Người đăng: Ma Kiếm
Không biết đã nhận ra chuyện gì nhưng Luyện Tâm kiếm sau lưng Lục Thanh, nơi
chuôi kiếm cũng tự động hình thành một dòng suối vô hình hấp thu nguyên khí
trong trời đất.
Gần như bỏ quên thời gian, vào lúc này, Lục Thanh chỉ tập trung chuyển hóa
nguyên khí tăng cường tu vi. Những thanh kiếm quanh khu vực của hắn cũng vẫn
rung rung, mãi không ngừng lại. Cơn lốc xoáy dẫn nguyên khí trong trời đất tự
động tập hợp lại bảo vệ quanh người Lục Thanh, ngăn cách toàn bộ âm thanh bên
ngoài.
Bầu trời phía trên khoảng chừng trăm trượng bị sương trắng bao phủ dầy đặc.
Nhưng vào lúc này, trên đầu Lục Thanh, đám sương trắng lại từ từ xoay tròn tạo
thành một dòng xoáy vài trượng liên kết với cột xoáy bên dưới.
Khoảng chừng hơn mười ngày, cột lốc xoáy quanh người Lục Thanh mới từ từ thu
nhỏ lại để lộ ra thân hình của hắn. Mà những thanh kiếm đang cắm trên mặt đất
vàng cứng rắn như bảo nhau sau khi rung rung hai ngày cũng liền im lặng. Giống
như chấp nhận Lục Thanh xuất hiện ở đây
Đợi cho đến khi Tốn Phong hoàn toàn biến mất, thân thể Lục Thanh mới từ từ
xuất hiện. Từ trên người hắn không hề có bất kỳ một hơi thở, chỉ có một sự
điềm tĩnh. Hắn chầm chậm mở hai mắt, ánh mắt bình tĩnh chẳng khác gì một kẻ
bình thường.
Lục Thanh giơ tay phải, ngón trỏ và ngón giữa khép lại với nhau. "Vù.." Một
đạo Phong Lôi kiếm khí trong suốt bắn ra. Đạo kiếm khí có chiều dài chín
thước, trong suốt như ngọc, không hề có một chút tạp chất. Khó hơn là kiếm khí
không hề có một chút khí Phong Lôi nào tiết ra ngoài, chỉ có kình khí mà thôi.
"Uỳnh..."
Kiếm khí đánh lên mặt đất, khoét ra một cái hố to bằng cái bát. Không nên xem
thường uy lực của Phong Lôi kiếm khí. Trước khi bước chân vào Kiếm Trì, Lục
Thanh đã từng dùng kiếm khí thử một chút. Ngay bên phải của hắn vẫn còn một
cái hố to bằng nắm tay, chứng tỏ sự cứng rắn của mặt đất nơi đây như thế nào.
Nhìn tình huống bay giờ, Phong Lôi kiếm khí của Lục Thanh đã đạt tới độ dài
cao nhất của Kiếm Khách - Chín thước. Hơn nữa, cảnh giới cũng hoàn toàn củng
cố. Nhìn kích thước của cái hố trên mặt đất to hơn trước một vòng chứng tỏ
tiến bộ không ít.
Cảm nhận nguyên khí xung quanh gần như vẫn còn nguyên, Lục Thanh phải tặc
lưỡi. Nguyên khí do Kiếm Trì sinh ra trong ngàn năm đúng là khiến cho người ta
phải sợ hãi.
- Tiếp tục củng cố hai ngày là có thể tiến hành đột phá. - Ngẩng đầu nhìn làn
sương trắng trên đầu, Lục Thanh mở miệng thì thào.
Hôm nay, Lục Thanh đã đạt tới đỉnh phong của Kiếm Khách. Bước đột phá tiếp
theo, tu vi của hắn đã đạt tới mức chính thức của hộ pháp trong tông môn. Mặc
dù thực lực thực sự của Lục Thanh không hề kém Kiếm Sư, nhưng tu vi vẫn còn là
Kiếm Khách. Có thể nói trong số năm mươi vị hộ pháp của tông môn, trường hợp
của hắn là độc nhất vô nhị. Mặc dù người khác không nói, nhưng Lục Thanh vẫn
quyết định nhanh chóng tăng tu vi.
Gần như chỉ cần là chuyện liên quan tới phụ thân và gia tộc, hắn không cho
phép bất cứ một người nào có chút hoài nghi.
