Người đăng: tutai180520@
Dương Gia Giai điên tiết, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn để không phải mất mặt,cô ta
nếu không phải là đang ám chỉ cô không phải người thì là gì chứ ?
-'Còn nữa,tôi không phải là yêu cầu anh ta tôn trọng tôi,mà là tôi không cần tôn trọng anh ta.' Dương Gia Hân tiếp tục lên tiếng.
Cô ta bị Gia Hân chỉnh,cảm thấy vô cùng nhục nhã nhưng bản thân lại bất lực.Cô
liền lôi Hứa Hiển Minh vào cuộc, dù gì thì Hứa Hiển Minh chắc chắn sẽ đứng về
phía cô.
-Anh Hiển Minh,cô ta thế nào lại không xem anh ra gì như thế chứ !
Dương Gia Giai thế này lại càng khiến anh trở nên chán ghét,anh muốn là không
muốn dây dưa thêm với cô ta.
-Đủ rồi !Giai Giai
Câu nói tưởng chừng như chán ghét của Hứa Hiển Minh rơi vào tai mọi người, lại
bị hiểu theo một cách khác. Cả hội trường rộ lên bàn tán.
'cô ta là thật sự có quan hệ gì đó với Hứa Hiển Minh sao ?'
' lẽ nào Dương Gia Giai noi là sự thật !Lại xưng hô thân mật như thế chứ !'
Tiếng bàn tán rồi cũng lọt vào tai Dương Gia Giai khiến cô ta vô cùng sung
sướng.Nếu Hứa Hiển Minh đã nói như vậy thì buông tha cho Dương Gia Hân vậy
!Tuy không đạt được mục đích đối với Dương Gia Hân nhưng đổi lại là Hứa Hiển
Minh anh ta lại quan tâm đến cô.
Dương Gia Hân cũng không muốn đôi co,nên cũng cho qua. Buổi thảo luận kéo dài
khoảng 30' sau đó thì kết thúc.
Lúc Hứa Hiển Minh bước ra khỏi hội trường,Dương Gia Giai nhanh chóng đi theo
,cả bọn nữ sinh cũng kéo theo anh ta như bầy ong vỡ tổ.Đợi mọi người đi hết,
chỉ còn lại Dương Gia Hân và Bân Nhi.
-Hân Hân,chúng ta đến nhà ăn, ăn trưa đi.
-Được,đi thôi !Mình đói lắm rồi.
*Bãi đậu xe
-Anh Hiển Minh !Anh có thể đừng đi nhanh như vậy có được không ?
Từ lúc rời khỏi khỏi hội trường đến giờ Dương Gia Giai cứ lẽo đẽo theo sau anh
với cái giọng ẽo lã nũng nịu ấy,khiến Hứa Hiển Minh thật sự cảm thấy phiền
phức.
-'Cô theo tôi làm j ?'.Anh quay lại về phía sau,nói với Dương Gia Giai bằng giọng nhẫn nhịn cực độ.
-'ưm ...!Là bố em bảo tối chủ nhật tuần này bác trai sẽ đến...không biết...anh có đi cùng không thế ?'
-Cô đi theo tôi chỉ để hỏi chuyện này ư !
-'Đúng thế ạ !!!'. Dương Gia Giai gật đầy khuây khuẩy.
-'Thật vô bổ !...Nhưng mà tối sẽ đến,cô đi được rồi đó,không cần theo tôi nữa chứ !'.
Anh không mấy để tâm đến chuyện khác,chỉ muốn cô ta đi càng xa anh càng
tốt,nhưng cô ta là cứ muốn bám riết anh.
-Anh Hiển Minh ! Em không có xe,anh đưa em về nhà được không ?
Hứa Hiển minh cười cười với cô ta,nhưng lại đáp : 'Không được.'.Như tạt thẳng
gáo nước lạnh vào mặt cô ta.
-'Anh Hiển Minh...ưm !!'. Đã vậy rồi mà cô ta vẫn nắm lấy tay anh lắc lư,làm nũng,làm anh cũng phải toát mồ hôi với cô ta.
-Thôi đủ rồi!đủ rồi...dừng lại đi.tôi đưa cô về!
-Cảm ơn anh!em biết anh không bỏ mặt em mà.
-Thôi đủ rồi!im lặng đi.