Người đăng: Ma Kiếm
Thời gian nửa năm trôi qua rất nhanh. Tuy rằng cũng có vài đại sự xảy ra,
nhưng nói tóm lại vẫn là gió êm sóng lặng.
Sự kiện lớn nhất trong nửa năm này là Tử Hà tông cùng Thanh Ngọc tông chính
thức trở mặt. Thanh Ngọc tông đã tuyên cáo với các tông môn chung quanh đoạn
tuyệt mọi qua lại với Tử Hà tông. Vô luận là buôn bán, trao đổi hay thông hôn…
từ nay về sau đều đoạn tuyệt. Ngoài ra Thanh Ngọc tông còn cùng với Hoàng Xuất
môn, Thanh Vân tông hình thành một liên minh chống lại Tử Hà tông.
Mà mặt khác bống tông môn Phù Vân tông, Thính Kiếm Môn, Liệt Hỏa tông và Thanh
Thủy tông vẫn trầm mặc như trước không tỏ vè gì. Bất quá các tông đều biết rõ,
Tử Hà tông muốn tiến giai là cung đã dương lên, chắc chắn phải làm.
Thời gian nửa năm này, Lục Thanh vẫn ở trong nhà dốc lòng tu luyện, nhân tiện
chỉ điểm Hoàng Linh Nhi tu luyện một chút. Thỉnh thoảng bốn người Niếp Thanh
Thiên rãnh rỗi cũng ghé qua. Đối với đồ đệ này của Lục Thanh, tuy rằng Dư Cập
Hóa và Đoạn Thanh Vân là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng không thể không nói
tính tình của ba người rất hợp nhau. Rất nhanh, Hoàng Linh Nhi đã quen thuộc
với hai vị sư thúc.
Đặc biệt là Đoạn Thanh Vân, có lẽ lần đầu tiên là trưởng bối nên ngược lại hắn
đối với Hoàng Linh Nhi đốc xúc rất nghiêm khắc. Tuy rằng ngày thường hắn vẫn
cười nhạo vui đùa với nàng, nhưng vừa đến thời gian tu luyện thì gương mặt lại
sưng xỉa lên khiến cho Hoàng Linh Nhi không dám có chút lười biếng cùng phân
tâm.
Đường nhiên, mục đích của bốn người vẫn là Thanh Dương Liệt tửu cất chứa của
Lục phủ. Chỉ là thuận tiện đến cùng Lục Thanh trao đổi kinh nghiệm Kiếm Đạo.
Mà trải qua bốn người Niếp Thanh Thiên yêu cầu, cuối cùng Lục Thanh cũng đem
bốn thanh kiếm của bọn họ tân luyện một lần nữa. Trong này thì nguyên bản liệt
hỏa kiếm của Đoạn Thanh Vân đã bị hủy trong tay Phó Khúc trưởng lão của Thanh
Vân tông. Lần này hắn mang đến một khối tám mươi năm Hỏa Kim, Lục Thanh lại
thêm một ít tài liệu phụ trợ, một thanh Liệt Viêm kiếm cửu phẩm liên về tới
trong tay Đoạn Thanh Vân.
Lại nhìn đến Thanh Vân kiếm của Dư Cập Hóa, nguyên bản là thanh kiếm thất
phẩm, xuất ra từ tay Hoàng Lão, tới Lục Thanh xem ra thủ pháp trúc trắc vô
cùng. Sau khi linh hồn dung nhập trời đất, quả thực ánh mắt của Lục Thanh đã
đạt tới trình độ rợn người, khả năng khống chế lực không phải những Chú Kiếm
Sư tu vi yếu có thể sánh được.
Đây cũng ứng với câu nhất pháp thông, vạn pháp thông!
