Người đăng: Ma Kiếm
Sau tiếng quát của quái nhân, mặt đất ở khu rừng bên cạnh bỗng trở nên chấn
động, cây cối xung quanh phát ra tiếng vang lách tách. Lát sau, từng con quái
vật to lơn cao gần hai trượng, toàn thân đen nhánh dần dần trồi lên khỏi mặt
đất. Chúng chính là Địa Huyệt ma Chu.
Trong miệng mỗi con ma chu đều có hàm răng nhọn hoắt, bên trên một cái răng
còn có chất dịch nhầy đen nhánh nhỏ lên mặt đất phát ra tiếng xèo xèo, rõ ràng
là kịch độc có tính ăn mòn rất mạnh. Nhìn quanh ước chừng có khoảng ba trăm
con. Sau khi nghe được lời kêu gọi của quái nhân, chúng đều phát ra tiếng rít
hưng phấn.
Nhất thời thanh am chói tai truyền đi cả phạm vi chung quanh đó vài dặm. Tất
cả dã thú quanh đó kể cả một ít Linh Thú đều cảm thấy sợ hãi, nhanh chóng bỏ
chạy ra xa. Cả Tử Giới Sơn Mạch trong chốc lát đều trở nên hỗn loạn.
Một lát sau, từ từ mi tâm của quái nhân phát ra một làn dao động kì dị. Đàn
Địa Huyệt ma Chu lại bắt đầu chui vào trong lòng đất. Lúc mới đầu còn có tiếng
động vang lên, nhưng lúc sau không gian hoàn toàn im ắng. Đến mặt đất cũng
được đàn ma chu phát ra lực hệ Thổ khôi phục lại như lúc ban đầu. Mặt đất bằng
phẳng khiến không ai có thể nghĩ được vừa có gần ba trăm con ma chu to lớn vừa
chui lên.
Trên đỉnh núi, quái nhân bước lên một bước, thân hình hắn liền xuất hiện trong
khu rừng cách đỉnh núi mấy chục trượng. Trước mặt hắn lúc này có một con ma
chu to lớn hơn hẳn những con ma chu khác. Đây chính là Địa Huyệt Ma Chu Vương.
Toàn thân con ma chu này còn có màu đen sẫm, lớp vỏ đen nhánh. Hơn mười cẳng
chân có vuốt sắc bén cắm vào mặt đất, mỗi một cái chân đều to bằng chân một
người trưởng thành, dài đến gần hai trượng. Thoáng nhìn trông nó giống như một
hung khí tạo ra chỉ để giết người vậy.
Nhìn thấy quái nhân đi đến, con ma chu phát ra tiếng rít hưng phấn. Từ trên
người nó khí hệ thổ tụ tập rất nhanh, rồi mặt đất bên dưới giống như bùn lầy
từ từ mở ra. Quái nhân cười hai tiếng quái dị rồi nhảy lên lưng ma chu. Chỉ
thoáng cái, bóng dáng một người một thú biến mất.
Ở đầu nguồn sông Lệ Thuỷ, Lục Thanh đứng thẳng người trên không, hai mắt hắn
nhìn chằm chằm khoảng núi rừng trước mặt. Nơi này thuộc phạm vi bên ngoài của
Tứ Giới Sơn Mạch, nếu Địa Huyệt ma Chu muốn đi vào tông vực thì phải đi qua
chỗ này. Nếu không, phải khoan đến chỗ sâu mấy trăm trượng mới có thể đi qua
bờ sông Lệ Thuỷ.
Đợi cho Kiếm Nguyên tiêu hao gần một nửa, Lục Thanh mới hạ xuống đất nghỉ
ngơi. Sau khi Kiếm nguyên khôi phục, lại lập tức bay lên. Chỉ cần ma chu xuất
hiện ở gần khu vực mà hắn đã rải ra đá hệ Thổ khoảng mười dặm chắc chắn sẽ
không kháng cự nổi hấp dẫn mà đi đến. Linh thú tuy rằng đã có linh trí, nhưng
không có trải qua cuộc sống phức tạp, nên sự giảo hoạt và cơ trí kém hơn con
người rất nhiều.
Trong lòng đất, quái nhân đứng trên lưng ma chu vương chỉ huy đàn ma chu hường
về bờ sông Lệ Thuỷ đi tới. Không thể không nói năng lực độn thổ của Địa Huyệt
ma chu thật sự rất mạnh mẽ. Chỉ sau hai canh giờ đã vượt qua mười dặm đất đá,
đi đến khu vực lòng đất bên dười bờ sông lệ Thuỷ.
“ Cho dù các ngươi đã biết thì làm được gì? Chỉ cần bảo bối của ta không hiện
lên mặt đất, các người làm thế nào có thể phát hiện ra được.” Quái nhân cười
lạnh, nghĩ thầm.
Mật độ đất đá bên dưới lòng sông Lệ Thuỷ dầy đặc hơn chỗ khác rất nhiều. Đất
đá dè ép phải có đến trăm triệu cân, nhưng Địa Huyệt Ma Chu vẫn có thể di
chuyển dưới lòng đất một cách dễ dàng.
Quái nhân bắt đầu thả ra thần thức, thần thức rất nhanh khuyếch tán ra. Rất
nhiều động vật sống trong lòng đất phát ra tiếng kêu sợ hãi. Thần thức của
quái nhân thoáng cái đã lên tới mặt đất.
“ Là hắn!” Sắc mặt quái nhân lập tức biến hoá, nhưn hắn lại nghi hoặc lẩm
bẩm:” Như thế nào mà Kiếm Chủ của Sinh tử môn lại công khai bảo vệ Tử Hà Tông,
chẳng lẽ bọn họ _”
Tựa hồ nghĩ đến cái gì, trên mặt quái nhân thấn sắc biến đổi không nhưng rồi
càng lúc càng âm trầm.
Nhưng có nghĩ như thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được nhữn kì ngộ mà
Lục Thanh gặp được. Nếu lần này quái nhân không chết, thì Sinh Tử môn rất có
thể sẽ bị oan uổng lớn.
Một lát sau, quái nhân lộ ra vẻ dữ tợn nói :” Hừ ! Sinh Tử môn thì đã sao ?
Nếu người của Sinh Tử môn các ngươi dám ra tay, thì người của Kiếm Thần điện
sẽ đối phó các ngươi. Cho dù Sinh Tử môn các ngươi có mạnh mẽ thế nào. Không
phải bị Kiếm Thần điện bức bách cho co đầu rụt cổ gàn vạn năm sao?”
Lập tức Địa Huyệt Ma Chu Vương phát ra iếng rít bén nhọn, ra lệnh cho đàn ma
chu tiếp tục tiến lên.
Đứng trên hư không, Lục Thanh nghi hoặc nhìn bốn phía. Hắn tu luyện Luyện Hồn
quyết, chẳng những thần thức mạnh mẽ, mà đến cảm giác cũng nhạy bén hơn kiếm
giả bình thường rất nhiều. Lúc này hắn có cảm giác như bị ai đó nhìn chằm
chằm, nhưng trong phạm vi thần thức của hắn lại không hề có ai.
Trong lòng đất, quái nhân đứng trên lưng Địa huyệt Ma Chu Vương, chỉ huy đàn
ma chu hướng thẳng về phía Tử Hà Tông mà đi.
Chi_
Bỗng nhiên, cả đàn ma chu đều phát ra tiếng rít hưng phấn. Mà đôi mắt Địa
Huyệt ma Chu Vương dưới chân quái nhân cũng trở nên đỏ bừng. Quái nhân cảm
thấy trong tiếng rít của đàn ma chu đầy vui sướng.
“Khốn kiếp! Đã xảy ra chuyện gì vậy?” Quái nhân quát lên một câu giận dữ. Lập
tức hắn thả ra thần thức dò xét.
“Cái gì? Đá hệ Thổ?” Quái nhân có chút sửng sốt nhưng lập tức phản ứng lại: “
Không được ! Không được đi, đó là cái bẫy!”
Quái nhân rõ ràng đã coi thường sự hấp dẫn của Đá hệ Thổ đối với Địa Huyệt Ma
Chu. Một khối đá hệ Thổ đủ để một con ma chu từ nhị giai Linh Thú đạt đến tam
giai. Nếu như Địa Huyệt ma Chu Vương có mười khối thì có thể tiến hoá lên tứ
giai trở thành Địa Huyệt Ma Chu Hoàng.
Mà lúc này từ khí tức trên mặt đất truyền đến, lại có ba khối đá hệ Thổ. Như
thế nào mà không khiến cho đàn ma chu trở nên điên cuồng, cho dù Địa Huyệt ma
Chu Vương cũng vậy. mà mấy năm gần đây, nó cũng đã sử dụng được sáu bảy khối
đá hệ Thổ do đàn ma chu sinh ra. Nếu nó có thể có được ba khối ở trên mặt đất
rất có thể nó sẽ thuận lợi tiến hoá thành Địa Huyệt Ma Chu Hoàng.
Trong miệng Địa Huyệt Ma Chu Vương phát ra tiếng kêu hưng phấn. Mặc kệ quái
nhân có kêu gọi như thế nào, dưới chân nó nhanh chóng tụ tập khí hệ Thổ màu
vàng đất. Mặt đất trước mặt nó nhanh chóng mở ra, đàn ma chu lập tức phóng
thẳng lên mặt đất.
Sắc mặt trở nên khó coi, trong mắt quái nhân bừng bừng lửa giận :” Tiểu tử
đáng ghét! Lần trước đã giết mắt năm bảo bối của mình. Lần này lại muốn phá
hỏng chuyện tốt của ta. Hôm nay, dù như thế nào cũng phải bắt ngươi chết dưới
kiếm của ta.”
Quái nhân rút thanh nhuyễn kiếm sặc sỡ đeo ở bên hông ra. Không khí xung quanh
nhất thời phát ra tiếng xuy xuy chói tai. Quái nhân quát lên một tiếng. Thân
thể hắn lập tức theo Địa Huyệt Ma Chu Vương phóng thẳng lên mặt đất.
Ầm ầm __
Một lát sau, mặt đất dưới chân Lục Thanh đột nhiên chấn động mạnh. Trong mắt
loé lên một tia sáng, Lục Thanh xoay người lại :
“ Ở nơi này! “
Lập tức Lục Thanh vung tay phóng ra ba đạo Phong lôi Kiếm Khí thẳng lên không
trung. Lần lượt từng đạo kiếm khí ở bầu trời phía xa được phóng lên.
Lập tức lục Thanh hoá thành một luồng sáng xanh tím nhắm thẳng chỗ mặt đất vừa
chấn động phóng tới.
Phốc_
Phốc _
Ở trước đầu nguồn sông Lệ Thuỷ, mặt đất lần lượt bị phá vỡ hiện lên từng thân
hình đen nhánh của đàn ma chu. Tiếng rít bén nhọn chói tai trong nháy mắt
truyền khắp phạm vi xung quanh vài dặm.
Sau khi đàn ma chu chui ra khỏi mặt đất cũng không có hành động. Chúng chỉ
đứng yên một chỗ rít gào, giống như kêu gọi ai đó.
Oanh_
Ở giữa đàn ma chu, đột nhiên trên mặt đất hiện ra một cái động lớn. Một con ma
chu đen nhánh to lớn gấp hai lần những con khác hiện lên. Con ma chu này vừa
xuất hiện liền rít lên một tiếng, phun ra một đạo chất nhầy đen sẫm lên mặt
đất bên cạnh. mặt đất bị chất nhầy bắn lên, nhất thời tản mát ra khói đen nhàn
nhát mang theo mùi hôi tanh tưởi. Trong giây lát, một huyệt động lớn rộng một
thước đã hình thành.
Trên người con ma chu phát ra khí hệt hung lệ. Đồng thời ba trăm con ma chu
xung đều phủ phục xuống phát ra tiếng rít sợ hãi.
“ Địa Huyệt Ma Chu Vương, tam giai linh thú, từ nhị giai Địa Huyệt ma Chu tiến
hoá thành. Mà ma chu muốn tiến hoá thì ngoại trừ việc phải tích luỹ đủ khí thệ
Thổ, còn cần phải ăn thịt ít nhất một nghìn người trưởng thành. Trong mặt Lục
Thanh con ma chu này rõ ràng là đã tiến hoá thành Linh Thú tam giai.
Con Đại Huyệt Ma Chu Vương này không biết đã giết chết bao nhiêu người. Sát ý
trong mắt Lục Thanh cơ hồ ngưng tụ thành thực chất. Như lời của Diệp lão, Địa
Huyệt Ma Chu tiến hoá hoàn toàn là dùng thi thể con người mà bước đi.
Hét lên một tiếng giận dữ, Lục Thanh rút Luyện Tâm kiếm đeo sau lưng ra khỏi
vỏ. Một tiếng rít gió cùng tiếng sấm đùng đùng vang lên. Trên bầu trời, khí
Phong Lôi ngưng tụ, nhất thời một đám Lôi Vân xuất hiện. Xung quanh đám mây có
Tử Điện to bằng cánh tay chớp động, cùng với từng cơn lốc xoáy quanh.
Tiếng sấm ầm ầm giống như thiên uy khiến đàn ma chu trở nên hỗn loạn. Chúng
cảm thụ được từ trên người Lục Thanh tràn ngập đầy khí Phong Lôi bá đạo, còn
có sát khí lạnh thấu xương khiến kẻ khác sợ hãi. Rất nhiều con ma chu nhịn
không được phát ra tiếng kêu hoảng sợ.
Lục Thanh huy động Luyện Tâm kiếm đâm ra liên tục tạo lên vô số đạo tàn ảnh.
Phong Lôi Kiếm Khí liên miên phóng ra, hướng thẳng về giữa đàn ma chu chém
xuống.
Hưu __
Hưu __
Hưu __
Phong Lôi Kiếm Khí phóng tới gần một nửa quãng đường. Con Địa Huyệt Ma Chu
Vương còn đang kinh hãi thì một đạo Kiếm Khí từ bên người nó phóng ra chặn lại
Phong Lôi Kiếm Khí đang đánh tới.
Oanh_
Hai đạo Kiếm Khí va chạm vào nhau đồng thời tan vỡ. Một tầng sóng khí vô hình
từ trung tâm càn quét qua bốn phía. Một lát sau, một bóng người quen thuộc
hiện lên, đứng giữa đám ma chu.
“Ngũ Độc Kiếm Khí!” Trong mắt Lục Thanh lộ vẻ bình tĩnh, mở miệng nói.
“Ngươi cũng biết Ngũ Độc Kiếm Khí của ta?” Quái nhân hơi giật mình, nhưng lập
tức lạnh như băng nói:” Tiểu tử, chẳng lẻ Sinh Tử Môn các ngươi muốn nhúng tay
vào tranh chấp của tông môn hay sao? Tại sao ngươi lại muốn phá hỏng việc lớn
của ta ?”