Chương 642: May Hay Rủi?


"Đi mau!" Lâm Lôi vẻ mặt khó coi, cấp tốc quát.

Những người khác nghe vậy, cũng không dám trì hoãn hay thắc mắc gì, khẩn trương lao theo Lâm Lôi.

"Sao nhiều lục xà như vậy, chuyện gì thế nhỉ?" Lâm Lôi đang chạy đồng thời trong lòng tự hỏi, hơn nữa trước khi tiến vào khu vực sương xám, những nơi hắn vừa đi qua, một con lục xà cũng không thấy vậy mà đến chỗ này lại phát hiện nhiều như vậy! Chúng ẩn mình trong lá xanh như vậy sao không có một tia năng lượng ba động nhỉ?"

”Thần cấp cường giả cũng có thể thi triển địa hành thuật, hỏa thể thuật… à xem nào, chính là biện pháp thân thể hóa thành năng lượng. nhưng loại biến hóa này dám chắc vẫn khiến cho năng lượng biến đổi, không thể làm được như lục xà, không một tiếng động. Ở ngay bên cạnh cũng không thể phát hiện.

Lâm Lôi cảm thấy tình huống rất quỷ dị!

Tới giờ phút này cũng không hiểu được, hắn phải cẩn thận suy nghĩ.

"Hẳn là không sai biệt lắm, vậy lục xà sẽ không đuổi theo.” Bối Bối linh hồn truyền âm nói. ”Tiếp tục, nhanh lên một chút.” Lâm Lôi cũng không một chút chần chờ.

Lâm Lôi nhóm bốn người đang chạy trốn, đột nhiên - -

"Ào!"“Ào!"“Ào!"

Trong nháy mắt, hơn mười vệt ảo ảnh màu xanh biếc bay lên không, cơ hồ đều từ phía sau chạy tới, chỉ có số ít ba đạo ảo ảnh từ phía trước chạy tới. Tốc độ của lũ Lục xà cực kỳ kinh người …như một mũi tên màu xanh, trong nháy mắt xuyên thấu không gian. Lục xà nhiều vô kể!

Lâm Lôi sắc mặt nhất thời đại biến.” Ào, hắc thạch không gian đột nhiên bành trướng.

Đường kính bình thường là năm thước, khuếch trương lên đường kính mười lăm thước.

Những con lục xà đi vào hắc thạch không gian, tốc độ giảm mạnh nhưng vẫn như trước bay tới 4 người. Thật quỷ dị … hơn mười đầu lục xà không hề công kích Bối Bối, mà là công kích Lâm Lôi, Bố Long, Ngõa Lợi Đặc ba người. Mỗi người đều bị gần mười đầu lục xà vây công.

Lâm Lôi ánh mắt phát lạnh, nhất thời, vút vút” chung quanh hình thành tường đất.

"Roẹt!" Lục xà dễ dàng xuyên thấu tường đất.

Lâm Lôi trong tay cầm lưu ảnh thần kiếm, trong nháy mắt hóa làm một trận gió. Giống như vô số đạo bóng kiếm hướng đám lục xà, đã từng giao thủ với lục xà, Lâm Lôi biết muốn giết lục xà, phải đánh nát đầu. Tuy nhiên, lục xà tốc độ nhanh, đầu lại quá nhỏ, thật khó mà chém trúng!

hơn nữa lại ở trong hắc thạch không gian, nên tốc độ đã bị ảnh hưởng rất lớn.

"Vút vút” vô số bóng kiếm như quện vào nhau, trong nháy mắt băm nát đầu lục xà.

Đám lục xà trong hắc thạch không gian cũng bị giới hạn về, nhưng dù sao tốc độ bọn chúng rất nhanh … cách khoảng gần mười thước, chúng vẫn cố gắng xuyên qua màn kiếm của Lâm Lôi. Trong nháy mắt chín đầu lục xà nhào thẳng về phía Lâm Lôi, sáu đã bị nghiền nát tan tành lúc này đang nằm trên mặt đất.

Còn lại ba, mặc dù cũng bị thương nhưng vẫn cố lao về phía Lâm Lôi.

"Xoẹt!" Lâm Lôi long vĩ chớp động, trực tiếp đánh nát hai đầu lục xà.

Còn lại một - đang bay tới Lâm Lôi cũng bị xử nốt.

"hai người họ…" Lâm Lôi quay đầu nhìn lại.

Tử phát thanh niên Bố Long, do lục xà bị giới hạn về tốc độ nên ứng phó cũng rất là dễ dàng. Hắn dùng trường kiếm yêu dị chém giết năm đầu lục xà, sau đó thân thể chung quanh trực tiếp tràn ngập đám mây lôi điện.

Tốc độ của đám lục xà đã giảm, vừa tiến vào đám lôi điện, tốc độ lại càng giảm.

