Phong Lôi Kiếm Chủng (hạ)


Người đăng: Ma Kiếm

Khi hai loại khí Phong Lôi không còn chống cự, nên sự áp súc chỉ còn do thần
thức. Mặc dù Phong Lôi kiếm nguyên mạnh hơn rất nhiều so với Kiếm Nguyên cùng
loại nhưng với thần thức có thể sánh với Kiếm Sư của Lục Thanh cũng có thể cố
gắng đảm nhiệm việc đó.

Ánh sáng bạc chói mắt tràn ngập trong đan điền của Lục Thanh. Quả cầu ánh sáng
màu bạc lơ lửng trong đan điền tối om, khi thì co lại giống như đang sinh ra
một cái gì đó.

Cứ mỗi lần quả cầu ánh sáng co lại rồi phình ra, kích thước của nó cũng giảm
đi một chút. Loáng thoáng trong quả cầu ánh sáng bạc có ánh sáng màu xanh tím
xuất hiện. Ánh sáng đó rất mạnh như chực phá tan sự trói buộc nhưng vẫn có một
chút gì đó e ngại nên để nguyên.

Trong Kiếm Trì, do hoàn toàn chìm vào trong đột phá nên Lục Thanh không phát
hiện ra, nguyên khí trong trời đất tụ tập quanh người hắn. Nơi ngực hắn, một
điểm ánh sáng màu vàng xuất hiện.

Có thể thấy được rõ ràng, nguyên khí trong trời đất hội tụ thành dòng chảy
khiến cho không khí nơi nó đi qua bị vặn vẹo. Sau khi tụ tập lại trước ngực
Lục Thanh nó lại bị tia sáng màu vàng không hề khách khí hấp thu. Đồng thời,
thanh Luyện Tâm kiếm sau lưng Lục Thanh cũng xuất hiện chuyện tương tự.

Hai dòng chảy nguyên khí cứ như vậy mà sinh ra. Cũng may, tốc độ hấp thu của
chúng không quá nhanh nên cũng không ảnh hưởng tới Lục Thanh. Chỉ có điều,
xung quanh Lục Thanh không biết từ lúc nào đã bị bao phủ bởi một vầng ánh sáng
màu xanh nhạt. Vầng sáng đó xuất hiện cách Lục Thanh một thước tạo thành một
quả cầu, chụp lấy hắn vào bên trong.

Trong Kiếm Trì không hề có ngày hay đêm, chỉ có một màn sương trắng vô cùng vô
tận và những thanh kiếm trên mặt đất. Ngoài ra còn có nguyên khí trong thiên
địa gần như nhưng tụ thành hình khiến cho trong khoảng không gian chẳng khác
nào Thủy Hương trấn chìm trong sương sớm.

Trong đan điền, thần thức của Lục Thanh vẫn dốc hết sức mà áp súc Phong Lôi
kiếm nguyên ở dạng chất lỏng. Mà cho dù kiếm nguyên ở bên trong, nhưng quả cầu
ánh sáng màu bạc vẫn tiếp tục thu nhỏ khiến cho có thể thấy rõ ràng ánh sáng
màu xanh tím. Việc áp súc vẫn đang tiến hành một cách thuận lợi.

Mặc dù không có sự chống cự của Phong Lôi kiếm nguyên nhưng thân là kiếm
nguyên có hai thuộc tính cực mạnh ngoài ngũ hành, việc áp súc diễn ra cũng
không phải là chuyện dễ dàng. Phong Lôi kiếm nguyên mạnh mẽ so với kiếm nguyên
có một thuộc tính là càng thêm chắc chắn. Việc áp súc đòi hỏi kiếm giả phải
mất gấp đôi công sức.

Cũng may, thần thức của hắn rất mạnh, nếu không cơ bản sẽ không thể hoàn thành
được quá trình áp súc do bị tiêu hao hết thần thức mà uống phí công sức.

Chẳng biết qua bao lâu, trong đan điền của Lục Thanh chì còn lại quả cầu ánh
sáng bạc bé bằng nắm tay trẻ con. Vào lúc này, mặt ngoài quả cầu ánh sáng,
thần thức trở nên mờ nhạt. Nhưng Lục Thanh vẫn có cảm giác rằng trong vòng ánh
sáng của thần thức kiếm nguyên chẳng khác nào một viên ngọc xanh tím đang tản
ra kiếm khí mạnh mẽ.

