Người đăng: Ma Kiếm
Thanh trường kiếm vừa được nhúng vào nước liền bốc lên vô số khói trắng lượn
lờ. Lát sau khói trắng dần tụ tập thành sáu cụm khói trắng thuần không chút tỳ
vết.
Giống như tìm được mục tiêu, vô số khói trắng bốc lên dần tụ tập về phía sáu
cụm khói trắng. Rất nhanh sáu cụm khói này ngưng kết chậm rãi hiện ra hình
thái sáu đóa hoa sen trước mắt mọi người. Mỗi đóa hoa sen đều ẩn chứa tia khí
sắc bén khuếch tan ra bốn phía.
"Thanh kiếm lục phẩm!" Ở chung quanh, không ít Chú Kiếm Sư kinh hô ra tiếng.
Đương nhiên đám người Lăng Vân sẽ không kinh ngạc gì, trong mắt bọn họ thì rèn
một thanh kiếm lục phẩm chỉ là chuyện nhỏ. Cũng chỉ có những Chú Kiếm Sư đẳng
cấp thấp kém mới có thể xuất hiện ngữ khí như vậy.
Không ơ cùng cảnh giới thì căn bản họ không thèm để mắt đến.
"Thanh kiếm lục phẩm hệ Kim, gọi là Hàn Kim Kiếm, thỉnh các bị tiền bối đánh
giá." Cổ Đồng giơ tay lau mồ hôi trên trán rồi khom người thi lễ nói. Trong
tay hắn là một thanh trường kiếm dài bốn thước tản ra tia khí sắc bén.
Cổ Đồng vung tay ra, hắn không dùng chút sức lực mà thanh kiếm lập tức đâm sâu
vào tảng đá trước mặt vài thước.
"Tốt! Hàn Kim kiếm này hỗn hợp thêm Trầm Ngân sâu trong lòng nước mười năm,
tuy không đủ mềm dẻo nhưng trong số lục phẩm cũng liệt vào thượng phẩm." Lăng
Vân toát ra nụ cười nói.
"Không sai, tiếp tục cố gắng thì ngươi có hy vọng trước sáu mươi tuổi đạt tới
Chú Kiếm Sư bát phẩm."
Cổ Đồng nghe vậy mừng rỡ liền hướng tới Lăng Vân bái hai bái, đúng là nửa lễ
bái sư.
Vài tên Chú Kiếm Sư trong năm đại gia tộc đều nhíu mày lại. Lúc này đại thế
đang theo hai người Lăng Vân ngưng tụ nhưng hai người lại nói không hề sai,
bọn họ cũng không biết nói gì hơn.
Ở bên này, Nhan Như Ngọc cùng bốn gã Chú Kiếm Sư đều cảm thấy không ổn. Tuy
rằng Chú Kiếm Sư rèn kiếm không giống như kiếm giả chiến đấu chú trọng đến khí
thế, nhưng đôi khi khí thế cũng ảnh hưởng tới trạng thái của một Chú Kiếm Sư.
Đại thế không ở bên mình rất có thể làm lay động tâm thần của Chú Kiếm Sư, do
đó mà khi chú kiếm sẽ giảm khả năng tính toán, khống chế, thậm chí ảnh hưởng
cả bước cuối cùng tôi nước lạnh định phẩm chất.
Thân là kiếm giả, Nhan Như Ngọc rõ ràng biết điều này, nhưng nàng biết làm thế
nào đây?
Nhan Như Ngọc thở dài một tiếng, cũng chỉ biết đi một bước tính một bước. Ánh
mắt của nàng lại chuyển tới trên sân đá.
Các loại lò đúc bất đồng thay phiên nhau được khiêng lên sân, phẩm chất cấp độ
của các thanh kiếm rèn ra cũng tùy theo các Chú Kiếm Sư thay phiên nhau mà
thay đổi. Sau hai canh giờ trôi qua đã có hơn mười Chú Kiếm Sư bước lên sân
rèn kiếm, trên sân cũng có hơn mười chuôi kiếm được cắm lên.
Tuy rằng đại hội hạn chế thời gian chú kiếm là tàn một nén hương nhưng rất
nhiều Chú Kiếm Sư đều có tốc độ rất mau, làm xong trước thời gian quy định.
Hiển nhiên là mỗi người đều đã tập luyện trước, khi đi lên đều không tốn thời
gian tự hỏi mà động thủ ngay.
Trừ bỏ một số ít Chú Kiếm Sư là tham gia đơn độc một mình, còn đa sốt đều là
những Chú Kiếm Sư phụ thuộc vào các gia tộc cho nên không phải lo lắng đến vấn
đề tài liệu. Lực lượng gia tốc rất nhiều thời điểm đều là thể hiện qua chú
kiếm đại hội, cho nên các thế lực lớn đều rất coi trọng đại hội này.
