách hay không."
Lúc này, trong đầu Lục Thanh giống như thấy hình ảnh một thanh cự kiếm thông
thiên màu xanh biếc nối tiếp trời đất. Vô tận tia khí đem không gian thoát phá
thành Động Hư Không Gian vạn trượng cắn nuốt vạn vật, nhưng tia khí ở mặt
ngoài vẫn bất động không hề bị bẻ gãy.
Đây rốt cuộc là uy thế như thế nào? Lục Thanh không thể tưởng tượng ra được,
nhưng hắn biết nếu đổi lại là hắn, đừng nói đến gần, cho dù đến hơi gần một
chút cũng bị Động Hư Không Gian hóa thành bụi phấn.
"Đây chẳng lẽ là nhân kiếm hợp nhất?" Lục Thanh có chút chần chờ nói.
"Không sai, đây là nhân kiếm hợp nhất. Muốn dung hợp Kiếm Hồn hay Kiếm Phách,
thì tối trọng yếu là phải có tia khí. Nếu trên người không có tia khí tồn tại,
cho dù có luyện ra nhân kiếm hợp nhất thì cũng chỉ là hào nhoáng bên ngoài, uy
lực cũng chỉ có một nửa." Diệp lão trầm giọng nói.
Trong lúc nói chuyện, đồng thời Lục Thanh cũng cảm thấy Diệp lão ẩn nấp trong
Không Giới phát ra tia khí. Tia khí của Diệp lão tinh thuần nội liễm vô cùng,
quả thật Lục Thanh không biết nên dùng từ ngữ nào để hình dung. Tinh thuần có
lẽ cũng không tả hết được tia khí của Diệp lão. Tia khí này có màu trắng ngà,
tuy rằng không tận mắt nhìn thấy nhưng cũng khắc thật sâu vào trong lòng Lục
Thanh."
Giời khắc này, chẳng những Lục Thanh, năm người Niếp Thanh Thiên cũng đồng
thời lâm vào trầm tư. Vốn sau khi đoạn niệm thành không, tia khí của Lục Thanh
đã không chút nào trệ ngại, nhưng hiện giờ nghe Liệt Thiên tam lão giảng giải,
hắn mới chân chính hiểu được ý nghĩa của tia khí. Đó chính là đại biểu cho căn
bản tồn tại của kiếm giả, trụ cột để theo đuổi Kiếm Đạo, hoặc là nói phương
thức tồn tại của Kiếm Đạo.
Hai mắt Lục Thanh chậm rãi mở ra, không hề có chút che dấu, Phong Lôi Kiếm Ý
bá đạo phá thể mà ra. Phong Lôi Kiếm Ý mãnh liệt mang theo tia khí sắc bén vô
cùng thẳng hướng cửu tiêu. Nhất thời trên không trung núi Liệt Thiên, một đóa
Lôi Vận tụ tập lại. Tuy rằng lập tức bị tia khí của núi Liệt Thiên xé rách ra,
nhưng tựa như Lôi Vân rất bất khuất, cho dù bị dập nát thành vụn, ngay sau đó
cũng rất nhanh ngưng tụ lại.
Bên cạnh, Liệt Thiên tam lão liếc nhìn nhau rồi đồng thời cùng gật đầu. Nhưng
rất nhanh ba người phải ngạc nhiên, bởi vì theo Phong Lôi Kiếm Ý của Lục Thanh
bùng nổ, thần thức cùng linh hồn lực của hắn lập tức dung nhập vào trong trời
đất. Lúc này, lực trời đất trong phạm vi nghìn trượng mãnh liệt theo ý thức
của Lục Thanh điều động mà hướng tới Lôi Vân trên bầu trời tụ tập tới.
Ầm ầm
Một tia sét màu tím xẹt ngang bầu trời, đem tia khí của núi Liệt Thiên triệt
tiêu sạch sẽ. Trong nháy mắt cơ hồ lôi quang chiếu sáng cả núi Liệt Thiên, lấn
át cả ánh mặt trời chói chang.
