Ma Uy Cái Thế


Người đăng: Ma Kiếm

Phá rối giấc ngủ của ta, tất cả các ngươi đều phải chết. - Âm thanh giống như
của cổ ma vang lên. Kiếm Cốt lướt trong không trung giống như một tia sét lao
về phía hai mươi tám gã đại sư.

Trong chốc lát, nó liền vượt qua khoảng cách ngàn trượng.

Dụng hồn thức trao đổi với nhau, hai mươi tám vị đại sư cùng xoay người. Nhưng
tiếng kiếm ngâm chấn động trời đất vang lên. Đứng trên lưng Kim Dương thần
điểu, đám người Lục Thanh chợt cảm thấy linh hồn chấn động. Một làn hơi thở dữ
dội trong nháy mắt tràn ngập khoảng không mấy trăm trượng.

Hai mươi tám vị đại sư cảnh giới Kiếm Hồn đều xuất thủ đủ tạo ra uy thế rung
chuyển trời đất.

Hai mươi tám đạo Kiếm Cương dài hơn mười trượng trong không trung từ một phân
thành hai rồi nhanh chóng hội tụ thành hai dòng chảy Kiếm Cương. Dòng chảy
Kiếm Cương nghiền nát không gian, xuất hiện một cái không gian Động Hư tỏa ra
lực hút kinh người. Không gian Động Hư bị dòng chảy Kiếm Cương đẩy đi lao về
phía Kiếm Cốt.

Từ trong ánh mắt của Kiếm Cốt tỏa ra những tia khí lạnh lẽo. Hai tay nó thành
kiếm chỉ, hợp lại trong không trung:

- Phá cho ta.

Tiếng rống kinh khủng của nó làm cho chân không xung quanh vỡ nát. Đồng thời,
từ kiếm chỉ của nó hai đạo không gian Động Hư dài hơn mười trượng xuất hiện,
phản kích lại hai dòng chảy Kiếm Cương.

Chỉ bằng ý chí kiếm đạo có thể xé rách cả không trung. Lực lượng như vậy khiến
cho đám người Lạc Thiên Phong hoảng sợ. Người này khi còn sống chắc chắc phải
là cường giả Kiếm Đế, nếu không thì Kiếm Cốt để lại cũng không thể có được uy
lực như thế.

Hai đạo không gian Động Hư vô cùng chuẩn xác chém lên hai dòng chảy Kiếm
Cương. Cho dù đám Lạc Thiên Phong cố gắng sử dụng cảnh giới kiếm pháp để điều
khiển nó tránh né nhưng vẫn không thể tránh được. Cứ như bọn chúng tự động lao
tới nhau vậy.

Ầm...

Không gian Động Hư nhanh chóng nghiền nát hai dòng chảy Kiếm Cương. Ngay cả
không gian Động Hư được dòng chảy Kiếm Cương dẫn dắt trong nháy mắt cũng bị
đồng hóa. Nơi không gian màu đen đi qua lập tức xuất hiện những khe nứt rộng
phát ra lực hút kinh người hút khí Chân Hỏa trong Chân Hỏa hải vào bên trong.
Đồng thời, những dòng nham thạch cũng nhanh chóng lạnh đi.

Đám người Lạc Thiên Phong đều chấn động tâm thần nhanh chóng sử dụng bộ pháp,
hóa thành hai mươi tám dải ánh sáng nhanh chóng tránh né.

"phụp"

Một tiếng kêu bi thảm vang lên. Không gian Động Hư do Kiếm Cốt tạo ra có tốc
độ quá nhanh khiến cho một gã đại sư của Chân Dục tông trốn không kịp bị chém
đứt cánh tay phải. Nhanh chóng đổi thần kiếm sang tay phải, Chân Dục kiếm
cương tản ra để cho không gian Động Hư không lan tới.

- Sư muội cứu ta.

Thần kiếm của nữ nhân trung niên lao tới. Kiếm Cương rạch nát chân không khiến
cho không gian nhất thời xuất hiện những gợn sóng mờ nhạt. Kiếm Cương dài mười
trượng hội tụ tỏa ra đại thế vô cùng vô tận, bổ về phía không gian Động Hư
đang hút lấy lão già.

Vù vù...

Dường như bị chọc giận, không gian Động Hư tối đen như mực một lần nữa xé rộng
khiến cho lực hút tăng mạnh. Lực hút lan ra không trung trong nháy mắt nuốt
chửng hai đạo Kiếm Cương.

- Sư huynh! Ngươi....

Nữ nhân trung niên kêu lên một tiếng thảm thiết. Vào lúc Kiếm Cương bị nghiền
nát. Nàng cứu sư huynh thì bị hắn ôm lấy nàng đẩy về phía không gian Động Hư.
Còn hắn thì mượn lực từ người nàng mà thoát khỏi lực hút của không gian Động
Hư.

- Cầm thú. - Triệu Thiên Diệp lạnh lùng lên tiếng.

