Sau khi đã lôi nó ra ngoài, tránh việc nó nhào vô xé xác Duẫn Nhi. Hắn cúi
xuống nhìn vào cái mặt đang nóng hực lửa của nó.
- Nè nhóc! Em đã thấy được gì rồi?
- Thấy được gì hả? Cũng may là nhào ra sớm, không thì chứng kiến cảnh cấm trẻ
em dưới 18 rồi. - nó quay sang hướng khác.
- Em ghen à? - Hắn cười cười.
- Em mà ghen là đã tặng cho anh và con nhỏ đó mỗi người một chai axit để rửa
mặt rồi! Còn hỏi nữa hả??? - nó vẫn chưa hạ hỏa.
- Anh xin lỗi! Nhưng mà anh đâu có thích cô ta đâu! - hắn nắm tay nó lay lay.
- Không thích! Không thích hả? Lúc nãy anh chỉ thiếu câu nói đừng dừng lại
thôi chứ nhìn mặt anh là biết anh sắp ngả vào vòng tay con nhỏ đó rồi! - nó
đẩy đẩy hắn ra.
- Anh giải quyết liền bây giờ nè! Tha cho anh đi mà! - hắn kéo nó vào lòng,
gương mặt lạnh lùng ban nãy biến mất tiêu mà thay vào đó là một gương mặt lém
lỉnh của một cậu nhóc 18 tuổi đang dỗ dành người yêu.
- Buông ra coi! Cái đồ lợi dụng! - nó đấm vào người hắn.
Hắn cười tươi, ôm eo nó từ phía sau. Rose nép sau bức tường nước mắt lăn dài,
cô cười nhạo bản thân mình.
"Thì ra nó chính là nguyên nhân anh không can thiệp vào chuyện các chi nhánh
giành dựt ngôi vị chính thê. Nó cũng chính là nguyên nhân anh không thèm ngó
ngàng gì tới em. Lúc nãy nó nói những lời lẽ bên vực em chỉ vì nó đang ghen
khi anh trong tay Duẫn Nhi. Xém tí nữa thì em đã tôn thờ nó. Em ngốc quá mà
phải không? Em không bỏ cuộc như vậy đâu! Thứ gì của em thì không ai được phép
giành lấy!"
Rose rời đi khỏi chỗ đó. Sau một hồi xô ra đẩy vào thì hắn buông nó ra. Hắn
móc điện thoại ra gọi điện cho trưởng chi nhánh Nhị Long.
Chưa đầy 10 phút sau ông ta đã đến nhà hắn, mọi người ngồi ở phòng khách để
nói chuyện. Ông ta cúi đầu với hắn:
- Con gái tôi đột ngột quấy rầy! Thật xin lỗi Bang Chủ! - quay sang Duẫn Nhi
- Sao con lại tự tiện như vậy chứ?
- Con muốn gặp Bang Chủ mà! - Duẫn Nhi phụng phịu.
Ông ta quay sang nhìn hắn cười tươi:
- Bang Chủ thông cảm! Từ lần Bang Chủ ghé qua tệ xá, con bé cứ tương tư Bang
Chủ mãi! Tôi sẽ dẫn con bé về ngay!
- Con không muốn về! Không về đâu! - Duẫn Nhi nhăn nhó.
Thiệt tình con gái con đứa ăn vạ nhà người ta vậy mà coi được. Đúng là play
girl chính hiệu. Trưởng ch nhánh Nhị Long lớn tiếng:
- Đây là nhà Bang Chủ chứ không phải là nơi con muốn ở là ở! Nghe rõ chưa?
Duẫn Nhi không dám cãi lời, im thin thít. Ông chuyền sang phía bàn hắn một cái
phong bì:
- Xin Bang Chủ nhận cho!
Hắn vẫn giữ nguyên sắc mặt:
- Chẳng phải tuần trước tôi đã nhận rồi sao?
- Vâng nhưng chẳng phải số tiền cống nạp thể hiện mức độ trung thành của các
chi nhánh sao? Cống nạp nhiều cũng chứng tỏ Nhị Long mạnh hơn những chi nhánh
khác. - ông ngừng một lát rồi nói tiếp. - Bang Chủ! Tôi tin rồi sẽ có lúc Bang
Chủ sẽ quan tâm đến chi nhánh đến chi nhánh của tôi hơn...
Trưởng Chi nhánh Nhị Long cùng Duẫn Nhi cúi chào ra về. Nó ngồi xuống ghế sô
fa cạnh hắn:
- Ý ông ta muốn đưa Nhị Long lên đứng đầu các chi nhánh đấy! Anh thấy sao?
- Thả con gái tới đây để giành ngôi vị chính thê, thêm tiền cống nạp. Rõ ràng
ông ta đã có kế hoạch cả rồi!
- Vậy chẳng lẽ thuận theo ý ông ta à? - nó hỏi.
- Trong thế giới này không có chuyện nể tình hay nhượng bộ đâu! - hắn phì phà
điếu thuốc.
- Thôi em đi ngủ đây! Mấy hôm nay theo anh làm xã hội đen nên bỏ bê chuyện
học hành! Mai em đi học đấy anh đi không?
- Ừ đi...
Hắn đứng dậy cùng nó lên lầu. Tạm biệt nhau trước cửa phòng nó rồi ai về
chuồng nấy! Chuyên ngôi vị chính thê đã ổn thỏa phần nào!!!