Lại hai canh giờ nữa trôi qua, đã có Chú Kiếm Sư bát phẩm lên sân. Hiện giờ đã
qua giờ ngọ, trên bãi đá cơ hồ không còn âm thanh nào khác ngoài tiếng sắt
thép giống như tật phong mưa rào vang lên.
Đến thần sắc của hai người Lăng Vân cũng dần trở lên trịnh trọng. Chú Kiếm Sư
bát phẩm tuy rằng tài nghệ đều không bằng họ, nhưng kém không xa, đôi khi đều
có thể giúp bọn họ hiểu ra được một vài vấn đề.
Trong số Chú Kiếm Sư bát phẩm của năm đại gia tộc thì thực lực chênh nhau
không nhiều lắm. Nhưng thật ra có một người lấy được một khối Hỏa Kim trăm
năm, nhưng bởi vì Chú Kiếm Sư này có tu vi thấp nên thể lực tiêu hao quá
nhiều, đến cuối cùng khi thối hỏa lại không nắm chắc thời gian, nếu không đã
có một thanh kiếm cửu phẩm sinh ra trong đại hội.
"Mời Lăng đại sư lên sân."
Giành khôi thủ trong chú kiếm đại hội lần trước nên tuy rằng sau lưng Nhan Như
Ngọc chỉ là bốn gã Chú Kiếm Sư bát phẩm nhưng vẫn an bài lên sân sau cùng.
Bốn gã hán tử chung sức gian nan khiêng một chiếc lò đúc màu vàng lên trên sân
đá. Khi lò đúc vừa hạ xuống một khắc, sân đá này rõ ràng lắc lư.
Lò đúc này thật nặng!
Không ít Chú Kiếm Sư xung quanh phỏng chừng lò đúc này phải trên nghìn cân,
nhưng nhìn qua thì chiếc lò đúc này chỉ cao có bốn thước, không biết làm bằng
thứ gì mà lại nặng như vậy.
Tựa hồ bốn Chú Kiếm Sư ở sau lưng Nhan Như Ngọc biết hàng, một gã mở miệng
nói: "Đây là lò đúc được làm bằng Tử Viên Kim, được sinh ra trong lòng núi
lửa, có năng lực chịu nhiệt rất cao. Bên trong còn có thể có Địa Hỏa, làm cho
tài liệu càng thêm tinh thuần."
"Tử Viêm Kim lô này tuy không được xem là thượng phẩm nhưng không kém nhiều
lắm. Mỗi Chú Kiếm Sư có được nó đều xem như bảo bối."
Lăng Vân quả nhiên là hạ quyết tâm! Nhan Như Ngọc nghĩ lại chú kiếm đại hội
diễn ra mười năm trước, xem ra lúc ấy Lăng Vân tự biết bản thân không bằng
được nên cũng không có lấy ra chiếc lò đúc này.
Hiện giờ không chỉ Tử Viêm Kim lô, hắn còn lấy ra Hỏa Kim chùy cùng Huyền Băng
kiềm, đều là dụng cụ chú kiếm thượng phẩm. Rõ ràng là hắn đã quyết tâm ôm vị
trí khôi thủ về.
Vừa đi lên bãi đá, khí thế trên người Lăng Vân liền mãnh liệt dâng lên. Cuối
cùng trong hư không chung quanh hắn mấy trượng, vô số điểm sáng màu hồng tụ
tập ngưng tụ ra tới Hỏa Kim chùy trong tay hắn.
Kiếm Nguyên dao động khủng bố tản ra.
Kiếm Sư!
Những kiếm giả của năm đại gia tộc thầm hô ra tiếng, Nhan Như Ngọc cũng biến
sắc. Không nghĩ tới, Lăng Vân này cư nhiên còn là một gã Kiếm Sư. Kiếm Nguyên
dao động nóng cháy kia khiến nàng cảm giác sâu không lường được. Hiện giờ nàng
là Kiếm Khách đỉnh phong, có thể gây cho nàng cảm giác như vậy thì Kiếm Sư
tiểu thiên vị cũng không làm được, tối thiểu phải là trung thiên vị!
Người này che giấu thật thâm sâu! Sắc mặt của Nhan Như Ngọc rất ngưng trọng.
Mười năm trước, khi tham gia chú kiếm đại hội, Lăng Vân không có vận dụng tu
vi nên lúc ấy nàng còn tưởng rằng người này không có tư chất trên Kiếm đạo nên
không thể Trúc Cơ. Hiện giờ nhìn lại xem ra là do đối phương có tu vi hơn xa
nên nàng không thể cảm giác được mà thôi.
