Người đăng: Ma Kiếm
Nhưng đúng vào lúc này, Phong Lôi Kiếm Chủng trong Đan Điền của Lục Thanh chợt
dao động mạnh.
- Cẩn thận. - Lục Thanh quát lơn.
Ngoại trừ đám đại sư cảnh giới Kiếm Hồn ra, tất cả đám đệ tử đều sửng sốt.
Nhưng chỉ trong tích tắc, ánh mắt nhìn trộm lại một lần nữa xuất hiện trong
cảm giác của mọi người.
Vù...
Vù...
Vù...
Trong Thiên Phong cốc, tất cả những lốc xoáy Thiên Phong trong nháy mắt tan vỡ
khiến cho chân không bị nghiền nát. Áp lực từ những trận gió mang đến thoáng
cái từ bốn phương tám hương vây quanh bảy con linh thú.
Trong những trận Thiên Phong đã tan vỡ đột nhiên xuất hiện số dải ánh sáng màu
trắng chói mắt. Mỗi một dải ánh sáng đều có vô số những tia khí vây quanh. Nơi
chúng đi qua, chân không liền bị xé rách ra làm hai nửa.
Ầm....
Ầm....
Ầm....
Những dải ánh sáng trắng trong nháy mắt nhấn chìm cả bảy con linh thú.
Graaooooo....
Những tiếng gầm rống phẫn nộ vang lên, trong nháy mắt sáu con linh thú tứ giai
bị đánh nát sáu vầng sáng bảo hộ. Đám đệ tử của sáu tông nhất thời không còn
sự bảo hộ nên có hơn mười một người tu vi yếu nhất bị những dải sáng xuyên
thủng cơ thể. Nhưng cũng may, tu vi của đám đệ tử sáu tông cũng không phải tầm
thường, gần như toàn bộ đều có tu vi Kiếm Sư, được Kiếm Chủng rèn luyện thân
thể nên có sức chịu đựng rất mạnh. Vào lúc này, mặc dù bị công kích nhưng phần
lớn vẫn nhanh chóng tránh được điểm yếu hại. Những thanh kiếm nhanh chóng ra
khỏi vỏ tỏa ra kiếm khí ác liệt bắn về phía những dải ánh sáng màu trắng.
Tốc độ của chúng quá nhanh khiến cho đám người Lạc Thiên Phong cảm thấy khiếp
sợ trong lòng. Thần kiếm của họ nhanh chóng đón đỡ, bổ vỡ những dải ánh sáng
ra làm đôi.
Do dù sử dụng Hồn thức cũng chỉ thoáng thấy được một chút tàn ảnh do những dải
sáng để lại.
"Oa..."
Những dải ánh sáng bị bọn họ chém vỡ phát ra những tiếng giống như trẻ con
khóc.
- Khốn kiếp! Đây là thứ gì? - Lão già mặt đỏ còn chưa nói xong, vô số những
dải ánh sáng màu trắng lại bắn đến lần nữa.
"Kíu..."
Kim Dương thần điểu cất tiếng hót uy nghiêm. Đồng thời vòng sáng Kim Dương
Chân hỏa bảo vệ quanh người nó cũng tỏa ra ánh sáng chói mắt. Những dải ánh
sáng màu trắng đánh lên vầng sáng lập tức vang lên những tiếng khóc chói tai.
Cứ như vậy, vô cùng vô tận Thiên Phong nhanh chóng đẩy đoàn người Lạc Thiên
Phong về phía giữa cốc.
Không thể làm cách nào khác được bởi vì tốc độ của những dải ánh sáng trắng
quá nhanh, thế công quá mạnh làm cho bọn họ gần như không thể thở. Mặc dù
chúng như những linh vật có sinh mạng nhưng lại liều lĩnh không sợ chết. Chúng
gần như chẳng thèm để ý tới khí thế của hai mươi tám vị đại sư cảnh giới Kiếm
Hồn. Ngay cả Kim Dương thần điểu là kẻ uy hiếp chúng mạnh nhất cũng không thể
làm cho chúng dừng bước. Thậm chí nơi mà chúng tập trung tấn công nhiều nhất
lại chính là Kim Dương thần điểu.
Chưa từng có bao giờ, Kim Dương thần điểu cảm thấy tức giận đến vậy. Trong
Thiên Phong cốc không hề có nguyên khí của trời đất, cho dù là linh lực thuộc
tính cũng chỉ có duy nhất sự tồn tại của Thiên Phong. Những loại linh lực khác
bị bài xích toàn bộ. Cho dù có thể phát ra linh chú cực mạnh nhưng Kim Dương
thần điểu cũng không dám cam đoan thú đan của nó có còn đủ linh lực để vượt
qua chặng nguy hiểm tiếp theo hay không.
Vào lúc này, sau một hồi tấn công liên tục, nhưng dải ánh sáng màu trắng vang
lên một tiếng động uy nghiêm. Sau tiếng động đó, mấy vạn dải ánh sáng đang
công kích Kim Dương thần điều nhanh chóng ngưng tụ, trong khoảng một khắc chỉ
còn một vòng tròn màu trắng rộng chừng mười trượng.
