Đại Chiến


Người đăng: Ma Kiếm

Lục Thanh xoay tay càm lấy Luyện Tâm kiếm, một làn kiếm ý mạnh mẽ mà bá đạo đủ
để rung chuyển trời đất từ trong cơ thể hắn phóng ra, Phong Lôi Kiếm ý vừa
xuất hiện trong một khắc, toàn bộ những viên đá vụn đang bay lơ lửng trong
không trung liền vỡ vụn. Trên bầu trời xuất hiện từng đám Lôi Vân ( mây tích
điện ) cùng với từng cơn lốc thổi qua, kiến cho bầu trời trở nên tối sầm.

Tử Điện cùng cơn lốc hình thành xung quanh người Lục Thanh, rồi bất nhanh
khuyếch tán vào không gian chung quanh. Khí Phng Lôi giống như trăm sông đổ về
một biển hướng về phía Lục Thanh mà tụ tập lại.

Giờ khắc này, Lục Thanh bỗng phát hiện, ở đan điền của hắn, Kiếm Chủng cùng
với tiên thiên Phong Lôi châu tản mát ra từng luồng sáng màu xanh tím nhàn
nhạt. Mà sự cảm ứng cùng khả năng khống chế của hắn đối với khí Phong Lôi
trong trời đất, trong nháy mắt đã cao hơn trước gần hai lần.

Tử Điện bá đạo lưu chuyển quanh người Lục Thanh, còn có cơn lốc long quyển
cuồng bạo gào thét bên cạnh. Con sông Lệ Thuỷ cách đó không sa cũng bị dẫn
động, dâng lên từng cuộn sóng, bầu không khí bị áp bách giống như bị cô đặc
lại, cho dù hai lão nhân cũng giống Liệt Quang đều là ngoại phong phong chủ,
nhưng cà hai đều áp lực đè ép lên rất lớn.

“Phong Lôi Kiếm Ý thật đáng sợ!” Ánh mắt lão nhân râu dài lộ ra vẻ kinh hãi.
Giờ khắc này, cho dù là Lục Thanh không có nhằm vào bọn họ, nhưng họ vẫn cảm
thấy Kiếm Chủng trong đan điền mình hơi run rẩy. Kiếm Nguyên vận chuyển trở
nên trì trệ, vận chuyển một vòng gần như phải sử dụng đến thời gian gấp đôi
bình thường.

Ngay lúc Lục Thanh vừa phóng ra Kiếm Ý, ba người Niếp Thanh Thiên đồng thời
bay lên trời, lui ra phía sau hơn mười trượng, rồi hạ xuống một tảng đá ngầm
nổi trên mặt nước sông Lệ Thuỷ.

Ở phía trên đỉnh đầu Lục Thanh, KIếm ý vô hình dẫn theo khí Phong Lôi nồng đậm
trong không gian ngưng tụ thành ảo ảnh một thanh kiếm lớn, dài hơn mười
trượng, nhắm thẳng về Liệt quang mà chém xuống.

Hư ảnh thanh cự kiếm như hữu hình mà lại vô hình, Vô hình chính là Kiếm ý và
thần thức ngưng tụ, hữu hình chính là khí Phong Lôi ngưng tụ, Thanh cự kiếm
chém xuống, Liệt Quang bỗng cảm thấy không gian xung quanh mình bị giam cầm.

Trên mặt hắn lộ ra thần sắc ngưng trọng, nhìn thấy uy thế mà Lục Thanh vừa ra
tay, Liệt Quang mới biết vì sao lúc trước Phó Thanh Phong lại nhất quyết không
chịu mở miệng. Đối với Lục Thanh đã không thể dùng tu vi giai vị để xem xét
thực lực nữa. Lúc này cho dù là hắn có tu vi cảnh giới Kiếm Chủ trung thiên vị
đỉnh phong, Kiếm Nguyên vẫn bị áp chế hơn bốn thành.

Phong Lôi Kiếm Ý của Lục Thanh bá đạo vượt quá sự tưởng tượng của hắn. Từ
trong hư ảnh cự kiếm đang đánh tới, hắn cảm thấy một cỗ thần thức mạnh mẽ
không hề thua kém hắn chút nào. Mà cỗ thần thức này còn tinh tuý và ngưng thất
hơn của hắn nhiều. Khí thế áp bách to lơn khiến Liệt Quang không dám dấu diếm
thực lực. Lập tức hắn toàn lực vận chuyển Kiếm Nguyên, một luồng Kiếm khí hệ
hoả bốc lên quanh thân thể Liệt Quang, không gian bị giam cầm xung uanh hắn
trong phút chốc bị phá vỡ. Trên thân kiếm khí hệ Hoả nhanh chóng nhưng kết,
một ngọn lửa đỏ đậm nóng cháy bốc lên, ngọn lủa trong mháy mắt áp súc, co rút
lại rồi dần chuyển sang màu vàng chói mắt. Trên ngọn lửa toả ra nhiệt lượng
khiến cho không khí xung quanh bốc lên từng đợt khói đen nhàn nhạt.

Xuy

Một đạo Kiếm khí hệ Hoả ngưng đọng như thực bắn ra, nó dài gần hai trượng,
trong suốt sáng bóng giống như viên ngọc màu vàng óng ánh. Không khí xung
quanh bị áp bách thành từng cuộn sóng liên miên khuyếch tán ra bốn phía. Tiếng
rít gió bén nhọn khiến những kiếm giả đứng xa xa không nhịn được liên tục lùi
lại.

May mắn là trong khoảng thời gian này, những người dân bình thường đã bị kiếm
giả của cung Triêu Dương đưa đến một nơi an toàn. Nếu không, bị khí thế tản ra
của hai Kiếm Chủ chiến đấu, sẽ khó mà tránh khỏi bị trọng thương hoặc chết.

Phanh

Đạo kiếm khí hệ Hoả cùng với ảo ảnh cự kiếm va chạm nhau ở giữa không trung.
Một cơn sóng khí màu hồng tím từ chỗ va chạm làm trung tâm trong nháy mắt
khuyếch tán ra bốn phía. Tuy đã phá ngăn được công kích của Lục Thanh nhưng
Liệt Quang vẫn không dám buông lỏng cảnh giác. Bởi vì hắn cảm giác luồng Kiếm
ý vô hình kia đang nhanh chóng xuyên qua tầng sóng khí, đánh thẳng vào hắn.

Sau khi đạt tới cảnh giới Kiếm chủ, Lục Thanh đã có thể lợi dụng thần thức
mạnh mẽ mà sử dụng Kiếm ý để công kích. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào hư ảnh cự
kiếm đang dần tan rã. Thần thức của Lục Thanh theo sát phía sau, thúc dục Kiếm
Ý hướng thẳng về thức hải của Liệt Quang mà áp bách.

Không một chút do dự, khi bị Kiếm Ý của Lục Thanh công kích tới, Liết Quang
biết mình không thể tránh được liền vận khởi thần thức của bản thân xoay tròn.
Trước mặt hắn hình thành một tấm khiên vô hình bằng thần thức, nhanh chóng đón
tiếp Phong Lôi Kiếm ý đang phóng tới.

Ông

Thân thể hai người đồng thời nhoáng lên, thần thức vô hình hình thành một cơn
sóng tản ra bốn phía.

“ Không hay !” Ba người Niếp Thanh Thiên cả kinh. Bọn họ vội vàng lao tới túm
lấy hơn mười trấnvệ đang đứng xem cách đó không xa, phóng nhanh ra khỏi phạm
vi mười trượng. Mặc kệ mấy gã trấn vệ đang sửng sốt, không biết chuyện gì đang
sảy ra. Ba người đều biết, nếu bị thần thức của hai người Lục Thanh quét đến,
với tu vi của mấy tên trấn vệ cao nhất cũng chỉ có cảnh giới Kiếm Giả, chỉ sợ
trong chốc lát thức hải sẽ vỡ tan mà chết.

Liệt Quang lui về sau mấy trượng, sắc mặt trở nên tái nhợt, tuy hắn đã chặn
được Kiếm Ý của Lục Thanh công kích tới, nhưng hắn lại chưa lĩnh ngộ được Kiếm
Ý, chỉ dùng thần thức để ngăn cản, vẫn bị thua thiệt không ít. Mà thần thức
của Lục Thanh dẫn theo Kiếm ý công kích, đã có phong mang sắc bén của Kiếm
khí. Chỉ đơn giản mà dùng thần thức ngăn cản, chắc chắn tất nhiên sẽ bị thương
tổn.

Cảm giác bị Kiếm ý áp bứ rất khó chiu, bốn thành Kiếm Nguyên không thể điều
động được. Mà Kiếm Nguyên của Liệt Quang cũng chỉ hơn Lục Thanh một bậc mà
thôi. Sau khi đã tiếp ba lần công kích bằng Kiếm Ý của Lục Thanh, Liệt Quang
quyết định thật nhanh, cả người hắn hoá thành một quả cầu lửa nóng bừng, bay
thẳng không trung.

Đồng thời Lục Thanh cũng thi triển Phong lôi bộ. Thân hình vừa loé lên, đã
xuất hiện phía trên Liệt Quang mấy trượng. Luyện Tâm Kiếm trên tay phóng ra
quang mang chói mắt. Một đạo Phong Lôi Kiếm Khí dài hơn bảy trượng hiện ra
trên thân kiếm. Lục Thanh liền huy động Luyện Tâm kiếm hường chém thẳng về
phía Liệt Quang.

Kiếm khí dài bảy trượng cắt qua không trung, trong hư không ngưng tụ ra từng
đạo Tử Điện màu tím cùng với vòng tròn Phong Nhận màu xanh phát ra những tiếng
rít trong phạm vi xung quanh mấy trượng.

Đối với tốc độ của Lục Thanh, Liệt Quang hơi hoảng sợ. Nhưng làm hắn cảm thấy
kinh hãi hơn chính là cảnh giới kiếm pháp của Lục Thanh. Tuy rằng Lục Thanh
chỉ đánh ra một chiêu kiếm cơ bản có bao hàm Phong Lôi Kiếm Khí. Nhưng Liệt
Quang lại phát hiện mình không thể nhìn rõ được quỹ tích của đường kiếm. Thanh
Luyện Tâm Kiếm ở trong mắt hắn khi thì nặng tựa núi cao, khi thì như cơn gió
nhẹ nhàng thổi qua. Khả năng khống chế lực lượng của Lục Thanh, căn bản hắn
không thể bằng đựơc.

Tự Hoá Khinh Trọng, giờ phút này, rốt cục hắn đã biết Phó Thanh Phong bị Lục
Thanh đánh bại như thế nào. Không nói tới Kiếm Ý cùng với trình độ lĩnh ngộ
lực lượng thuộc tính, chỉ xem tốc độ và cảnh giới kiếm pháp mà Lục Thanh vừa
thi triển ra. Một khi bị áp sát, chỉ sợ đến ba chiêu cũng không đỡ được.

Liệt Quang cấp tốc huy động thanh kiếm. Khí hệ Hoả xoay quanh người hắn nhưng
tụ lại hình thành một quả câu lửa lớn bao trọn thân mình. Từ quả cầu lửa phát
ra nhiệt lượng, như muốn tan chảy mọi thứ. Trên bầu trời lúc này, quả cầu lửa
trông giống như một mặt trời thứ hai. Giờ phút này, Liệt Quang đang thi triển
chính là Húc Nhật Thập tam Kiếm, kiếm pháp cao thâm bí truyền của núi Triêu
Dương.

Chiêu thủ duy nhất trong Húc Nhật Thập Tam Kiếm. Thức thứ ba, Dại Nhật Như
Luân!.

Kiếm Khí hệ hoả xoay quanh người Liệt quang càng lúc càng nhanh, bắn ra vô số
đốm lửa. Nhưng đám mây đen đang che khuất mặt trời nhất thời bị kiếm khí bắn
ra xuyên qua. Ánh nắng mặt trời bị che khuất khá lâu lại chiếu xuống mặt đất.

Mà cả người Liệt Quang đột nhiên xoay chuyển, lao xuống phía dưới rất nhanh.
Nhưng không ai phát hiện, khoé miệng của hắn đột nhiên lộ ra nụ cười âm hiểm.
Về phần Lục Thanh, thân thể hắn do va chạm vào tầng sóng khí mà bị đẩy lên
phía trên mấy trượng.

Ánh mắt Lục Thanh trở lên ngưng trọng, rốt cuộc Liệt Quang cũng là chuẩn Đại
Sư cảnh giới Kiếm Chủ, đã thành danh hơn mười năm nay. Hắn so với Phó Thanh
Phong chỉ có hơn chứ không kém.

Không có đuổi theo xuống dưới. Cánh tay Lục Thanh bắt đầu khởi động, thân hình
ở giữa không trung xoay chuyển. Cánh tay phải của hắn giống như linh xà di
chuyển, trong nháy mắt từ trên cánh tay có năm thành Kiếm Nguyên bạo phát ra.

Từ Tiêu Phong Lôi kiếm thức thứ mười bảy : Phong Lôi Sậu Vũ!

Hưu

Hưu

Hưu

Trong phạm vi gần trăm trượng gần như bị bao phủ bởi gần nghìn đạo Tử Điện
cùng Phong Nhận. Khí kình sắcbén làm không khí bị xé rách phát ra tiếng rít
kịch liệt. Phong Lôi Kiếm Khí dẫn theo Tử Điện cùng Phong Nhận hoàn nhanh
chóng tập trung đánh vào chỗ Liệt Quang vừa hạ xuống.

“ Tiểu tử thật đáng giận !” Cảm nhận được công kích của Lục Thanh từ phía trên
đang nhanh chóng đánh đến, Liệt Quang nhịn không được mắng một tiếng. Thân
hình hắn gần hạ xuống lập tức ngừng lại cách mặt đất mấy trượng, Liệt Quang
cấp tốc huy động kiếm,bên người huyễn hoá ra từng đạo ảo ảnh đỏ đậm. Vô số khí
hệ hoả tụ tập lại, ngay sau đó một quả cầu lửa nóng cháy lại xuất hiện. Quả
cầu lửa nóng cháy bừng bừng màu đỏ sậm xen lẫn màu lam tản ra nhiệt lượng
khủng bố như muốn làm tan chảy hết thảy vạn vật trên thế gian.

Từng khối cầu lửa dần được ngưng kết thành. Trong nháy mắt đã ngưng kết ra gần
trăm khối cầu lửa, bên trong ẩn chứa từng đạo Kiếm Khí hệ Hoả trong suốt dài
gần một tấc. Theo tiếng gầm giận dữ của Liệt Quang, chúng bắn thẳng lên trên
nghênh tiếp công kích của Lục Thanh.

Uy thế to lớn của trận chiến khiến cho đám trấn vệ đứng xem ở xa xa đều sợ
điếng hồn. Giờ phút này, trong mắt bọn họ Lục Thanh và Liệt Quang đã không còn
thuộc phạm trù con người. Đối với kiếm giả đang còn giãy dụa ở cảnh giới Kiếm
Thể mà nói, Lục Thanh và Liệt Quang chẳng khác gì thần tiên.

Cả mặt đất đều bị chấn động, giống như có địa chấn xảy ra. Trên hư không cách
mặt đất hơn mười trượng như biến thành địa ngục. Trong không gian rộng gần mẫu
có vô số Tử Điện cùng cơn lốc không ngừng gào thét, lại còn có cả những ngọn
lửa nóng cháy. Mặt đất ở phía bên dưới bị đánh thành một mảnh hỗn loạn, bụi
đất bay đầy trời.

Lúc này ba người Niếp Thanh Thiên cơ hồ quên hết thảy mọi việc, nhìn chằm chằm
vào lư không. Trên bầu trời, có hai bóng người đang đứng thẳng hiện lên. Từ
trên người cả hai đều phát ra khí thế mãnh liệt. Không hề có chút suy nhược.

Mà trên con đường đi thông tới trấn Lệ Thuỷ, đoàn người của Triệu Thiên Diệp
đột nhiên dừng lại.

“ Đó là cái gì !” Nét mặt Gia Cát Vũ nghi hoặc và khiếp sợ. Bọn họ nhìn thấy ở
trên bầu trời cách đó mười dặm, đột nhiên nổi lên nhiều luồng sáng màu hồng
tím. Đồng thời còn có rất nhiều tiếng nổ rung chuyển động chuyển trời đất vọng
đến.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #210