Người đăng: Ma Kiếm
“Chưa chắc. Địa Tâm Nhũ ngàn năm ta không hề mang theo trên người. Nếu ngươi
để cho ta một con đường sống, chỉ chỉ cần ngươi định ra địa điểm và thời gian,
ta chắc chắn sẽ mang tới cho ngươi, tuyệt không nuốt lời. Nếu không tin, ta có
tểh lập ra Kiếm thần thệ ước.” Nhìn thấy Lục Thanh không hề có vẻ động lòng,
lại cảm thụ khí tức của bốn Kiếm Chủ không ngừng tới gần. Quái nhân cắn răng
truyền âm nói.
Kiếm Thần thệ ước. Quái nhân này thực sự muốn dùng thứ này để đổi lấy tính
mạng. Lục Thanh ngửa mặt lên trời cười rộ, trong mắt hiện lên sát khí điên
cuồng: “ Nếu ta đáp ứng ngươi, thì ngày sau ta làm sao dám nhìn mặt cha ta
cùng liệt tổ liệt tông dưới cửu tuyền. Lục Thanh ta không thể đại biểu cho
chính đạo, nhưng hôm nay ta cũng phải đem những tên ma đạo coi mạng người như
cỏ rác các ngươi diệt trừ sạch sẽ. Chịu chết đi ! Ngươi trốn không thoát đâu.”
Kiếm Chủng trong đan điền Lục Thanh giống như cảm nhận được tâm ý của hắn,
bỗng nhiên phóng ra ánh sáng xanh tím chói mắt. Ở phía bên trên Kiếm chủng,
tiên thiên Phong Lôi Châu lại ong ong run rẩy lên. Lúc này, Lục Thanh cảm nhận
được, liên hệ giữa hắn và Phong Lôi châu lại trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
Nghĩ kĩ Lục Thanh liền hiểu được. Hắn có được chính là Phong Lôi Kiếm Khí.
Trong đó Lôi Khí chính là đại biểu cho uy nghiêm của trời đất, cái cần đó là
chính khí. Mà lúc này, hắn vừa mới thể hiện ra chính khí của bản thân, lập tức
mối liên hệ cùng Lôi khí trở nên chặt chẽ hơn nhiều. Tuy rằng uy lực của Phong
Lôi Kiếm Khí không có tăng lên, nhưng cùng Lôi Khí có liên hệ cũng khiến khả
năng khống chế Phong Lôi Kiếm Khí của Lục Thanh tăng lên rất nhiều. Khi thi
triển ra cũng thuận lợi tự nhiên hơn.
Nếu nói lúc trước phải cần mười phần lực để không chế, thì bây giờ chỉ cần
chín phần. Tuy rằng hơn kém không nhiều lắm, nhưng đó cũng coi là một loại
thực lực được tăng lên.
Trên không trung, bóng dáng hai người di chuyển nhanh chóng để lại vô số đạo
tàn ảnh. Khi thì lại có đạo Kiếm Khí xẹt qua ảo ảnh của hai người đánh xuống
mặt đất, tạo thành từng hố sâu rộng đến vài thước. Lục Thanh có Nguyên khí
dịch có thể khôi phục Kiếm Nuyện rất nhanh. Còn quái nhân hiển nhiên là không
có biện pháp để khôi phục Kiếm Nguyên. Chiến đấu thời gian dài như vậy trên
không trung, căn bản hắn không thể chống đỡ được. Chỉ qua thời gian tàn nén
hương, Kiếm nguyên của quái nhan đã tiêu hao hơn phân nửa.
Ở phương xa, hai đạo ánh sáng màu xanh và màu lam nhanh chóng hiện lên, thoáng
cái đã phóng tới chỗ hai người Lục Thanh đứng mấy trăm trượng. Sau một lát,
hai luồng khí thế đã tập trung vào người quái nhân.