Vòng tròn gió xoay tròn rất nhanh khiến cho chân không xung quanh bị phá vỡ,
tạo ra những gợn sóng không gian. Vòng tròn đó mặc dù rất lớn nhưng tốc độ so
với ánh sáng còn nhanh hơn khiến cho người ta không thể nắm bắt.
Trong tích tắc khi con mắt màu đỏ co lại, vòng ánh sáng trên lưng Kim Dương
thần điểu bị nghiền nát. Vòng tròn gió vẫn không giảm uy lực đánh thẳng vào
lưng thần điểu.
" kíu..."
Một tiếng kêu đau đớn vang lên, linh huyết giống như những ngọn lửa bay tán
loạn ra xung quanh. Đám người Lục Thanh đứng trên lưng thần điểu vào lúc vòng
tròn xuất hiện đã có động tác, nhưng dòng khí do vòng bảo hộ vỡ nát gây ra vẫn
đẩy bọ họ bay thẳng vào giữa Thiên Phong.
Phong Lôi kiếm khí bao phủ bên ngoài cơ thể khiến cho những đạo Thiên Phong
lao tới bị chúng nghiền nát.
Sắc mặt Lục Thanh hết sức ngưng trọng. Lần đầu tiên hắn gặp phải thứ địch nhân
như vậy, thậm chí ngay cả thân hình cũng không nhìn thấy, làm sao mà chiến
đấu?
Vào lúc này, chung quanh chỉ có một màu trắng và tiếng rít của Thiên phong
cùng với tiếng rống tức giận của hai mươi tám vị đại sư cảnh giới Kiếm Hồn.
Kiếm khí, Kiếm Cương thi thoảng lại tạo ra một khoảng không gian sáng ngời.
Dường như phát hiện ra sự tồn tại của Lục Thanh, nhưng dải ánh sáng màu trắng
liền phân ra mấy trăm đạo lao về phía hắn. Vô vàn những tia khí bắn ra từ
người Lục Thanh. Cho tới lúc này, sự mạnh mẽ của thân thể tương đương với
thanh kiếm cửu phẩm mới được thể hiện.
"Keng..."
"Keng..."
"Keng..."
Giống như tiếng sắt thép vang lên, những dải ánh sáng màu trắng đánh vào người
Lục Thanh liền bắn ngược trở lại. Thậm chỉ ngay cả võ phục của hắn cũng không
hề bị ảnh hưởng. Tuy nhiên lực đạo từ những dải ánh sáng cũng làm cho Lục
Thanh bị ảnh hưởng, ước chừng cũng phải tới mấy ngàn cân. Nếu như thân thể của
hắn vẫn tương đương với thanh kiếm bát phẩm thì bây giờ có lẽ nội tạng đã bị
thương nặng.
Dường như phát hiện ra Lục Thanh khó chơi, mấy trăm dải ánh sáng liền phát ra
tiếng kêu gọi.
Vù vù...
Trong tích tắc, gần ngàn dải ánh sáng gia nhập vào cuộc chiến phía trước liền
lao về phía Lục Thanh.
Thần thức cơ bản không kịp phản ứng nên Lục Thanh giống như một cái bao cát để
cho chúng xông tới mà không có cách nào.
"Những thứ này là cái gì?" Trong Đan Điền, Phong Lôi kiếm chủng phát ra những
tiếng động, dường như rất hứng thú đối với những dải ánh sáng này.
- Đó là Thiên Phong sát linh.
Dường như mới từ trong giây phút choáng váng tỉnh lại, Diệp lão lên tiếng cảm
thán.
- Thiên Phong sát linh? - Lục Thanh hỏi lại. Những dải ánh sáng đó vẫn không
thể đột phá được thân thể của hắn nên Lục Thanh lắng nghe Diệp lão giảng giải.
- Thiên Phong sát linh sinh ra ở nơi chỉ có toàn gió. Nó là một loại linh thể
đặc biệt, trời sinh đã có một tốc độ lạ thường. Thân thể của chúng là do khí
Thiên Phong tinh khiết ngưng kết lại mà thành, có được ý thức lĩnh vực rất
mạnh. Đối với bất cứ sinh vật nào xâm nhập vào trong lĩnh vực của chúng đều bị
chúng điên cuồng chém giết. Mặc dù linh trí của chúng không cao nhưng cũng hết
sức khó chơi. Nếu chỉ có một đại sư cảnh giới Kiếm Hồn bước vào sự bao vây của
chúng thì chắc chắn là cửu tử nhất sinh.
- Hơn nữa, trong lĩnh vực của chúng, ngoại trừ linh thú và kiếm giả có được
Thiên Phong ra, những loại linh lực khác cùng với nguyên khí trong trời đất
đều bị bài xích, không thể thu nạp.
- Vậy có cách nào có thể thoát ra khỏi lĩnh vực của chúng hay không?
