Chương 92: Cức Bối Thiết Giáp Long


Giữa lòng huyệt động, Lâm Lôi nằm xuống nghỉ tạm trong chốc lát, tới khi cảm thấy trạng thái đã hồi phục, thì mới đứng dậy. Tình cảnh bị hơn trăm con cự long hí lộng chính thật là lần nguy hiểm nhất mà Lâm Lôi gặp phải từ trước tới nay. Cơ hồ mỗi giây trôi qua đều có thể bị giết bất cứ lúc nào. Sống sót qua kiếp nạn, hắn cũng thở phào một hơi dài, bất quá trong lòng Lâm Lôi cũng có một khát vọng mãnh liệt – Cường đại thực lực!

Trước mặt cự long, hắn chỉ là một thứ đồ chơi, không hề có chút lực phản kháng.

“Lão đại, chúng ta quay trở lên không được, chỉ còn cách đi phía dưới thôi, bên cạnh có một cái thông đạo lớn mở rộng sẵn kìa.” Bối Bối dùng linh hồn truyền âm nói, đồng thời nhảy lên vai Lâm Lôi.

Ở góc chếch trước mặt Lâm Lôi có một thông đạo quanh co vô cùng rộng lớn, miệng thông đạo này khá rộng, khoảng chừng hơn mười thước. Bất quá thông đạo dưới lòng đất này cũng quanh co khúc khuỷu, thông theo hướng vị trí phía đông. Lâm Lôi trầm mặc một chút rồi quyết định mang theo Bối Bối hướng về sâu bên trong thông đạo âm u nghĩa vô phản cố mà tiến tới,

Càng vào sâu bên trong huyệt động càng u tối, chỉ mới đi trong chốc lát, thông đạo đã trở nên tối thui, thậm chí Lâm Lôi cũng khó có thể thấy rõ ràng đường đi, chỉ có thể lần vuốt theo vách thông đạo mà lần đường đi tới.

“Lão đại, nơi này rốt cuộc là nơi nào, thông đạo kia vì sao mà lại dùng một hòn tiểu sơn đè lấp vậy?” Bối Bối dò hỏi Lâm Lôi.

Lâm Lôi lắc đầu.

“Phía trên là hơn trăm đầu cự long, chúng ta mà đi thì nhất định là tìm chết, chỉ có thể đi phía dưới thôi.” Lâm Lôi không có khả năng đào một thông đạo chạy trốn ở một huyệt động mà vách cứng tựa nham thạch thế này. Hắn chỉ có thể lựa chọn đi dọc theo thông đạo mà không biết sẽ thông đến nơi nào này thôi.

Bối Bối đi theo Lâm Lôi cẩn thận đề phòng bốn phía, sợ ma thú nào đó bất ngờ xuất hiện.

“Phía trước có ánh sang”Trong bong đêm, Lâm Lôi phát hiện phía trước có ánh sang ẩn hiện, không khỏi tăng tốc hướng phía trước mà tiến gần. Dần dần Lâm Lôi phát hiện một cửa ra của thông đạo ngầm này, lối ra có ẩn hiện một ánh hồng quang.

Đột nhiên -

“Ha, ha. Tát Đế Ách Tư, ngươi không phải là rất cuồng ngạo kia mà? Ba trăm năm qua ngươi đã đối xử với ta như thế nào, hôm nay ta sẽ trả lại ngươi gấp bội.” Một thanh âm hùng hậu từ miệng hang truyền tới, thanh âm tựa như tiếng sấm chứa đầy uy lực.

Lâm Lôi không khỏi cả kinh “Có người!”

“Bất quá thà gặp loài người còn hơn ma thú ở chỗ có thể nói chuyện được. Hơn nữa ta cũng không còn đường nào để mà đi. Có điều khẩu khí người này quả là lớn.” Lâm Lôi dán người sát vào vách thông đạo mà chậm rãi tiến lại gần, khi còn cách động khẩu khoảng hai mươi thước, hắn đã có thể nhìn thấy tràng cảnh bên ngoài động khẩu rộng hơn mười thước kia.

