Cuối.


Người đăng: anhthu06042k3@

Ánh trăng nhàn nhạt, bên cửa sổ một thân hình mảnh khảnh đang đứng, bóng dáng
đó thật nhỏ nhoi cô đơn. Một bàn tay to lớn bỗng ôm chặt bóng dáng đó, hai
thân hình dựa vào nhau thật gần, thật gần.

" Sao không đi ngủ? Đứng ở đây sẽ rất lạnh " Giọng nói của anh thật trầm, như
một khúc nhạc violon ấm áp.

Cô vòng tay ôm lấy thân hình vững chắc của anh, không hề trả lời chỉ im lặng
như vậy. Anh đưa tay xoa nhẹ tóc cô " Em vẫn luôn thích dùng hương oải hương,
anh rất thích mùi hương này. Không nồng đậm nhưng thoang thoảng... thật lâu"

Cô khẽ ngước nhìn anh, anh thật sự rất đẹp ,đẹp như một vị thần, cao quý mà bí
ẩn.

" Anh sẽ đi sao? " cô hỏi, do lâu mới mở miệng nên giọng có chút khàn khàn.

" Ừ..' anh khẽ trả lời. Đôi mắt nhìn cô thật thâm tình " Sẽ chờ anh chứ?"

" Nhất định" cô kiên định gật đầu, vòng tay siết chặt hơn.

" Thật ngốc" anh lại xoa tóc cô, nhẹ nhàng nói.

Cô chỉ mỉm cười, nhất định sẽ chờ anh về. Bảo bối và em sẽ chờ anh về!


Bảo Bối Và Em Sẽ Chờ - Chương #1