Ở trên Lôi Vân dần có một cơn lốc màu xanh hình thành gào thét xoay quanh. Cơ
hồ chỉ trong giây lát, một luồng lôi quang tinh khiết từ giữa Lôi Vân hiện
lên.
"Thiên Lôi!" Tam trưởng lão không khỏi kinh hãi kêu lên một tiếng.
Đồng thời nhị trưởng lão lập tức hướng tới Lục Thanh trầm giọng quát: "Tỉnh
lại!" Bên trong thanh âm của lão có ẩn chứa hồn thức hùng hậu trực tiếp thấu
vào trong thức hải của Lục Thanh. Lục Thanh đang đem tâm thần dắm chìm trong
tia khí của Kiếm Ý lập tức tỉnh lại.
Hai mắt vừa khôi phục thanh minh, Lục Thanh lập tức thấy được Lôi Vân trên bầu
trời núi Liệt Thiên liền biến sắc. Tâm niệm Lục Thanh vừa động, Lôi Vân bao
trùm phạm vi hơn mười mẫu lập tức tiêu tán. Nguyên bản lực trời đất đang chấn
động cũng bình tĩnh lại.
"Tiểu tử đã mạo phạm!" Lục Thanh có chút hối lỗi hướng tới ba vị trưởng lão
thi lễ.
Đại trưởng lão lập tức vung tay đỡ Lục Thanh dậy, cảm thán nói: "Vốn thì ta
cũng chỉ nghi hoặc một chút, nhưng hiện giờ thì xem ra thần thức cùng linh hồn
lực của ngươi rất mạnh mẽ, đã không hề thua gì Kiếm Vương tiểu thiên vị vừa
mới tiến giai. Thật sự là rất khó có được a! Còn có lĩnh ngộ cùng khống chế
khí Phong Lôi của ngươi nữa, cũng không hề thua kém chút nào so với Kiếm
Vương. Ta nghĩ không quá ba năm nữa, Tử Hà tông lại nhiều thêm một vị Đại Sư
cảnh giới Kiếm Hồn rồi."
Lục Thanh chỉ cười một tiếng. Hắn hiện giờ đã lĩnh ngộ ra ý nghĩa của tia khí,
cũng không ra vẻ khiêm tốn nữa. Vốn nói được làm được thì cần gì phải che che
dấu dấu.
Năm người Niếp Thanh Thiên cũng lần lượt thanh tỉnh lại. Giờ phút này vô luận
là Niếp Thanh Thiên, Triệu Thiên Diệp, hay Diệp Cô Hàn, Long tuyết, Dịch Nhược
Vũ, cả năm người đều tản mát ra một cỗ tia khí sắc bén. Nhưng kỳ quái chính là
ba người Triệu Thiên Diệp, Diệp Cô Hàn cùng Dịch Nhược Vũ có tia khí rất thuần
túy, mà Niếp Thanh Thiên cùng Long Tuyết tuy rằng có tu vi cao hơn, nhưng tia
khí ngược lại không có cô đọng như ba người, tựa hồ bên trong vẫn có cái gì
trệ ngại.
Quét mắt nhìn một vòng, đại trưởng lão mở miệng nói: "Tốt lắm! Các vị cùng ta
đến cung Triêu Dương đi."
Lập tức, Liệt Thiên tam lão dẫn đường đi tới đỉnh núi Liệt Thiên.
Tới gần núi Liệt Thiên, Lục Thanh liền cảm thấy được vô số tia khí hoặc yếu
hoặc mạnh. Trong số đó, chỉ có một ít có Tinh Kim khí giống với Liệt Thiên tam
lão,. Tinh Kim khí này Diệp lão có nói qua, nhưng Lục Thanh còn chưa kịp hỏi.
Ngoài ra cơ hồ cả núi Liệt Thiên đều là khí hệ Kim, Lục Thanh cảm nhận cũng
phải có mấy trăm tia khí tản ra. Ở đây cũng chỉ có ít ỏi mấy người tu luyện
Kiếm Khí khác mà thôi. Vừa mới bước chân lên, sáu người Lục Thanh liền cảm
thấy kình phong lạnh thấu xương ở hư không chung quanh.