Điểm cuối cùng của thông đạo là một cái hang lớn vô cùng.

Hang này rộng tối thiểu cũng phải vài dặm, cao tới mấy chục thước. Bỗng Lâm Lôi đột nhiên trở nên ngây dại -

Dưới góc độ này, hắn cõ thể thấy rõ ràng một con vật đầu to, thân cao mười thước, da toàn thân như cương thiết, chính là một con Đại hắc hùng đang đứng yên trên không. Con Đại hắc hùng này ngoài thân có từng đạo tử sắc văn ngân, nhìn trông có vẻ rất yêu dị.

Con Đại hắc hùng đang đứng yên trên không mà lại có thể nói ngôn ngữ của nhân loại.

“Đây là, đây là…” Lâm Lôi chết lặng.

Trong óc cứ như là bị sét đánh trúng.

“Thánh vực ma thú!” Chỉ nháy mắt là Lâm Lôi đã hiểu ra.

Ma thú một khi đã đạt tới Thánh vực cấp bậc, có thể lăng không phi hành đồng thời miệng có thể nói ra tiếng người. Đây đều là đặc thù của Thánh vực ma thú. Thánh vực ma thú vô cùng kinh khủng, một Thánh vực cao thủ bình thường cũng không thể đánh lại một Thánh vực ma thú. Chỉ có Thánh vực cường giả mạnh nhất mới có đủ thực lực để giết chết Thánh vực ma thú.

Thánh vực ma thú, thể tích có thể dễ dàng biến nhỏ đi. Một con Thánh vực ma long to hơn trăm thước có thể biến thành một con rắn nhỏ.

Đương nhiên… Thánh vực ma thú không thể biến thành hình người được.

Ma thú có thể biến thành hình người thì sợ là đã có được lực lượng của Thần.

“Thánh vực ma thú, vậy là ta đã thấy được một con Thánh vực ma thú.” Lâm Lôi đến thở mạnh cũng không dám thở, hắn cẩn thận lén lén nhìn trộm bên trong huyệt động, “Đây là Tử văn hắc hùng, Tử văn hắc hùng là cửu cấp ma thú.”

Dù sao trong loài Tử văn hắc hùng cũng có những con mạnh nhất đương nhiên là có thể tu luyện Thành thánh vực cấp bậc.

“Hình như con Thánh vực Tử văn hắc hùng này bị mù một mắt.” Lâm Lôi đột nhiên chú ý tới miệng vết thương kinh khủng bên mắt bên phải của con Tử văn hắc hùng đang đứng trên không trung, hiển nhiên là một tên ‘Độc Nhãn Long’.

“Tát Đế Ách Tư, đã rất nhiều năm trôi qua, ta luôn nghĩ đến việc báo thù. Ha ha, ngươi chiếm cứ nơi này thì có tác dụng gì cơ chứ? Mặc dù mật độ nguyên tố nơi này nhiều hơn gấp trăm lần bên ngoài, nhưng ngươi đã chậm hơn ta một bước, ta đã đạt tới Thánh vực rồi. Ha ha.”

Thánh vực Tử văn hắc hùng hiển nhiên rất hưng phấn.

“Theo như Thánh vực tử văn hắc hùng thì Tát Đế Ách Tư đang ở chỗ nào?” Lâm Lôi lặng lẽ lùi lại, sau đó hướng vách tường bên kia mà leo lên. Quả nhiên nhìn xuyên qua động khẩu thì thấy được một ma thú khác, mà khi thấy con ma thú này trong lòng hắn bất chợt run lên.

Con ma thú này thân dài mười thước, thân cao ba thước, toàn thân lân giác ngăm đen.

Lân giáp của nó được sắp xếp san sát nhau và theo một quy luật rõ ràng. Mỗi khối lân giáp đều to bằng ba bàn tay.

Lân giáp tập trung dày đặc như vậy khiến người ta có một cảm giác quỷ dị, thứ cảm giác khiến đầu óc mụ mị đi.