Nhiếp Thanh Thiên lắc đầu, nói:

- Ngay cả cầm thú cũng không bằng.

Nhìn nét mặt kinh hãi của lão nhân cụt tay, ánh mắt của Lục Thanh không giấu
được sự chán ghét. Làm người như vậy đáng bị trời tru đất diệt.

Hai gã đại sư cảnh giới Kiếm Hồn của Chân Dục tông thấy vậy ngoại trừ lúc đầu
tức giận, một lát sau liền trở lại bình tĩnh. Khi lão già trở lại vị trí của
hai người, mặc dù cả hai không nói gì nhưng thoáng có một khoảng cách.

Không có người nào ra tay, để mặt cho nữ nhân trung niên bị không gian Động Hư
nuốt chửng.

- Quấy rầy giấc ngủ của ta, tất cả các ngươi phải chết. - Âm thanh lại một
lần nữa vang lên, vừa như tỉnh táo lại có chút gì đó giống như trong mộng.
Kiếm Cốt đứng trong không trung tỏa ra uy áp cuồn cuộn khắp Chân Hỏa hải.

Khí Huyền Băng nhanh chóng lan tới quanh thân của Kim Dương thần điểu, chân
không nhanh chóng xuất hiện đầy hơi lạnh.

Kêu lên một tiếng đau đớn. Khí Huyền Băng tác động cho dù là Kim Dương thần
điểu có Kim Dương chân hỏa hộ thân cũng vẫn bị nó xâm nhập. Hàn khí kinh khủng
lan rộng xuyên qua vòng sáng Chân Hỏa truyền tới đám người Lục Thanh.

Ngoại trừ Lục Thanh, chín người Lạc Tâm Vũ đều dùng kiếm khí bảo vệ thân thể.
Trong đó, Diệp Cô Hàn và Long Tuyết là đỡ hơn hết. Hai người bọn họ có được
Hàn Băng kiếm khí, một người lại có Huyền Băng kiếm khí nên hơi lạnh đối với
bọn họ thậm chí lại là thuốc bổ. Bất cứ chút nào xuyên qua vòng sáng là bị hai
người hấp thu toàn bộ.

Ở phía xa, kiếm chỉ hai tay của Kiếm Cốt lại một lần nữa dao động. Từng đạo
không gian Động Hư lao đến. Mặc dù có chuẩn bị nhưng sự mạnh mẽ của không gian
Động Hư nằm ngoài sự dự đoán. Khí Huyền Băng tràn ngập xung quanh khiến cho
Hỏa Vân báo và Ngô Công trăm chân bị khắc chế rất mạnh, linh lực bị áp chế
trong cơ thể khiến cho tốc độ giảm xuống thấp nhất.

Hai tiếng kêu đau đớn vang vọng hư không. Mười cái chân của Ngô Công cùng với
một bàn chân của Hỏa Vân báo bị không gian Động Hư hút lấy. Hai con linh thú
cố sức dẫy dụa, sử dụng linh lực toàn thân nhưng lực hút quá mạnh khiến cho
chúng càng giẫy dụa lại càng như lún sâu vào hố bùng. Thân thể khổng lồ trong
nháy mắt bị hút vào ba phần. Một gã đại sư nhanh chóng quyết định, huy kiếm bổ
ra chém nát vong linh lực bảo hộ.

Mười ba gã đệ tử ngoại trừ một gã Kiếm Chủ, những người khác đều nhanh chóng
rơi xuống Chân Hỏa hải.

Ngay vào lúc đệ tử hai tông chạy ra, không gian Động Hư chợt tăng lực hút nuốt
chửng hai con linh thú. Một trận mưa máu bay đầy trời nhưng không có giọt nào
rơi xuống đất mà bị không gian Động Hư nuốt lấy.

Sắc mặt bốn gã Vô Tình tông hết sức khó coi nhanh chóng lao xuống cứu đệ tử
của mình lên. Lão nhân mặt đỏ bất đắc dĩ phải cùng với hai gã đại sư cảnh giới
Kiếm Hồn túm lấy hai ba gã đệ tửu.

Nhìn Kiếm Cốt uy thế ở phương xa, vào lúc này mọi người đều hoảng sợ. Chỉ mới
giơ tay nhấc chân mà nó đã nghiền nát không gian, kiếm khí như muốn xuyên
thủng trời cao cùng với khí thế tông sư liên miên không dứt thể hiện ra ngoài.
Cho dù là đã chết, nhưng nó vẫn còn ý niệm của người trước cùng với Kiếm Ý nên
linh trí xuất hiện cũng hết sức đáng sợ.

Thấy hai lần công kích không giết được nhân mã của bảy tông, Kiếm Cốt đã thực
sự nổi giận. Nó rống lên một tiếng làm cho Chân Hỏa hải đang đóng băng nhanh
chóng vỡ nát. Vô số những tảng băng vỡ bắn đầy trời đất nghiền nát cả chân
không.

