Người đăng: Ma Kiếm
Trong Đan Điền, Phong Lôi Kiếm Chủng tỏa ra sự dao động kinh người của Kiếm
Nguyên. Phong Lôi Kiếm Nguyên cuồn cuộn chảy trong kinh mạch rộng lớn, cứng
rắn. Ngay cả huyết mạch trong cơ thể vào lúc này cũng dường như bắt đầu sôi
lên.
Phóng thích toàn bộ khí thế của bản thân khiến cho Lục Thanh cảm thấy thoải
mái. Trong Thức Hải, thần thức xoay tròn giống như dải Ngân Hà đang tỏa ra ánh
sáng chói mắt. Lục Thanh không nhịn được hú lên một tiếng thật dài. Tiếng hú
cuồn cuồn giống như tiếng gầm tản ra xung quanh khiến cho vô số những thân cây
to bằng bắp đùi vỡ nát. Trên mặt đất, những mảnh đá vụn chạy tán loạn.
Lúc này, trên đỉnh đầu Lục Thanh khoảng chừng ngàn trượng, những tia chớp màu
tím xuất hiện kèm theo tiếng sét nổ vang trời. Một luồng thiên uy mênh mông
phủ xuống dưới khiến cho trong khu rừng, tất cả linh thú cũng đều cảm nhận
được mà ngẩng mặt lên nhìn những tia chớp trên bầu trời, ánh mắt không giấu
được sự sợ hãi.
Đồng thời, sau khi tiếng hú vừa ra khỏi miệng, ý chí của trời đất vẫn bao phủ
quanh người Lục Thanh cũng bắt đầu dao động. Bởi vì nó đã cảm nhận được quyết
tâm muốn độ kiếp của Lục Thanh. Chờ đợi thời gian dài như thế gần như đã mãi
nhẵn sự kiên nhẫn của nó. Vì thế, khi nhận ra được tâm ý của Lục Thanh, sóng
gió xung quanh liền biến chuyển.
Ý chí mạnh mẽ của trời đất đang bao phủ bên người Lục Thanh chợt phóng lên
cao, tàn phá không trung. Những nơi mà Lục Thanh đi qua, vô số dã thú không
chịu nổi ý chí của trời đất mà nổ tung, để lại một làn mưa máu.
Với ý chí bừng bừng hưng phấn, từ trong lòng Lục Thanh cũng xuất hiện một ý
chí chiến đấu mạnh mẽ khiến cho khí thế của hắn tưởng chừng đã đạt tới đỉnh
lại tiếp tục tăng lên.
"Keng..."
Một tiếng kiếm ngân bá đạo từ trên người Lục Thanh phát ra. Ngay lập tức,
Phong Lôi Kiếm Ý điên cuồng chui ra khỏi cơ thể. Đồng thời, Phong Lôi khí do
trời đất sinh ra cũng bắt đầu mất đi sự ổn định. Vô số ánh sáng màu xanh tím
hội tụ trên đầu Lục Thanh. Những tia chớp cùng với Tốn Phong vào lúc này chợt
dung hợp với nhau, tạo thành một thanh Phong Lôi kiếm to nửa thước, rộng ba
trượng. Khí thế cường hãn của nó tỏa ra khiến cho không khí xung quanh thanh
kiếm cũng phải dao động.
Quát lên một tiếng giận dữ, những múi thịt trên người Lục Thanh nổi lên cuồn
cuộn. Bộ quần áo trên người hắn rách ra từng miếng, để lộ những cơ bắp bên
trong. Đồng thời, những dòng khí vô hình lưu chuyển quanh người hắn như cắt
không khí ra thành từng mảnh vụn.
Bàn tay giơ lên rồi nắm chặt lại, trong mắt Lục Thanh, Phong Lôi kiếm khí bá
đạo bắt ra những tia dài ba thước. Không hề vận dụng tới một chút cảnh giới
kiếm pháp và lĩnh ngộ. Giữa không trung, chúng ngưng tụ lại thành một thanh
Phong Lôi kiếm chém xuống một nhát đơn giản.
"Vù..."
Những đạo ánh sáng màu xanh tím chói mắt vẽ trong không gian khiến cho không
khí dao động giống như một dòng nước, tản sang hai bên. Tiếng kiếm khí rít lên
chói tai. Đồng thời, trong không trung, khí Tốn Phong tụ lại thành một lưỡi
đao gió màu xanh được bao phủ bởi một tia chớp, lao theo thanh kiếm Phong Lôi
mà bổ xuống một ngọn đồi nhỏ cách đó mười trượng.
"Ầm..."
Bụi đất bốc lên mù mịt. Vô số những tia chớp to bằng cánh tay, tản ra xung
quanh lại còn thêm cả khí Tốn Phong ngưng tụ lại thành một cơn lốc mạnh màu
xanh, cuốn hết bụi đất vào bên trong. Sau khi, Lục Thanh vượt qua được khoảng
cách mười trượng, ngọn đồi mới hiện ra. Vốn lúc trước nó cao tới mười trượng
thì bây giờ chỉ còn chưa tới năm trượng. Tất cả những gì lúc trước có bên trên
nó giờ chỉ còn lại tro bụi. Có chăng, chỉ còn sót lại một đống hỗn độn trong
cái hố rất to.
Mảnh rừng núi đó ở bên ngoài Triêu Dương trấn, không thuộc khu vực của Tử Hà
tông cũng chẳng thuộc nơi nào. Nó chiếm một phạm vi khoảng chừng trăm dặm. Bởi
vì ở đây ít có linh thú qua lại, cũng như không có nhiều quặng mỏ nên bây giờ
ngay cả tên cũng không có. Nhưng những loại thú bình thường lại có rất nhiều,
trở thành một khu vực trời cho để săn bắn của tông dân Tử Hà tông. Còn đám
kiếm giả thì không đi vào đây vì vậy mà Lục Thanh chọn nó làm chỗ độ kiếp.
Dốc hết sức thi triển Phong Lôi bộ, nguyên khí của trời đất bị Phong Lôi
quyết nhanh chóng hút vào trong cơ thể. Thậm chí, trên huyệt Bách Hội, còn
xuất hiện một dòng xoáy nguyên khí. Đồng thời, chất dịch nguyên khí trong da
thịt cũng vỡ ra từng giọt, từng giọt một bổ sung vào phần mà nguyên khí trong
trời đất không thể bù đắp.
Trải qua hai canh giờ, với tốc độ như thế, Lục Thanh vượt qua hơn bảy mươi dặm
đường núi, tới một ngọn núi vô danh cao ước chừng mấy trăm trượng.
Đưa mắt nhìn lên, trên sườn núi không hề có một bóng cây, ngọn cỏ. Khắp nơi
chỉ là nham thạch cứng rắn, với vô số những tổ chim. Thi thoảng lại có tiếng
chim kêu lên rất to, tạo cho khung cảnh một cái cảm giác uy nghiêm nhưng vắng
vẻ. Nơi này đúng là chỗ mà Lục Thanh chọn làm nơi độ kiếp.
Căn cứ theo những gì Phong Lôi quyết ghi lại thì lúc đầu, nơi đây chính là nơi
mà Kiếm Hoàng Lục Thiên Thư độ Phong Lôi kiếp. Mà lần đó đối với Kiếm Hoàng
cũng đúng là cửu tử nhất sinh. Kiếp vân do Phong Lôi khí ngưng tụ mạnh hơn
nguyên khí kiếp thuộc ngũ hành gấp mấy lần. Mỗi một cú đánh của tử điện vào
Tốn Phong cũng có uy lực thấp nhất tương đương với Kiếm Chủ tiểu thiên vị. Nếu
không phải do lúc đầu Kiếm Hoàng may mắn dung hợp hạt châu Thiên Lôi có được
thân thể Thiên Lôi thì đã bị đánh nát dưới Phong Lôi mạnh mẽ như vậy.
Nhưng Lục Thanh lại hoàn toàn tự tin vào bản thân mình. Mặc dù thân thể Thiên
Lôi của Kiếm Hoàng Lục Thiên Thư rất mạnh nhưng bây giờ hắn tu luyện Tử Hoàng
Kiếm Thân kinh có được thân thể tương đường với một thanh kiếm bát phẩm cũng
không hề kém chút nào. Thậm chí cũng có thể hắn còn mạnh hơn. Từ trước đến
giời, hắn chưa từng nghe nói tới khoảng thời gian trước khi độ kiếp, Kiếm
Hoàng chỉ bằng thân thể mà ngăn được một thanh kiếm bát phẩm bổ vào người.
Điều đó chứng tỏ rằng hôm nay hắn còn mạnh hơn của Kiếm Hoàng.
Dậm mạnh chân phải một cái xuống đất, khiến cho lớp đá cứng rắn dưới chân xuất
hiện một vết nứt. Thân hình Lục Thanh giống như một cánh chim ưng bay thẳng
lên cao, trong nháy mắt xuất hiện trên không trung chừng ba mươi trượng. Chân
trái của hắn lại bước tiếp một bước, dẫm lên tảng đá trên núi hoang khiến cho
nó vỡ ngay thành hai nửa rồi tiếp tục bay lên hai mươi trượng. Liên tục mượn
lực như vậy chừng mười lần, hắn đã lên được tới đỉnh núi.
Nếu sườn núi đầy những tảng đá thì trên đỉnh núi hoàn toàn trống không. Bao
nhiêu năm được sương gió, mưa tuyết mài mòn khiến cho đỉnh núi nhẵn thín. Thấy
Lục Thanh bay lên, hai con ưng đen từ trong tổ sợ hãi bay ra ngoài. Từ trên
người Lục Thanh, chúng cảm nhận được hơi thở kinh người của sấm chớp.
Đưa mắt nhìn quanh một vòng, Lục Thanh cảm thấy hài lòng. Trong phạm vi ba
mươi trượng trên đỉnh núi hoàn toàn yên tĩnh không có một tiếng động, không hề
có gì quấy nhiễu. Lục Thanh hoàn toàn có thể yên tâm dẫn dộng Phong Lôi kiếp
mà bản thân luôn mong đợi.