Áp lực từ hai vị Kiếm chủ khiến quái nhân hơi dừng lại một chút. Trong mắt Lục
Thanh lóe lên một tia sáng. Luyện Tâm kiếm trên tay hắn bỗng nhiên bay ra.
Hưu
Bị mấy ngàn cân lực lượng tác dụng vào, Luyện Tâm kiếm liền hóa thành một
luồng sáng xanh tím bắn ra. Tiếng kiếm xé gió vang lên đinh tai nhức óc. Luyện
tâm kiếm giống như xuyên qua không gian, để lại một đạo tàn ảnh. Ngay sau đó
xuất hiện tại một chỗ cách đó mấy trượng.
Lục Thanh bỗng nhiên quăng kiếm công kích khiến cho quái nhân không kịp trở
tay. Liền bị Luyện Tâm kiếm xẹt qua người. Thân hình hắn lóe ra lui lại. Lúc
này ở trên ngực phải của quái nhân đã bị Luyện Tâm kiếm xuyên qua tạo thành
một lỗ thủng, máu tươi bay ra tung tóe.
Hưu
Hưu
Không để cho quái nhân có cơ hội gì. Lục Thanh liền đánh ra hai đạo Kiếm Khí,
trong nháy mắt hai cánh tay của quái nhân đã bị chặt đứt. kêu lên một tiếng
thảm thiết, thân hình quái nhân không tự chủ được rơi thẳng xuống đất.
Thân hình Lục Thanh lại lóe lên, đã tới bên cạnh chỗ quái nhân vừa rơi xuống.
Hai ngón tay hắn liên tiếp điểm ra, che lại kinh mạch trước ngực và hai cánh
tay quái nhân. Tuy rằng quái nhân bị thương rất nặng. nhưng với năng lực khôi
phục mạnh mẽ của Kiếm chủ cùng với thân thể mạnh mẽ của hắn, thì tính mạng hắn
cũng không có gì nguy hiểm.
Sau khi chế trụ lại đan điền cùng thức hải của quái nhân. Lục Thanh liền đem
hắn giao cho Niếp Thanh Thiên cùng với phong chủ Thiên Thủy của núi Dịch Thủy.
Thân hình vừa động, Lục Thanh lại vọt tới chỗ Địa Huyệt ma Chu vương. Trong
mắt hắn nồng nặc đầy sát khí. Hai tay phất lên bắn ra hai đạo Phong Lôi Kiếm
Khí. Đồng thời Phong Lôi Kiếm Ý từ trên người hắn phóng ra nhắm thẳng về phía
ma chu vương.
Chi
Cảm nhân được uy hiếp tử vong, mười cẳng chân của ma chu vương bộc phát ra lực
lượng kinh người. Cả thân hình khổng lồ của nó nhanh chóng bắn ra xa hơn mười
trượng, đồng thời phát ra tiếng rít sắc nhọn.
Phốc_
Phốc_
Phốc_
Nguyên bản đàn ma chu đã chui vào trong lòng đất chờ mệnh lệnh lập tức phá vỡ
mặt đất chui lên. Bốn người Triệu Thiên Diệp thấy thế vội lui sang một bên. Mà
Niếp Thanh Thiên cùng Dịch Thủy lại đồng thời ra tay. Khí thế hai Kiếm Chủ
phóng ra như chẻ tre. Tốn Phong Kiếm Khí sắc bén cùng với Kiếm Khí hệ Thủy tỏa
ra khí lạnh thấu xương. Mỗi một đạo Kiếm Khí bắn ra đều có một con ma chu bị
chém thành hai nửa.
Rút thành Luyện Tâm Kiếm cắm trên mặt đất ra, Kiếm Ý của Lục Thanh tập trung
vào Địa Huyệt Ma Chu vương. Tuy rằng ma chu không phải kiếm giả, nhưng vẫn bị
Kiếm Ý bá đạo áp chế toàn diện khiến cho lực lượng hệ Thổ trong thức hải của
nó không thể vận chuyển lên được.