Tử phát thanh niên tự nhiên dễ dàng, giết chết những con còn lại.

"Ngõa Lợi Đặc ……" Lâm Lôi nhướng mày.

Ngõa Lợi Đặc thân là cường giả tu luyện tử vong quy tắc, cũng giải quyết một ít lục xà. Còn lại một con lục xà, cắn vào tay Ngõa Lợi Đặc rồi chui vào trong cơ thể.

"Hắn không có việc gì sao?" Bối Bối, tử phát thanh niên Bố Long cũng đều xem qua.

Ngõa Lợi Đặc đứng ở tại chỗ, vẫn không nhúc nhích.

Chỉ chốc lát - -

"Các vị. Ta tốt lắm, tiếp tục xuất phát đi.” Ngõa Lợi Đặc mở miệng cười nói, chỉ là hắn sắc mặt có chút tái nhợt.

"Lục xà tiến vào trong cơ thể mùi vị thế nào?" Bối Bối dò hỏi.

Ngõa Lợi Đặc gật đầu nói: ”Lục xà tiến vào trong cơ thể, ta lập tức nóng nảy, thi triển cả thần lực, cả linh hồn lực công kích!" Lâm Lôi cũng cười thầm, nếu lục xà tiến vào cơ thể mình, sợ rằng cũng sẽ khẩn trương thi triển hết võ để xử lý thôi..

"Chính là không ngờ … lục xà hóa thành một đạo năng lượng màu xanh biếc tốc độ cực nhanh trực tiếp hướng tới óc ta. Tuy nhiên, lục xà sau khi thi triển linh hồn công kích cũng yếu đi. Ta cũng là liều mạng mới khó khăn tiêu diệt hoàn toàn năng lượng màu xanh biếc!" Ngõa Lợi Đặc nói.

Lâm Lôi âm thầm gật đầu.

"Lục xà sau khi công kích linh hồn lại không ngừng yếu đi!" Lâm Lôi có chút hiểu được năng lượng màu xanh biếc tạo thành lục xà hẳn là cùng loại linh hồn năng lượng.

"Tốt lắm, bây giờ mọi người càng thêm cẩn thận!" Lâm Lôi nói, ”Ta chỉ có thể giúp mọi người có thể thôi. Có thể sống sót mà ra ngoài hay không còn phải phụ thuộc vào năng lực của chính mình thôi” Lâm Lôi vẫn duy trì hắc thạch không gian, có hắc thạch không gian… áp lực lên Bố Long, Ngõa Lợi Đặc cũng giảm đi.

Nếu không, vừa rồi dưới tình huống như vậy, bọn họ hai người chết chắc.

"Lâm Lôi, cám ơn.” Ngõa Lợi Đặc, Bố Long hai người có chút cảm kích, dù sao giờ phút này bọn họ vẫn phải nhờ cậy vào Lâm Lôi

"Tiếp tục xuất phát.” Lâm Lôi nói.

Sau khi Lâm Lôi rời đi chỉ chốc lát, một đại hán tóc ngắn mầu nâu xuất hiện, ánh mắt u lãnh như biển sâu. Cẩn thận dò xét nơi này trong chốc lát.

"Nhiều lục xà như vậy …" Tráng hán đôi mắt dần dần sáng, ”Nhiều năm như vậy rồi, ta quên cả thời gian, cuối cùng cũng chờ được đến ngày này" Tráng hán hơi run người vì kích động, lập tức cẩn thận đánh giá chung quanh, tựa hồ cảm ứng được phía trước có năng lượng ba động, hướng phía trước đi tới.

Lâm Lôi không sao tưởng được, vừa mới bị một đám lục xà vây công, giờ vừa mới đi có chốc lại bị lục xà vây công. Hơn nữa … lần này quy mô và kích thước của lục xà rõ ràng so lớn hơn trước nhiều. Có tới trăm con lục xà.

Hơn nữa cũng như lần trước -

Lục xà không công kích Bối Bối, chỉ công kích Lâm Lôi, Ngõa Lợi Đặc, tử phát thanh niên Bố Long ba người.

"Vút Vút”

Giữa không trung một đoàn lục xà điên cuồng hướng Lâm Lôi kéo tới.

"Lão Đại!" Bối Bối cũng chạy tới.

"Bọn này điên rồi!" Lâm Lôi vung Lưu ảnh thần kiếm trong tay, trong nháy mắt phía trước Lâm Lôi xuất hiện trăm vạn ảo ảnh, đám lục xà dưới lưu ảnh thần kiếm tất cả đều chém tan nát. Hơn 50 đầu lục xà đột phá lưu ảnh thần kiếm, chỉ còn có một.

Một con lục xà này, lại là bị Bối Bối bắt được.