Kiếm Nguyên so với trước lại càng thêm dầy đặc, trông giống hệt như một viên
ngọc do thiên nhiên tạo ra. Mặt ngoài của nó bóng loáng, tỏa ra ánh sáng màu
xanh tím.

Tiếp đó, chính là quá trình Kiếm Chủng thành hình. Căn cứ vào những gì miêu tả
trong Húc Nhật tâm kinh thì sau khi tạo hình Kiếm Nguyên như ý định là không
thể sửa đổi. Về phần sử dụng Kiếm Chủng, Húc Nhật tâm kinh cũng không có giảng
giải, chỉ nói đại khái một chút mà thôi.

Thời gian cũng chẳng có nhiều lắm cho Lục Thanh suy nghĩ. Sau một khắc, hắn
quyết định căn cứ theo hình dạng của Luyện Tâm kiếm để thành hình cho kiếm
chủng.

Trong lòng đưa ra được quyết định, Lục Thanh liền khống chế thần thức từ từ
chìm vào giữa Phong Lôi kiếm nguyên. Vào lúc này, cuối cùng thì hình dạng của
Phong Lôi kiếm nguyên cũng hoàn toàn hiện ra.

Nó chẳng khác gì một viên ngọc tròn trịa, trong suốt, bên trên có những tia
chớp thi thoảng lại lóe lên. Đồng thời, nó cũng tản ra một làn hơi thở ác liệt
khiến cho người ta sợ hãi. Lục Thanh cũng cảm thấy Phong Lôi kiếm nguyên hóa
rắn so với trước lại càng thêm ổn định, mang tới một sự gì đó hùng hậu. Hai
loại khí Phong Lôi như thành một thể, giao hòa với nhau khiến cho ánh sáng màu
xanh tím càng đậm thêm vài phần.

Lục Thanh khống chế thần thức khiến cho Phong Lôi kiếm nguyên to bằng nắm tay
trẻ con chợt tỏa ra ánh sáng chói mắt. Nó vốn đang cứng rắn chợt như mềm đi
bắt đầu xuất hiện sự dao động.

Phong Lôi kiếm nguyên từ từ rung động, lóe lên những tia sáng màu tím. Phong
Lôi kiếm nguyên vừa mới ngưng tụ bây giờ lại bị từ từ kéo ra dài tới ba tấc,
chẳng khác nào đang chú kiếm.

Phôi kiếm vừa mới được hình thành, Lục Thanh chợt hiểu ra điều gì đó. Gần như
vô thức, toàn bộ thần thức của hắn liền chui ra rồi tập trung lại trong thức
hải. Chỉ trong chớp mắt, một cài chùy chú tạo dài bốn tấc xuất hiện. Hình dạng
của chiếc chùy giống hệt như Hỏa ngọc chùy của Lục gia.

Có thể do hình dạng của nó in sâu trong đầu Lục Thanh nên Hỏa Ngọc chùy được
tạo ra hết sức rõ ràng tới từng đường nét. Thậm chí trên chuôi của nó còn có
bốn vết ngón tay lõm vào, giống như đang đợi người nào cầm đến.

Khi Hỏa Ngọc chùy đã được tạo thành, Lục Thanh cũng chẳng hề băn khoăn, nhanh
chóng thi triển Đại Diễn tam thập lục chuy trong Thức Hải.

"Vù...vù..."

Dưới sự khống chế của thần thức, Hỏa Ngọc chùy liền nện xuống theo một quỹ
tích huyền bí. Trong tích tắc đầu chùy nên xuống phôi kiếm liền có vô số đốm
lửa văng ra khắp nơi. Trong hư không nhất thời vang lên những tiếng rít vù vù
khiến cho ánh sáng màu tím như dòng nước trong đan điền cũng phải dao động.

Cảm nhận sự chấn động của đan điền, tinh thần Lục Thanh cũng rung chuyển. Hắn
cắn răng lại. Nếu chùy thứ nhất đã hạ xuống thì không có lý do gì dừng lại,
chùy thứ hai của Lục Thanh lại tiếp tục xuất ra.

"Vù...vù.."

Không gian lại một lần nữa chấn động. Lục Thanh cũng chẳng để ý tới nó, chỉ để
cho tâm cảnh hoàn toàn trong sáng, tinh thần yên tĩnh dung nhập vào trong Hỏa
Ngọc chùy. Mặc dù nó chỉ do thần thức ngưng kết thành, nhưng Lục Thanh vẫn có
cảm giác như đang nắm trong tay. Giống như vào lúc này, hắn không phải đang
ngưng kết kiếm chủng mà về tới phòng chú kiếm của Lục gia. Tất cả cảnh tượng
quen thuộc xuất hiện trong mắt: Ngọn lửa màu lam cháy hừng hực trong lò, đống
than gỗ tinh khiết lại còn có hơi lạnh của nước Bích Hàn đầm.

Từng chùy nối tiếp nhau giáng xuống khiến cho không gian trong đan điền vang
lên những tiếng vù vù liên tục. Bất chợt, Lục Thanh như nhớ lại quãng thời
gian sống với Quý lão. Đến lúc này, mặc dù vẫn là Đại Diễn tam thập lục chuy
nhưng từ từ đã không còn cảm giác lực đạo mạnh mẽ như trước mà ngược lại có
cảm giác nhu hòa.

Nơi đầu chùy không còn chút hơi thở nóng rực. Tiếng chùy khi thì như sấm nổ ầm
ầm, khi thì như tiếng suối chảy róc rách qua khe đá. Tất cả giống như theo ý
niệm của hắn mà thay đổi.

Cảm nhận được sự biến hóa của Lục Thanh, Luyện Tâm kiếm và đá hệ Thổ đang hấp
thu nguyên khí của trời đất liền dừng lại. Trên thân thể của Lục Thanh từ từ
xuất hiện một vầng ánh sáng màu tím. Đồng thời một làn hơi thở bá đạo cũng bao
trùm thân thể Lục Thanh, nhưng không khuếch tán. Mặt đất xung quanh cũng bắt
đầu tả ra những con gió, dao động theo một quy luật nào đó.

"Phù..."

Chẳng biết bao lâu, bát chợt, Lục Thanh chợt há miệng, từ trong đó vang lên
một tiếng kiếm ngân. Tiếng kiếm ngân đó cứ thế ùa ra chẳng khác nào những trận
mưa phùn rả rích đầu xuân. Rồi từ từ nó biến thành một trận mưa to với những
tiếng sấm ầm âm cùng với những trận cuồng phong.

Cuối cùng, tiếng kiếm ngân từ trong cơ thể Lục Thanh vang lên dồn dập như
những con sóng biển, đánh vào làn sương trắng xung quanh. Những thanh kiếm cắm
trên mặt đất sau khi nghe thấy tiếng gầm của Lục Thanh lại càng phát ra những
tiếng ngân xé gió.

"Ầm..."

Trong phút chốc, toàn thuân Lục Thanh bắn ra vô số đạo Phong Lôi kiếm khí dài
cả trượng. Phong Lôi kiếm khí trong suốt như ngọc nhưng lực lượng lại càng
cuồng bạo hơn trước. Mặt đất quanh Lục Thanh trong phạm vi mấy trượng thoáng
cái đã xuất hiện hơn mười cái hố to bằng đầu người.

Đồng thời, sau khi Lục Thanh phát ra kiếm khí, nguyên khí trong trời đất lại
bắt đầu nhanh chóng tụ tập về phía Lục Thanh. Nguyên khí mênh mông ngưng tụ
lại thành một dòng chảy lớn thẩm thấu qua từng tấc da thịt của hắn mà vào
trong cơ thể.

Như một cái hồ sâu bị cạn lâu ngày, Lục Thanh vội vã hấp thu nguyên khí xung
quanh. Hơn nữa, hai bàn tay đang úp xuống đất cũng ngửa lên, rồi trong nháy
mắt xuất hiện hai dòng xoáy. Càng lúc càng có nhiều nguyên khí bị hút về đây,
chui qua hai huyệt Lao Cung của Lục Thanh rồi vào trong cơ thể.

Vào lúc này, khu vực kiếm trì quanh Lục Thanh trở nên điên cuồng. Làn sương
trắng trên bầu trời dao động cuồn cuộn phát ra những tiếng gió vù vù. Đồng
thời, mấy trăm thanh kiếm cũng ngân lên liên tiếp.


Bất Diệt Kiếm Thể - Chương #132