Trên người ma chu vương chậm rãi tản ra khí hệ Thổ màu vàng đất. Thân hình
chậm rãi lún vào trong lòng đất chạy trốn. Địa Huyệt Ma Chu vương thân là
vương giả của bầy ma chu, đây là lần đầu nó cảm thấy sợ hãi trước một người.
Lôi khí nồng đậm quanh người Lục Thanh khiến cho nó sợ vỡ mật.
“ Trốn chỗ nào!” Lục Thanh sao có thể bỏ qua dễ dàng cho con Địa Huyệt Ma Chu
vương đã giết đến hơn nghìn người được. Khí Phong Lôi trong trời đât rất nhanh
tụ tập trên Luyện Tâm Kiếm. Một đạo Tử điện to bằng cánh tay dài hơn mười
trượng hình thành, chung quanh còn có khí Tốn Phong ngưng tụ thành Phong Nhận
hoàn sắc bén. Trong nháy mắt bụi đất bay đầy trời.
Tử Tiêu Phong Lôi kiếm thức thứ mười : Phong Lôi Dẫn.
Luyện Tâm Kiếm trên tay Lục Thanh chém ra, đồng thời hắn thi triển Phong Lôi
Bộ lao đến ma chu vương. Hơn mười con ma chu đứng gần đó bị chiêu kiếm Phong
Lôi dẫn đánh thành tro bụi. Uy thế chiêu thức không tiêu tan hướng thẳng ma
chu vương mà đến. Trong nháy mắt Phong Nhận hoàn cùng Tử Điện đã tới trước mặt
Địa Huyệt ma Chu vương.
Khi thân thể của Địa Huyệt Ma chu vương vừa mới chìm vào lòng đất được một
nửa, nó chợt há mồm phun ra một quả cầu khí hệ Thổ màu vàng đất. Lập tức ma
chu vương nương theo lực đạo bắn ngược trở lại chui lên khỏi mặt đất. Thân thể
không lồ trong nháy mắt đã linh hoạt tránh về phía sau.
Oanh _
Quả cầu khí hệ Thổ mà ma chu phun ra nhanh chóng phát nổ. Nhưng cũng chỉ làm
cho uy thế của chiêu Phong Lôi Dẫn giảm đi một ít mà thôi. Mà tốc độ của Lục
Thanh làm sao ma chu vương có thể bằng được. Trong nháy mắt thân hình Lục
Thanh đã đến bên cạnh ma chu vương.
Trên mặt đất, trong mắt Đại Huyệt Ma Chu vương hiện lên vẻ sợ hãi. Nó chỉ kịp
phát ra tiếng kêu thảm thiết, cả người đã bị cuốn vào trong cơn lốc Phong Nhận
Hoàn cùng Tử Điện. Trong nháy mắt bắn ra vô số máu tươi cùng những mảnh thịt
vụn.
Sau khi đánh chết ma chu vương, Lục Thanh lại huy động Luyện Tâm Kiếm hướng về
đàn ma chu đánh tới. Trong nhất thời, khắp nơi toàn là Tử Điện cùng Phong Nhận
hoàn. Trong nháy mắt đã có hơn mười con ma chu bị đánh thành tro bụi. Mà dưới
sự công kích của ba Kiếm Chủ, không con ma chu nào kịp thời chạy vào trong
lòng đất. Chỉ trong giây lát, toàn bộ bầy ma chu gần ba trăm con đã bị tiêu
diệt sạch sẽ.
Về phần quái nhân bị chế trụ ở một bên. Trong mắt hắn hiện lên vẻ xót xa,
nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào Lục Thanh. Thất bại lần này của quái
nhân, có thể nói rằng toàn bộ là do Lục Thanh gây nên.