"Ồ, lão Đại, kiếm của huynh, tốc độ so với vừa rồi nhanh rất nhiều ghê?" Bối Bối kinh ngạc nói.

Lâm Lôi lạnh nhạt cười: ”Bởi vì lúc này ta dụng chính là phong nguyên tố pháp tắc!"

Lâm Lôi cũng bồi hồi không thôi, lâu như vậy, do trình độ lĩnh ngộ đại địa pháp tắc vượt qua phong nguyên tố pháp tắc cho nên Lâm Lôi cơ hồ đều sử dụng đại địa pháp tắc … thành quen. Vừa rồi trong khi chống đở đám lục xà, Lâm Lôi mới phản ứng lại! Chính mình thân thể cường hãn phối hợp thần cách binh khí sắc bén, lực công kích đủ để chém giết lục xà.

Nếu vận dụng đại địa pháp tắc, chỉ là để cho lực công kích càng mạnh! Thậm chí có thể phá toái không gian!

Đối phó lục xà này, sức mạnh Long hóa thân thể phối hợp lưu ảnh thần kiếm, cũng đủ! Lực công kích cường thịnh trở nên lãng phí.

Thi triển đại địa pháp tắc, lực công kích rất mạnh nhưng tốc độ không tăng nhiều lắm.

Mà thi triển phong nguyên tố pháp tắc với lưu ảnh thần kiếm, mỗi một kiếm uy lực không gia tăng nhiều lắm nhưng tốc độ tăng lên trăm ngàn lần … cho dù lục xà số lượng nhiều, cũng bị chém nát như tương.

"Chỉ là, phong nguyên tố pháp tắc tu luyện quá chậm. Gần hai ngàn năm trôi qua, cũng chỉ để cho tốc độ áo nghĩa, với phong chi không gian huyền ảo, có chút phù hợp.” Lâm Lôi thầm than, phong nguyên tố pháp tắc chừng chín đại huyền ảo, tốc độ áo nghĩa, lúc còn ở ngọc lan đại lục là do dung hợp khoái mạn hai đại huyền ảo mà thành.

Tốc độ áo nghĩa, cùng phong chi không gian huyền ảo. Bản chất tương đối giống nhau. Lâm Lôi cũng miễn cưỡng kết hợp.

Chỉ là khoảng cách để dung hợp hoàn toàn, còn rất xa.

"Tuy nhiên, thi triển phong nguyên tố pháp tắc đối phó quần công, cũng tốt.” Lâm Lôi trong lòng thở một hơi.

Để tấn công, đại địa công kích rất mạnh, nhưng nếu đối phó lục xà quần công, rõ ràng có chút phiền toái.

Nhưng phương pháp này, cũng chỉ thích hợp cho Lâm Lôi!

Bởi vì lục xà, phòng ngự lực chính là rất mạnh, muốn chém giết còn tương đối khó. Phải đủ lực công kích! Như Bố Long, Ngõa Lợi Đặc, như thế nào có thể giống như Lâm Lôi, thân thể cùng vũ khí, lực công kích đủ để giết chết lục xà.

"Bọn họ hai người ……" Lâm Lôi xem qua nói.

Tử phát thanh niên Bố Long và Ngõa Lợi Đặc đều đứng tại chỗ.

"Ngõa Lợi Đặc đã chết.” Bối Bối bất đắc dĩ nói.

Vừa rồi thời khắc nguy hiểm, Lâm Lôi chỉ có thể bảo vệ được chính mình, Bối Bối đương nhiên trợ giúp Lâm Lôi. Ngõa Lợi Đặc và Bố Long chỉ có thể dựa vào chính mình.

"Ôi!" Bố Long mở to mắt, trán tràn đầy mồ hôi lạnh.

"Ngõa Lợi Đặc hắn đã chết sao?" Tử phát thanh niên Bố Long ngẩn ra.

"Ừ.” Lâm Lôi gật gật đầu.

Bố Long nhìn về phía Lâm Lôi, vẻ mặt phức tạp:”Lâm Lôi, ngươi nói chúng ta bây giờ nên đi chạy đi đâu? Nếu ta đoán không sai, lần đầu tiên ta đã bị hơn mười đầu lục xà công kích, lúc này đây hơn trăm đầu. Ta sợ …… tiếp theo càng nhiều!" Bố Long cũng không tin tưởng nói.

Bởi vì vừa rồi một con lục xà tiến vào trong cơ thể hắn. May mắn Bố Long linh hồn phương diện cũng mạnh, khó khăn lắm mới tiêu diệt được.

"Nên đi chạy đi đâu?" Lâm Lôi nhìn về phía bốn phía.

Bốn phía sương xám mông lung, đại thụ đầy rẫy, vô cùng hỗn độn. Trong lúc nhất thời Lâm Lôi cũng không biết nên đi chạy đi đâu.