Lại nhìn đến trên sân đá. Tinh khí thần toàn thân Lăng Vân đều tập trung vào
Hỏa Kim chùy trong tay, chân trái hơi nhếch lên kéo mở ra túi vải thô dưới
chân.
"Mậu Thổ Trọng Sơn Thiết, đá hệ Thổ!" Dưới đài, Đồ Hà đọt nhiên kinh hô, bên
dưới mọi người đều ồ lên.
Mậu Thổ Trọng Sơn Thiết sinh ra trong núi cao nghìn trượng, rất khó tìm thấy.
Một khối bằng nắm tay liền nặng hơn mười cân, có thuộc tính Thổ, rất nặng và
cứng rắn vô cùng. Là tài liệu đỉnh cấp để chú luyện thanh kiếm cửu phẩm.
Không cần phải nói đến đá hệ Thổ, chỉ có ở nơi có khí hệ Thổ vô cùng nồng đậm
mới có thể có khả năng sinh ra, chỉ có thể dựa vào cơ duyên mới có thể tìm
thấy được. Đá hệ Thổ chẳng những có thể giúp cho kiếm giả giữ cho tâm thần yên
tĩnh tăng hiệu quả tu luyện, mà gia nhập vào trong kiếm có thể biến thuộc tính
của kiếm thành thuộc tính Thổ tinh thuần.
Những thanh kiếm có thuộc tính tinh thuần còn muốn trân quý hơn cả Thần Kiếm
cấp Thanh Phàm hạ phẩm.
Lúc này sắc mặt của Đồ Hà cũng trở lên âm trầm. Hắn thật không ngờ Lăng Vân
lại có thể tìm được tài liệu trân quý đến vậy. Lại thêm tài nghệ của Lăng Vân
nữa thì việc đúc ra một thanh kiếm cửu phẩm đỉnh cấp trong thời gian một nén
hương là không có vấn đề gì.
Trên mặt Lăng Vân vừa để lộ ra một tia vừa ý liền thu liễm lại ngay. Hắn bước
lên một bước, Mậu Tổ Trọng Sơn Thiết trong tay liền rơi vào giữa ngọn lửa
trong miệng lò.
Keng
Theo một tiếng nổ rung trời, Hỏa Kim chùy trong tay Lăng Vân đánh xuống bốc
lên vô số tia lửa.
Tiếng chùy bắt đầu tăng lên, liên miên không dứt hóa thành âm lãnh vô hình
truyền khắp bốn phía.
Rất nhiều người phải lui lại liên tục. Âm lãng này không phải bọn họ có tu vi
thấp kém có thể thừa nhận.
Chỉ sau nửa nén hương, trên bãi đá chỉ còn lại năm gia chủ của năm đại gia
tộc, Nhan Như Ngọc với bốn Chú Kiếm Sư cùng với Đồ Hà.
"Đây chính là uy thế của Hỏa Liệt chùy pháp của Lăng Vân, có thể loại trừ tạp
chất cùng tinh luyện tài liệu rất tốt. Xem lúc này Lăng Vân có thể làm cho âm
thanh va chạm thành một đường, hiển nhiên là đã luyện tập chùy pháp này tới
đại thành." Một Chú Kiếm Sư sau lưng Nhan Như Ngọc mở miệng nói.
Trầm ngâm một lát, Nhan Như Ngọc nói: "Các ngươi có mấy phần nắm chắc?"
Nghe Nhan Như Ngọc hỏi như thế, lão nhân vừa mở miệng sửng sốt một lát nhưng
lập tức lại cười khổ: "Chẳng những chùy pháp của Lăng Vân này cao siêu, tài
nghệ đã đạt tới cửu phẩm đỉnh phong mà tài liệu cũng không phải chúng ta có
thể so sánh được. Nếu gia chủ bằng vào Đại Diễn Tam Thập Lục chùy còn có hai
phần hy vọng, còn chúng ta sợ là không có được một phần hy vọng."
Nhan Như Ngọc nghe vậy lộ ra vẻ trầm trọng, khóe miệng lẩm bẩm: "Chẳng lẽ danh
dự của gia tộc phải bị hủy trong đời Thanh nhi sao?"
Dịch lão ở phía sau ngẩng đầu nhìn ngọn núi Triêu Dương rồi thở dài một hơi.
Trên sân đá.
Khối Mậu Thổ Trọng Sơn Thiết dưới Hỏa Liệt chùy pháp như cuồng phong bão táp
của Lăng Vân biến thành một kiếm phôi màu vàng đất. Hào quang lưu chuyển trên
kiếm phôi không hề bị ánh sáng của ngọn lửa che dấu.