Người đăng: Ma Kiếm
Thủy tiễn và phong nhận, tử điện va chạm với nhau phát ra những tiếng nổ lớn.
Sông Lệ Thủy vào lúc này chợt xuất hiện những con sóng cao cả trượng. Trên con
đò ngang, hán tử và cô gái vẫn còn nguyên đó. Cho dù vào lúc này, con thuyền
như cánh lục bình chao đảo trên sóng, những hai người vẫn giữ cho nó không bị
chìm. Đồng thời con đò ngang vẫn luôn duy trì khoảng cách ba mươi trượng với
chiếc chiến thuyền.
Bốn người tỏa thần thức chui vào trong nước. Lục Thanh vận chuyển Luyện Hồn
quyết khiến cho thần thức chui sâu xuống dưới mặt nước mười trượng, phát hiện
ra dấu vết của Huyền Thủy mãng đầu tiên.
Huyền Thủy mãng là linh thú tam giai, thường sinh sống ở những sông, hồ lớn.
Nó có kích thước to lớn, khi trưởng thành toàn thân được bao phủ bởi một lớp
vẩy màu xanh sẫm, to như một cái thùng đụng nước, dài hơn hai mươi trượng. Cái
miệng nó tưởng chừng có thể nuốt chửng cả một con trâu, có thể khống chế năng
lượng hệ Thủy trong trời đất. Linh thú tam giai sinh sống trong sông hồ, ngay
cả Kiếm Chủ cũng khó làm cho nó bị thương.
Đây là những điều mà Lục Thanh đọc được về Huyền Thủy mãng trong Tử Hà linh
thú phổ. Tuy nhiên, khi tận mắt chứng kiến vẫn khiến cho người ta phải giật
mình. Từ từ, dưới làn nước sâu, thân thể dài hơn hai mươi trượng của con cự
mãng đang đong đưa. Cái thân to như cái thùng của nó tỏa ra một ít ánh sáng
màu lam nhạt. Những con cá sấu khổng lồ xung quanh bị cái miệng khổng lồ của
nó nuốt chửng. Mà mỗi khi nó há miệng, chỉ cần hút một cái là toàn bộ tôm cá
xung quanh không có một con nào chạy thoát.
Cái đuôi của Huyền Thủy mãng đang cuốn lấy gã đại hán. Vốn sinh trưởng ở ven
sông nên gã rất giỏi thủy tính. Hơn nữa, với tu vi kiếm giả, nên cho dù ở dưới
nước rất lâu nhưng vẫn tỉnh tảo.
Như cảm nhận được bốn người Lục Thanh đang quan sát, Huyền Thủy mãng đang ở
trong nước rống lên một tiếng. Trong cái miệng đỏ lòm của nó, một đạo thủy
tiễn màu lam dài chừng một trượng nhanh chóng xuất hiện. Nó gần như không chịu
lực cản của dòng nước, lao thẳng về phía bốn người Lục Thanh đang đứng trên
chiến thuyền.
Sắc mặt bốn người đều thay đổi.
- Động thủ! Nếu để cho nó đánh nát thuyền, chúng ta rơi xuống nước lực chiến
đấu sẽ giảm mạnh. Đến lúc đó, cơ bản không thể chiếu cố hai cha con kia. - Lục
Thanh hét lớn. Cả bốn người nhanh chóng lưu chuyển Kiếm Nguyên, khiến cho
chiếc chiến thuyền đang từ từ chìm xuống bị kiếm khí khoét thủng một cái lỗ
to. Những mảnh sắt, gỗ vụn bay tán loạn rồi rơi xuống dòng nước.
Kiếm khí hộ thân co lại quanh người chỉ còn chừng một tấc, bốn người nhảy lên
cao gần hai mươi trượng. Sắc mặt người nào cũng nghiêm túc, gần như cùng một
lúc bốn thanh kiếm cũng đồng loạt rút ra khỏi vỏ.
"Vù..."
Thanh Vân kiếm trên tay Lăng Tiêu xuất ra hai đạo Tốn Phong kiếm khí dài hai
trượng. Tốn Phong khí ngưng tụ xung quanh kiếm khí từ từ hình thành một lưỡi
đao kiếm khí dài hai trượng. Lưỡi đao gió bao lấy kiếm khí bắn thẳng xuống mặt
sông. Những con sóng lớn bị sức ép của kiếm khí mà biến mất.
Nhiếp Thanh Thiên và Triệu Thiên Diệp cũng đồng thời cử động. Một luồng Tốn
Phong kiếm ý cực mạnh trong nháy mắt ngưng tụ, ép xuống mặt sông.
"Ầm..."
Trong nháy mắt, mặt sông bị ép lõm xuống gần một trượng.
- Thanh Phong túy... - Gần như trong tích tắc, Nhiếp Thanh Thiên đã xuất ra
chiêu thức thích hợp nhất.
Một cột lốc xoáy cao bảy, tám trượng nhanh chóng xuất hiện. Tốn Phong kiếm khí
mạnh mẽ dung nhập vào trong đó. Màu xanh của Tốn Phong khí từ từ lấn át màu
tím vốn có của Húc Nhật tâm kinh. Những tia sáng màu xanh lưu chuyển rất nhanh
quanh cột xoáy rồi ngưng tụ lại thành hình dạng một mũi kiếm, xuyên thủng mặt
sông.
Mà trên kiếm khí của Triệu Thiên Diệp và Lục Thanh, chút ánh sáng của hai loại
khí Phong Lôi cũng nhanh chóng ngưng kết. Gần như ngay sau khi Nhiếp Thanh
Thiên xuất chiêu, hai đạo tử diện to bằng bắp đùi, dài hơn mười trượng xuất
hiện, đồng thời, xung quanh nó, những lưỡi đao gió do Tốn Phong kiếm khí ngưng
tụ cũng xuất hiện.
Tử Tiêu Phong Lôi kiếm, thức thứ mười: Phong Lôi dẫn.
Đồng thời, trên người Lục Thanh cũng tỏa ra một luồng Phong Lôi kiếm ý cực
mạnh. Phong Lôi kiếm ý bạo ngược, giống như nước sông, cuồn cuộn không ngừng.
Thậm chí, trong không trung cũng xuất hiện những tia chớp lờ mờ, vô số những
sợi gió nhỏ xuất hiện, khiến cho mặt sông trong phạm vi mười trượng phía dưới
bị lõm xuống mấy trượng.
"Graooo..."
Dưới mặt nước đột nhiên vang lên tiếng rống đau đớn của Huyền Thủy mãng. Mặt
sông lõm xuống tạo ra một luồng áp lực cực lớn khiến cho tầng phòng ngự của
Huyền Thủy mãng, sau khi bắn ra một cây cự tiễn nên vốn chỉ còn một chút ánh
sáng màu lam nhạt liền vỡ nát. Áp lực cực mạnh chẳng hề để ý tới lớp vẩy của
nó, xuyên thẳng vào trong phủ tạng khiến cho nó đau đớn.
Mà đại hán vốn bị nó dùng đuôi cuốn lấy vào lúc này cũng chỉ còn một đống thịt
nát. Mùi máu tươi lan trong nước khiến cho Huyền Thủy mãng nổi hung tính.
"Uỳnh..."
Chiếc thuyền sắt vỡ vụn. Cây thủy tiễn màu lam, xu thế không hề giảm tiếp tục
lao thẳng vào đạo kiếm khí của Lăng Tiêu.
"Ầm..."
Trên mặt sông chợt vang lên một tiếng nổ lớn. Một gợn sóng màu xanh lam nhanh
chóng khuếch tán. Từ dưới chân bốn người, trong nháy mắt dòng khí đã thổi qua
phạm vi hai mươi trượng trên sông, đồng thời một nửa chiếc thuyền còn sót lại
cũng nổ tung. Trên mặt sông xuất hiện một con sóng trắng xóa cao hơn mười
trượng, đẩy con đò ngang của cha con hai người lái đò xa thêm mười trượng nữa.
Đối diện với một đòn đó, Lăng Tiêu bị ảnh hưởng nặng bắn lên cao hơn mười
trượng, sắc mặt hơi tái. Dù sao thì Huyền Thủy mãng cũng là linh thú tam giai,
có thực lực tương đương với Kiếm Sư đỉnh. Trong hai năm qua, mặc dù Lăng Tiêu
đã đạt tới Kiếm Sư tiểu thiên vị, nhưng cũng vừa mới cũng cố nên mới có thể
thi triển Tử Tiêu thanh vân kiếm tiếp được một đòn của Huyền Thủy mãng đã là
tốt lắm rồi.
Ngay lập tức, Triệu Thiên Diệp sử dụng Phong Lôi bộ, di chuyển đỡ lấy Lăng
Tiêu, bay về phía con đò ngang.
Về phần Lục Thanh và Nhiếp Thanh Thiên, thần thức của hai người điều khiển
Kiếm ý tập trung về phía Huyền Thủy mãng. Đối mặt với kiếm giả có được Kiếm ý,
Huyền Thủy mãng chỉ cảm thấy vào lúc này, năng lượng hệ Thủy bên người nó cũng
bị áp chế, điều động khó khăn hơn trước rất nhiều.
Khí thế của hai đạo Kiếm ý càng làm cho nó cảm thấy tính mạng bị uy hiếp.
Những đạo ý chí bá đạo chui qua các khiếu huyệt của nó.
Trong đầu nó hiện lên cái ký ức từ khi còn là một con rắn nhỏ mới sinh. Phong
Lôi khí gần như có mặt khắp mọi ngõ ngách xung quanh nó, nước sông cuồn cuồn
phản chiếu những đám mây đen đang hội tụ trên trời. Nó nhìn cha mẹ của nó có
thực lực Tứ giai Huyền Thủy long khi đó đối mặt với thiên uy lại vô cùng yếu
ớt. Tiếng gió rít lên dữ dội, những tia chớp giống như mưa từ trên trời giáng
xuống người cha mẹ nó.
Còn nó, do được sinh ra vào lúc đó mà cha mẹ vượt lôi kiếp tiêu hao quá nhiều
nguyên khí bản mệnh, khiến cho nó không đủ nguyên khí mà bị biến thành tam
giai Huyền Thủy mãng. Tự mình trải qua cảnh tượng đó nên nó hết sức sợ hãi đối
với Phong Lôi khí.
Cho dù mạnh như cha mẹ nó mà cuối cùng cũng không thể chịu nổi, bị những tia
chớp đầy trời đánh nát. Vì vậy mà lúc này trong đầu nó cảm nhận sự xuất hiện
của Phong Lôi khí, Huyền Thủy mãng sợ hãi mở to mắt.
"Rầm...."
Cự mãng quẫy mạnh khiến cho mặt sông xuất hiện những con sóng trắng xóa. Trên
con đò ngang, hai cha con người lái đò hoảng sợ mà nhìn tất cả mọi sự diễn
biến. Gần như họ vẫn chưa thể tin vào mắt mình. Bốn người mà bọn họ vẫn nghĩ
là đệ tử thế gia không đủ tư chất thì vào lúc này lại biến thành kiếm giả có
thần thông tuyệt thế.
"Xoẹt..."
Phong Lôi kiếm khí có tử điện và tốn phong bao quanh do Triệu Thiên Diệp xuất
ra vừa mới vào trong nước liền nhanh chóng khuếch tán. Trong nháy mắt phạm vi
mặt nước chừng mười trượng biến thành một khoảng màu xanh tím.
"Graooo..."
Một tiếng rống sợ hãi từ dưới sông vang lên. Huyền Thủy mãng nhanh chóng lặn
xuống dưới. Làn nước xung quanh vị trí của nó lúc nãy, xuất hiện đầy những tia
chớp to bằng ngón cái khiến cho nó tê dại. Nó chợt xuất hiện một cái cảm giác
vô lực...
Cho dù cố gắng tạo ra một cái lồng bảo vệ bằng năng lượng hệ Thủy nhưng vẫn
không thể ngăn cản tử điện. Trên mặt sông, thần thức của Lục Thanh bám vào
Phong Lôi kiếm khí, giữ chặt tử điện và Tốn phong, ngưng tụ không cho tiêu
tán. Phong Lôi kiếm khí cùng với cột xoáy của Nhiếp Thanh Thiên lao về phía
Huyền Thủy mãng.
Cảm thấy mối nguy hiểm đang tới gần, Huyền Thủy mãng vội vàng điều động toàn
bộ năng lượng hệ Thủy, đôi mắt của nó xuất hiện những tia sáng đỏ như máu. Nó
quẫy mạnh người một cái, trên cái đuôi dài năm trượng của nó tỏa ra một vầng
ánh sáng màu lam khiến cho tử điện đang bám trên người bị đẩy ra. Năng lượng
hệ Thủy nhanh chóng hội tụ thành một lưỡi đao nước bao quanh cái đuôi rồi bỏ
về phía đạo Tử điện và Tốn phong đang kéo tới.
Đồng thời, nương theo kình lực, Huyền Thủy mãng nhanh chóng lặn sâu xuống
dưới.
Trên mặt sông, hai người Lục Thanh từ từ hạ xuống, Kiếm Nguyên trong cơ thể tụ
tập hết vào thanh kiếm trong tay.
Ầm...
Mặt sông giống như sinh ra một đám mây bạo ngược, tiếng sấm, tiếng gió nổ ầm
ầm, liên miên không dứt.