"Trực tiếp đi phía trước.” Một đạo thanh âm đột ngột vang lên.

Lâm Lôi, Bối Bối, Bố Long lập tức quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy một gã tráng hán tóc nâu ngắn đột nhiên tiến lại. Tráng hán liếc mắt, khi tức phát ra từ long hóa hình thái của Lâm Lôi khiên tráng hán không khỏi khẻ cau mày.

"Bố Long!" Này tráng hán quay đầu nhìn về phía Bố Long, trên mặt tràn ngập niềm vui.

Tử phát thanh niên Bố Long nhìn này tráng hán, ngây dại.

"Ca - -" Bố Long .

Tráng hán nhất thời nở nụ cười.

"Huynh, người còn sống, ca, người còn sống sao?" Bố Long vốn lạnh lùng địa trên mặt tràn đầy kích động, ngay cả nước mắt cũng nhịn không được chảy xuống. Bố Long như thế nào đều không thể quên …… năm đó vẫn đi theo ca ca ở minh giới!

Hắn chẳng sợ cái gì bởi vì hắn có ca ca!

Ngày đó khi hắn đạt tới thượng vị thần, ca ca đi U Minh Sơn! Song … này thời gian đã trôi qua không biết bao nhiêu trăm năm. Bố Long cũng nhớ không rõ đó là lúc nào. Hắn vốn tưởng rằng ca ca đã chết. Nhưng - -

"Ha ha.” tráng hán cười lập tức đi qua, ôm lấy Bố Long.

Bố Long vốn lạnh lùng, giờ phút này như đứa nhỏ, ôm chặt lấy tráng hán:”Ca, ngươi chưa chết, thật sự thật tốt quá, thật tốt quá!"

"Ca, giới thiệu một chút. Hai vị này là đến từ Địa ngục, hắn gọi Lâm Lôi, kia là Bối Bối. Trong khu vực sương xám này, cũng nhờ Lâm Lôi tiên sinh, đệ mới may mắn bảo trụ tánh mạng.” Bố Long nói.

Tráng hán kinh dị nhìn thoáng qua Lâm Lôi, nói:”Lâm Lôi tiên sinh, ta gọi là Bố Lặc Lôi, cảm tạ ngươi chiếu cố đệ đệ ta”

Lâm Lôi gật gật đầu.

"Bố Long, theo ta đi.” Này Bố Lặc Lôi cầm lấy tay Bố Long, tiếp tục đi tới.

"Ca?" Bố Long nghi hoặc nhìn hắn.

Bố Lặc Lôi liếc liếc mắt, Lâm Lôi bọn họ, sảng khoái cười nói: ”Ngươi là ân nhân của đệ đệ ta, ta cũng nói cho các ngươi … tại khu vực sương xám, bình thường sẽ không xuất hiện lục xà số lượng lớn. Tình huống này, nhiều năm trước, ta lần đầu tiên tới đây có thấy qua một lần là khi U Minh Quả xuất hiện tại khu vực sương xám. Tuy nhiên, lần đó U Minh Quả bị những người khác đắc thủ. Như ta đoán chừng, lúc này đây nhiều lục xà như vậy, có lẽ U Minh Quả hẳn là lại xuất hiện. Ngươi đối với đệ đệ ta có ân, ta cũng cho các ngươi một cơ hội. U Minh Quả, xem là ai giành được!"

"Lục xà vây công các ngươi, bởi vì các ngươi đi vào đúng nơi. Nếu ta đoán không sai, phía trước tối đa ngàn thước nữa, hai bên, sẽ có U Minh Quả!" Bá Lặc Lôi nói.

Bố Long ngẩn ra.

"Ca - -" hắn không phải kinh hãi U Minh Quả, mà là nghi hoặc ca hắn cũng nói bí mật này cho Lâm Lôi hai người.

"Đi thôi, này cũng báo ân cho người rồi.” Bá Lặc Lôi lúc này đi nhanh về phía trước, ”tuy nhiên, các người đến đúng lúc U Minh Quả xuất hiện, cũng không biết là may hay rủi. Muốn lấy U Minh Quả đi… có thể phải chuẩn bị liều mạng.”

Lâm Lôi hứng thú nhìn bóng lưng Bố Lặc Lôi liếc mắt một cái.

"Bối Bối, ngươi nói có nên đi không?" Lâm Lôi đạm cười nói. Vốn Lâm Lôi không có kế hoạch lấy U Minh Quả, dù sao cũng đã đến đây lại đúng lúc U Minh Quả lại xuất hiện.

"Đương nhiên mau chân đến xem.” Bối Bối cười nói.

Lâm Lôi, Bối Bối hai người không chút do dự, chạy theo Bố Lặc Lôi

Bàn Long - Chương #642