Lúc sau, Lục Thanh tiếp dẫn Thiên Phong liền đem Thanh Vân kiếm tăng từ thất
phẩm tới cửu phẩm đỉnh. Thanh Vân kiếm cũng vì vậy đổi tên thành Phong Vân
kiếm, nguyên bản lúc đầu có thuộc tính là Tốn Phong thì cũng chuyển thành
Thiên Phong. Có Phong Vân kiếm trong tay, cảm ứng với khí Tốn Phong trong trời
đất của Dư Cập Hóa càng thêm chặt chẽ. Thậm chí Lục Thanh phỏng chừng, chỉ cần
Dư Cập Hóa đủ ngộ tính thì về sau có thể đem Tốn Phong Kiếm Khí cô đọng thành
Thiên Phong Kiếm Khí cũng không phải không có khả năng.
Mà Tốn Phong kiếm của Niếp Thanh Thiên lúc đầu là bát phẩm, lại trải qua mấy
năm uẩn dưỡng của Kiếm Khí, hơn nữa sau khi Niếp Thanh Thiên đột phá Kiếm Chủ
thì Tốn Phong Kiếm Khí tinh khiết quán chú vào thân kiếm, ngạnh sinh tăng lên
tới trình độ cửu phẩm.
Lập tức, sau khi được Lục Thanh thêm một ít tài liệu trân quý, dưới Thiên
Phong rèn luyện, lại có một thanh Thần Kiếm cấp Thanh Phàm nữa xuất thế, nhưng
bất quá cũng chỉ có một con giao long hiện lên, chính là một thanh Thần Kiếm
cấp Thanh Phàm hạ phẩm. Nhưng cứ việc như thế thì Niếp Thanh Thiên cũng rất
vừa lòng.
Cuối cùng tới phiên Triệu Thiên Diệp, Phong Lôi Kiếm Khí của hắn cũng đồng
dạng đi ra từ trong tay Hoàng Lão. Mà nói đến chuôi Phong Lôi kiếm này cũng
không đơn giản, ngoài các tài liệu hỗn hợp ra thì tài liệu để chủ luyện thanh
kiếm này còn có một phần thừa của Phong Lôi thạch mà lúc trước Kiếm Hoàng Lục
Thiên Thư dùng để đúc Thần Kiếm cấp Thanh Phàm Vấn Tâm.
Trong truyền thuyết thì Phong Lôi thạch chính là được Lục Thiên Thư vô tình
tìm được từ trong Lôi Vân. Bởi vì trời sinh mà đã có tiên thiên Phong Lôi khí
cứng rắn vô cùng nên được gọi là Phong Lôi thạch. Tuy rằng đã qua năm trăm
năm, khí Phong Lôi ẩn bên trong cũng tiêu tán mất chín thành, nhưng vẫn được
Hoàng lão thoải mái chú tạo một thanh kiếm bát phẩm.
Tài liệu có hỗn Phong Lôi thạch này, cả Lục phủ đều không thể tìm thấy được
một ít. Lúc này Lục Thanh chỉ có thể đơn thuần tiếp dẫn Thiên Lôi cùng Thiên
Phong quán trú vào, đem uy năng của Phong Lôi thạch kích phát ra hết. Lần này
khiến cho Phong Lôi kiếm trở thành Phong Lôi Thần Kiếm, năm con giao long
thẳng hướng cửu tiêu, Thần Kiếm cấp Thanh Phàm trung phẩm xuát thế.
Lúc sau, Lục Thanh ngẫm nghĩ một lát rồi lấy ra Luyện Tâm kiếm, cũng đồng dạng
tiếp dẫn Thiên Phong cùng Thiên Lôi đem Luyện Tâm kiếm một lần nữa rèn luyện
lại. Nguyên bản Luyện Tâm kiếm đã đạt tới thượng phẩm, liền đạt tới trình độ
Thần Kiếm cấp Thanh Phàm đỉnh.
Mà Luyện Tâm kiếm lại cô đọng rút nhỏ đi một vòng, ngắn lại thành một thanh
trường kiếm dài bốn thước ba tấc. Sức nặng của thanh kiếm bởi vì cô đọng,
chẳng những không giảm bớt mà ngược lại tăng thêm mấy phần, sợ là nặng đến
bốn, năm trăm cân. Ngay từ đầu bị Đoạn Thanh Vân nắm trong tay, bởi không biết
nên không vận khởi Kiếm Nguyên liền bêu xấu trước mặt Hoàng Linh Nhi. Điều này
làm cho Đoạn Thanh Vân ảo não phi thường. Đến cuối cùng Lục Thanh lấy ra một
vò Thanh Dương Liệt tửu trăm năm mới chịu bỏ qua.