Đây là do vô số tia khí của kiếm giả tích lũy qua nhiều năm tháng mà hình
thành. Có thể thấy được tia khí của kiếm giả Liệt Thiên tông có bao nhiêu sắc
bén.
Nhìn thấy Liệt Thiên tam lão từ không trung hạ xuống, tất cả đệ tử của cung
Liệt Thiên đều khom mình hành lễ. Đồng thời cũng đánh giá sáu người Lục Thanh,
sáu vị khách không mời mà đến. Mà đại bộ phận ánh mắt đều tập trung lên người
Lục Thanh, bởi vì vừa nãy bọn họ tinh tường nhận biết Lôi Vân ở trên bầu trời
núi Liệt Thiên là do ai điều động. Lôi Vân cường đại như thế, thậm chí còn có
thiên uy nhè nhẹ phát ra, uy thế như thế bọn họ chỉ thấy ở Liệt Thiên tam lão.
Lục Thanh thật sự rất trẻ, hơn nữa năm người Niếp Thanh Thiên đều đi ở sau
lưng hắn liền khiến những đệ tử núi Liệt Thiên đều nghĩ là hắn đã ăn được linh
dược chí bảo nào đó có công hiệu trú nhan, do đó mà một vị Đại Sư cảnh giới
Kiếm Hồn tiền bối vẫn bảo trì được dung mạo trẻ trung.
Mọi người một đường đi tới, khi đi ngang qua một tòa kiếm đài, có thể là do
được khí hệ Kim uẩn dưỡng lâu ngày, ở bên trên tản mát ra một tầng tia khí dày
đặc. Sợ là Kiếm Thị đi tới gần cũng không có dũng khí bước lên.
Thật sự là rất sắc bén. Cùng với núi Liệt Thiên, cung Liệt Thiên cũng đồng
dạng có được tia khí vô cùng sắc bén. Thậm chí Lục Thanh còn nghĩ, nếu có thể
cho những đệ tử tu luyện Kiếm Khí hệ Kim của Tử Hà tông tu luyện trong hoàn
cảnh như vậy thì bọn họ có thể có được bao nhiêu tiến bộ.
Đi được thời gian tàn nửa nén hương, dưới sự dẫn dắt của Liệt Thiên tam lão,
sáu người Lục Thanh đi tới trước một tòa đại điện cao gần mười trượng, xung
quanh đều tản ra ánh sáng màu vàng kim. Lục Thanh nhìn kỹ liền thấy tà liêu để
chế tạo tòa đại điện này đều dùng Kim Thiết thạch. Tuy rằng chỉ là tài liệu để
tạo ra thanh kiếm tam phẩm, nhưng nó lại có điểm khiến người ta khó thể lý
giải. Tuy là Kim Thiết thạch ẩn chứa khí hệ Kim nồng đậm nhưng chưa từng có ai
dùng nó mà có thể tạo ra được thanh kiếm trên tam phẩm cả.
Mà hiện giờ ở chỗ này, Lục Thanh thấy cơ hồ cả tòa đại điện đều được Tinh Kim
khí quấn quanh, một cỗ tia khí sắc bén áp bách ra xung quanh. Lục Thanh phong
chừng, cho dù là tiên thiên Kiêm Khách cũng không thể chịu được tia khí sác
bén này.
Ngoài ra, tựa nhu được Tinh Kim khí uẩn dưỡng, Kim Thiết thạch như đã xảy ra
thay đổi nào đó. Lấy nhãn lực của Lục Thanh thì hắn có thể khẳng định Kim
Thiết thạch ở đây tuyệt đối có thể dùng để đúc ra một thanh kiếm thất phẩm,
thậm chí còn cao hơn.
Chẳng lẽ là bởi vì Tinh Kim khí? Lục Thanh không khỏi thầm nghĩ trong lòng.