Một lát sau, bụi đất dần tán đo. Lục Thanh thu hồi Luyện tâm kiếm đứng im tại
chỗ. Mặt hắn trở nên tái nhợt, hơi thở có chút dồn dập. Hắn đã dẫn động nhiều
khí Phong Lôi như vậy để thi triển Phong Lôi Dẫn khiến cho Kiếm Nguyên tiêu
hao rất lớn. may mắn hắn có nguyên Khí dịch để bỏ sung Kiếm Nguyên. Nhưng vấn
đề là hắn lại sử dụng thần thức khống chế khí Phong Lôi, không để cho chiêu
Phong Lôi Dẫn tán loạn. Lúc này vòng xoáy thần thức ở trong thức hải của hắn
đã trở nên ảm đạm. không còn ánh sáng như trước nữa.
Lục Thanh lập tức ngồi xuống xếp bằng tại chỗ, vận chuyển Luyện Hồn quyết.
Vòng xoáy thần thức trong thức hải chậm rãi xoay chuyển. Cho tới bay giờ Lục
Thanh cũng không biết vòng xoáy thần thức được hình thành như thế nào. Từ sau
khi hắn đạt tới giai đoạn Luyện Thần, thần thức liền tự động ngưng tụ thành
vòng xoáy, chuyển động theo một quỹ tích huyền ảo khó hiểu. Tuy rằng không có
gì đặc biệt, nhưng khi hắn gặp phải tình huống nguy hiểm thì đều phát ra một
ít tác dụng thần kì. Về phần vòng xoáy thần thức này có năng lực thế nào, thì
hắn còn phải tìm hiểu nhiều.
Không biết bao lâu, khi thần thức đã khôi phục lại toàn bộ. Lục Thanh mở hai
mắt ra nhìn thì phát hiện toàn bộ để tử nội tông đều đã tập trung đông đủ. Lúc
này, quái nhân bị bốn người Tần Minh vây quanh, không biết đang tra hỏi cái
gì. Bất quá quái nhân lại mím chặt đôi môi không hề phát ra tiếng nào.
Sau khi quái nhân nhìn thấy Lục Thanh tỉnh lại, đôi mắt lộ ra vẻ oán độc nhìn
chằm chằm vào Lục Thanh. Ánh mắt của hắn, như muốn ăn tươi nuốt sống Lục Thanh
vậy.
“ Đại sư huynh!” Nhìn thấy Lục Thanh mở mắt ra, Vũ Văn Nộ cùng Gia Cát vũ đứng
bên cạnh mở miệng nói.
Hơi gật đầu với hai người, Lục Thanh đi tới bên cạnh bốn người Tần Minh. Lấy
thực lực cùng địa vị của hắn và Niếp Thanh Thiên, thì trừ mấy người ra, không
ai ở đây có bối phận hơn hắn.
Mà nhìn thấy Lục Thanh đi tới, Liệt Quang hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng không
nói thêm gì. Bất kể như thế nào, thì lần này đều là Lục Thanh lập công đầu.
“ Thế nào rồi?” Lục Thanh mở miệng hỏi.
Chỉ thấy Niếp Thanh Thiên lắc đầu đáp:” Chỉ lục soát trên người hắn một khối
lệnh bài cho thân phận hộ pháp cho Ngũ độc tông, là một tông môn cấp Thanh
Phàm. Ngoài ra cũng chỉ có mấy bình đan dược cùng độc dược mà thôi. Còn gã này
vẫn không chịu mở miệng nói gì cả.”
“ Ngũ độc Tông?” Lục Thanh sửng sốt một chút, rồi tiếp tục hỏi:” Trong phạm vi
nghìn dặm quanh Tử Hà Tông chúng ta làm gì có một tông môn cấp Thanh Phàm như
vậy.?”
“ Đúng vậy ! Ngũ Độc Tông cũng không phải nằm trong phạm vi nghìn dặm của Tử
Hà Tông ta. Nó là một tông môn thuộc khu vực tông môn Nhân Đạo, cách cũng xa
khoảng hơn ba nghìn dặm. Thực lực của Ngũ Độc Tông này rất mạnh mẽ.” Nhìn quái
nhân ở trước mặt, Tần Minh trầm giọng nói.