Lần này chú kiếm, tính cả Luyện Tâm thì tổng cộng có ba thanh Thần Kiếm cấp
Thanh Phàm xuất thế. Trong vòng một ngày, trên bầu trời trấn Triêu Dương liên
tục có ba lần dị tượng khói xanh xuất, ngọc giao long hiện, thậm chí đến cuối
cùng còn có chín con giao long tụ tập lại, Chân Long Hiện Thế, trực tiếp đem
thanh danh của Lục Thanh lên đến đỉnh điểm.
Trong khu vực Tử Hà tông, chỉ cần là Chú Kiếm Sư đã ngoài thất phẩm thì trong
mấy tháng đều đến trước cửa Lục gia canh giữ, muốn được Lục Thanh chỉ điểm.
Thậm chí còn có vài Chú Kiếm Sư bát phẩm tầm năm, sáu mươi tuổi đến trước cửa
đòi bái sư, bất quá tất cả đều bị Lục Thanh lấy Lý do bế quan từ chối không
tiếp.
Lục Thanh cũng không có nhiều thời gian để ở cũng một chỗ với các Chú Kiếm Sư.
Thời gian đối với hắn mà nói là trân quý dị thường. Thời gian năm năm, mỗi một
ngày đều trân quý hơn hàng nghìn hàng vạn Tử Ngọc tệ nhiều.
Lúc trước trong Kiếm Mộ chứng kiến Thần Mộc Man Hoang khiến Lục Thanh một bước
lên trời, mượn dùng khí hoang dã cuồn cuộn, bớt đi được vô số năm lịch lãm,
trực tiếp hiểu ra căn nguyên, duyên hoa tẩy tẫn. Hiện giờ cảnh giới của Lục
Thanh đã đạt tới, chính là ngắn ngủi nửa năm hắn đã có thể dung nhập linh hồn
mượn dùng uy trời đất cuồn cuộn. Thời gian nửa năm, khiến cho linh hồn của Lục
Thanh phải mạnh lên mấy lần. Trong thức hải của hắn, vòng xoáy thần thức đã
hoàn toàn hóa thành màu vàng kim.
Thần thức màu vàng kim cường đại vô cùng, thậm chí còn tản ra tia khí sắc bén,
có thể ngưng tụ thành thần thức chi kiếm có năng lực công kịch, lại dung nhập
thêm Kiếm Ý vào. Có một lần, một gã Chú Kiếm Sư lẻn vào Lục phủ muốn học trộm,
chỉ là một tia thần thức chi kiếm bé nhỏ không đáng kể, dung nhập không đến
nửa thành Phong Lôi Kiếm Ý, chính là Lục Thanh chỉ ngồi xếp bằng trong sương
phòng, liền trực tiếp phá vỡ thức hải của đối phương, hồn phách tan biến.
Thủ đoạn công kích quỷ dị này, chỉ cần là trong phạm vi thần thức của Lục
Thanh hoặc là nói phạm vi dung nhập linh hồn vào trong trời đất, đều có thể
niệm động tức tới, thật sự là khó lòng phòng bị. Sau lại nghe Diệp lão nói,
đây là do hắn tu luyện Luyện Hồn quyết nên thần thức thân mình có năng lực
công kích, có thể dựa theo một quỹ tích riêng mà hấp thụ tia khí, hơn nữa thân
mình kiếm giả cũng mang theo tia khí, nên mới không bị người phát hiện.
Hơn nữa thần thức trải qua tia khí cô đọng, vô luận là trình độ tinh thuần hay
ngưng thật đều phi thường cao. Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Diệp lão
không có giao cho hắn phương pháp luyện hồn khác. Gần nhất thì hủy bỏ tu luyện
Luyện Hồn quyết sẽ có nguy hiểm không nhỏ. Thứ hai, theo Diệp lão, tuy rằng
Luyện Hồn quyết bị khuyết thiếu, nhưng phương pháp luyện hồn lại gần sát với
căn nguyên. Đợi cho về sau khi cảnh giới đạt tới đủ, có thể tự mình sáng tạo
thêm phần sau cũng không khó.
Cho tới bây giờ, Lục Thanh vẫn tu luyện Luyện Hồn quyết mà Huyền Thanh truyền
cho, không có thay đổi.
Thời gian nửa năm cứ như vậy trôi qua, trải qua thời kỳ này, Lục Thanh cảm
thấy linh hồn mình đang không ngừng tăng trưởng. Theo Diệp lão phỏng chừng,
nếu cứ như vậy thì chỉ hai năm sau là Lục Thanh có thể ngưng kết Kiếm Hồn,
cũng không tính là nhiều thời gian lắm.
Cho nên cứ việc buồn tẻ thì mỗi ngày Lục Thanh đều thả linh hồn dung nhập trời
đất, không ngừng rèn luyện linh hồn cùng thần thức. Mà đối với cảm ứng cũng
nắm chắc, uy trời đất cũng theo linh hồn, thần thức cường đại mà tăng lên rõ
ràng.
Mặc kệ Lục Thanh tiềm tu, ngày năm ngọn núi tuyển đệ tử cũng đúng hạn tới.
Thời gian tuyển đệ tử quyết định là ngày mùng một tháng sáu, tiến hành dưới
chân năm ngọn núi. Muốn bái nhập vào ngọn núi nào thì tiến hành khảo nghiệm ở
núi đấy. Có thể thông qua khảo nghiệm liền trở thành đệ tử nội tông đời thứ
mười bảy. còn những người có tư chất kém thông qua thì có thể nộp Ngọc tệ, trở
thành đệ tử ngoại tông.
Đệ tử nội tông, ở trong tông môn cũng được xem như là tiếp xúc với lớp cao
tầng. Chẳng những có được địa vị, nếu có tư chất cùng ngộ tính cao được coi
trọng cũng có thể được các hộ pháp thu làm đệ tử nhập thất. Nếu được vậy thì
con đường tiến lên sẽ là một mảnh bằng phẳng, nhưng được như vậy thì đều là
những người tài trí vượt trội trong hàng đệ tử.
Hơn nữa, trong mỗi một đời đệ tử đều có thể sinh ra một Đại Sư cảnh giới Kiếm
Hồn. Nên mỗi một thế lực, thậm chí là người dân bình thường có năng lực, đều
tận hết sức lực cho hài tử nhà mình tiến vào nội tông. Trong lòng đều có ý
nghĩ, biết đâu, mấy chục năm sau chính mình lại có một hài tử là Đại Sư cảnh
giới Kiếm Hồn.
Đây không chỉ làm rạng rỡ thanh dang tổ tông, mà mỗi một Đại Sư cảnh giới Kiếm
Hồn đều là tồn tại trong tông sử vinh quang của tông môn.
Mùng một tháng sáu, trời mới tờ mờ sáng. Trong sân viện của gia tộc họ Lục
truyền ra tiếng kiếm rít réo rắt. Thân ảnh Hoàng Linh Nhi liên tục xê dịch
trong phạm vi mười trượng sân viện, trên mũi kiếm trong tay Húc Nhật Kiếm Khí
kéo dài ra bốn tấc, phát ra tiếng xe gió săc nhọn.
Sau khi Trúc Cơ tụ nguyên trở thành Kiếm Giả, hơn nửa năm sau Hoàng Linh Nhi
lại có đột phá. Ở nữa tháng trước, nàng đã tiến vào Kiếm Giả trung thiên vị.
“Xuất phát thôi” Trước sân viên, Lục Thanh đeo Luyện Tâm kiếm, mở miệng nói.
Hoàng Linh Nhi lập tức xoay người thu kiếm một cái rất đẹp mắt. Hiện giờ Húc
Nhật Thập Tam kiếm ở trên tay Hoàng Linh Nhi đã thi triển như nước chảy mây
trôi, lưu sướng tự nhiên.
Thấy bầu trời dần sang rõ, thầy trò hai người liền ra khỏi Lục phủ, hướng tới
núi Triêu Dương đi tới.