Hắn vẫn chưa được truyền thụ Phong Lôi quyết, lại chưa đạt tới cảnh giới Kiếm
Sư đại thiên vị nên cho dù bất luận là thân thể hay kinh mạch hoàn toàn có thể
chuyển qua tu luyện Phong Lôi quyết mà không có vấn đề gì nhưng dù sao vẫn
chưa thử qua. Để tăng thêm tính ổn thỏa, Lục Thanh vẫn quyết định sau khi đạt
tới Kiếm Sư đại thiên vị, hắn mới chuyển sang tu luyện. Hắn hoàn toàn tự tin
trước thời hạn ngũ phong luận kiếm có thể đạt tới cảnh giới đó. Dù sao thì
trước cảnh giới Kiếm Chủ, cách thức tu luyện của kiếm giả cũng không kém nhiều
lắm.
Cẩn thận nhẩm lại toàn bộ gần trăm chữ quan trọng nói về việc đột phá trong
Húc Nhật tâm kinh, ánh mắt Lục Thanh chớp chớp. Căn cứ vào những gì nói trên
Húc Nhật tâm kinh thì Kiếm Chủng chính là làm cho Kiếm Nguyên ở trạng thái
lỏng áp súc lại thành một cái thân kiếm. Làm cho toàn bộ Kiếm Nguyên trong cơ
thể hóa rắn nhờ đó mà tiết kiệm được khoảng không trong đan điền. Sau khi
ngưng kết, mặc dù mức độ tinh khiết của Kiếm Nguyên cũng không thay đổi nhiều
nhưng ổn định hơn trước kia một bậc. Xét một múc độ nào đó thì có thể coi như
là một lần tẩy luyện đối với kiếm nguyên.
Nhưng đối với nhiều người thì việc áp súc mặc dù nói thì rất đơn giản nhưng
khi bắt đầu lại vô cùng khó khăn. Đầu tiên, lực lượng của thuộc tính nào đó
cho dù đã dung hợp nhưng vẫn giống như lúc đầu không hề ngoan ngoãn. Muốn áp
súc được chúng phải hiểu được và có năng lực khống chế. Hơn nữa, muốn áp súc
Kiếm Nguyên thành hình dạng kiếm cũng không dễ dàng, phải cần tới thần thức
mạnh mẽ mới có thể nắm được điều đó.
Vì vậy mà nói cảnh giới Kiếm Sư cũng không phải đột phá dễ như vậy. Chỉ cần
bất cứ một điểm không đạt được thì cơ bản là không thể thành công. Hơn nữa,
con đường tu luyện càng đi càng nguy hiểm. Có lẽ chỉ vào lúc Trúc Cơ, sau khi
đón nhận kiếm khí vào người cho dù thất bại thì cũng chỉ trọng thương, đợi sau
khi hồi phục là có thể thử tiếp.
Nhưng tới cảnh giới Kiếm Nguyên thì hoàn toàn khác biết. Sau khi mở huyệt Bách
Hội bước vào cảnh giới Kiếm Khách, đón tiếp lực lượng mang một thuộc tính nào
đó có thể nói là đã thực sự bước chân vào kiếm đạo. Đến khi đó, kiếm đạo mới
chính thức lộ rõ sự tàn nhẫn của nó. Trong quá trình tu luyện không được vội
vàng, chỉ cần bất cẩn một chút thì nhẹ là trọng thương mà nặng thì tán công,
người chết.
Nhưng cho dù như vậy thì Lục Thanh cũng vẫn chẳng hề bối rối. Với sự lĩnh ngộ
lực lượng thuộc tính của hắn mà nói nếu như không thể làm cho kiếm nguyên có
thuộc tính ngoan ngoãn thì không ai có thể thành công.
Mà một năm trước, Huyền Thanh truyền thụ cho hắn Kiếm Hồn kinh đã từng nói:
Điểm quan trọng khi tu vi đột phá chính là tu vi Kiếm Nguyên và lĩnh ngộ cảnh
giới kiếm pháp. Nhưng nếu thần thức không đủ, hay yếu thì khi đột phá sẽ vô
cùng khó khăn. Cũng giống như nước vậy, nếu cái thùng không đủ thì chắc chắn
nước sẽ bị tràn ra ngoài. Vì vậy mà Kiếm Hồn kinh tu luyện hồn có rất nhiều
điểm ích lợi đối với tinh thần lực của linh hồn.
Một năm trước đó, hắn tu luyện Kiếm Hồn kinh chọn lấy Luyện Hồn quyết nên tới
hôm nay đã đột phá tới cảnh giới thứ hai là giai đoạn Luyện Thần khiến cho
thần thức không hề kém Kiếm Sư. Vì vậy, Lục Thanh hoàn toàn tự tin có thể
ngưng kết Kiếm Chủng.
Hai ngày sau, Lục Thanh hoàn toàn củng cố được tu vi Kiếm Khách đỉnh phong làm
cho Kiếm Nguyên hoàn toàn ổn định chẳng khác gì mặt nước ban đêm nơi Minh
Nguyệt đầm.
- Đến lúc... - Hai ngày sau, Lục Thanh đang ngồi dưới đất chợt mở hai mắt.
Hai tia sáng màu xanh tím nhàn nhạt bắn ra từ trong mắt khiến cho không khí
xung quanh lưu chuyển rất nhanh.
Đồng thời, trên người Lục Thanh chợt tỏa ra một thứ khí thế khiến cho người ta
phải sợ hãi. Phong Lôi kiếm khí dầy đặc phát ra từ người Lục Thanh rồi như bị
một thứ gì đó hấp dẫn nhanh chóng hội tụ về phía bụng của hắn. Ngay lập tức,
Lục Thanh đang ngồi trên mặt đất giống như không còn sức nặng, từ từ bay lên.
Tinh thần hoàn toàn chìm vào trong đan điền cảm nhận Phong Lôi kiếm nguyên tụ
tập, Lục Thanh toàn lực vận khởi Luyện Hồn quyết khiến cho trong thức hải,
dòng khí thần thức xoay tròn rồi theo một quỹ tích kỳ lại, giống như xuyên qua
khoảng không.
Tốc độ không ngừng tăng lên khiến cho trong thức hải chợt xuất hiện một vầng
ánh sáng tròn như cái đĩa. Trong nháy mắt, một cột sáng thần thức từ trong
thức hải chiếu thẳng xuống đan điền. Nó nhanh chóng hóa thành một vầng sáng
màu bạc, bao phủ quả cầu Phong Lôi kiếm nguyên vào bên trong. Sau đó, Lục
Thanh nhờ vào Luyện Hồn quyết làm cho nó nhanh chóng co lại.
Mà như cảm nhận được thần thức của Lục Thanh thúc ép khiến cho Phong Lôi kiếm
nguyên nổi giận. Phong Lôi khí chợt xuất hiện, khiến cho trong đan điền của
Lục Thanh chẳng khác gì giữa một cơn giống tố. Những tiếng sấm chớp vang lên
không ngừng, thầm chí lại còn có cả tiếng gió rít lên vù vù.
Không hề kinh hoàng, tinh thần Lục Thanh chìm vào trong đan điền, chậm rãi
chui vào giữa Phong Lôi kiếm nguyên. Mà Phong Lôi khí sau khi tinh thần của
Lục Thanh chui vào lại giống như gặp được người thân, nhanh chóng tụ tập.
Những tiếng sấm chớp và tiếng gió chợt biến mất, chỉ còn lại những tiếng rên
rỉ giống như tố cáo mình bị kẻ khác bắt nạt.
Không hề trấn an, Lục Thanh tập trung dung nhập vào trong Phong Lôi khí, cảm
ngộ tình cảm của chúng. Thân là Phong Lôi khí sinh ra trong trời đất, nên với
những gì đã hiểu được về hình ảnh của hai loại khí Phong Lôi, Lục Thanh từ từ
hiểu ra từng chút hơi thở của chúng.
Vạn vật đều có tình cảm, đó là điều mà Lục Thanh rút ra được đối với lực lượng
các thuộc tính. Cảm nhận tình cảm của chúng có thể khiến cho hắn và hai loại
khí Phong Lôi càng thêm thân thiết. Khi Phong Lôi khí gần gũi với bản thân
hơn, hắn lại càng có thể tiến gần đến quỹ tích của chúng. Vì vậy mà khi trước
sáng tạo ra Phong Lôi bộ cũng đã khiến cho Huyền Thanh phải tấm tắc khen mãi
không thôi.
Cũng nhờ sự cảm ngộ đó mà giúp cho hắn có được năng lực khống chế hai loại khí
Phong Lôi gần như hoàn mỹ. Giống như bây giờ, khi tinh thần của Lục Thanh dung
nhập, chúng nhanh chóng từ trạng thái nổi giận trở nên ngoan ngoãn. Tình thần
hai bên gắn chặt với nhau khiến cho hai loại khí Phong Lôi cũng cảm nhận được
ý nghĩ của Lục Thanh.
Mặc dù trong lòng không muốn, nhưng Phong Lôi khí vẫn lựa chọn tin tưởng Lục
Thanh. Hơn nữa, từ tình cảm của hắn, chúng có thể thấy được hắn không có ý
tiêu diệt chúng, mà thậm chí còn giúp cho chúng tốt hơn. Chỉ có điều sự ngưng
tụ đó có thể sẽ rất đau đớn.