Một tia sáng lóe lên trong mắt như nghĩ ra chuyện gì đó, Lạc Thiên Phong quát
lớn:

- Không nên quyết đấu với nó. Nó không thể rời khỏi đây. Chúng ta nhanh chui
vào thông đạo.

Nghe thấy câu quát của Lạc Thiên Phong mọi người đều tỉnh ngộ nhìn Kiếm Cốt.
Ngay từ lúc nó bắt đầu chui lên cho tới bây giờ đúng là chưa di chuyển quá
ngàn trượng chỉ đứng lơ lửng trong không trung.

Nó là người trấn giữ ở đây, không sử dụng thần thông Kiếm Ý chỉ có thể công
kích theo bản năng.

Hiểu ra, hai mươi bảy vị đại sư quyết định thật nhanh. Bọn họ bộc phát Kiếm
Nguyên dẫn theo năm con linh thú chạy về phía thông đạo. Chỉ cần vào được đó,
Kiếm Cốt sẽ chẳng còn cách nào.

- Các ngươi đều phải chết. - Âm thanh tức giận vang lên. Hiển nhiên nó biết
nhược điểm của mình bị mọi người phát hiện nên phát ra vô số không gian Động
Hư, phóng về phía mọi người.

- Tản ra....

Như thương lượng trước với nhau. Vốn nhân mã của bảy tông đang tập trung đột
nhiên phân tán. Bảy dải ánh sáng phá chân không chia thành bảy hướng khác
nhau.

Không gian Động Hư mất đi mục tiêu liền lao xuống Chân Hỏa hải đang bị đóng
băng hút lấy khí Huyền Băng.

Có chút ngạc nhiên, trong mắt Kiếm Cốt tỏa ra ánh sáng. Nhất thời, nó không
biết công kích người nào trước.

Cuối cùng thì cho dù có linh trí nhưng không có đầy đủ hồn phách. Lần này thì
quả nhiên đám người Lạc Thiên Phong đã đoán đúng. Kiếm Cốt có linh trí mặc dù
rất mạnh nhưng suy nghĩ đơn giản.

Thông đạo lúc này còn cách chỉ khoảng ngàn trượng. Mặc dù nhân mã của bảy tông
tản ra nhưng phương hướng vẫn không thay đổi. Trong nháy mắt khoảng cách đó đã
bị rút ngắn chỉ còn một nửa.

Kiếm Cốt tức giận mở miệng phát ra một tiếng kiếm ngân xé gió đánh sâu vào
trong lòng mọi người.

Uỳnh...

Trong nháy mắt khi tiến vào thông đạo năm màu, Thất Thương tông và Ngũ Độc
tông trốn tránh không kịp bị tiếng kiếm ngân vang đến. Ba gã đệ tử bị nổ tung
ngay tại chỗ. Sáu gã đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng hộc máu. Hơn nữa, lúc
trước bị thương bọn họ đã suýt không chịu nổi. Thêm lần này lại càng nặng
thêm.

Tiến vào trong thông đạo năm màu liền hoàn toàn ngăn cách với hơi thở bên
ngoài.

Năm con linh thú ngoại trừ Kim Dương thần điểu ra đều rơi xuống mặt đất. Vốn
chúng bị thương từ trước bây giờ lại bị ảnh hưởng bởi lực hút của không gian
Động Hư ảnh hưởng khiến cho thân thể của chúng tưởng như nát vụn. Mà vừa rồi,
ý niệm của Kiếm Cốt lan tới khiến cho chúng bị ảnh hưởng nặng thêm.

Không cần phải nói nhưng phần lớn đệ tử của thất tông đối với sự xuất hiện của
Kiếm Cốt giống như một ngọn thần sơn cao vạn trượng trấn áp trong lòng họ
khiến cho tâm thần bị tổn thương nhiều ít khác nhau.

Thông đạo năm màu ngăn cách với bên ngoài. Xung quanh cũng được bảo phủ bởi
một vầng sáng năm màu trên đó có cả chút ánh sáng màu đen. Ánh sáng đen tối
như muốn nuốt chửng mọi thứ. Tuy nhiên, nó bị vầng sáng năm màu ngăn cản nên
chỉ biết hậm hực đứng ngoài.

Thông đạo năm màu, so với thông đạo khi đám đại sư công phá Ngũ Hành sinh diệt
đại trận hoàn toàn giống nhau, đều nằm trong không gian Động Hư. Sự dư thừa
của nguyên khí tinh thuần ở đây xoa dịu tinh thần mọi người.

Tất cả mọi người cùng ngồi xuống hồi phục vết thương. Kiếm Cốt quá kinh khủng
nên giờ phút này cho dù bước vào trong trạng thái nhập định vẫn có không ít đệ
tử run rẩy, tinh thần mất tự chủ.

Không gian yên tĩnh không một tiếng động thuận lợi cho việc chữa thương. Vài
vị đại sư xuất hồn thức an ui tinh thần mấy tên đệ tử bị tổn thương.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #274