Thanh Hà Kiếm Trận (hạ)


Người đăng: Ma Kiếm

"Thiếu chủ, hiện tại không phải lúc do dự. Chúng ta bày ra Thanh Hà Kiếm Trận,
phá vây về phía Thanh Hà thành. Ta tin tưởng trong thời gian ngắn, gia chủ sẽ
cảm nhận thấy khí tức chiến đấu của chúng ta." Ba gã hộ vệ đồng thời xông tới,
đứng vây quanh hai huynh đệ Thảo Thanh Hà.

"Lục huynh đệ!" Thảo Thanh Hà vội vàng kêu một tiếng, lại bị Thảo Thanh Lưu
ngăn cản.

"Đại ca!" Trên mặt Thảo Thanh Hà hiện lên vẻ tức giận.

"Không cần liều lĩnh! Thanh Hà Kiếm Trận nhiều nhất chỉ có thể bảo vệ được hai
người. Chẳng lẽ ngươi muốn cho ba vị thúc thúc phải chết sao !" Thảo Thanh Lưu
nổi giận nói.

Hắn ôm quyền đối với Lục Thanh nói: "Ta có chỗ khó xử, mong rằng Lục huynh có
thể thứ lỗi. Ta thấy Lục huynh cũng không phải là người bình thường, tin tưởng
Lục huynh nhất định có thể tự bảo vệ mình. Chúng ta đi!"

Nói xong hắn ôm lấy Thảo Thanh Hà ở bên cạnh, mặc kệ đệ đệ giãy dụa. Một đạo
Kiếm Nguyên từ trên tay hắn tiến vào đan điền Thảo Thanh Hà chế trụ Kiếm
Nguyên. Sau đó, dưới sự bảo vệ của ba gã hộ vệ hướng về phương hướng Thanh Hà
thành bỏ chạy.

Sắc mặt không có một chút oán giận. Lục Thanh biết nếu là hắn trong tình huống
này, cũng sẽ lựa chọn làm như vậy. Dù sao hai người không thân cũng chẳng quen
biết. Mặc dù như thế, đối với phản ứng vừa rồi của Thảo Thanh Hà, Lục Thanh
vẫn ghi tạc trong lòng. Người này, thật sự là một người tốt.

- Ngao ô ——

Rõ ràng, bầy sói vẫn theo dõi năm người Thảo Thanh Hà. Con sói đã chết là do
Thảo Thanh Hà giết, trên người vẫn còn lưu lại khí tức. Tốn Phong Lang Vương
là linh thú đã mở ra linh trí, đương nhiên phán đoán chuẩn xác.

Bầy sói rất nhanh tiếp cận hơn mười trượng. Vào lúc này, bầy sói đứng đầy xung
quanh khiến cho Thảo Thanh Lưu cùng với ba gã hộ vệ đều âm thầm kêu khổ, nhìn
qua bầy sói sợ là có đến nghìn con. Gần nghìn đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm
năm người, cho dù là bốn người Thảo Thanh Lưu đều có tu vi Kiếm Giả, cũng phải
cảm thấy rùng mình.

"Thanh Hà Kiếm Trận, phát động!"

"Khảm thanh vị!"

"Khảm hà vị!"

"Khảm thị, quy vị!"

Ba gã hộ vệ chân bước theo một quỹ tích huyền ảo, trên chân họ Kiếm Khí màu
lam co duỗi. Đồng thời, trong tay ba người đều cầm một thanh trường kiếm màu
đen tuyền giống hệt nhau. Mỗi thanh kiếm có chiều rộng gần một tấc, dài hơn ba
thước, mặt trên đồng dạng có một làn khí hệ Thủy nhàn nhạt. Theo ba người vũ
động, mũi kiếm phát ra một luồng kiếm khí dài tám tấc.

Kiếm Khí hệ Thủy màu xanh lam cắt qua không khí, nhìn như không hề có kết cấu,
nhưng lại khiến Lục Thanh cảm nhận được một dao động kì dị, đó là ——

Trong mắt Lục Thanh không giấu được sự kinh dị. Hắn cảm nhận được khí hệ Thủy
nhàn nhạt trong trời đất bắt đầu hướng về phương hương ba người tụ tập rất
nhanh. Trong không khí, thậm chí ngưng tụ ra vô số giọt nước màu lam to bằng
ngón tay, mặt trên có thủy quang chớp động. Ngoài ra còn có một tầng hơi nước
màu trắng, nhìn qua rất mỹ lệ.

Ngay sau khi những giọt nước màu lam trong suốt ngưng kết, liền xoay tròn
chung quanh ba gã hộ vệ. Giữa không trung, chúng nhanh chóng tạo ra một tầng
sương trắng bao bọc năm người vào giữa, rồi trong nháy mắt co rút lại.

- Ngâm ——

- Ngâm ——

- Ngâm ——

Theo ba tiếng kiếm ngâm réo rắt vang lên, thân hình năm người lại lần nữa hiện
ra. Chính là giờ phút này chung quanh năm người lại xuất hiện biến hóa, một
quầng sáng màu lam bao bọc xung quanh bọn họn, vừa vặn cách ba gã hộ vệ ba
tấc. Đúng theo như lời Thảo Thanh Lưu, nếu thêm Lục Thanh vào nữa, thì Kiếm
Trận căn bản bảo hộ không được ba người.

Phía sau quầng sáng màu xanh lam khoảng hai tấc, có một vầng nước lóng lánh
lưu chuyển. Ngoài ra, còn có từng đạo kiếm khí dài chín tấc bám vào mặt trên,
làm người ta không chút nghi ngờ, nếu đánh vào Kiếm Trận, khẳng định sẽ bị
Kiếm Khí sắc bén đánh thành mảnh vụn.

Ngay thời điểm quầng sáng hình thành, tốc độ năm người Thảo Thanh Lưu lại tăng
nhanh hơn. Trường kiếm của ba gã hộ vệ vươn một nửa ra ngoài quầng sáng. Quầng
sáng màu lam tạo thành hình một mũi nhọn, bên trên có kiếm khí màu lam bao
phủ, tiến vào giữa bầy sói.

- Ô ——

Rất nhiều tiếng tru thê lương vang lên, hơn mười con sói đã bị kiếm khí sắc
bén trên quầng sáng, trong phút chốc đánh thành một khối thịt nát. Máu huyết
bay lên đầy trời, mặt đất bị nhuộm đỏ ối. Nhưng như thế lại càng thêm khơi dậy
hung tính của bầy sói. Chỉ nao núng một chút ngắn ngủi, bầy sói lại điên cuồng
xông lên.

Quầng sáng của Kiếm trận bao phủ phạm vi gần một trượng, trong màn đêm ảm đạm
giống như một chiếc đèn sáng, hấp dẫn ánh mắt của bầy sói.

- Rống ——

Ngay tại lúc ba gã hộ vệ dựa vào Kiếm Trận che chở cho hai huynh đệ Thảo Thanh
Lưu tiến vào trong bầy sói được mấy trượng. Một tiếng rống to giống như hổ gầm
ở sau bốn người vang lên, đồng thời, một luồng khí tức hung lệ đập vào mặt. Ba
gã hộ vệ đồng thời biến sắc, xoay chuyển ánh mắt, liền nhìn thấy ba một đạo
Phong Nhận màu xanh sắc bén đang lao tới. Trong số đó có một đạo dài ba thước
và hai đạo khác dài gần thước, đánh thẳng vào quầng sáng Kiếm Trận.

- Xuy ——

Ngay tại lúc ba đạo Phong Nhận toàn đánh lên quầng sáng, nhưng đạo kiếm khí
đang lưu chuyển trên quầng sáng liền có một đạo oanh kích lên Phong Nhận. Mà
nguyên bản ba gã hộ vệ đang bảo vệ hai huynh đệ Thảo Thanh Lưu cước bộ lảo đảo
một cái, sắc mặt tái nhợt. Ánh sáng trên trường kiếm của ba người tối đi. Kiếm
Nguyên trong cơ thể bọn họ lập tức vận chuyển, liên miên truyền vào trong thân
kiếm, rồi lại nhập vào trên quầng sáng Kiếm Trận. Có được Kiếm Nguyên của ba
người tương trợ, nhất thời lam mang đại thịnh, rốt cục đem ba đạo Phong Nhận
phá vỡ.

Trong lúc năm người Thảo Thanh Lưu còn chưa lo xong thân mình, bầy sói cũng
chia ra khoảng trăm con nhằm về phía Lục Thanh. Không thể không nói, bầy sói
hàng năm đều sống ở Kiếm Khí hạp là vùng thảo nguyên phì nhiêu, mỗi một con
đều có thân hình to như con nghé con, trong miệng đỏ lòm, thậm chí còn có thể
nhìn thấy một ít thịt nát ở giữa hàm răng. Những cái nanh sói sắc nhọn lóe ra
chút tia sáng sắc lẹm.

Bị trên dưới một trăm con sói tấn công, cho dù là có tu vi Kiếm Giả giai, nếu
ứng phó không cẩn thận đều có có thể bị thương. Nhưng mà thực đáng tiếc, chúng
nó gặp được lại chính là Lục Thanh, một kiếm giả có tu vi Kiếm Sư.

Lục Thanh thản nhiên ngồi một chỗ, ngón tay điểm ra liên tiếp. Trên đầu ngón
tay hiện lên một ít Phong Lôi Kiếm Khí, vẽ trong không trung từng đạo quỹ tích
mơ hồ, không hề có một chút bóng dáng kiếm pháp. Ánh mắt hắn thản nhiên, thậm
chí cả thần thức cũng đều bị Lục Thanh thu về, chỉ đơn thuần nghe tiếng gió mà
đánh.

Cơ bản của kiếm pháp là phách, khảm, liêu, thứ, tá, băng, ngự, tổng cộng bảy
đường. Với cảnh giới kiếm pháp của Lục Thanh hiện giờ thi triển những thứ đó,
cho dù là nước mưa cũng không lọt. Bầy sói bị cản trở ở bên ngoài. Mỗi một con
sói vừa tấn công đến cũng chỉ kịp thấy trước mặt một chút tinh mang xanh tím
hiện lên, liền cảm thấy mi tâm đau đớn, rồi bị Lục Thanh thi triển Phong Lôi
Kiếm Nguyên phá tan xương đầu. Đến một tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp kêu
lên, trên mặt đất tràn đầy xác sói.

Chính vì như thế, mới không khiến cho Lang Vương chú ý đến hắn. Xác sói cứ như
tre già măng mọc đổ xuống trước mặt Lục Thanh. Chậm rãi, thi thể sói tích tụ
càng nhiều, hơn mười thi thể cơ hồ đã đem thân hình Lục Thanh che lại.

Mà đám người Thảo Thanh Lưu ở bên này, giờ phút này lại gặp phải nguy cơ chưa
từng có. Thanh Hà Kiếm Trận do ba gã hộ vệ có tu vi Kiếm Giả đại thiên vị thi
triển, tuy rằng không sợ bị Kiếm Khách bình thường phá vỡ. Nhưng Tốn Phong
Lang Vương lại là Linh Thú nhị giai, tương đương với Kiếm Khách đỉnh phong.
Thân là vương giả của bầy sói, thực lực của nó thậm chí còn cao hơn Kiếm Khách
đỉnh phong bình thường, đạt tới trình độ của Kiếm Sư tiểu thiên vị.

- Ô ——

Ba cái móng vuốt sắc nhọn bắn ra phong nhận, nồng đậm Tốn Phong khí quanh
quẩn, hung hăng đánh lên quầng sáng Kiếm Trận.

Nhất thời, quầng sáng rung động mạnh, kể cả hai người Thảo Thanh Lưu ở giữa
kiếm trận cũng bị lảo đảo, cùng ba gã hộ vệ tính cả quầng sáng bị đẩy lui liên
tục mấy bước. Ở một góc của quầng sáng, bị móng vuốt sắc bén xâm nhập gần một
tấc. Quầng sáng rung động liên tục không ngừng, kiếm khí màu lam lưu chuyển
trên quầng sáng rất nhanh bị phá vỡ.

Nhưng lúc này, năm người Thảo Thanh Lưu còn chưa có chạy được trăm trượng. Giờ
phút này đối mặt với công kích của Lang Vương, gần như không thể di chuyển.

"Thanh Hà Lưu Thủy!" Ba gã hộ vệ đồng thời hét lớn một tiếng, vận chuyển Kiếm
Nguyên. Khí hệ Thủy ngưng tụ rất nhanh, khiến cho quầng sáng Kiếm Trận đang ảm
đạm lại sáng lên.

- Hưu ——

- Hưu ——

- Hưu ——

Hơn mười đạo khí hệ Thủy hỗn hợp, trong đó có chứa Kiếm Khí hệ Thủy sắc bén từ
trên quầng sáng bắn ra về phía Lang Vương cùng hai con sói bên cạnh.

- "Thừa dịp hiện tại ——"

Ba gã hộ vệ gầm lên một tiếng, kiếm khí từ trên quầng sáng bắn ra, đem đánh
chết hơn mười con sói bình thường ở phía sau, mở ra một lỗ hổng giữa bầy sói.
Đồng thời, quầng sáng trên Kiếm Trận mãnh liệt lao vào.

Trong mắt Lang Vương đang lộ vẻ khinh thường, nhưng vừa nhìn đến động tác của
ba gã hộ vệ, Lang Vương liền nổi giận. Cái miệng rộng của nó hé ra, rất nhanh
hình thành một luồng lốc xoáy nhỏ màu xanh, rồi trong tiếng gầm của Lang Vương
nó lao về phía trước. Đạo lốc xoáy nhỏ khoảng một thước, đầu mũi nhọn hiện ra
gần tấc lập tức bắn nhanh đi ra ngoài. Cơn lốc xoáy gặp gió liền nhanh chong
bành trướng, khí Tốn Phong ngưng tụ, chỉ trong phút chốc liền hóa thành một
cột xoáy dài hai trượng. Cơn lốc xoáy màu xanh mang theo khí Tốn Phong gào
thét, hướng về phương hướng quầng sáng Kiếm Trận, mà lao nhanh đến.

- Phốc ——

- Phốc ——

Nguyên bản Kiếm Khí đánh vào giữa cơn lốc, nhất thời bị Tốn Phong khí vặn vẹo
xé rách. Dư thế của nó vẫn không giảm, tiếp tục thổi quét hướng về quầng sáng
Kiếm Trận mà đi.

Cảm nhận được trên cơn lốc xoáy phát ra khí tức dao động khủng bố. Hai con sói
nhất giai Linh Thú bên cạnh, cũng phối hợp nhả ra hai đạo Tốn Phong mang khí
to bằng đầu người, theo sát long quyển, mang theo kình phong sắc bén hướng về
năm người Thảo Thanh Lưu đánh úp lại.

Sắc mặt tái nhợt, ba gã hộ vệ gần như đồng thời ra tay, ôm lấy hai người Thảo
Thanh Lưu ném thẳng ra ngoài Kiếm Trận.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #172