Người đăng: tutai180520@
Hứa Hiển Minh nhìn cô gái không hiểu chuyện kia,cười phì một cái,đồng thời mi
tâm của anh co lại :
-Có bản lĩnh.
-Chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ...
Dương Gia Hân,cô vẫn không để ý đến Hứa Hiển Minh mà vẫn đang tìm cái USB
trong cặp cho Bân Nhi nhưng mãi vẫn không tìm thấy,Cô liền bày vẻ mặt có lỗi
ra như một đứa con nít,nhìn về phía Bân Nhi : -Hình như, mình đánh rơi nó trên
đường rồi !
Nhìn thấy ấy mắt chớp chớp của cô,Bân Nhi thật sự không thể hiểu nổi, Dương
Gia Hân làm thế nào có thể thay đổi chóng mặt như thế chứ. Bân Nhi đành há mồm
bất lực nhìn cô bạn trông có vẻ giả tạo kia :
-Cậu thôi đi,cậu đâu phải là người như thế chứ,trơ bộ mặt đó làm j,mau giải quyết cho mình.
Dương Gia Hân liền cười ha hả, khi bị Bân Nhi nắm phải đuôi.
-Trông giả tạo lắm sao ?
-đúng thế đấy !!!hahaha...
Dương Gia Hân : - Nói đi, trong USB có j quan trọng nào !
-Cũng không có j quan trọng cả,mình chỉ chuẩn bị một số tài liệu cho buổi thảo luận ngày hôm nay thôi !Nhưng mình thực sự không nhớ nổi hết nên đành phải sao vào USB...hihihi...làm phiền cậu quá.
Dương Gia Hân, bức bối,không biết nói sao với cô bạn của mình,phẫn nộ chỉ tay
vào Bân Nhi :
-Cậu...cậu,,,từ bao h trở nên sai vặt mình thế hả ?
-'Hân Hân,mình không giám nữa,nhưng USB đó cũng không phải là không quan trọng đâu ?' .Bân Nhi khuẩy tay liên tục.
-Mình biết mà... để xl cậu vì đã không hoàn thành nhiệm vụ được giao cho, hôm nay mình sẽ là USB của cậu,có j không nhớ cứ hỏi mình,những j cần nhớ mình sẽ nhớ giúp cậu.
Bân Nhi thì thầm nhưng như đang dùng hết sức lực gào lớn :
-'hân Hân... !!!Không ngờ chính mình trong lúc này lại quên mất.Cậu là ai ?...Là Hân Hân của mình mà !'
-'Cậu bớt lời đi,Bân Nhi'
2 người đang mải nói chuyện thì...
-'Này !!..' .tiếng quát lớn của Hứa Hiển Minh khiến mọi người đều hướng mắt về phía Dương Gia Hân. Cả hội trường chìm trong im lặng giây lát, chỉ nghe thấy giọng của Hứa Hiển Minh.
-'Đằng kia có định im lặng không ?Cô đến đây là để làm cái quái j thế hả ?Có nghe thấy tôi nói j không thế ?'. Anh đứng trên bục,tay bỏ ở túi quầnỏmõi câu nói hướng về phía Dương Gia Hân luôn kèm theo động tác hất cằm. Khiến Dương Gia Hân cảm thấy thật khó chịu,tuy nhiên cô vẫn không chắc là đang nói mình,nên vẫn im lặng không phản ứng.
-' Có nghe thấy j không ?'.Thấy cô gái kia,vẫn không biểu cảm j với lời nói của mình,Hứa Hiển Minh hắn giọng một lần nữa nhắc lại.
-'1,2,3... là cô gái ngồi ở gế 1 ,hàng 3,bên tay trái của tôi.'
Dương Gia Hân vẫn không để ý,ghế anh ta nói chính là mình,đến khi Bân Nhi nhắc
nhở thì cô mới nghi ngờ hỏi lại.
-'là tôi ư ?'.Cô chỉ tay vào ngực mình ,hướng mắt về phía Hứa Hiển Minh,để chắc chắn.