- Không có! Trừ khi Tông sư cảnh giới Kiếm Phách, trong cơ thể giống như một
trời đất riêng khiến cho Kiếm Nguyên gần như vô cùng vô tận mới có thể chịu
nổi sự tiêu hao mà đi ra. Nếu không, cho dù là Kiếm Hoàng cũng phải tốn rất
nhiều sức. Nhưng trước mắt, có một cách có thể cứu được bọn họ.
- Như thế nào?
- Trong cơ thể của người còn mấy trăm giọt nguyên khí dịch. Nếu như người tới
mở đường thì đi qua Thiên Phong cốc cũng không phải là việc khó. Chỉ có điều,
nếu làm như vậy thì thần thông đặc thù của Tử Hoàng Kiếm Thân kinh sẽ bị lộ ra
một chút. - Trầm ngâm một lúc, Diệp lão mở miệng nói.
Chẳng hề do dự, Lục Thanh nói:
- Bây giờ cũng chưa phải lúc nghĩ nhiều như vậy.
Ngay lập tức, vô vàn những tia khí bộc phát cùng với Phong Lôi Kiếm Ý bá đạo
tỏa ra từ người hắn. Trong không gian văng vẳng có tiếng long ngâm xé gió.
Đồng thời trên đỉnh đầu Lục Thanh, một hư ảnh thanh kiếm cao mười trượng xuất
hiện.
Từ trên người Lục Thanh chợt phát ra những tiếng kiếm ngân xé gió, cùng với
Phong Lôi Kiếm Nguyên phun ra hình thành một quả cầu kiếm khí tron phạm vi
mười trượng. Hai tia Phong Lôi từ trong Kiếm Khí tỏa ra nhưng chóng ngưng kết
trên bề mặt của quả cầu kiếm khí nhưng con rắn bằng tử điện to nhưng những cái
thùng. Tốn Phong khí hội tụ bao phủ bên ngoài những con rắn.
Tử Tiêu Phong Lôi kiếm, thức thứ mười bốn: Đại Nhật Phong Lôi.
Những con rắn tử điện tỏa ra ánh sáng màu xanh tím khiến cho Thiên Phong sát
linh xung quanh phải dừng lại.
Dường như có một sự sợ hãi đối với tử điện, hơn ngàn đạo Thiên Phong sát linh
xoay tròn trên không trung.
"Oa..."
"Oa..."
Nhưng tiếng động giống như tiếng trẻ con khóc vang lên. Thứ sinh linh kỳ lạ đó
dường như đang thương lượng với nhau. Nhưng Lục Thanh cũng không có thời gian
để mà chờ chúng.
Kiếm quang màu xanh tím lóe lên, đồng thời Lục Thanh sử dụng Phong Lôi bộ tới
mức cao nhất, đánh vỡ từng đạo Thiên Phong mà ra khỏi chiến trường.
Xoẹt...
Xoẹt...
Kiếm Cương tàn phá xung quanh. Kiếm Cương mênh mông nghiền nát những khoảng
chân không khiến cho Thiên Phong sát linh mặc dù có tốc độ rất cao nhưng vẫn
bị đại sư cảnh giới Kiếm Hồn chặt đứt hơn một ngàn.
Trên mặt đất, đám đệ tử đều tự chiến đấu. Kiếm khí tỏa ra ngoài thân thể họ
ngăn cản Thiên Phong sát linh công kích. Có kiếm khí ngăn cản, Thiên Phong sát
linh cũng không gây nhiều tổn thương cho bọn họ. Nhưng Lục Thanh cũng nhận ra
được trong nội phủ của bọn họ đều bị thương ở một mức nhất định.
Không dám sử dụng kiếm pháp tinh thâm bởi vì cơ bản không thể đuổi được đám
Thiên Phong sát linh. Đám đệ tử từ từ di chuyển trong Thiên Phong cốc.
Một tia sáng lóe lên trong mắt, Lục Thanh đạp mạnh một cái khiến cho Đại Nhật
Phong Lôi cứ thế mà lao thẳng vào Thiên Phong sát linh.
Vô số Thiên Phong sát linh bị những tia tử điện nghiền nát. Uy thế mạnh mẽ tỏa
ra nhanh chóng tạo thành một con đường rộng hơn mười trượng.
- Lục Thanh! Ngươi điên rồi. Mau thu liễm Kiếm Nguyên. - Cách đó không xa,
Huyền Thanh tức giận quát lên, đồng thời huy kiếm bắn ra vài đạo Kiếm Cương
màu hồng dài mười trượng, đánh bai vài đạo Thiên Phong sát linh.
Cho dù là đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng không có biện pháp gì đối với Thiên
Phong sát linh. Cho dù họ có tạo ra lưới kiếm dày đến mấy thì Thiên Phong sát
linh có thể dựa vào tốc độ cực nhanh mà vượt qua đánh lên người.
Nhưng cũng may, đại sư cảnh giới Kiếm Hồn mặc dù không có được thân thể mạnh
mẽ như Lục Thanh nhưng vẫn có thể dựa vào Kiếm Nguyên để bảo vệ nội tạng của
họ không bị thương.