Như hiểu được suy nghĩ trong đầu Lục Thanh, ý chí của trời đất vẫn đang sôi
lên sùng sục phóng hẳn lên cao, xua tan toàn bộ mây mù trong phạm vi mấy trăm
dặm, để lộ ra khoảng trời xanh biếc.
Ngồi xuống giữa đỉnh núi, Lục Thanh nhắm mắt lại. Hai loại khí Phong Lôi vẫn
dao động quanh người chợt yên lặng khiến cho không gian xung quanh yên tĩnh
tới một cách đáng sợ.
Tinh thần của hắn chìm vào trong Đan Điền để quan sát. Trong khoảng không rộng
lớn của Đan Điền một thanh Phong Lôi Kiếm Chủng dài chín tấc đang lơ lửng, thi
thoảng lại lóe lên những tia sáng màu xanh tím. Kiếm Nguyên dao động cứ thế mà
khuếch tán ra xung quanh.
Một ý nghĩ vừa xuất hiện, Kiếm Chủng đang tỏa ra khí thế mạnh mẽ chợt ảm đạm.
Vào lúc này, nhìn Phong Lôi Kiếm Chủng chẳng khác gì một thanh đoản kiếm thực
sự màu xanh tím, thi thoảng lại lóe lên một tia sáng sắc bén.
Vận chuyển Phong Lôi quyết tầng thức năm, Phong Lôi Kiếm Nguyên mạnh mẽ trong
kinh mạc bắt đầu di chuyển theo một quỹ đạo đặc biệt. Vào lúc này, Lục Thanh
đang ngồi xếp bằng giữa đỉnh núi từ từ tỏa ra một vầng ánh sáng màu xanh tím
với khí thế mạnh mẽ.
Làn khí thế đó vừa mới tản ra, khiến cho không khí nơi đỉnh núi lập tức ngừng
lại, giống như bị đóng băng. Trên trời cao mấy trăm trượng, mây gió bắt đầu
thay đổi kèm theo những tiếng sấm chớp ầm ầm. Oai nghiêm của trời trong nháy
mắt tỏa khắp khu vực mười dặm.
Trong đại viện của Lục gia, Nhan Như Ngọc đứng một mình trong sân. Những tiếng
sấm thoảng qua bên tai khiến cho trái tim của nàng cũng nhảy lên giống hệt như
bốn năm về trước. Đầu óc của nàng rối tung chỉ biết đứng nhìn chăm chú về phía
sắc trời đang từ từ thay đổi.
Ở một góc sau lưng nàng, Hoàng Linh Nhi đang đứng nấp cũng nhìn chằm chằm về
phía bầu trời ở đằng xa. Trong đầu cô bé cảm thấy có chút mê mang. Độ kiếp đối
với nàng vẫn là một thứ gì đó quá xa xôi. Vừa mới tiếp xúc với kiếm đạo chưa
lâu nên chưa hiểu nhiều lắm về nguyên khí kiếp. Tuy nhiên trong lòng nàng vẫn
còn nguyên hình ảnh trên dòng Lệ Thủy khi đó. Lục Thanh mạnh mẽ chẳng khác gì
thiên thần đã in sâu vào trong lòng nàng.
Trong cung Triêu Dương.
Huyền Thanh đang ngồi xếp bằng trong đại điện chợt mở mắt. Ánh mắt sâu thăm
thẳm của lão nhìn thẳng lên bầu trời bên ngoài đại điện. Một lúc sau, phát ra
một tiếng thở dài.
Ngoài thành Lạc Nhật, ở khu vực trung tâm của Thú Khư, một gã thanh niên đang
lơ lửng trên không trung. Trong đôi mắt hắn chợt bắn ra một tia sáng màu tía
nhìn về hướng núi Triêu Dương, nét mặt dần trở nên nghiêm túc.
- Độ kiếp rồi hay sao?
Theo thời gian trôi đi, giữa đỉnh núi hoang, Lục Thanh đang ngồi xếp bằng chợt
từ từ bay lên tới khi cách mặt đất chừng một trượng mới dừng lại. Quanh người
hắn trong phạm vi mười trượng chỉ có những tia chớp màu tím cùng với khí Tốn
Phong cuồn cuộn khiến cho không khí xung quanh ngọn núi cũng mất đi sự ổn
định. Ngay cả cây cối xung quanh cũng đứt ra từng khúc, sông suối cuộn lại
thành một vòng tròn. Ngay cả vô số những gò núi cũng biến mất.
Trên trời cao mấy trăm trượng, trong tiếng sấm chớp ầm ầm từ từ xuất hiện một
đám mây thật lớn màu xanh tím. Một tia chớp to bằng cái bát lóe lên ngoài đám
mây khiến cho không khí xung quanh cũng phải vặn vẹo.
Ngay lúc, đám mây ngưng tụ, một tiếng vang chấn động linh hồn vang lên trong
óc. Lục Thanh mở mắt, từ trên người tỏa ra một làn hơi thở huyền ảo. Đồng
thời, Phong Lôi kiếm ý bá đạo chui ra ngoài khiêu chiến với Phong Lôi kiếp
trên bầu trời.