Đặc biệt trên lưng cứ cách ba mươi li là có một mũi sừng bén nhọn, các mũi sừng này trải dài từ phần đuôi lên đến tận đỉnh đầu.

Song điều khiến người ta cảm thấy sợ hãi nhất chính là ánh mắt -

Đồng tử trong mắt hiện lên màu vàng lợt, ánh mắt lạnh băng làm những kẻ trông thấy thấy toàn thân phải phát lạnh.

“Cức bối thiết giáp long, cửu cấp long tộc kinh khủng nhất!” Trong lòng Lâm Lôi kinh hãi, trong đầu tự nhiên hiện lên hình vẽ trong bộ sách đã từng được thấy viết về Cức bối thiết giáp long.

Cức bối thiết giáp long: cửu cấp ma thú, Hắc Ám chúc tính ma thú, thể tích nhỏ nhất trong long tộc, đồng cấp bậc trong long tộc thì Cức bối thiết giáp long có phòng ngự cực cao, vô cùng linh hoạt, đồng thời công kích bằng móng vuốt của Cức bối thíêt giáp long có mãnh lực cực kỳ kinh khủng.

Đồng cấp bậc trong long tộc, Cức bối thiết giáp long không phải nghi ngờ chính là chủng loại cường đại nhất.

“Quả nhiên là Cức bối thiết giáp long!” Lâm Lôi lúc này đã minh bạch trong lòng.

Tử văn hắc hùng là một loại ma thú vô cùng kinh khủng, chẳng những kế thừa được đặc điểm nổi trội nhất của ma thú họ gấu là khí lực mạnh vô cùng, mà đồng thời còn có sự linh hoạt phi thường.

Trong số các loài cửu cấp ma thú, có thể vượt qua được Tử văn hắc hùng cũng không nhiều lắm, nhưng Cức bối thiết giáp long thì chắc chắn được tính là một trong số ít đó.

Ánh mắt âm hàn của Cức bối thiết giáp long chợt quét về phía Lâm Lôi.

Lâm Lôi cảm thấy việc đối diện với ánh mắt kia thực chẳng khác nào giữa mùa đông mà bị dội nước lạnh từ trên đầu trở xuống. Cảm giác sợ hãi này còn vượt xa cái cảm giác sợ hãi như hồi còn ở Ô Sơn trấn khi gặp cửu cấp ma thú ‘Hắc Long’.

Cức bối thiết giáp long mặc dù phát hiện ra Lâm Lôi nhưng căn bản không thèm để ý tới hắn, bởi vì địch nhân lớn nhất của nó lúc này chính là Thánh vực ma thú Tử văn hắc hùng đang ở trước mặt. Cức bối thíêt giáp long nó mặc dù có thể xưng vương xưng bá giữa đám cửu cấp ma thú, tuy nhiên đối mặt với Thánh vực ma thú thì…

“Hống ~~~” Nó bắt đầu phát ra một tiếng gầm trầm thấp.

“Tát Đế Ách Tư, ngươi nói ta mới sơ nhập Thánh vực, không đủ làm ngươi sợ ư? Ha ha, đúng, ta vừa mới tiến vào Thánh vực, nhưng ngay khi vừa tiến vào Thánh vực thì ta đã có thể giết được ngươi rồi. Hừ, cho dù ta mới sơ nhập Thánh vực, ngươi cũng không phải là đối thủ của ta.” Trên mặt Thách vực Tử văn hắc hùng đầy vẻ ngạo mạn.

“Cức bối thiết giáp long quả không hổ danh là loài khó tiến triển nhất trong Long tộc. Ngươi chiếm cứ nơi này đã lâu như vậy, dưới tình huống mật độ thiên địa nguyên tố gấp trăm lần bên ngoài, vậy mà vẫn chỉ là cửu cấp đỉnh như trước kia, vẫn y nguyên không thể vượt qua bước tối hậu. Ngày hôm nay, ta sẽ cho ngươi nếm mùi thực lực của cấp Thánh vực.” Khí thế của Tử văn hắc hùng đang đứng yên trên không bắt đầu trở nên sắc bén.

Thánh vực Tử văn hắc hùng mặc dù ngoài miệng nói là dễ dàng nhưng nó vô cùng hiểu rõ sự đáng sợ của Cức bối thíêt giáp long là như thế nào.

Cức bối thiết giáp long là Long tộc có lực phòng thủ cực cao. Mà Tát Đế Ách Tư không chỉ đạt đến cửu cấp đỉnh mà còn là một Cức bối thiết giáp long đang từng bước sắp tiến vào Thánh vực. Lực phòng ngự của Tát Đế Ách Tư tuyệt đối có thể bằng với Thánh vực long tộc. Ngoài lực phòng ngự ra, còn có lực công kích!

Cặp móng vuốt của Cức bối thiết giáp long kia sắc bén đến đáng sợ.

Mặc dù như vậy, nhưng ta dù sao cũng đã bước vào Thánh vực. Thánh vực Tử văn hắc hùng rất tự tin đối với bản thân mình.

Đạt đến Thánh vực, ưu thế thứ nhất là có thể phi hành, ưu thế thứ hai chính là có thể phát ra Linh hồn chi lực. Người bình thường hoặc ma thú chiến đấu đều phải nhờ vào cảm giác từ con mắt, còn Thánh vực cao thủ hoàn toàn có thể thông qua Linh hồn chi lực mà có thể quan sát rõ ràng động tác của đối thủ, điều này giúp cho trong suốt quá trình chiến đấu có thể chiếm được ưu thế tuyệt đối.

Quan trọng nhất chính là đạt tới Thánh vực cũng đồng nghĩa lực công kích đã được tăng cường lên.

Lâm Lôi nín thở thông qua động khẩu nhìn vào trong hang động. Hai con ma thú kinh khủng đang giằng co nhau.

Cửu cấp đỉnh Cức bối thíêt giáp long đối chọi với sơ nhập Thánh vực Tử văn hắc hùng, Lâm Lôi cảm thấy nhiệt huyết của mình sôi trào. Không biết vì lý do gì mà mỗi lần thấy ánh mắt lạnh lẽo vô tình của Cức bối thiết giáp long là lại khiến hắn càng thêm sợ hãi Cức bối thiết giáp long.

Bắt đầu rồi…… cặp mắt của Lâm Lôi sáng rực lên.

Chỉ thấy Thánh vực Tử văn hắc hung từ từ đáp xuống đất, đồng thời thân thể phát ra thanh âm “Rắc, rắc”. Cơ nhục toàn thân nó bắt đầu chậm rãi chuyển động, đồng thời gân cốt toàn thân phát ra thanh âm “Phách lí ba lạp”, Tử văn hắc hùng vốn thân thể cao mười thước vậy mà hiện tại đã cao thêm hai thước nữa. Thân thể trở thành cao mười hai thước, đồng thời tay, chân cũng cũng đều to lớn phát triển theo.

“Tát Đế Ách Tư, chết đi!”

Rống to một tiếng, cả thân hình Tử văn hắc hùng đột ngột hoá thành một ảo ảnh trực tiếp tiến tới trước người Cức bối thiết giáp long. Long vĩ của Cức bối thiết giáp long vẫn nằm thủ thế chờ đợi bỗng bộc phát đập mạnh xuống mặt đất, cả thân thể được trợ lực bắn ngược lại phía sau.

Một chưởng lực to gần một thước hung hăng đánh xuống vị trí Cức bối thiết giáp long vừa đứng. “Ầm!” một tiếng, có thể thấy rõ từng đợt sóng gợn không gian phát ra xa đến hai ba thước xung quanh vùng trung tâm chưởng lực. Trong phạm vi ba thước xung quanh, đất đá trên mặt đất đều nát bấy lún sâu xuống nửa thước, còn xung quanh mấy chục thước nứt ra thành bảy tám vết nứt kinh khủng chạy dài ra phía ngoài,

“Thật là khủng khiếp!” Lâm Lôi cảm giác cổ họng khô khốc.

Thánh vực Tử văn hắc hùng đột nhiên ngoái đầu lại, một cặp mắt đỏ hồng quỷ dị nhìn chằm chặp vào Cức bối thiết giáp long.

Cặp mắt Cức bối thiết giáp long vẫn lạnh lẽo như trước nhìn chằm chằm vào đối phương, căn bản vẫn không hề chủ động công kích

“Tát Đế Ách Tư, ngươi sợ ư?” Thánh vực Tử văn hắc hùng cười đắc ý, rồi sau đó quang hoa màu đen quanh thân bắt đầu lưu chuyển. “Bang!” Thánh vực Tử văn hắc hùng đột nhiên rời khỏi mặt đất, toàn thân cực nhanh phóng lên cao, sau đó bay lướt qua theo một quỹ tích dạng đường cong quỷ dị rồi trực tiếp lao xuống. Hướng phóng xuống nhằm thẳng về phía Cức bối thiết giáp long.

Ánh mắt Cức bối thíêt giáp long vẫn lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Tử văn hắc hùng, rồi sau đó long vĩ cứng tựa như cương thiết trường tiên uyển chuyển phóng vút ra -

“Vút!” Một tiếng rít chói tai xuyên phá không gian làm lỗ tai của Lâm Lôi phát nhức cả lên.

“Long vĩ này còn lợi hại hơn so với long vĩ của Tấn mãnh long, phỏng chừng Bối Bối ta cũng không đỡ nổi a.” Bối Bối lúc này mắt cũng trợn tròn lên.

Mặt ngoài tay trái của Tử văn hắc hùng có một đạo hắc sắc quang mang lưu chuyển, nó trực tiếp dùng bàn tay to bè mà đánh tới long vĩ. Bàn tay của Tử văn hắc hùng có lực công kích quả thật rất đáng sợ, lực phòng ngự cũng cao vô cùng.

“Chát!”

Long vĩ đánh mạnh vào bàn tay to, chỉ nghe một tiếng va chạm đanh gọn, bàn tay của Tử văn hắc hùng khẽ run nhẹ một chút, mà long vĩ cũng đã rụt trở về.

Chỉ trong một thoáng giao kích, tay phải của Tử văn hắc hùng đã đánh tới trước người của Cức bối thiết giáp long, Cức bối thiết giáp long cũng không hề né tránh, ngược lại cong người lên, một loạt các mũi gai sắc bén chỉa lên chờ đón.

Thánh vực Tử văn hắc hùng cùng Cức bối thíêt giáp long đều là các đối thủ cũ của nhau, tự nhiên biết sự lợi hại trong chiêu này của Cức bối thíêt giáp long.

Cức bối thíêt giáp long chẳng những phòng ngự cao, hơn nữa thân thể cũng mềm dẻo phi thường. Đối thủ đánh xuống một chưởng, Cức bối thíêt giáp long tuyệt đối có thể xoay động nhẹ thân hình, dẫn chưởng lực phân tán ra toàn thân.

“Tát Đế Ách Tư, ta đã không còn là một cửu cấp ma thú như trước nữa rồi.” Trong mắt Tử văn hắc hùng hiện ra một tia lãnh khốc, đồng thời từ trong lòng bàn tay của nó cũng xuất ra ngoài một làn hắc quang lạnh lẽo, bàn tay to của Hắc hùng tốc độ tăng lên, lực cũng trở nên mạnh hơn hung hăng đánh thẳng vào gai trên người Cức bối thiết giáp long

“Bang!”

Cả người Cức bối thiết giáp long bị đánh đến lún sâu vào lòng đất, phương viên mặt đất đá xung quanh hơn trăm thước hoàn toàn bị chấn nát, đám gai nhọn rậm rạp trên lưng Cức bối thiết giáp long đã có một cây bị gãy ra, đồng thời khoé miệng cũng ồ ạt phun ra một búng máu tươi.

(Hết chương 18)

Bàn Long - Chương #92